Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Xuyên Việt Chủng Điền Chi Mãn Đường Xuân (Đường Xuân Xuyên Qua Làm Ruộng)

Chương 61




Không bao lâu Đường Xuân Minh liền biết được tình huống của Tần tiểu tử, thực sự là chuyện huyên náo hơi lớn, khiến cho hắn cùng Lý Phong nhất thời không biết nên nói cái gì mới tốt, nên đánh hai tiểu tử kia hay là không nên đánh đây? Nghĩ lại một chút, trong này hình như cũng có Đường Xuân Minh ở sau lưng thêm dầu vào lửa, may mà không có gây nên hậu quả nghiêm trọng.

Hai tháng này Tiền Đắc Phúc không có hạnh phúc như trong tưởng tượng của hắn, trái lại còn đau đầu hơn trước đây, dùng câu vừa đau đớn vừa vui sướng cũng đủ để hình dung, một mặt là cuối cùng cũng cưới được ca nhi mình vẫn tâm tâm niệm niệm về, cuối cùng cũng coi như là được như ý, hơn nữa Tôn ca nhi ngoại trừ phương diện này các cái khác đều hợp tâm ý của hắn, ca nhi ôn nhu lấy hắn làm đầu khiến cho lòng hư vinh của hắn vô cùng thoải mãn, nhưng mà phương diện thống khổ cũng đến từ Tôn ca nhi, hoặc là nói từ Tần Cẩu Đản.

Tiền Đắc Phúc dự định muốn cùng Tôn ca nhi cố gắng sinh sống, bằng không cũng sẽ không mặc cha mẹ phản đối nhất quyết muốn cưới ca nhi mang theo con của chồng trước theo, trước khi đón dâu hắn đã quyết định, coi như vì Tôn ca nhi cũng phải yêu thương Tần Cẩu Đản như con của mình, nhưng mà hiện thực lại nói cho hắn, không phải là hắn muốn thế nào thì thế đấy, tên tiểu tử kia căn bản nghe không hiểu tiếng người, mỗi khi hắn tức giận, hận đến mức không thể đánh tên tiểu tử không nghe lời này một trận nhớ đời.

Khoảng thời gian này Cẩu Đản gây chuyện phiền phức khiến cho cha mẹ hắn đều tránh xa gia đình bọn họ, đồng thời rất bực nói trực tiếp cho hắn, bọn họ sẽ không thừa nhận đứa cháu là Cẩu Đản này, tên tiểu tử này không có nửa phần quan hệ với Tiền gia, sau này cũng không được mang họ của bọn họ, bọn họ không thể chịu nổi phúc khí của tên tiểu tử này, đừng có không bị con trai làm tức chết trái lại lại bị tên tiểu tử khác họ làm cho tức chết.

Hơn nữa bị Cẩu Đản liên lụy, cha mẹ hắn hắn hiện tại không coi trọng đứa nhỏ Tôn ca nhi đang mang trong bụng, có ca ca như vậy làm gương ai biết được Tôn ca nhi có thể lại sinh ra một đứa tốt như vậy không, hơn nữa hiện tại biết rõ Tôn ca nhi là ca nhi chưa vào cửa liền mang thai đứa nhỏ, đối với phẩm tính của Tôn ca nhi càng thêm xem thường, tuy rằng Tiền Đắc Phúc có giải thích hơn nữa, hai lão nhân vẫn có thiên hướng về những lời bóng gió bên ngoài, thời điểm thủ tiết liền cùng hán tử trong thôn không rõ ràng, ai biết được trong bụng này có phải đứa nhỏ của Tiền gia bọn họ hay không, bọn họ không chứa nổi người này.

Hôm nay Cẩu Đản trở về liền nói cả người đau nhức, nói mình bị người đánh, muốn a mẫu cùng Tiền Đắc Phúc báo thù cho nó, nhưng nó lại không nói được là ai đánh, miệng đầu hồ ngôn loạn ngữ nói một đống người, trong đó có Nhị Mao, ai bảo trước đó bọn chúng có cừu oán, hơn nữa Cẩu Đản đau “đản” đến mức trực tiếp lăn lộn trên đất, sợ đến mực Tôn ca nhi vội vã gọi Tiền Đắc Phúc nhanh chóng mời lang trung đến.

Tiền Đắc Phúc vô cùng không muốn đi mời lang trung, dưới cái nhìn của hắn, quá nửa là tên tiểu tử này diễn trò lừa người khác đồng tình, trước đó hắn không phải cũng bị lừa gạt sao, tiểu tử này nói ra không được bao nhiêu sự thật, nếu như không phải nể tình đứa nhỏ Tôn ca nhi đang mang trong bụng này là của hắn, hắn đã sớm lười quản tên tiểu tử thối này, nhưng mà bộ dáng thương tâm của Tôn ca nhi khiến cho hắn không đành lòng, hơn nữa cuối cùng không biết sao, Tần Cẩu Đản lăn lộn trên mặt đất một cước đạp đến cái bụng của a mẫu nói, Tôn ca nhi lập tức co quắp ngồi dưới đất ôm bụng hô hoán lên, khiến cho Tiền Đắc Phúc sợ đến mức nhanh chóng gọi lang trung.

Thời gian này vừa vặn Hồ lang trung trở về từ huyện An Bình, bằng không Tiền Đắc Phúc căn bản không gọi được lang trung chỉ có thể đem người đưa lên trấn trên. Hồ lang trung về đến nhà căn bản còn chưa kịp uống một ngụm nước nóng liền bị Tiền Đắc Phúc kéo đến nhà hắn, một bụng tức giận. Người trong thôn đều biết, Hồ lang trung không phải là người có tính tình tốt gì, nhưng y thuật của hắn không kém, người trong thôn đều rất kính trọng hắn, rất ít người sẽ hô to gọi nhỏ với hắn, đụng tới người như Tiền Đắc Phúc có thể trưng ra bộ mặt tốt đẹp mới là lạ.

Đương nhiên Hồ lang trung cũng có nguyên tắc hành nghề y, nhìn thấy bệnh nhân sẽ không bàng quan đứng đó mà không quan tâm, bởi vậy tuy rằng mang theo một bụng hỏa khí vẫn tiến vào Tiền gia, vẫn nghiêm túc chẩn mạch cho hai mẹ con Tôn ca nhi.

Sau khi chẩn mạch cho tiểu tử Tần gia xong Hồ lang trung liền ném nó qua một bên mặc kệ, chỉ dặn dò với Tiền Đắc Phúc, “Theo ta trở về lấy thuốc dưỡng thai, mang thai hai tháng mà không biết cố gắng giữ, nếu như không muốn vậy trực tiếp bỏ đi.” Nhà hắn bình thường cũng có những dược liệu cấp cứu bình thường, chỉ có những loại không thường dùng mới kê đơn để người trong thôn đến y quán bốc thuốc.

“Cẩu Đản không bị bệnh!?” Tiền Đắc Phúc nổi giận tại chỗ, phẫn nộ vì tiểu tử này lại lừa gạt mình, lại tức giận Tôn ca nhi không để ý đến thân thể của mình, là không muốn sinh con cho hắn sao?

Hồ lang trung tức giận lườm một cái, “Tiểu tử tuổi này thỉnh thoảng va đập đau một chút là chuyện bình thường, chỉ bằng đạo đức của tiểu tử này không bị người đánh xem như đã là chuyện tốt.” Ngay cả dược liệu nhà hắn để ở trong sân cũng gặp họa, nhưng mà sau khi trị nó một lần nó liền không dám gây phiền toán cho nhà hắn nữa, một lang trung muốn đối phó với một tiểu tử còn không phải là một chuyện dễ như trở bàn tay.

Chờ đến khi Hồ lang trung rời đi hắn cũng không rõ ràng Tiền gia xảy ra chuyện gì, chỉ có điều sau đó Tiền Đắc Phúc lại đến nhà hắn mời hắn qua chuẩn mạch lại một lần nữa, lúc đó sắc mặt Tiền Đắc Phúc vô cùng khó coi. Hồ lang trung vô cùng tức giận, đây là không tin tưởng y thuật của hắn sao, nếu như không tin tưởng thì sao lại tìm hắn, có bản lĩnh thì lên trấn trên mời đại phu đi! Tiền Đắc Phúc chỉ đoán là do bụng của ca nhi nhà hắn không thoải mái nên mới mời hắn đến chuẩn lần thứ hai, tiểu tử họ Tần vẫn lăn lộn trên mặt đất, lần này Hồ lang trung nhìn ra được tiểu tử này không phải là giả vờ giả vịt, trong lòng nổi lên nghi ngờ, để Tiền Đắc Phúc đến Đường gia mời Hà lão qua.

Cũng chính là Tiền Đắc Phúc đến mới khiến cho Đường Xuân Minh biết rõ được tình huống của Tiền gia cùng Tần tiểu tử, âm thầm nháy mắt ra hiệu cho Hà lão, động tác vuốt râu của Hà lão liền dừng lại một chút, ngoài mặt liền nói sẽ theo Tiền Đắc Phúc đi một chuyến.

Chờ lúc trở lại Hồ lang trung cũng trở về, hai lão nhân đối với hai tiểu tử đang cúi đầu đứng nhận sai trong góc kia cười mắng một trận, Đường Xuân Minh từ trong miệng họ liền biết được vấn đề của Tần tiểu tử không lớn, chỉ là đau một trận liền được rồi, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nếu như làm thương tổn người hắn cũng lo lắng, dù thế nào đi nữa thì đó cũng chỉ là đứa nhỏ sáu tuổi mà thôi.

“Sau này thời gian đứng trung bình tấn tăng thêm một nửa.” Lý Phong nhàn nhạt ném thôm một câu, nhưng lại có hiệu lực lớn nhất, Đại Mao cùng Nhị Mao trưng ra biểu tình ủy khuất nhưng cũng không dám kháng nghị, nhưng mà Đường Xuân Minh phất tay một cái hai tiểu tử này liền biết được hôm nay đã xong chuyện, nhanh chóng về nhà cầu cha mẹ an ủi đi.

“Hai tiểu tử này, cũng chỉ hù dọa bọn chúng một chút, để bọn chúng biết sau này ra tay nên có chừng mực,  kỳ thực để Tần tiểu tử ăn khổ một chút cũng được, hắn gây ra những chuyện kia bị chút đau đớn đấy cũng là quá nhỏ.” Hà lão lắc đầu nói, kỳ thực Tần tiểu tử cũng không bị thương gì lớn, chỉ có điều vừa hay bị đánh vào những vị trí đau đớn sẽ tăng lên hơn nữa đứa nhỏ sáu tuổi lại không biết chịu đau nên mới có bộ dạng thống khổ như vậy. Hồ lang trung vừa đến liền sai Lý Phong đun nước nóng cho hắn uống, trả thù lao xong liền không được uống ngụm nước nào, buổi trưa lại ăn cay, khiến cho hắn vô cùng khát nước a.

So với Hà lão, trình độ hiểu biết về các huyệt vị trên cơ thể người của Hồ lang trung chênh lệch rất nhiều, cũng vì vậy mà lần đầu tiên bắt mạch mới cảm thấy thân thể Tần tiểu tử này không có vẫn đề gì cả, mà Hà lão qua nhìn một cái liền biết được rõ ràng.

“Nhưng mà Tôn ca nhi kia thực sự là có thai hơn hai tháng sao?” Đường Xuân Minh kinh ngạc hỏi.

“Đúng vậy, nhưng mà hôm nay bị Tần tiểu tử đá một cước nếu như không cố gắng dưỡng, thai này có thể giữ được hay không cũng khó nói.” Hồ lang trung theo trách nhiệm của lang trung mà nhắc nhở Tiền Đắc Phúc cùng Tôn ca nhi, thuốc cũng kê ra, còn lại chính là phải xem bọn hắn, lang trung cũng không phải là vạn năng.

“Tốc độ này có chút quá nhanh a.” Đường Xuân Minh sợ hãi, trong lòng cũng không khỏi bát quái một chút, khoảng thời gian từ lúc Trương Hoa Lan bị bỏ đến lúc Tôn ca nhi mang thai đứa nhỏ tính ra cũng không được mấy ngày đi, hán tử kia thực sự là đảo mắt liền không nhận người, lập tức lại cùng một ca nhi khác cấu kết làm bậy, ngay cả con cũng có.

&&&

Tin tức Tôn ca nhi mang thai hai tháng căn bản không thế giấu được người trong thôn, ngày đó Tiền Đắc Phúc gấp gáp mời Hồ lang trung qua cũng có người nhìn thấy, cho nên quá trình chuẩn bệnh cũng có người vây xem, cái thai này căn bản là không thể giấu được, ngày thứ hai liền truyền đi khắp thôn.

Mọi người bề ngoài thì chúc mừng Tiền Đắc Phúc, nhưng mà sau lưng nói cái gì, vậy thì khó nói. Càng nói những kẻ đoán mò lần trước Tiền Đắc Phúc được đội nón xanh của Hoàng Tứ Cẩu, lần này nói không chừng, khiến cho Tiền Đắc Phúc làm cha tiện nghi một lần không đủ còn có lần thứ hai.

Nhà Tiền Đắc Phúc, bởi vì Tôn ca nhi động thai khí Tiền Đắc Phúc không kịp tức giận với hắn, nhưng đối với Tần Cẩu Đản thì lại không thể cho được sắc mặt tốt, bởi vì Tôn ca nhi động thai khí hắn có thể nhìn được rõ rõ ràng ràng, cũng bởi vì một cước kia của Tần Cẩu Đản, so với con ruột của mình, Cẩu Đan tính là cái thá gì.

Sau khi Tiền Đắc Phúc rời đi, Tôn ca nhi đau lòng vuốt ve mặt Tần Cẩu Đản, “Cẩu Đản, sau này chúng ta đường đừng gây chuyện nữa được không? Nếu tiếp tục náo loạn a mẫu cũng không thể bảo vệ được ngươi, lẽ nào ngươi muốn về Tần gia sao?”

Tần Cẩu Đản muốn đứng lên không để ý đến a mẫu, Tôn ca nhi tiếp tục cố gắng, “Ta cố gắng sinh sống không được sao? Có a mẫu ở đây, a thúc ngươi sẽ coi ngươi là con ruột mà thương yêu, nhưng nếu ngươi tiếp tục náo loạn, a mẫu cũng không biết làm thế nào.” Tôn ca nhi bụm mặt khóc lên, hắn thực sự không có biện pháp với đứa con này, cầu cũng không cầu, mắng cũng không dám mắng.

Nói chưa dứt lời, nói đến chuyện con ruột,Cẩu Đản vươn mình ngồi dậy, không để ý đến đau đớn trên người, nhe răng nhếch miệng, trừng mắt ghét bỏ nhìn về phía bụng của Tôn ca nhi, “Hắn có con ruột hắn muốn còn ta là con hoang không ai muốn, tại sao a mẫu cùng ta không thể sinh sống hai người cùng nhau mà cứ nhất định phải vào nhà một dã hán tử? Dù sao ta cũng có mấy người cha, lại thêm một đứa cũng như vậy, ngươi đi cho ta, sinh con trai của ngươi đi, cút!” Đem đồ vật trên giường không ngừng ném về phía Tôn ca nhi, xoay người liền nhảy xuống giường ra ngoài, mặc cho Tôn ca nhi ở đằng sau không ngừng gọi hắn cũng không chịu quay đầu lại.

&&&

Đường Xuân Minh thương lượng cùng Lý Phong và Hà lão chuyện cất rượu sau này cùng với chuyện bán rượu.

“Người trong nhà cất rượu quá cực khổ, quanh năm suốt tháng cũng nhưỡng không được bao nhiêu, ta nghĩ không bằng ở trong thôn mở một phường rượu, chờ sang năm liền gieo cao lương, là có thể xây dựng được nhà xưởng ở trong thôn, đến lúc đó có thể phân ra rượu hạng nhất hạng hai, đương nhiên rượu nhà chúng ta chính là hạng nhất.” Đây là suy nghĩ của Đường Xuân Minh, hắn không thể để cho người nhà khổ sở cất rượu mà không nghĩ gì, quy mô cũng không lớn, “Nhưng mà đến thời điểm đó chuyện bán rượu ta cũng không có cách nào a, A Phong, Hà lão, các ngươi có ý định gì không?”

Thấy ánh mắt Đường Xuân Minh sáng trưng nhìn về phía bọn họ, Hà lão vươn ngón tay điểm điểm cho hồ ly nhỏ giảo hoạt này, đây là đánh chủ ý đến hắn đúng không, khiến cho hắn tức cũng không được cười cũng không xong. Lý Phong cũng không nhịn được mà cười thấp, việc này Hà lão làm không thể tốt hơn, quan hệ của ai cũng không thể vững vàng như Hà lão.

“Quên đi, ai bảo ta hiện tại đều ăn ở ở đây, đến cuối năm lúc đưa lễ, các ngươi chuẩn bị một ít rồi đưa đến nơi ta bảo, nếu như đối phương có hứng thú tự nhiên sẽ tìm được, những cái khác ta cũng không có biện pháp.”

Đường Xuân Minh nhất thời lên tiếng nở nụ cười, nhanh chóng lấy lòng Hà lão nói: “Nhất định nhất định, bảo đảm làm tốt nhất, Hà lão ra tay làm gì có chuyện không giải quyết được, A Phong còn kém xa so với ngươi.”

“Ha ha…” Nhìn thấy Lý Phong bởi vì bị Minh ca nhi làm thấp giá trị mà đen mặt, Hà lão cười đến thoải mái.

Lý Phong bị người không được coi trọng phiền muộn đảo quanh núi, hắn lại bị Minh ca nhi chơi nhỏ, hắn có thể nên lấy nhiều thêm chút bản lãnh để Minh ca nhi nhìn một cái? Nghĩ đến nếu như Minh ca nhi cũng lấy lòng hắn như với Hà lão, Lý Phong chợt cảm thấy gió bắc trên núi này đều biến thành gió xuân.