Xuyên Việt Dị Thế Úy Lam Thiên Không Hạ

Xuyên Việt Dị Thế Úy Lam Thiên Không Hạ - Chương 44: Bị liên lụy




Vô tẫn sơn mạch, rặng núi lớn kéo dài bao quanh toàn bộ Hắc Ám đại lục, trong đó, rất nhiều địa phương chưa từng có người đặt chân đến, cũng có rất nhiều cao đẳng Ma thú chiếm núi xưng vương, cắn nuốt những kẻ tự tiện xông vào, tương ứng với hệ số nguy hiểm, trong dãy núi này cũng có thứ khiến cho vô số người cam nguyện mạo hiểm, ôm một loại tâm lý dù thế nào cũng sẽ lấy được vật phẩm vô cùng trân quý, nơi đây chính là “vô tẫn sơn mạch” a.

Iallophil thuần thục trở xiên thịt nướng, thỉnh thoảng lấy một số gia vị từ trongtrữ vật không gian ra rắc lên phía trên, mùi thịt nướng tràn ngập trong không khí thật sự mê người, khiến cho Fei đang ngồi một bên chờ ăn cơm không khỏi dán chặt mắt vào xiên thịt.

Từ lúc rời đi cái thôn kia đến nay đã hai năm, Iallophil cùng Fei lại càng thêm thành thục, thân hình thiếu niên phát triển thành của nam tử tràn đầy lực lượng, thực lực cũng vì liên tục rèn luyện mà không ngừng nâng cao. Trong giới Mạo hiểm giả, Mạt Thế mạo hiểm đoàn của hai người đã bắt đầu có chút danh tiếng, không chỉ vì thực lực xuất sắc, mà còn bởi vì bọn họ là nhân loại. Trong mắt Ma tộc, nhân loại rất yếu ớt, bọn họ có thể đứng vững trong thế giới của Mạo hiểm giả, quả thật là rất hiếm thấy.

“Xong rồi.” Iallophil tuyên bố, sau đó đưa xiên thịt sang cho Fei, Fei không khách khí nhận lấy, bắt đầu ăn.

Thịt ăn rất ngon, nhưng Fei không chút vội vàng, mà là chậm rãi thưởng thức.

Iallophil cũng bắt đầu ăn. Vượt qua hai năm không có chỗ ở cố định trên Hắc Ám đại lục, tính khiết phích của Iallophil cũng thay đổi, hắn không còn ý kiến với tướng ăn bất nhã của Fei, cũng sẽ không để ý máu dính lên người khi chiến đấu, mấy chuyện như phân thây thi thể cũng khôngthể khiến hắn thấy buồn nôn nữa, bởi vì hắn đã tự mình làm chuyện đó vô số lần. Thế nhưng, đây không phải là do sự khiết phích của Iallophil đã hoàn toàn biến mất, mà là hắn bắt đầu hiểu được ứng xử trong những trường hợp khác nhau.

Lúc không phải chiến đấu, Iallophil vẫn là một quý công tử tao nhã một thân quần áo trắng, đeo bao tay cũng màu trắng. Thời điểm chiến đấu, hắn chính là một địch thủ tàn khốc, vì thắng lợi mà không từ thủ đoạn.

“Ngươi nói xem, chỗ đó có tư liệu liên quan đến kết giới hay không?” Iallophil ăn xong phần mình, một thủy cầu xuất hiện, tẩy rửa sạch sẽ bàn tay của hắn.

“Không biết.” Fei lãnh đạm trả lời, thế nhưng, đó chính là lời nói thật.

Ở đây hơn hai năm, hai người cũng không từ bỏ việc muốn trở lại Uy Á đại lục, cho nên bọn họ vẫn luôn chú ý tìm kiếm phương pháp quay về. Lấy tư cách của hai người bọn họ hiện nay trong giới Mạo hiểm nghiệp đoàn, bọn họ đã bắt đầu nhận thấy được tâm tư muốn phá vỡ kết giới của giới cao tầng ở Hắc Ám đại lục. Ở Uy Á đại lục bên kia, bởi vì sợ hãi thực lực của Hắc Ám chủng tộc, không dám đụng chạm gì đến kết giới, ngược lại là những kẻ ở Hắc Ám đại lục muốn có được cuộc sống tốt hơn, nghiên cứu về kết giới đã qua vô số năm, thành quả của việc này lại không phải thứ hai người có thể biết. Dù sao, chắc chắn cũng là không thành công, không chỉ hai người, chỉ cần là kẻ có chút đầu óc cũng biết.

Mục tiêu lần này của bọn họ là một vị luyện kim thuật sư sống bên trong “vô tẫn sơn mạch”. Ở Hắc Ám đại lục, bởi vì sinh mệnh của Ma tộc đủ dài, cho nên không giống Uy Á đại lục, rất nhiều tư liệu đều bị mất vì chiến tranh, những luyện kim thuật sư của Hắc Ám đại lục lưu giữ lại rất nhiều thứ từ cổ xưa, quá trình truyền thừa cũng chưa từng đứt đoạn, cho nên kỹ thuật luyện kim ở đây so với Uy Á đại lục phát triển hơn, địa vị của luyện kim thuật sư cũng cao hơn so với ở Uy Á đại lục, trong số đó, cũng có không ít cường giả.

Vị luyện kim thuật sư mà hai người đang tìm đến, theo như lời đồn, tính cách không phải dễ chịu cho lắm.

Hai người bọn họ cũng không phải tìm đến để gây phiền toái, mà là nhận ủy thác tặng đồ cho vị luyện kim thuật sư kia.

Iallophil cùng Fei có thể không có tiền tệ của Hắc Ám đại lục, bất quá, đồng tiền có giá trị cao nhất thật ra cũng được đúc từ vàng. Kim tệ, trong trữ vật không gian của Iallophil có, chỉ cần hòa tan rồi đúc lại lần nữa là có thể sử dụng. Thế nhưng, một số thứ cần thiết ở Hắc Ám đại lục thật sự là quá đắt, hại hai người không thể không nghĩ cách kiếm tiền. Ma hạch rơi ra từ Ma thú, cùng nhiệm vụ từ Mạo hiểm giả nghiệp đoàn, chính là nguồn kinh tế chủ yếu của bọn họ.

Đối với tiền tài, quan niệm của Fei chỉ là giữ lại để mua những thứ cần thiết, tiêu tốn nhiều nhất đương nhiên là từ tay người vốn biết hưởng thụ là Iallophil.

Thứ nhất chính là lương thực, điểm này Fei không phản đối. Lương thực Iallophil mang theo, dù sao cũng không đủ đến hai năm, cho nên bọn họ phải mua. Ở Hắc Ám đại lục, lương thực không phải thịt có thể sử dụng mặc dù chỉ cung cấp cho đặc quyền giai tầng, nhưng vẫn có người bán, bất quá giá tiền đương nhiên là giá trên trời. Vìduy trì dinh dưỡng cân đối, không thể chỉ ăn thịt, cho nên phần tiền này là phải tiêu, cho dù có đắt cũng phải tiêu. Ngoài ra còn có đồ gia vị, những thứ này đều rất đắt.

Thứ hai, chính là quần áo. Iallophil bây giờ biết nấu cơm, nhưng đừng nghĩ đến chuyện muốn hắn giặt quần áo. Hắn là loại người quần áo sau khi mặc một lần liền mất, cứ như vậy, thêm cả một số quần áo trong trữ vật không gian bởi vì quá nhỏ, hư hao vì chiến đấu, bởi vì không có người giặt, nhanh chóng tiêu hao, không thể không mua thêm, mà Iallophil lại không quen mặc vải thô áo tang, cho nên thời điểm mua quần áo chính là tiêu tiền như nước. Đương nhiên Iallophil cũng không bỏ qua minh hữu của hắn, hiện tại, quần áo trên người Fei cùng loại với Iallophil, thuộc loại vừa nhìn đã biết giá trị xa hoa.

Thứ ba, là dùng để mua vũ khí. Ở Hắc Ám đại lục, nhắc đến giá vũ khí, còn phải xem đó là loại gì. Đối với Fei, vũ khí của bọn họ chỉ cần rắn chắc cùng sắc bén, mấy thứ kiểu thần binh độc nhất vô nhị, đến bây giờ cũng không nằm trong phạm vi để bọn họ cân nhắc, mà thợ rèn của Hắc Ám đại lục, xem độ bền và sự sắc bén của vũ khí là yêu cầu cơ bản nhất, nên giá của chúng cũng không đắt.

Kiếm của Iallophil vốn đã là danh khí (vũ khí tốt), đao của Fei thì có cần gia công thêm, nhưng tiêu hao cũng không nhiều. Chủ yếu đều là dùng để mua các loại tiễn (tên) có thuộc tính đặc biệt, phương thức công kích cự ly xa này là thứ mà cả Fei lẫn Iallophil đều khiếm khuyết, bọn họ chỉ có thể bù lại bằng vũ khí, đủ để uy hiếp đối thủ.

Ngoại trừ bakhoản tiền lớn này, hai người cũng không tiêu dùng gì nhiều, chính là, bọn họ đều không có phương thức quản lý tiền bạc thích hợp, nghĩ mua cái gì liền mua cái đó, chỉ cần đủ tiền liền mua, nên thực sự tiêu tốn rất nhiều. Vì thế, lúc này bọn họ lại lần nữa tiến vào “vô tẫn sơn mạch”, nhận một ủy thác, thuận tiện giết ít ma thú lấy ma hạch để đổi tiền.

“Kết thúc nhiệm vụ lần này, tìm một chỗ an tĩnh, ta muốn bế quan.” Fei đột nhiên nói.

“Ngươi muốn phá huyền quan!” Đã có hiểu biết đầy đủ về nội lực, Iallophil lập tức biết Fei muốn làm cái gì.

Phá huyền quan, đả thông thiên địa chi kiều, cũng tức là đi vào tiên thiên chi cảnh*, bước lên một tầng mới. Tiến vào tiên thiên, có nghĩa Fei đạt đến Thánh giai, đứng cùng vị thế thực lực với gia gia, là loại thực lực mà một mình cũng có thể sống sót ở Hắc Ám đại lục, đủ để tự bảo vệ mình.

———-

*Huyền quan – Huyền quan khiếu – Huyền quan nhất khiếu: là vùng nằm trong bộ não, ngang lông mày, là nơi xuất nhập của chân thần (hay Linh thức trong Tu Chân)

Đại khái, quá trình phá huyền quan, đả thông thiên địa chi kiều là sự chuyển tiếp từ con đường võ đạo của nhân giới sang cảnh giới tu chân, phá huyền quan là khai thông linh thức, chuyển đổi từ giai đoạn hậu thiên kỳ lên đến tiên thiên kỳ, bước vào tiên thiên chi cảnh. Tiên thiên chi cảnh là cảnh giới đầu tiên của tu chân (sơ nhập tu chân), sau đó lần lượt là trúc cơ, tích cốc, khai quang, dung hợp, tâm động, kim đan, nguyên anh, xuất khiếu, phân thần, hợp thể, độ kiếp, đại thừa.

P/s: bạn [S]hi mù tu chân nên có gì sai nhờ mọi người góp ý giùm:”>

———-

Mà trình độ này, đối với tu luyện nội lực mà nói, bọn họ chỉ mới hoàn thành trụ cột, để phát triển đến một giai đoạn mạnh hơn, chính là cảnh giới, mục tiêu tu luyện đầy mê hoặc khiến Iallophil quyết định phế bỏ đấu khí lúc trước. Mà, sau khi tu luyện nội lực, Iallophil phát giác, cảnh giới đó có thật.

Fei gật đầu. Cũng không xê xích gì nhiều, thân thể này đã đủ tiêu chuẩn, có thể thừa nhận được áp lực phải nhận sau quá trình đả thông thiên địa chi kiều. Tự nghĩ, tốc độ này cũng thật sự nhanh hơn hắn dự tính, lúc ở mạt thế, hai mươi hai tuổi hắn mới đả thông được thiên địa chi kiều, không nghĩ đến thế giới này chỉ cần mười bảy năm, quả nhiên là do linh khí phong phú.

Iallophil cắn cắn môi, hợp tác cùng Fei hơn hai năm, không có nghĩa là hắn bỏ qua chuyện so đo thực lực với Fei. Lúc nghe Fei muốn tiến thêm một bước, hắn nghĩ, chính mình lại rớt phía sau.

“Hai tháng sau nữa, nếu ta tính không sai, ngươi hẳn là cũng phá được huyền quan rồi.” Nếu như tính mình tu luyện đã là nhanh, vậy Iallophil, phải nói là thần tốc. Chính mình là có kinh nghiệm kiếp trước làm nền tảng, mà Iallophil, chỉ bằng hơn hai năm tu luyện đã có thể phá huyền quan. Không thừa nhận cũng không được, lấy tư chất của thế giới này xem xét, thân thể mà ngay cả đấu khí cuồng bạo cũng có thể dung chứa, khi rèn luyện nội lực, tiến thêm một bước, Iallophil hoàn toàn có thể thừa thụ áp lực của thiên địa sau khi đả thông thiên địa chi kiều.

Iallophil gật gật đầu, hắn không hề cao hứng.

Đêm dài, hai người vẫn phân công hợp tác, một người gác nửa đêm đầu, một người thủ nửa đêm sau, người gác đêm vẫn sẽ không quên việc rèn luyện.

Sáng sớm ngày thứ hai, hai người thu thập hành trang, dựa theo bản đồ đi tới. Trải qua đường núi quanh co, trèo đèo lội suối, hai người cuối cùng cũng tìm được một tòa tháp cao bị cây cối che khuất, nằm sâu bên trong “vô tẫn sơn mạch”, thế nhưng, nơi này một chút cũng không an bình, từ xa, hai người đã nghe thấy tiếng đánh nhau từ nơi đó truyền tới.

Muốn tránh đi cũng không được, bởi vì một đạo công kích lập tức xé rách phần cây cối che chắn trước mặt hai người, khiến bọn họ ngoài ý muốn bại lộ trước hai bên đang đánh nhau.

Thực hiển nhiên, cả hai bên đều không nhận ra bọn họ.

“Các ngươi là ai?” Cũng không biết là ai, liền ngu ngốc hỏi ra câu như vậy.

“Chúng ta là Mạt Thế mạo hiểm đoàn, được ủy thác đến đây tặng đồ cho đại sư.” Iallophil nói với người có cánh đang bay trên không trung, cũng là người vừa mở miệng hỏi bọn họ.

“Cùng ta giết hắn, tiền thù lao gấp đôi.” Thì ra người này chính là mục tiêu lần này của bọn họ, chủ nhân của tòa tháp.

“Tìm hai nhân loại hỗ trợ, ngươi quả thật đã sa đọa rồi.” Nam tử tóc xám còn lại trào phúng.

Giữa hai kẻ kia có ân oán gì, Iallophil cùng Fei không nghĩ trông nom, thực lực của bọn họ hiện tại cũng không có tư cách đó, cho nên đối với đề nghị của vị luyện kim thuật sư kia, hai người không định đáp ứng, nhưng phải làm sao để cự tuyệt cũng là một vấn đề.

Hai người kia dường như căn bản không để Fei cùng Iallophil vào mắt, không đợi bọn họ trả lời, lại bắt đầu đánh nhau, sau đó cũng cuốn hai người vô tội vào vòng chiến.

——————————————–

“Lực lượng mạnh nhất là cái gì, ma pháp, đấu khí, âm mưu, trí tuệ, tất cả đều không phải, thời điểm lực lượng của Cách xuất thế, lực lượng đáng sợ mang ý nghĩa tuyệt đối có mặt ở khắp nơi, nó chính là từ đại biểu cho lực lượng cường đại nhất, ma pháp trước mặt nó là vô hiệu, đấu khí trước mặt nó sẽ biến mất, âm mưu chính là một trò khôi hài, còn trí tuệ, chỉ có thể xem như vui đùa.”

———– Trích từ bộ sách phổ cập khoa học của Uy Á đại lục [Lực lượng]