Yêu Cầu Đặc Biệt Hằng Đêm

Chương 43: Trả thù




Một lúc lâu sau Tả Hà Lộ mới quay lại.

Tô Vãn Vãn vờ lơ đãng hỏi: “Ơ, cậu vừa đi đâu vậy? Trợ lý tìm cậu lâu lắm đấy.”

“Tớ đi toilet.” Tả Hà Lộ xoa bụng, giả bộ không thoải mái, “Bụng tớ tự dưng hơi đau, chắc là ăn phải thứ gì đó không tốt.”

Tô Vãn Vãn trả máy ảnh cho Tả Hà Lộ: “Dạo này đang lúc giao mùa, thời tiết cũng thay đổi nhiều, cậu nên chú ý đến chế độ ăn uống hơn. À, máy ảnh của cậu này. Tớ đã trao đổi với chuyên viên ánh sáng rồi.”

“Tớ đi trước đây, nếu có vấn đề gì cậu cứ qua bên kia tìm tớ.” Tô Vãn Vãn mỉm cười thân thiết.

Tả Hà Lộ liên tục cười đáp: “Ok ok, Vãn Vãn, cảm ơn cậu nhiều lắm.”

Nói xong, cô ta đưa mắt nhìn theo Tô Vãn Vãn rời khỏi studio. Sau khi bóng lưng đối phương đi rồi, nụ cười trên khóe môi cô ta lập tức biến mất. Tả Hà Lộ cúi đầu nhìn chiếc USB trong tay, trong mắt là sự đắc ý vì đã thực hiện được ý đồ.

Tô Vãn Vãn quay lại studio của mình, Na Na Mỹ tiến lên chào đón. Đầu tiên chị ấy nhìn xung quanh một lúc để chắc chắn rằng Tả Hà Lộ không đi theo, sau đó mới háo hức hỏi: “Sao rồi?”

Tô Vãn Vãn nhướng mày đầy hài lòng, “Em nghĩ vừa nãy chính là đỉnh cao diễn xuất của em. Tả Hà Lộ ra tay rồi à chị?”

“Bị em đoán trúng rồi, cô ta thực sự ăn trộm đề án quay chụp và bộ ảnh em dùng làm mồi nhử kia. Camera theo dõi trong studio đã ghi lại chứng cứ.” Na Na Mỹ hào hứng vỗ vai Tô Vãn Vãn, “Chị đi liên lạc với luật sư ngay đây.”

Tất nhiên Tả Hà Lộ không biết studio này có camera vì Tô Vãn Vãn và Na Na Mỹ vừa cho người lắp đặt, nếu không cô ta sẽ không có gan làm vậy.

Tô Vãn Vãn ngăn lại, “Không, chúng ta cứ án binh bất động trước đã.”

“Vì sao?” Na Na Mỹ cảm thấy khó hiểu, hiện tại chị chỉ muốn vạch mặt Tả Hà Lộ ngay lập tức.

“Chờ cô ta gây chuyện đã, sau khi làm to chuyện mới để Phòng bộ phận Pháp chế của Lạc Thần xử lý.”

Na Na Mỹ: “???”

“Luật sư của công ty lớn như Lạc Thần chắc chắn giỏi hơn luật sư chúng ta thuê nhiều. Hơn nữa, bọn họ sẽ càng hận kẻ làm rò rỉ bí mật quảng cáo của công ty mình hơn chúng ta.”

Na Na Mỹ giật mình, sau đó mới bừng tỉnh, “Vãn Vãn, chiêu dùng dao giết người của em được đấy.”

Tô Vãn Vãn và Na Na Mỹ đang thì thầm to nhỏ ở một góc thì Lạc Thành Dã đi tới, tò mò hỏi: “Hai người đang thảo luận chuyện gì vậy?”

Tô Vãn Vãn chưa bao giờ giấu diếm Lạc Thành Dã chuyện gì, cô nói hết kế hoạch của bản thân cho anh nghe.

Nghe xong, ban đầu Lạc Thành Dã khá là sửng sốt và ngạc nhiên, sau đó khi nghe đến khúc cô định mượn “dao của Lạc Thần” để đối phó với Tả Hà Lộ, anh thật sự không nhịn được cười.

Anh xoa xoa đầu Tô Vãn Vãn: “Để anh xem trong đầu nhiếp ảnh gia Tô nhà chúng ta có gì nào, sao mà thông minh vậy nhỉ.”

Ngón tay Lạc Thành Dã xuyên qua sợi tóc mềm mại của cô, anh giả bộ kinh ngạc, nói: “Úi, hình như toàn suy nghĩ xấu xa thôi.”

“Nói linh tinh.” Tô Vãn Vãn dùng đầu huých anh một cái, “Anh mới xấu xa ấy.”

“Hóa ra trông anh giống kẻ toàn suy nghĩ xấu xa trong đầu vậy hả?”

“Chính xác 100%”.

“Được rồi, như vậy cũng được.” Lạc Thành Dã thong dong tiếp nhận lời phán xét của Tô Vãn Vãn, hơn nữa còn có vẻ rất hài lòng với điều đó.

Na Na • bị tọng cơm chó đầy mồm còn bị hai người ngó lơ bên cạnh • Mỹ: “………”

Tối hôm đó, Tả Hà Lộ lập tức dùng nick clone đăng bộ ảnh chụp Lạc Thành Dã lên mạng, do chỉ là nick clone nên ảnh cô ta đăng không được nhiều người chú ý, vì thế cô ta cố tình up trong siêu thoại [1] của Lạc Thành Dã.

[1] Siêu thoại: Những bài viết trong một group mạng xã hội nói về các nhân vật nổi tiếng, có tính đề tài và độ thảo luận cao, thu hút sự quan tâm của nhiều người.

Ngay sau đó, một fan Bồ Câu Nhỏ của Lạc Thành Dã đã phát hiện ra bộ ảnh mới này.

Gối đầu ngủ trên cơ bụng của anh trai: U là trờiiiiii bộ ảnh thần tiên gì đây! Anh Dã đẹp trai quá anh ơi!!

Hôm nay lại là một ngày chuyên la liếm: Hình như là bộ ảnh mới? Trước kia chưa thấy bao giờ, không nói nhiều, lưu đã rồi tính!!

Hôm nay anh tui đăng weibo chưa: Huhu sao lại có một người đàn ông có thể kết hợp ngây thơ và quyến rũ một cách hoàn hảo như vậy được!!

Nhóc đáng thương giảm béo không thành công: Chị gái nhỏ là nhân viên công tác trong studio đúng không? Cầu xin up nhiều hơn pleaseeee!!

Nhóm fan Bồ Câu Nhỏ không nắm rõ tình hình điên cuồng chia sẻ bộ ảnh mới của Lạc Thành Dã, lượt chia sẻ nhanh chóng vượt quá 10000 lượt, sau đó nhiều account marketing nhanh chóng tham gia cùng. Chẳng bao lâu, những bức ảnh này đã được lan truyền khắp nơi.

Bộ phận quan hệ công chúng và bộ phận quảng cáo của Lạc Thần đã nhìn thấy bộ ảnh này, bọn họ vô cùng kinh ngạc, bộ ảnh này là ý tưởng mới Tô Vãn Vãn nhất thời nghĩ ra, là bộ ảnh A chụp thử nghiệm.

Cuối cùng Lạc Thần vẫn chọn ba bộ ảnh theo như đề án ban đầu, còn bộ ảnh theo ý tưởng mới của Tô Vãn Vãn, Lạc Thần dự định sẽ sử dụng nó như một bộ ảnh hậu trường và in thành poster làm quà tặng cho những fan mua nước hoa.

Nhưng tại sao bây giờ bộ ảnh A lại được lan truyền rộng rãi trên mạng?

Đồng thời, Lạc Thần cũng cảm thấy vô cùng may mắn, may là họ chọn bộ ảnh khác, nếu không những bức ảnh của bộ A bị rò rỉ trước thì đây chính là sự cố tuyên truyền vô cùng nghiêm trọng.

Cho nên mặc dù chuyện này hữu kinh vô hiểm, nhưng cũng không thể bỏ qua dễ dàng như vậy.

Cấp trên của Lạc Thần vô cùng tức giận, yêu cầu bộ phận quan hệ công chúng và bộ phận quảng cáo nghiêm túc điều tra sự việc để điều này không còn tái diễn trong tương lai. Nếu như người trong công ty phát tán, nên phạt thì phạt, nên đuổi việc thì đuổi việc.

Bên Lạc Thần bắt đầu mạnh tay tự điều tra, còn liên hệ với studio của Tô Vãn Vãn, hy vọng bọn họ sẽ phối hợp điều tra cùng.

Ý tứ của Lạc Thần rất rõ ràng, bọn họ sợ người bên phía Tô Vãn Vãn không biết giữ bí mật, để lộ ảnh chụp trước.

Tô Vãn Vãn đang chờ cơ hội này, đương nhiên cô vô cùng phối hợp.

Cuối cùng Lạc Thần tìm thấy một đoạn video bằng chứng, video cho thấy Tả Hà Lộ từng động vào máy ảnh và máy tính của Tô Vãn Vãn. Hơn nữa video này cực kỳ rõ nét, có thể thấy rõ chi tiết từng động tác của Tả Hà Lộ, Tô Vãn Vãn thầm nghĩ không uổng công mình tiêu tiền mua camera theo dõi xịn sò.

Đương nhiên video trích xuất từ camera không được coi là bằng chứng quyết định, bởi vì nó chỉ có thể chứng minh Tả Hà Lộ ăn trộm bộ ảnh Tô Vãn Vãn chụp chứ không thể chứng minh cô ta là người phát tán ra ngoài.

Sau khi nhận được video, bên Lạc Thần nhanh chóng báo cảnh sát, cảnh sát đã điều tra ra nick clone dùng để đăng những bức ảnh này đang sử dụng một IP proxy.

Tuy nhiên, cáo già xảo quyệt đến mấy cũng chẳng thoát được thợ săn, nhất là khi Lạc Thần vô cùng coi trọng chuyện tiết lộ bí mật lần này, bọn họ giục cảnh sát nhanh chóng điều tra rõ ràng.

Nhờ Lạc Thần liên tục gây sức ép, cho dù Tả Hà Lộ có sử dụng IP proxy thì vẫn bị cảnh sát tóm được.

Tin tức này nhanh chóng lan truyền trong giới thời trang và giới nhiếp ảnh. Có người ngạc nhiên vì những gì Tả Hà Lộ làm; có người lại nhìn mãi thành quen, cảm thấy vì lợi ích mà làm ra chuyện này cũng chẳng có gì đáng ngạc nhiên; thậm chí còn có tin đồn Tả Hà Lộ không từ thủ đoạn giành lấy phòng làm việc của Dương Tiêu và đuổi Dương Tiêu đi.

Nhân phẩm của Tả Hà Lộ trở thành một mối nghi ngờ vô cùng lớn trong giới.

Sau khi điều tra rõ chân tướng, Lạc Thần đăng một thông báo lên weibo. Rất nhanh sau đó, chuyện này không chỉ lan truyền trong giới nữa mà có rất nhiều người đã biết được đầu đuôi câu chuyện.

Đánh đu trên cánh tay anh trai: Huhuhu may là không liên lụy đến anh Dã nhà tui, nếu như ảnh phải chụp lại toàn bộ vì ảnh chụp bị rò rỉ, ngày nào tui cũng sẽ dùng búp bê nguyền rủa ả ta!

Gối đầu ngủ trên cơ bụng của anh trai: Cô gái này ác quá trời ác! Ý đồ của cô ta là gì? Nếu thành công thì không biết làm hại biết bao nhiêu người nữa.

Hôm nay lại gầy: Nghe nói trước đó suất chụp thương mại cho Lạc Thần là của cô ấy, Tô Vãn Vãn sử dụng vài thủ đoạn để cướp được cho nên cổ mới không phục, cố ý trả thù đấy.

Trứng của con rùa: Lầu trên thôi đi nhé, đừng tẩy trắng nữa! Bằng cái trình độ và lai lịch đó của Tả Hà Lộ mà còn mặt dày đi so sánh với Vãn Vãn nhà tui à.

AD này đỉnh quá: Vãn Vãn là nhiếp ảnh gia được đích thân sếp lớn của Lạc Thần chọn, tính dùng thủ đoạn nào để đánh gục sếp lớn của Lạc Thần vậy? Mấy người thích tung tin đồn nhảm làm ơn dùng đầu mà nghĩ đi, cảm ơn.

Trên mạng vô cùng xôn xao, ở ngoài đời, Tả Hà Lộ cũng chẳng được yên ổn.

Một cuộc cãi vã gay gắt đang diễn ra trong một căn biệt thự ở đâu đó tại Thượng Hải.

“Tả Hà Lộ! Cô muốn hại chết tôi đúng không? Cô dám trộm sản phẩm của Lạc Thần? Cút ra ngoài cho tôi!” Thái tử gia Sang Mỹ nổi giận đùng đùng ném hết đồ đạc của Tả Hà Lộ xuống đất, “Cút ngay lập tức!”

Sau chuyện Tả Hà Lộ tuồn ảnh ra ngoài, mặc dù không liên quan trực tiếp đến Sang Mỹ nhưng bên Lạc Thần rất có ý kiến.

Đối với vấn đề này, Thái tử gia Sang Mỹ và cha của anh ta đã đích thân đến xin lỗi, gượng cười làm hòa, chuẩn bị quan hệ,… cuối cùng cũng xoa dịu được Lạc Thần.

Sau khi quay về, ông già nhà anh ta nổi sùng đóng băng tất cả tài khoản ngân hàng của anh ta, bảo anh ta suy nghĩ lại cho kỹ, quyền hành trong công ty cũng giao cho người khác, hiện giờ anh ta chính là quản lý chẳng có nhân viên nào dưới trướng.

Tả Hà Lộ không ngờ người đàn ông trước mặt mình lật mặt còn nhanh hơn cả lật sách, cô ta nghĩ trong suốt thời gian bên nhau, ít nhất bọn họ vẫn còn quan hệ tình cảm.

Hơn nữa người này còn đuổi cô ta đi ngay lúc cô ta khốn khó nhất, Tả Hà Lộ vừa khóc vừa nói: “Giờ anh đuổi em ra ngoài, em biết đi đâu bây giờ?”

“Anh còn chút lương tâm nào không? Hiện tại đã muộn như vậy…”

“Tôi không cần biết!” Nói xong, thái tử gia Sang Mỹ không thèm để ý đến Tả Hà Lộ đang gào khóc ầm ĩ nữa mà ném toàn bộ đồ đạc của cô ta ra ngoài rồi lạnh lùng đóng cổng lại.

Tả Hà Lộ không biết đi đâu, chỉ có thể ở tạm trong phòng làm việc.

Giờ đây, Tả Hà Lộ không chỉ không có chỗ ở mà còn phải đối mặt với sự truy cứu của Lạc Thần, có nguy cơ phải ngồi tù bất cứ lúc nào. Cô ta cũng đã nhờ luật sư tìm hiểu, chỉ cần chi tiền để thuê một luật sư giỏi hơn thì vẫn còn đường sống.

Nhưng họa vô đơn chí, những khách hàng trước đây từng làm việc với phòng làm việc của cô ta lần lượt gọi điện tới, mong sẽ chấm dứt hợp đồng.

Tả Hà Lộ vô cùng sợ hãi, đương nhiên cô ta không bao giờ cho phép điều đó xảy ra. Nếu như không có những khách hàng này, cô ta không chỉ mất đi một số tiền lớn mà cơ hội lật lại tình thế cũng chẳng còn.

Cô ta vội vàng liên lạc với họ, tất cả khách hàng ở đầu dây bên kia đều do dự, người thì nói chuyện ồn ào vừa xảy ra khá to, tạm thời sẽ không hợp tác với cô ta nữa; người khác lại nói đó là ý của cấp trên nhà mình.

Nghe xong, Tả Hà Lộ thừa biết đó chỉ là lấy cớ.

Cuối cùng có một vị khách hàng nói hớ rằng chuyện này liên quan đến Dương Tiêu.

Tả Hà Lộ không ngờ Dương Tiêu đột nhiên xen vào, cô ta điên cuồng gọi điện cho Dương Tiêu hiện đang ở Mỹ, tiếc là chẳng có ai nghe máy. Lúc Tả Hà Lộ đang hết sức tuyệt vọng, Dương Tiêu lại gửi cho cô ta một tin nhắn.

Dương Tiêu: Tôi chỉ lấy lại những thứ thuộc về mình, nếu cô có bản lĩnh thì tự tìm cách đi. Tả Hà Lộ, từ nay về sau, chúc cô có thể tự giải quyết ổn thỏa.

Dương Tiêu: Nếu như cô có sau này.

Đọc những tin nhắn này, mặt mũi Tả Hà Lộ tái mét. Cô ta run rẩy nhắn lại cho Dương Tiêu, gương mặt vô hồn dưới ánh sáng của màn hình điện thoại.

Tả Hà Lộ: Thầy, vì sao thầy lại làm vậy? Vì Tô Vãn Vãn sao? Thầy định phá hủy phòng làm việc chính tay mình gây dựng nên sao?

Dương Tiêu: Tôi làm vậy không phải vì em ấy, cô đã làm những gì thì trong lòng cô rõ nhất.

Dương Tiêu: Còn nữa, hiện tại phòng làm việc là của cô, không phải của tôi.

Dương Tiêu: Chẳng phải đây là những gì cô muốn sao?

Tả Hà Lộ trả lời, lại phát hiện Dương Tiêu đã block mình.

Cô ta chợt hiểu ra, Dương Tiêu biết hết cả rồi.

Dương Tiêu không bênh vực Tô Vãn Vãn mà anh ta biết mình là người châm ngòi tất cả mọi chuyện.

Tả Hà Lộ lòng như tro nguội, mất rồi, mất sạch rồi.

Cô ta mím môi, vô lực ngã xuống đất.

Dưới màn đêm trầm lặng, các toà nhà trong thành phố le lói ánh đèn, dưới mỗi ô cửa sổ sẽ xảy ra một câu chuyện khác nhau, thể hiện một cuộc đời khác nhau.

Có người khóc, tất nhiên cũng có người cười.

Lúc này, trong một căn phòng đèn điện sáng trưng ở một tòa nhà khác, Lạc Thành Dã đang nằm trên dụng cụ thể hình, anh đang tập cơ bụng và lực cánh tay. Sau hai mươi cái, lúc ngồi dậy, anh đối diện ngay với khuôn mặt tươi cười của Tô Vãn Vãn.

Tô Vãn Vãn đang ngồi xổm bên cạnh, chống cằm nhìn anh bằng đôi mắt sáng ngời.

Lạc Thành Dã mỉm cười, đặt quả tạ trong tay xuống rồi ôm lấy eo Tô Vãn Vãn, sau đó nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên môi cô.

Nụ hôn này không chỉ mang theo nhiệt độ cơ thể ngay sau khi tập luyện mà còn mang theo một chút ướt át.

Tô Vãn Vãn vô thức liếm môi, cảm giác trên môi đã lây nhiễm hơi thở mỏng manh của Lạc Thành Dã.

Cô bỗng thấy chưa đã thèm, trong mắt lóe lên tia sáng quỷ dị, sau đó nhẹ giọng nói: “Anh tập thế này mãi cũng chán, để em giúp anh cho.”

Rõ ràng cô muốn ăn đậu hủ một phen, lại nói như thể Lạc Thành Dã muốn như thế vậy.

Lạc Thành Dã ung dung nhìn cô: “Em định giúp anh thế nào?”

“Thì anh cứ luyện tập tiếp, chúng ta không luyện lực cánh tay nữa mà gập bụng đi.” Tô Vãn Vãn ngồi trên người anh, cô nháy mắt, hào hứng nói: “Anh ngồi dậy một lần thì hôn em một cái.”

Đây là kiểu tập luyện dành cho các cặp đôi rất thịnh hành trên mạng.

Lạc Thành Dã cười nhạo cô: “Cô Tô à, cách lừa hôn của cô lỗi thời quá rồi.”

Tô Vãn Vãn đẩy anh: “Anh có chơi không thì bảo.”

“Không chơi.” Lạc Thành Dã từ chối vô cùng nhanh gọn lẹ, sau đó lập tức bổ sung thêm một câu trước khi Tô Vãn Vãn nổi quạu, “Anh phải giữ sức để làm chuyện khác.”

Về phần làm chuyện gì thì Tô Vãn Vãn trong lòng tự rõ, cô khá hài lòng với câu trả lời này.

Lạc Thành Dã lấy khăn mặt bên cạnh, vừa lau mồ hôi trên người vừa nói: “Anh của anh rất muốn cảm ơn em, vì chuyện này mà Lạc Thần còn chưa chính thức tuyên truyền đã có độ thảo luận rồi.”

“Xem như quà gặp mặt em tặng cho anh họ anh.” Tô Vãn Vãn vui vẻ, “Dù sao em cũng mượn luật sư và thế lực của anh ấy mà.”

Nếu chuyện này không thông qua Lạc Thần mà Tô vãn Vãn tự mình tìm luật sư thì tốc độ xử lý chắc chắn sẽ không nhanh như vậy, cũng sẽ không lớn như vậy.

Trông dáng vẻ làm chuyện xấu của cô, Lạc Thành Dã không khỏi buồn cười, anh vươn tay xoa đầu cô: “Để anh xem trên đầu em có sừng của ác ma không nào.”

“Hình như có thật này.” Lạc Thành Dã nói là sờ đầu cô nhưng lại không thành thật chút nào, ngón tay của anh không ngừng du ngoạn trên cơ thể cô.

Tô Vãn Vãn liên tục lui về sau vì bị anh trêu chọc, cuối cùng ngã hẳn lên người Lạc Thành Dã, song vẫn cố ép bản thân không được thua về khí thế, cô giữ cằm anh: “Anh sợ hửm?”

“Không, anh rất thích.” Ngón tay hơi thô ráp của Lạc Thành Dã vuốt ve gáy Tô Vãn Vãn, khiến cô phát ra tiếng hừ khẽ thoải mái như mèo con.

Trước khi tiếp tục hôn, Lạc Thành Dã chợt nhớ ra chính sự còn chưa nói xong. Anh cố giữ lý trí, nhắc nhở cô: “À, anh trai anh nói Tả Hà Lộ không bị giam giữ, anh ấy sợ cô ta sẽ trả thù em cho nên em nhớ cẩn thận chút.”

Tô Vãn Vãn cắn mạnh môi dưới của anh một cái, cô bất mãn làm nũng: “Vào những lúc như thế này, không được đề cập đến người phụ nữ khác.”

Lạc Thành Dã bật cười: “Lỗi của anh.”

Hai người ôm lấy nhau, dây dưa một lúc rồi lăn xuống mặt sàn, Tô Vãn Vãn cảm nhận được rõ ràng nơi đó của Lạc Thành Dã đã thức tỉnh.

Tô Vãn Vãn cười trêu: “Rõ ràng anh mới có sừng ác ma.”

“Ừm, đúng vậy.” Lạc Thành Dã thở gấp, không còn lòng dạ cãi nhau với cô nữa, anh xoay người đè người nào đó xuống.

Một đêm quyến luyến.