Nhìn bộ đồng phục cô mặc vừa in trên người, vòng nào ra vòng lấy, eo thon nhỏ chỉ cỡ bàn tay, cặp mông mẩy cong cong, đôi chân dài nuột nà ẩn hiện sau lớp quần tất mỏng manh, váy ngắn ngang đùi, cô cúi người xuống trải ga giường, không biết có một ánh mắt luôn nhìn ngắm mình từ nãy đến giờ. Anh đang nghĩ nếu lát nữa thao cô trong tư thế này thì sẽ như thế nào?
Một bàn tay thò vào trong váy của cô sờ nắn.
- A, lưu manh.
Triệu Đoan Mẫn nhảy dựng lên, Lâm Quân Phong thế mà đứng ngay sau lưng cô, tay anh đang thò vào trong váy của cô làm chuyện xấu.
- Mẫn Mẫn thật nhạy cảm.
Lâm Quân Phong ngả ngớn nói một câu.
Triệu Đoan Mẫn tức đến hộc máu.
- Yêu cầu quý khách đứng đắn một chút, nếu ngài còn như vậy,tôi sẽ báo cảnh sát bắt ngài tội sàm sỡ.
- Ồ, em chẳng phải là phục vụ phòng ở đây sao?
- Nhưng chúng tôi không có phục vụ nhu cầu ấy của quý khách, nếu ngài muốn có thể đến quán bar để tìm.
- Nhưng tôi muốn kiểm tra ga giường cùng với em, em giúp tôi một chút được không? Chúng ta cùng thử độ đàn hồi của đệm giường ở đây.
Đến lúc này thì Triệu Đoan Mẫn không thể nhịn nổi nữa rồi, cô bật lên như lò xo:
- Lâm Quân Phong, anh thật vô sỉ, anh coi tôi là hạng gái gì vậy hả?
- Tôi không có ý đó, em là người phụ nữ của tôi, chúng ta làm chuyện đó ở đây cũng rất hợp lý.
- Ai là người phụ nữ của anh, tôi đã nói rồi, chúng ta đã chia tay, đã kết thúc rồi anh không hiểu sao?. Truyện BJYX
- Tôi có đồng ý chia tay với em sao? Em muốn đẩy tôi ra để đến với Hàn Kiêu có đúng không? Tôi hỏi em, em và Hàn Kiêu là như thế nào vậy hả?
Anh đã nhịn cả buổi tối không chất vấn cô rồi, anh ghen, nhìn thấy cô và Hàn Kiêu khiến anh ghen đến điên đảo, anh vất vả tìm kiếm cô bao nhiêu ngày nay còn cô lại ở bên Hàn Kiêu anh anh, em em, sao anh có thể chịu đựng cho nổi.
- Chẳng thế nào cả.
Chia tay rồi còn ở đây chất vấn cô như người chồng bắt gặp vợ mình ngoại tình vậy? Ai cho anh cái lý này chứ?
Lâm Quân Phong cười khẩy:
- Chẳng thế nào mà em lại đi ăn riêng với cậu ta, còn tặng cậu ta quà, còn gọi cậu ta là A Kiêu ngọt ngào như vậy, em đã tặng quà gì cho Hàn Kiêu?
Triệu Đoan Mẫn khoanh tay trước ngực, được lắm, muốn chất vấn cô chứ gì? Vậy thì tội của anh cũng không nhỏ đâu.
- Tôi chỉ tặng anh ấy một chiếc cà vạt thôi, tôi còn chưa có đến nỗi như anh tặng dây chuyền, còn tự tay đeo lên cổ cho người ta đâu.
Lâm Quân Phong nghĩ lại, anh vì nhiệm vụ đã từng đóng giả làm người yêu của Tiêu Như Lan, giờ anh cũng đã hiểu được cảm giác của Triệu Đoan Mẫn lúc đó khi nhìn thấy anh tặng hoa và đeo dây chuyền cho Tiêu Như Lan rồi, đúng là vô cùng tổn thương.
- Mẫn Mẫn, anh và Tiêu Như Lan không có gì cả, anh chỉ giả vờ tiếp cận cô ta vì muốn bắt ba cô ta thôi. Em xem tin tức trên báo đài chắc cũng đã biết Tiêu Dã là tội phạm buôn ma túy xuyên quốc gia rồi chứ.
Triệu Đoan Mẫn cười đắng chát.
- Tôi không biết anh có gì với cô ta không nhưng cô ta có, cô ta yêu anh là thật, cô ta tình tứ với anh cũng là thật. Tôi đã tận mắt nhìn thấy, tôi mặc kệ anh có nhiệm vụ gì, trong tình yêu tôi rất cố chấp, tôi chính là không chấp nhận cũng không thông cảm tha thứ được cho anh. Tôi vốn định sẽ sống với thân phận em dâu của anh cả đời, chúng ta trở về với vị trí vốn có nhưng mẹ của anh không chấp nhận đã đuổi tôi đi. Tôi thấy như vậy thực ra rất tốt, tôi thoát khỏi cái bản hợp đồng gông xiềng, tôi có thể tự do làm điều tôi muốn, lấy người tôi yêu, dù vừa đi học vừa đi làm tôi vẫn có niềm vui. Trước đó là tôi ngu ngốc không sớm nhận ra được điều này.
- Em nói vậy là có ý gì? Em không còn yêu tôi nữa rồi hay sao? Em biết rõ tôi là vì nhiệm vụ, tôi cũng bất đắc dĩ, chẳng lẽ tình cảm của em đối với tôi không đủ lớn lao để em tha thứ cho tôi, để chúng ta cùng nhau vượt qua những định kiến hay sao? Em nói em muốn lấy người em yêu, là Hàn Kiêu phải không? Em tìm được bến đỗ mới nên em chê tôi sao?
- Đúng vậy, tôi chính là đứa con gái thực dụng như vậy đấy. Hàn Kiêu rất tốt, anh ấy đã giúp đỡ cho tôi rất nhiều, quan trọng là ở bên anh ấy tôi có thể quang minh chính đại mà đứng chứ không phải thậm thụt, lén lút như khi ở bên anh. Tôi nghĩ lại rồi, tôi sẽ đồng ý để Hàn Kiêu theo đuổi tôi, ngày mai tôi sẽ trả lời anh ấy. Chúng ta không hợp nhau đâu, tốt nhất là đường ai nấy đi đi.
Triệu Đoan Mẫn nói lời trái với lòng mình, anh nghĩ cô là đứa con gái thực dụng thì cô sẽ như vậy cho anh vừa lòng, anh ở đây trách móc cô và Hàn Kiêu trong khi đó anh và Tiêu Như Lan còn hơn thế.
Lâm Quân Phong cảm thấy vô cùng đau lòng khi nghe những lời này của Triệu Đoan Mẫn, tình cảm của cô lại dễ thay đổi như vậy sao? Có Hàn Kiêu rồi nên muốn đá anh đi sao? Không dễ như vậy đâu.