Xuyên Việt Dị Thế Úy Lam Thiên Không Hạ

Xuyên Việt Dị Thế Úy Lam Thiên Không Hạ - Chương 31:  thành đông




Một ngày này cũng không an bình, chỉ là, bốn người trong tiểu viện đều không biết đến sự kiện trọng đại đang diễn ra bên ngoài. Brent bởi vì trong nhà có việc nên đã trở về từ ngày hôm qua, vốn hôm nay hắn hẳn sẽ đến đây từ sớm, nhưng thời gian bắt đầu huấn luyện đã qua lâu rồi mà hắn vẫn chưa xuất hiện.

Nơi này là đế đô, ai dám làm khó dễ con trai độc nhất của Lukes gia tộc, Fei không thèm bận tâm, nhóm người Iallophil cũng không lo lắng, là hảo hữu, bọn họ tin tưởng Brent tuyệt đối sẽ không vô cớ đến muộn, nhất định là có chuyện gì xảy ra.

Bởi vì có sự phân phó của Red Creek công tước, Fei đành để cho nhóm người Iallophil rèn luyện cùng hắn, cũng may bốn người Iallophil không ngủ lại tiểu viện này, nếu không hắn nhất định sẽ bố trí thật nhiều bẫy rập xung quanh phòng mình để bảo đảm bản thân có thể an tâm nghỉ ngơi.

Trong tiểu viện, mỗi người đều đang tự mình rèn luyện thì nghe được tiếng gọi to đầy vội vã của Brent, quả thật là không chút phù hợp với hình tượng quý công tử bình thường của hắn.

“Đã xảy ra chuyện, đã xảy ra chuyện,” Brent xông vào tiểu viện, vẫn còn hô to gọi nhỏ không ngừng.

Donald vẫn tiếp tục việc rèn luyện của mình, vừa vung kiếm vừa hỏi, “Ngươi vội vã như vậy để làm gì a,” Donald cũng không cho là đã xảy ra đại sự gì, ngữ khí thật bình tĩnh, còn có tâm tư nói đùa, “chẳng nhẽ chiến tranh ngàn năm bùng nổ rồi?.”

“Không phải,” Brent thở dốc một hơi, không thú vị đáp lại câu nói đùa của Donald, “Ở ngoại ô xuất hiện vết nứt không gian, có Hắc Ám chủng tộc xuất hiện.” Hắc Ám chủng tộc sinh tồn trên đại lục không có gì đáng ngạc nhiên, nhưng Hắc Ám chủng tộc xuất hiện từ vết nứt không gian lại là chuyện đại sự, bởi vì nhân loại không biết được chủng loại cũng như thực lực của chúng.

Nghe được tin tức này, ngay cả Fei cũng dừng việc huấn luyện của mình lại, nhìn về phía Brent.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Được xem như thủ lĩnh của bốn người, Iallophil đành lên tiếng hỏi tình hình cụ thể.

Hôm qua, vì có việc nên Brent trở về gia tộc, thấy hiếm khi có cơ hội khiêu chiến với phụ thân đại nhân trong lúc cơ thể vẫn chưa suy yếu do rèn luyện, đang trong tình trạng hoàn hảo nhất như hiện tại, hắn liền hướng phụ thân đại nhân đưa ra lời khiêu chiến, hắn muốn xem thử thực lực của bản thân hiện nay như thế nào. Phụ thân đại nhân cũng không cự tuyệt, sảng khoái nhận lời khiêu chiến mà theo như lời hắn là sự trao đổi cảm tình giữa hai phụ tử.

Đi đến sân tập võ, đang lúc quyết định Brent có vượt qua được chiêu thứ mười hay không thì có người đến quấy rầy, cũng mang theo tin tức về vết nứt không gian.

Trận chiến tất nhiên không thể tiếp tục, phụ thân đại nhân vội vàng hỏi rõ tình huống, hắn đứng bên cạnh tất nhiên cũng nghe được cụ thể mọi chuyện.

Vết nứt không gian xuất hiện ở Thành Đông, Hắc Ám chủng tộc xuất hiện, bởi vì khoảng cách quá gần, nhóm thủ vệ còn chưa kịp lên tiếng cảnh báo thì đã chết trong miệng Hắc Ám chủng tộc, may mắn những người còn sống nhanh chóng đem tin tức này truyền ra ngoài, đội ngũ tuần sát của đế đô vì tình huống khẩn cấp đều đã xuất phát đến Thành Đông.

Phụ thân đại nhân tự nhiên không dám trì hoãn, làm bộ trưởng tài vụ kiêm hậu cần chủ quản của đế quốc, tại thời khắc mấu chốt này cũng phải thể hiện tác dụng của mình. Sau khi chuẩn bị tốt các vật tư cứu viện sau tai họa, phụ thân đại nhân liền rời đi, bỏ lại một mình hắn.

Tin tức chấn động như vậy, hắn dĩ nhiên muốn thông báo cho các hảo hữu của mình, cho nên mới đến Red Creek công tước gia, trên đường, hắn nhìn thấy Theromon công tước cưỡi phi long, dùng tốc độ nhanh nhất bay đến Thành Đông, đến Red Creek gia, hắn cũng nhìn đến Red Creek công tước suất lĩnh(dẫn đầu) đội vệ quân lên đường.

“Tình huống hiện tại là thế nào? Có những loại Hắc Ám chủng tộc nào? Có loại hình nào chưa được biết không?” Garvin đưa ra một loạt vấn đề.

“Ta làm sao biết a.” Brent cho Garvin một cái nhìn đầy khinh thường, loại sự tình này không cần nghĩ cũng biết không nên hỏi hắn, theo những lời hắn nói vừa rồi, chẳng nhẽ Garvin không phân tích được, vấn đề sự việc tiếp theo phát triển như thế nào, hắn đã chạy đến đâythì làm sao mà biết được?

Ánh mắt Fei hơi híp lại, Hắc Ám chủng tộc, được xưng là chủng tộc tà ác nguy hiểm nhất thế giới này, là cộng địch (kẻ địch chung) của tất cả các chủng tộc khác, đối tượng thảo phạt của cả cộng đổng, cũng là tồn tại để xúc tiến hòa bình, tiêu trừ tranh chấp của nhân loại.

Hắn vừa vặn sinh ra vào thời điểm chiến tranh ngàn năm sắp diễn ra, điều này có nghĩa, lúc sinh thời, hắn sẽ chiến đấu cùng Hắc Ám chủng tộc – tồn tại chỉ từng đọc qua trong sách vở, chưa từng tận mắt chứng kiến. Hắn muốn tận mắt nhìn thấy những Hắc Ám chủng tộc này một chút.

Fei tháo bỏ phụ trọng trên người xuống, âm thanh rơi trên mặt đất của chúng kinh động đến nhóm người Iallophil. Cả bốn người cùng quay đầu lại nhìn Fei.

“Ngươi định làm gì?” Iallophil ẩn ẩn đoán được, nhưng vẫn không dám xác định.

Fei không để ý tới hắn, lưu loát tháo bỏ phụ trọng của mình, đi trở về phòng, Iallophil nhếch miệng, cũng cởi xuống phụ trọng của hắn, thả ra một Thổ hệ ma pháp, kiến tạo một tường đất, ngăn trở tầm nhìn của Garvin, Brent cùng Donald.

Hai người này đang làm gì?

Khi tường đất biến mất, Iallophil một lần nữa hiện ra trước mặt mọi người, đã thay đổi một thân quần áo sạch sẽ.

Có trữ vật không gian thật sự là phương tiện. Nên biết rằng, lúc trước bọn họ vô cùng hứng thú với không gian bên trong trữ vật, vì thể nghiệm công năng của nó, bọn họ đã bỏ vào đó không ít thứ, có Brent tài trợ, trong trữ vật không gian có thể nói là cần gì đều có.

Fei cũng bước từ trong nhà ra, thay đổi một thân hắc y, không liếc nhìn bọn họ lấy một cái, liền bước ra ngoài tiểu viện, Iallophil biết mình đã đoán đúng, cũng theo sau.

“Bọn họ muốn đi đâu a?” Garvin nhìn thấy hành động của hai người, hỏi.

Linh quang chợt lóe, Brent nói, “Có khi nào bọn họ đến Thành Đông không?”

“Không thể nào.” Donald lớn tiếng nói.

“Không phải không thể, mà là tuyệt đối.” Brent phi thường chắc chắn.

Vừa nghe xong, Garvin lập tức tháo xuống phụ trọng của mình, không kịp thay quần áo, nhanh chóng đuổi theo hai người kia. Brent thấy thế, lập tức xoay người ra khỏi tiểu viện, Donald cũng kịp phản ứng lại, nhưng đã muốn chậm, hắn chỉ có thể vừa đi vừa tháo phụ trọng, miệng còn hô, “Này, chờ ta với.”

Tin tức Hắc Ám chủng tộc xuất hiện ở Thành Đông đã lan truyền khắp nơi, đế đô cũng bắt đầu hỗn loạn. Một đám người vội vàng bỏ chạy, ôm theo tài vật, ai ai cũng mang thần sắc khủng hoảng.

“Ngươi khinh thường bọn họ?” Nhìn đến cảm xúc vô cùng rõ ràng của Fei, Iallophil hỏi.

“Những kẻ chỉ biết trốn tránh khi gặp tai họa, không đáng để tôn trọng.” Ở mạt thế, cho dù hoàn cảnh hiểm ác đến thế nào cũng sẽ không có ai nghĩ đến việc trốn tránh, chiến đấu, đây là lối thoát duy nhất, chiến đấu với những kẻ là nhân loại như chính mình, chiến đấu với hoàn cảnh, chiến đấu với tất cả mọi thứ.

Mà thế giới này, nhân loại đã quen việc sinh hoạt trong hòa bình, nguy cơ vẫn chưa đến trước mặt, bọn họ đã lựa chọn trốn tránh, những kẻ như thế bảo Fei làm sao để vào mắt.

“Ngươi nói không sai.” Nghe được lời nói của Fei, Iallophil tỏ vẻ tán thành.

Trong đám người hỗn loạn, Fei chậm rãi đi tới, bước chân trầm ổn kiên định, hướng về phía ngược lại với đám người.

Không ai thèm chú ý đến tình huống như vậy, mà cho dù có nhìn thấy cũng sẽ chẳng quan tâm, an toàn của bản thân là trên hết, không một ai nhắc nhở Fei rằng, phía trước có nguy hiểm.

Iallophil đi ở phía sau Fei, nhìn Fei thong dong tiêu sái bước đi, đáy mắt lóe ra sự hưng phấn, có lẽ là vì sự xuất hiện Hắc Ám chủng tộc.

“Hắc Ám chủng tộc nguy hiểm và tàn nhẫn.” Chính mình muốn làm gì, quan tâm người này, lo lắng người này hay là khiêu khích?

Chỉ nói một câu như thế, Iallophil liền im lặng, hắn rốt cuộc đang nghĩ gì?

Thời điểm đến gần Thành Đông, mùi máu tươi nồng đậm trong không khí, hương vị dinh dính khiến người ta phải buồn nôn, Iallophil, Garvin, Brent cùng Donald đuổi theo phía sau đều chịu không nổi, phải dùng tay áo che miệng, che mũi lại.

Thế nhưng, Fei lại nở nụ cười, nụ cười nhẹ đầy hoài niệm. Hương vị thật quen thuộc, khiến cho hắn có cảm giác đã trở lại thời mạt thế, nếu không phải trên đỉnh đầu là bầu trời xanh thẳm bao la, bốn phía đều mang sắc thái rực rỡ, loại hơi thở này quả thực chính là mạt thế, không, hương vị của mạt thế còn nồng nặc hơn.

Iallophil là người đầu tiên chú ý đến nụ cười của Fei, cậy mạnh buông cổ tay áo xuống, khuôn mặt hoàn mỹ vô khuyết lộ ra vẻ lạnh lùng giống như Fei ngày thường, nhưng sự chán ghét cùng quật cường trong mắt hắn không cách nào che giấu được, cho dù chán ghét loại hương vị này đến nhường nào, hắn cũng không thể làm ra hành động tỏ vẻ thua kém Fei.

Về phần ba người Garvin, không có nỗi lòng phức tạp như Iallophil, vội vã che kín miệng và mũi của mình.

Cổng Thành Đông mở rộng, nhìn qua là có thể thấy được hàng loạt thi thể tàn chi đoạn tí (phần còn lại của tay hoặc chân bị cụt). Với mấy phần không còn rõ nguyên hình, đám người Iallophil còn có thể khắc chế chính mình đi tưởng tượng để ngăn lại cơn quay cuồng trong dạ dày, chính là cố tình có không ít những bộ vị có thể nhìn ra là gì, ví như ruột, ví như đầu người, còn có cả xương sọ vỡ nát, từ chỗ bị vỡ có thể thấy óc chảy ra ngoài.

Người chịu không nổi đầu tiên chính là Garvin, sau đó một đám đều bị hắn lây truyền, là Brent cùng Donald, ngược lại, người có khiết phích là Iallophil tuy mặt mày xanh mét, nhưng không hề nôn ra, hắn mới không thèm nôn, không thấy người kia à, vẻ mặt thoải mái đi giữa đống thi thể trên mặt đất, hắn tuyệt đối sẽ không ở trước mặt người này biểu hiện ra sự yếu ớt của mình, tuyệt không.

Nôn một hồi, thấy Iallophil cùng Fei đều đã đi đến phía trước, lại nhìn vẻ mặt xanh trắng của nhau, đối với vẻ thờ ơ của Fei cùng sự cưỡng chế nhẫn nại của Iallophil, ba người cảm thấy mười hai vạn phần kính ý.

Còn muốn đi theo không? Đáp án đương nhiên là còn. Tuy rằng rất khó chịu, tuy rằng thực ghê tởm, nhưng bọn họ hiểu được, sớm hay muộn gì cũng sẽ có ngày phải đối mặt với điều này, so với việc đến khi đó mới thay đổi, không bằng hiện tại tập thích ứng trước.

Ba người bước lên phía trước, bắt buộc chính mình nhìn những thi thể, những đoạn tay chân bị chặt đứt kia, chịu không nổi liền phun, sau đó lại đuổi theo những người phía trước, cứ thế lặp lại.

Dần dần, giữa đống thi thể của nhân loại, bắt đầu xuất hiện một số thi thể của sinh vật quái dị, căn cứ theo những gì bắt buộc phải học trong [Hắc Ám chủng tộc đồ tập], bọn họ cũng nhận ra không ít, đó là những Hắc Ám chủng tộc có bài danh (thứ tự sắp xếp) cùng chiến lực không cao, thế nhưng lại có thể tạo ra thảm trạng như vậy. Bọn họ rốt cuộc cảm nhận sâu sắc được nguyên nhân vì sao các tộc đều kiêng kỵ Hắc Ám chủng tộc, đối với cuộc chiến tranh mỗi ngàn năm một lần sẽ xảy ra trong tương lại, bọn họ đã cảm nhận được phần nào sự tàn khốc, chiến tranh ngàn năm, bọn họ phải đối mặt với lượng Hắc Ám chủng tộc càng mạnh, càng nhiều, máu tươi, thảm trạng cùng tử vong phải đối mặt sẽ càng khủng khiếp hơn thế này gấp nhiều lần.

Đi thêm một chút nữa, nhóm người Iallophil đã có thể bình tĩnh đối mặt, bởi vì những gì thấy được trên đường đi, bọn họ có thêm vài phần giác ngộ, giống như lập tức trưởng thành hơn rất nhiều.