Yêu Anh Là Em Sai Sao?

Chương 92: Suy nghĩ bậy bạ




Ăn trưa xong cả hai về lại công ty làm việc,anh vào bàn làm việc, còn cô thì tiếp tục hoàn thành bản vẽ của mình,vẽ được một lúc cũng đã xong,cô ngã người ra sau ghế,thư giãn một lúc, anh lúc này nhìn qua cô, thấy cô mệt mỏi anh cũng lo lắng trong lòng, nên đã lên tiếng nói.

- - Em mệt thì vào phòng nghỉ một chút đi.

- - Em không sao đâu.

- - Nghe lời anh vào trong nghỉ ngơi đi.

- - Nhưng....

- - Đây là mệnh lệnh dành cho em.

- - Được rồi vậy em vào trong đây.

- - Ừm...đi đi.

Cô nghe lời anh,ngồi dậy đi vào phòng nghỉ ngơi một lát,cô mở cửa bước vào, đầu tiên cô lại giường bắt đầu nằm xuống, sau đó cầm điện thoại lên xem tin tức, rồi xem chán thì dẹp qua một bên, đột nhiên có tin nhắn đến, cô cầm lên xem là của Hà Thanh Yến nhắn cô.

" Tiểu Kiều cậu đang làm gì vậy? "

" Mình đang nằm trên giường, có chuyện gì sao? "

" Chỉ là định rủ cậu đi shopping thôi. "

" Bữa nay mình đi không được, ngày mai được không. "

" Cậu mệt sao. "

" Ừm...hơi mệt. "

" Vậy mai đi cũng được không sao. "

" Ừm. "

" Mà chuyện của Ngô Diệp Nhi sao rồi. "

" Mình găp cô ta rồi, hôm nay cô ta còn đến công ty của Tử Phong nữa. "

" Sao cô ta đến công ty tìm hai người. "

" Ừm...mới đầu cô ta cố ý công kích mình, nhưng ngay sao bị mình trả đũa. "

" Chắc cô ta tức lắm. "

" Tất nhiên nếu cậu có ở đó sẽ hả hê thấy bộ mặt của cô ta. "

" Tiếc thật. "

" Cậu dạo này sao rồi, bé con trong bụng cậu khỏe không? "

" Trộn vía là nó rất khỏe và tốt, đã vậy đến tối còn đạp mình nữa. "

" Bé con như vậy là chào cậu rồi. "

" Ừm...thôi cậu nghỉ ngơi đi mai gặp. "

" Được. "

Cô nhắn tin xong thì dẹp điện thoại qua một bên,đột nhiên ray cô chạm vào phần bụng không có một chút mỡ thừa nào,Hà Thanh Yến thì lập gia đình cũng đã có một cậu con trai,bây giờ lại thêm một đứa nữa, làm cô cũng phải suy nghĩ rồi nhìn vào phần bụng của mình, mỗi lần anh và cô làm tình đều không có sử dụng biện pháp, sợ là hạt mầm nhỏ đã hình thành rồi, cô hy vọng là nó vẫn chưa xuất hiện, vì bây giờ vẫn còn mối đe dọa, cô sợ không bảo vệ tốt cho bé con, suy nghĩ vu vơ rồi cô cũng dần thiếp đi.

Anh bên ngoài vừa giải quyết công việc xong,thì ngồi dậy đi lại phòng rồi mở cửa đi vào thấy cô đã ngủ, anh nhẹ nhàng đóng nhẹ cửa rồi đi lại giường, ngồi xuống nhìn cô ngủ, anh thấy cô ngủ rất say, gương mặt cô ngủ vô cùng xinh đẹp, đường nét trên gương mặt cô rất hài hòa,đặc biệt là lông mi của cô,dài rồi đen còn cong lên rất đẹp, không cần mi giả nhìn cô vẫn hài hòa như vậy. Nhưng điểm trên gương mặt của cô anh thích nhất chính là đôi môi, mềm mại căng bóng đỏ hồng của cô, anh nhìn môi cô chỉ muốn cắn một phát cho xong, đôi môi nhỏ chúm chím khiến anh chỉ muốn ngày được hôn.

Anh cuối đầu xong hôn nhẹ vào môi cô, rồi mỉm cười sau đó anh cũng nằm xuống bên cạnh cô,rồi ôm cô vào lòng hưởng thụ cảm giác hạnh phúc này,rồi anh cũng chìm vào giấc ngủ của mình. Trưa hôm đó anh ôm cô vào lòng ngủ rất ngon,cảm giác hạnh phúc này anh và cô chỉ muốn như vậy mãi mãi. Đến chiều cô nằm trong lòng,được anh ôm ngủ, cô bắt đầu có dấu hiệu tỉnh dậy, ngửi được hương thơm quen thuộc, cô ngước lên nhìn anh mỉm cười, hạnh phúc nhìn anh ngủ say trông rất soái ca, sóng mũi cao cô rất thích, đôi mắt anh cũng vậy sâu thẳm như một con hổ đôi lúc lạnh lùng với người ngoài, nhưng lại dịu dàng với cô, công nhận anh và cô có cùng sở thích chính là, nhìn người khác ngủ rồi miêu tả từng đường nét trên khuôn mặt đối phương. Cô chạm vào sóng mũi của anh,rồi đi lên lông mi sau đó là lông mày dày rậm của anh,đang say đắm thì bị anh bắt quả tang, cô tính rụt tay lại nhưng bị anh chụp được, anh mở mắt ra nhìn cô,cũng không quên hôn lên bàn tay mềm mại của cô rồi lên tiếng.

- - Chỗ nào cũng chạm, nhưng thiếu một chỗ em chưa chạm.

- - Là chỗ nào chứ,anh đừng có làm bậy đó.

- - Là môi anh em chưa chạm,em suy nghĩ gì vậy?.

- - Không.....không có mà...

- - Hay em đang suy nghĩ thứ khác.

- - Làm gì có chứ,chỉ có anh đấy.

- - Anh suy nghĩ gì ta.

- - Ai biết anh suy nghĩ cái gì?

- - Hay là cái đó.

- - Cái đó là cái gì chứ?

- - Anh thèm thịt.

- - Hả. Thèm thịt thì đi ăn.

- - Nhưng không phải thịt bình thường.

- - Chứ thịt gì?

- - Thịt em.

- - Không được thịt em không có ngon đâu, à..mà khoang... anh..

- - Biết rồi đúng không?

- - Không đời nào, anh mau buông em ra đi.

- - Không buông.

- - Buông em ra tên biến thái nha anh.

- - Vậy anh biến thái nhé.

- - Đừng mà tha cho em đi.

- - Tối về anh sẽ tính sau, bây giờ chúng ta đi ăn tối.

- - Em vào đây chẳng làm được gì, chỉ biết hết giờ thì đi ăn rồi thì về.

- - Anh đâu cần em làm, nhiệm vụ của em là ngoan ngoãn bên cạnh anh là được.

- - Như vậy rất chán.

- - Vậy chúng ta lăn lộn trên giường sẽ không còn chán.

- - Anh...anh không đàng hoàng được sao, cái gì cũng nói ra được.

- ---------------