Xuyên Việt Về Thời Phong Kiến

Xuyên Việt Về Thời Phong Kiến - Chương 3: Xuyên việt về thời phong kiến.





Sự việc nguyên do như đã nói ở trên. Cho tới sau khi Nguyễn Trọng Lăng tỉnh lại, toàn bộ hoàn cảnh cũng đã hoàn toàn thay đổi. Đương nhiên trong khoảnh khắc vừa tỉnh lại hắn sẽ không nghĩ ngay rằng mình xuyên qua không gian thời gian giống như các nhân vật chính trong các câu truyện trên mạng. Hắn chỉ cho là sau khi mình đầu óc mất linh có người kịp thời tới đưa hắn đi bệnh viện, hoặc có khi bố mẹ hắn kịp thời trở về cũng không biết chừng.
Nhưng dù thế nào đi nữa thì ngay lập tức hắn liền phát hiện không đúng lắm. Hiển nhiên chưa từng có một cái bệnh viện nào lại có màn với rèm mang phong cách cổ điển đến thế. Giường thấp, giá nến, bàn trà nhỏ, còn có bình phong vẽ cảnh núi non sông suối. Này!... Người nào bị thần kinh mới đem mấy món này trang trí vào trong bệnh viện!!! Hắn đang muốn nhìn kĩ hơn mọi thứ xung quanh.
Đúng ngay giây phút đó, Khoai Khoai chạy đi vào, nó hướng về phía Lăng cong lưng lên sủa inh ỏi. Suýt chút nữa thì dọa chết hắn. Thân thể Lăng mềm nhũn không thể động đậy được, đang định mở miệng kêu cứu thì một cô bé ăn mặc y phục cổ đại, hai mái tóc buộc uốn cong cong sang hai bên. Chính là tiểu Đào đang bước vào phòng…
Ngay sau đó, cả nhà họ Nguyễn liền náo loạn cả lên. Đám người hầu cùng nhau hô hoán truyền tin, hô to tới nỗi ngồi tít trong phòng như hắn cũng nghe rõ mồn một.
-Công tử hôn mê một tháng qua đã tỉnh lại… đã tỉnh lại…
Nhất thời, cả nhà họ Nguyễn gà bay chó chạy, đâm quàng đâm xiên. Nguyễn Trọng Lăng còn chưa hiểu chuyện gì thì một người phụ nữ tuổi tầm trung niên, xinh đẹp quý phái vội vã bước vào phòng. Cũng không thấy nói một lời liền dùng sức ôm thật chặt thật chặt lấy Lăng mà nỉ non khóc.

Tiếng khóc nó nghe mới tê tâm phế liệt, nó mới thương tâm làm sao. Nghe nghe mà khiến Lăng quỷ thần xui khiến thế nào nhớ tới bà mẹ già của mình có lẽ giờ này cũng người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, hắn cũng đang chuẩn bị mắt rung rức, khóc bù lu bù loa lên. Ai dè…
Lúc này người phụ nữ trung niên còn chưa khóc được mấy câu, một người đàn ông khoảng chừng bốn mươi năm mươi tuổi cũng khẩn trương khẩn trương bước đi vào phòng. Tất cả mọi người đứng dậy gọi hắn là ông lớn.
Vị ông lớn này vẻ mặt kích động vô cùng, một tay đỡ lấy bả vai Nguyễn Trọng Lăng, một tay lại sờ sờ mặt của hắn, thậm chí còn quay đi quay lại đầu của hắn. Quan sát tỉ mỉ giống như là cảnh sát quốc tế kiểm tra mấy thằng chuyên giấu ma túy vậy. Chắc chỉ kém một chút là không thể đem da mặt của hắn cắt xuống một ít đem đi xét nghiệm xem có dính ma túy bên trên hay không thôi. Vị này cẩn thận quan sát một lúc lâu, miệng còn không quên lẩm bẩm nói:
-Trời còn thương xót ta, trời còn thương xót ta, trời còn thương xót ta a….
Lúc ấy Nguyễn Trọng Lăng cũng sợ hãi lắm. Đột nhiên trước mặt vây quanh nhiều người lạ hoắc ăn mặc y phục cổ như vậy làm bản năng hắn lập tức không bình tĩnh được rồi. Lại còn không biết từ đâu xuất hiện một cái lão già ôm đầu hắn lẩm bà lẩm bẩm, cằn nhằn như người điên. Nói chung hoàn cảnh mới, người cũng toàn là mới, chuyện lại đột nhiên như vậy. Này…
Nguyễn Trọng Lăng sợ nha!!!
Dù là Nguyễn Trọng Lăng tính tình thoải mái, dễ dàng thích ứng hoàn cảnh xung quanh cũng bị cảnh tượng thình lình xuất hiện trước mắt làm ngơ ngẩn cả người không biết nên làm thế nào, không dám nói một lời, không biết nên phản ứng ra sao.
Đơ mặt ra hồi lâu, nhìn vẻ mặt vui mừng của người đàn ông trung niên cùng người phụ nữ vừa khóc khi nãy, miệng thì không ngớt cảm tạ trời đất rồi cùng đám người hầu tấp nập thu dọn nhà cửa. Rốt cuộc Nguyễn Trọng Lăng cũng hoàn hồn lại, nghĩ tới một chuyện mà hắn trước kia thường vẫn muốn…
Xuyên việt! Hắn ta xuyên việt rồi !!!
- “Xuyên việt” là một từ ngữ đang rất phổ biến được rất người người trẻ tuổi hiện nay biết đến. Từ góc độ nghiên cứu khoa học mà giải thích, nguyên nhân xuyên việt đại khái là do từ trường trên trái đất dao động hoặc là không gian ngẫu nhiên dị biến, nguyên tố bị đảo lộn, lỗ đen xuất hiện…v v . Tóm lại chuyện này rất phức tạp a rất phức tạp. Đã có rất nhiều tranh cãi mà vẫn chưa thể tìm ra kết luận chính xác được. (Ra kết luận mới là lạ!)

Từ góc độ tâm linh để giải thích thì ngon ăn hơn. Như trời cao an bài, cái gọi là số mệnh - Người tốt có tốt báo, tất sẽ được lựa chọn xuyên việt”.
Không tin? Còn muốn tìm lời giải thích hợp lý hơn?
Khốn kiếp! Biết vì cái gì ông trời cố tình lựa chọn hắn hay không? Này đã rất rõ ràng, nhân cách của hắn cao a, người tốt có tốt báo a. Nếu người tốt còn chưa có tốt báo, ấy là hồ sơ của họ còn ở tít đằng sau, có khi sau khi họ chết thì sẽ đến lượt kiếp sau có thể đầu thai thân phận tốt hơn một chút. Như hắn chính là người tốt giống như vậy, bị cái kia tốt báo nện trúng đúng lúc. Ừm, thật sự quá đáng mừng!
Có lẽ giải thích như vậy là đúng hoặc như vậy cũng không đúng, Nguyễn Trọng Lăng thi thoảng rảnh rỗi cũng sẽ suy nghĩ rất nhiều những thứ linh tinh này. Chủ yếu là hắn vẫn không thể tin nổi sự việc…“xuyên việt” này lại là thật. Thế cho nên dưỡng bệnh mấy ngày hôm nay, đầu óc hắn luôn quay vòng vòng như chong chóng chạy.
Cái trạng thái gì mà lại gọi là quay vòng vòng như chong chóng chạy?
Nếu có một ngày bạn trúng xổ số được năm trăm triệu đô la mỹ bạn đại khái là có thể hiểu được cái loại trạng thái lo được lo mất này của Nguyễn Trọng Lăng đó.
Dù sao thì…
Còn sống cũng thật là tốt!

Sau đó mấy ngày trôi qua, rốt cuộc Nguyễn Trọng Lăng đã rõ ràng. Thì ra người phụ nữ ôm hắn khóc kia chính là mẹ của hắn, mà lôi đầu hắn ra kiểm tra kia chính là cha của hắn, cũng là chủ nhà họ Nguyễn, tên là Nguyễn Trọng Kim. Ông là thương nhân giàu có nhất trong kinh thành Thăng Long này. Làm ăn cứ gọi là trải rộng khắp từ nam chí bắc. Nói là giàu nhất thiên hạ cũng không hề phóng đại, nói giàu nứt đố đổ vách cũng không phải là nói ngoa. Nếu như cho ông quay trở về hiện đại, tuyệt đối với thể nằm trong top những vị tỷ phú giàu nhất thế giới của tạp chí Fobes bên Mỹ.

Mẹ của hắn Nguyễn Hải Như ngoại trừ việc cưng chiều đứa con trai là Nguyễn Trọng Lăng này ra thì công tác nhất trọng yếu nhất hằng ngày chính là trông coi cha của hắn. Đã là mèo thì mèo nào mà lại không ăn mỡ. Khả năng từ một điểm lão cha của hắn cưới mẹ hắn đã qua ba mươi năm mà còn không hề thu “thêm nổi” một người vợ hai vợ ba nào về trong nhà là đủ có thể thấy thành tích công tác của mẹ hắn hữu hiệu đến nhường nào.
Còn thời đại này đều không phải là các thời đại trong lịch sử mà Nguyễn Trọng Lăng đã từng biết như Đinh, Lý, Trần, Lê, Nguyễn các loại. Nó căn bản chính là một cái thế giới mới không ai biết rõ tương lai.
Triều đại này gọi là Nam triều. Hoàng đế họ Trần. Hiện tại lấy niên hiệu là Vạn Lịch năm thứ mười hai. Hắn cũng chưa từng nghe qua bao giờ. Mà mà… với cái vốn lịch sử nước nhà ít ỏi như của hắn thì biết mới là lạ!!!
Nguyễn Trọng Lăng ban đầu cũng thấy nó na ná triều nhà Trần bởi hoàng đế họ giống nhau khả năng căn bản chưa từng nghe qua Việt Nam có khi nào đặt tên triều đại gọi là Nam triều a. Cái này cũng quá rõ ràng chia ra với Hoa Triều ở phía bắc đi. (Hoa Triều địa lý giống Trung quốc ngày nay.)
Sau này, Nguyễn Trọng Lăng sống lâu rồi mới hiểu được. Hóa ra thế giới này lịch sử dường như đã quặt sang một lối rẽ khác. Chỗ rẽ ấy chính là tiếp nối của hai triều đại nhà Đinh và nhà Tiền Lê với khởi đầu là vua Lê Hoàn. Lịch sử vốn dĩ là do người thắng viết lên vì vậy khó lòng mà y nguyên sự thực, tất nhiên vì vậy lại càng khiến người ta khó lòng mà phân biệt rõ ràng.

Kết thúc chương 3.
(Truyện được đăng mới nhất tại Viptruyen /book/)