Yêu Anh Là Em Sai Sao?

Chương 107: Di chứng thích được anh hôn




Sáng hôm sau anh thức dậy sớm,anh muốn tự tay làm bữa sáng cho cô,và tất nhiên anh đã tham khảo món ăn dành cho người mang thai,nên anh đã quyết định tự anh sẽ nấu cho cô ăn, anh xuống bếp đầu tiên mở tủ lạnh xem có nguyên liệu gì, để có thể nấu cho cô,anh lấy nguyên liệu ra rồi bắt đầu chế biến, rửa sạch sẽ hết anh mới bắt đầu nấu, bữa sáng anh làm cho cô là món xào kèm với thịt và món cháo cho cô thêm một ly sữa cho cô, loay hoay trong bếp thì cuối cùng cũng xong,anh đem ra bàn trước rồi mới lên phòng xem cô dậy chưa.

Đi lên phòng mở cửa ra, thấy cô vẫn còn ngủ rất ngon, nên không nở gọi cô dậy, nên anh cho cô ngủ thêm, còn anh thì ngồi sofa đọc tin tức chờ cô dậy, khoảng một tiếng sau cô dần dần thức dậy, cô cựa quậy rồi mở mắt ra sau đó mới từ từ ngồi dậy, anh ngước lên thấy cô dậy liền đứng dậy, đi lại chỗ cô đỡ cô ngồi dậy.

- - Tỉnh rồi sao?

- - Ừm.

- - Vậy vào vệ sinh cá nhân rồi ăn sáng nhé.

- - Ừm..

Anh bế cô vào trong vệ sinh cá nhân, anh giúp cô đánh răng rồi rửa mặt, rồi mới bế cô ra ngoài, lấy đồ cho cô thay, anh chọn cho cô một chiếc đầm dài, có hoa văn trên áo, trông cũng rất đẹp và giản dị, anh đưa cho cô rồi cô đi vào trong phòng tắm thay rồi mới đi ra ngoài, anh đi lại dìu cô rồi mới bắt đầu xuống nhà ăn sáng.

( ảnh minh họa)

Xuống phòng ăn, anh nhấc ghế ra cho cô ngồi xuống,anh ngồi kế bên múc cháo ra bác cho cô, rồi kêu cô ăn thử xem có vừa miệng hay không, cô ăn thử vừa đưa vào miệng cô cảm thấy rất ngon, vừa ăn anh nhìn biểu cảm của cô không biết là ngon hay không,nên hỏi cô.

- - Sao rồi, có vừa miệng không?

- - Hừm...rất ngon, anh nấu sao?

- - Ừm, ngon thật à.

- - Thật mà ngon lắm, em rất thích.

- - Vậy mỗi ngày anh sẽ nấu ăn cho em chịu không?

- - Được, ăn món ăn do anh nấu em cảm thấy rất vui.

- - Vậy thì phải ăn hết đấy.

- - Ừm, anh cũng ăn đi.

- - Được.

Buổi sáng của hai người diễn ra rất vui vẻ, ăn xong anh và cô đi dạo quanh vườn hoa,cho tiêu hóa thức ăn, cô vừa đi dạo vừa ngắm hoa, còn anh thì ngồi trên ghế gỗ đang gọi cho ai đó, nhưng cô không quan tâm chỉ ngắm hoa của mình rồi thôi, anh gọi xong thì đi lại chỗ cô, ôm cô từ đằng sau, giọng yêu chiều nói với cô.

- - Bà xã em ở nhà nha, chút nữa mẹ đến chơi, anh có công việc phải giải quyết rồi về sau với em được không?

- - Công việc quan trọng sao?

- - Ừm, cũng không quan trọng lắm, chỉ là cần anh giải quyết.

- - Vậy thì anh đi đi,em không sao?

- - Nắng cũng lên rồi vào nhà thôi.

- - Được.

Anh nắm tay cô đi vào nhà, rồi lên phòng, cô nằm trên giường, còn anh thì thay đồ, thay xong anh đi lại hôn lên trán cô rồi tay anh chạm vào bụng cô nói.

- - Con ở nhà phải ngoan nghe không, không được phá mẹ khi ba không có ở nhà, phải để cho mẹ nghỉ ngơi nếu con không nghe lời ba sẽ đánh con đấy.

- - Haha... anh đó con còn nhỏ sao mà nghe được.

- - Chắc chắn là nghe rồi, phải nói trước nếu không lại phá em thì sao?

- - Được rồi anh nói như vậy con cũng nghe rồi, anh mau đi đi.

- - Ừm, vậy em nghỉ ngơi đi.

Trước khi đi anh còn lưu luyến lại mà hôn môi cô,anh và cô cùng nhau trao cho nhau nụ hôn ngọt ngào, nóng bỏng không thể dứt ra được, cô cũng vậy không biết sao từ lúc mang thai cô rất thích anh hôn cô như thế này, nó khiến cô say đắm không thôi, hôn một lúc lâu anh rời môi cô, rồi hôn thêm một cái lên trán nữa rồi nhìn cô cười nói.

- - Bà xã em hư quá, cứ thích hôn như vậy sao?

- - Ừm rất thích, không biết sao từ lúc có thai em rất thích hôn.

- - Vậy là ngày nào, buổi nào cũng phải hôn em sao?

- - Không biết, mà chắc vậy quá.

- - Hư quá đi.

- - Vậy anh thích không?

- - Thích phải nói là rất thích.

- - Được rồi anh mau đi đi không là trễ bây giờ.

- - Được vậy anh đi đây.

- - Tạm biệt ông xã.

Anh ra khỏi phòng xuống nhà rồi lái xe đi đến chỗ, chuẩn bị tổ chức hôn lễ, anh muốn tạo cho cô bất ngờ này nên không muốn nói cho cô biết, để đến ngày kết hôn cô sẽ thấy, mọi thứ được anh tỉ mỉ chọn từng chút một để trang trí cho hôn lễ, đang xem quá trình thì thư ký của anh đi vào báo cáo.

- - Dương tổng.

- - Có chuyện gì sao?

- - Bữa nay bên tòa đưa ra xét xử đối với Ngô Diệp Nhi và Bành Hạo ngài không đi sao?

- - Cậu đi thay tôi đi.

- - Vâng thưa ngài.

- - Ừm.

Đúng là hôm nay là ngày xét xử đối với Ngô Diệp Nhi và Bành Hạo, tuy chỉ chưa được một ngày mà đã ra tòa, là vì anh đã đưa ra tất cả bằng chứng liên quan đến hai đó, dĩ nhiên là bên cảnh sát điều tra rất nhanh, có được bằng chứng như vậy thi không chần chừ gì mà đưa ra toa để xét xử, một phần anh không muốn đi là bận chuẩn bị hôn lễ cho cô và anh, cái còn nữa là anh không muốn thấy mặt hai người đó, nghĩ thôi cũng biết cái kết chắc chắn sẽ rất hài lòng với anh, nên anh không muốn đi, niềm vui bây giờ chỉ có cô, cô là trên hết với anh.