Yêu Lại Người Yêu Cũ Là Đỉnh Lưu

Chương 9: Chương 9:




[Ha ha ha quả trứng luộc chết tiệt này ! ]

 

[Ngẩng mặt tự hào tuyên bố rằng tôi cũng có thể nấu ăn! Trứng luộc, trứng chiên, trứng hấp trà, Bật cười. jpg]

 

Những người hâm mộ CP trên khung bình luận đang điên cuồng thích thú, thậm chí họ còn tuyên bố rằng rằng [CP cỏ hoang ngôi sao] sẽ được đổi tên thành [Cặp vợ chồng trứng gà] kể từ hôm nay.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

 

Điều này lại tiếp tục gây ra làn sóng tranh cãi của cư dân mạng.

 

[Tôi cũng chỉ biết luộc trứng, thế lẽ nào tôi với ảnh đế cũng là một cặp luôn à ?]

 

[Tôi tôi tôi! Đăng ký! Tôi tuyên bố, tôi cũng chỉ có thể luộc trứng! Thế thì tôi với Tinh Tinh bảo bốinhà tôi là một gia đình ! ]

 

[Từ chối tiêu chuẩn kép, từ chối gán ghép. ]

 

[Ai đang gán ghép ai vậy. ]

 

[Vị ảnh đế ngược lại đang gán ghép đó. ]

 

Tuy nhiên một số người khác thì lại cảm thấy chi tiết này rất tinh tế.

 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

[Bộ mọi người không cảm thấy cô Tần này có hơi bốc mùi lục trà thảo mai hả . . .]

 

[Ở trong hội trường có nhiều người như vậy, sao chỉ hỏi một mình Tô ? Tô hẳn là đại tiểu thư tính tình nhõng nhẹo, khả năng cao là cô ấy không biết nấu ăn rồi. ]

 

[Tần đạp đạp này từ khi ra mắt đến giờ cứ thích phải dính tên mình với Tinh Tinh của tôi mà. ]

 

[Những cô gái thời nay, trong lòng đừng suy bụng ta ra bụng người nữa có được không, đừng hở một chút là trà này giả nọ đi, xin đấy, nghĩ đơn thuần một chút đi. ]

 

[Đại Lệ của tôi chỉ đơn giản là muốn hỏi xem có ai biết nấu ăn không thôi, có gì sai chứ ? ]

 

[Không, tôi chỉ quan tâm đến ảnh đế thôi. ]

 

[Nhưng trước đó mọi người không phải đều nói rằng Tần là bạch nguyệt quang của Lục Dã sao, nếu đó là bạch nguyệt quang thật, tại sao nó có thể như thế này . . .]

 

[Lẽ nào ảnh đế mà còn cần phải nói rằng anh ấy không chỉ biết luộc trứng mà còn thông thạo các món ăn theo kiểu phương Tây và phương Đông sao? Ai ai mà không biết, ảnh đế là đại gia gia, thì bạch nguyệt quang có làm sao ? ]

 

Một nhóm người đang tranh cãi trong phòng phát sóng trực tiếp.

 

Tô Diệp Tinh liếc nhìn Lục Dã.

 

Anh rõ ràng là rất biết làm đấy, được chưa.

 

Được rồi được rồi, thì đúng là ban đầu anh không biết làm.

 

Chỉ là sau này khi hai người họ ở bên nhau, hai người chơi đùa xong cũng đã muộn, cô đói không muốn ăn đồ ăn đặt từ bên ngoài, Tô Diệp Tinh liền đá anh, lúc này Lục Dã chán nản vò tóc rồi lại không mấy tình nguyện, miễn cưỡng ngồi dậy đi nấu ăn. Lúc đầu anh nấy=u ăn không ngon, về sau dần dần nấu được một số món Tây, món Hoa, tuy không bằng những đầu bếp năm sao chuyên nghiệp nhưng vẫn rất ngon.

 

Lúc đó cô đã bị anh mê hoặc bởi điểm này.

 

Dáng người của Lục Dã luôn rất đẹp, khi đó anh vẫn còn hơi mang dáng vẻ gầy gò của người thanh niên, nhưng chân dài vai rộng, mặc một bộ quần áo tùy tiện nhưng lại đẹp trai đến mức biến thái, hơn nữa mái tóc lộn xộn hơi buông lơi trước trán, khuôn mặt nhăn lại đứng đó nấu ăn— —Vẻ ngoài cáu kỉnh và bất lực thật đáng yêu.

 



Sau khi ăn xong, anh ngồi xuống trước mặt cô và nói: "Đại tiểu thư, đã được chưa ?"

 

Khi đó, Tô Diệp Tinh sẽ không nhịn được hôn anh, hôn một cách thô bạo, anh lại đè cô xuống làm thêm một lần nữa. Nhiệt huyết của tuổi trẻ thật cuồng nhiệt, như cái nóng của mùa hè oi bức . . .

 

Đôi mắt của Tô Diệp Tinh phản chiếu trong máy ảnh dường như cũng bị bao phủ bởi sương mù dày đặc,  phòng phát sóng trực tiếp đột nhiên im lặng trong giây lát.

 

Một lúc sau, tiếng nổ đột ngột xuất hiện như một khẩu súng máy.

 

[Mẹ ơi mẹ ơi ! Tôi bị thuyết phục bởi khuôn mặt cực phẩm này của Tô Diệp Tinh rồi ! ]

 

[Có ai chụp ảnh màn hình chưa ? Có ai chụp ảnh màn hình không ! ]

 

[ Tôi từng vượt núi cao vượt biển rộng, tôi cũng đã từng vượt qua biển người vạn dặm. Tất cả những gì tôi từng có đều như mây khói trong nháy mắt . . . . Mẹ kiếp, sao lại có một đôi mắt khiến tôi phải thốt lên như vậy chứ ~ ~ ]

 

[Tôi cá là, anh trai quay phim nhất định phải lòng Tinh Tinh của tôi rồi, nếu không tại sao anh ấy luôn chụp cận cảnh khuôn mặt của cô ấy!] ]

 

[Phải nói là đại ca không hổ danh là đại ca, bức ảnh được chụp lại từ góc quay này đưa lên tạp chí còn đẹp mà. ]

 



[He he, ai mà biết nhà nào đó có lại chơi trò bẩn lần này nữa không. ]

 

[ Lầu trên đừng có suy bụng ta ra bụng người đi. Nếu các người có khả năng làm cho chủ nhân của các người có một khuôn mặt như vậy. ]

 

Tô Diệp Tinh không biết rằng cú nổ bình luận lại trở nên ồn ào bởi vì cô đến gần, nhưng Tô Diệp Tinh chỉ chú ý rằng Lục Dã, người vẫn còn bất cẩn, đột nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt anh dường như rơi vào đây.

 

Nhưng nó nhanh chóng rời đi.

 

Và khách mời làm cùng với Tần Lộ Lệ cũng đã quyết định vào lúc này.

 

Sầm Xuân đã từng là một thực tập sinh ở nước ngoài, khi anh ấy ở Hàn Quốc, buổi tập kết thúc rất muộn vì thế anh ấy sẽ tự nấu một chút gì đó mỗi khi đói. Vì thế anh ấy cũng biết nấu ăn.

 

"Vậy em với anh làm một cặp đi," Tần Lộ Lệ cười, "Để em đi xem trong tủ lạnh có gì."

 

Tần Lộ Lệ đứng dậy.

 

Mọi người cũng đi cùng cô.

 

Nhà bếp được thiết kế theo phong cách nửa mở, kết nối với phòng khách.

 

Một số nguyên liệu nấu được nhét vào trong tủ lạnh.

 

Tần Lộ Lệ nhặt tờ giấy trên quầy và đọc nó: [Tổ chương trình chỉ chuẩn bị nguyên liệu cho tối nay. Bắt đầu từ ngày mai trở đi, hãy chuẩn bị nguyên liệu của riêng bạn. ]


 

Mọi người: . . .

 

"Đạo diễn, chúng tôi đi siêu thị đi... được không?"

 

Ai đó lên tiếng hỏi.

 

Giọng nói khô khốc của đạo diễn đã được chỉnh âm vang lên: "Đeo khẩu trang vào là được!"

 

Nếu đạo diễn đã nói như vậy thì sẽ không có vấn đề gì.

 



Bây giờ là bốn giờ.

 

Vẫn còn một chút thời gian trước khi bữa tối được dọn ra, và một nhóm người bắt đầu đi tham quan từng căn phòng.

 

Biệt thự rất lớn.

 

Tuy chỉ có hai tầng lên xuống nhưng đầy đủ tiện nghi cần thiết.

 

Tầng đầu tiên là khu vực hoạt động.

 

Nhà bếp, phòng khách, quầy bar, phòng tập gym, và cả phòng chơi game, với quầy bar lộ thiên bên ngoài bãi cỏ.

 

Tầng 2 là phòng ngủ.

 

Lấy cầu thang làm ranh giới chia cắt, một bên là nam, một bên là nữ, mỗi bên có bốn phòng, ở giữa có một hành lang dài, từ trên hành lang nhìn xuống có thể thấy phòng khách ở dưới lầu 1. Có ban công mở rộng thoáng ngoài hành lang. Ban công rộng, có sofa, bàn ghế và cây cỏ xanh mướt bên cạnh.

 

Một nhóm người ậm ừ xách vali lên.

 

Ba chiếc vali của Tô Diệp Tinh vẫn được Ôn Gia và Lục Dã giúp mang lên, Tô Diệp Tinh thì đang cầm cây đàn guitar.

 

Ánh mắt của Sầm Xuân rơi vào cây đàn guitar của cô, anh ấy là một thần tượng và cũng biết chơi nhạc cụ, nhìn thoáng qua anh ấy có thể biết cây đàn này không hề đơn giản, nó có lớp men mịn và màu nền rất đẹp, hình như có khắc tên của ai đó trên cạnh của đàn piano.

 

Sầm Xuân nheo mắt lại và cố gắng nhìn rõ ràng, Tô Diệp Tinh chú ý đến ánh mắt của anh ấy: "Sầm lão sư, có chuyện gì vậy ?"

 

"Cây đàn này của em . . ."

 

"À, một món quà do một người bạn tặng thôi."

 

Tô Diệp Tinh nói một cách thờ ơ.

 

Anh ấy là một thần tượng, mái tóc nhuộm xanh lam, làn da trắng và nụ cười rạng rỡ.

 

[Đột nhiên cặp đôi này cũng có mùi cp để chèo đó nha. ]

 

[Tinh Tinh nhà chúng ta cũng rất linh hoạt. ]


 

[Xuân Xuân à, phụ nữ thì có gì tốt? Em còn trẻ, tập trung vào sự nghiệp là được rồi ! ]

 

[Fan của Xuân thật ngu ngốc, tham gia chương trình không phải để hẹn hò yêu đương à . . .]

 

Điều đầu tiên nhìn vào là phòng của các cô gái.

 

“Oaaaa, rất đẹp nha."

 

Tần Lộ Lệ đẩy cửa, mở căn phòng đầu tiên.

 

Tô Diệp Tinh nghe thấy nên nhìn sang.

 

Theo mắt nhìn của cô, cô đương nhiên không nghĩ rằng căn phòng này lại đẹp đến mức đó.



 

Màu hồng, sử dụng quá nhiều chi tiết ren, trông rườm rà, giấy dán tường không cao cấp, tông màu lạn có màu xanh lục và xám, trong khi cửa sổ lồi, ga trải giường và tủ quần áo lại sử dụng một tông màu nóng, khiến cả căn phòng mang lại cảm giác ngột ngạt, chật chội.

 

Nhưng rất rõ ràng, những người khác lại không nghĩ như vậy, khi mà họ lần lượt thốt lên "wow".

 

"Tô lão sư, cô cảm thấy thế nào? Căn phòng này khắc tên của cô, toàn bộ đều là màu hồng."

 

Khi Tần Lộ Lệ gọi tên cô, Tô Diệp Tinh còn đang ngẩn người cầm cây đàn guitar.

 

Cô "à" một tiếng rồi ngẩng đầu lên: "Tần lão sư, cô nói cái gì thế ?"

 

Máy ảnh bắt gặp đôi mắt trống rỗng của Tô Diệp Tinh.

 

[Thế mà tôi lại có cảm giác cô ấy xinh đẹp như đẹp kiểu ngốc nghếch ấy. ]

 

[Vừa rồi tôi bắt gặp cảnh Tinh Tinh ngáp! được rồi ~ Đáng  ~  yêu ~ cực.]

 

[Chính xác đây là cách mà tôi đối phó với những đồng nghiệp nhàm chán. ]

 

[Tần Đạp Đạp một ngày không nói chuyện với Tinh Tinh nhà tôi thì chết à ? ]

 

[Nếu không quan tâm đến cô ta,  Tô Diệp Tinh làm gì được lên hình ? Thái độ làm việc chuyên nghiệp của Đại Lệ là hoàn hảo ! ]

 

[He he, từ khi nào mà tuyến mười tám bắt chuyện với tuyến một để tuyến một được lên hình vậy, còn có chuyện ban phước cho lên hình cơ đấy ? ]

 

[ Như các bạn đã biết, năm ngoái Đại Lệ đã giành được giải Giai điệu vàng thắng cả Tô Diệp Tinh, nếu Đại Lệ mà ở tuyến mười tám, thì Tô Diệp Tinh sẽ phải đứng tuyến hai ba đấy ! ! !]

 

[Ồ, tuyến mười tám có năng lực như vậy tại sao không đi mà bảo đoàn làm phim xếp nhà bạn ở trên tên nhà tôi đi ? ]

 

Tổ tiết mục đương nhiên không thể tập hợp nhiều tên tuổi lớn như vậy để chụp một tấm poster cùng một lúc.

 


Tuy nhiên, họ vẫn có thể sắp xếp thời gian để chụp mỗi người một tấm poster riêng, từ cách này có thể dùng P để ghép lại thành một bức ảnh nhóm, vị trí P cũng phải cần suy nghĩ kĩ lưỡng. Lục Dã đương nhiên đứng ở vị trí trung tâm, hai tay đút vào túi quần, dáng vẻ bất cần nhìn về phía trước, hai bên anh là Tô Diệp Tinh và Ôn Gia, phía sau Tô Diệp Tinh mới là Tần Lộ Lệ.  

 

Trong thông báo chính thức, thứ tự của gắn thẻ thành viên cũng đặc biệt.

 

Tô Diệp Tinh trước Ôn Gia, và Tần Lộ Lệ còn đứng sau cả Ôn Gia, còn về phần Sầm Xuân, Cố Giảo, Giang Mộc và Lâm Nghêu cũng được xếp hạng theo mức độ nổi tiếng cá nhân.

 

Tại thời điểm mà bất kỳ cách sắp xếp nào cũng có thể khiến người hâm mộ phải cấu xé nhau, bất kỳ chương trình tạp kỹ, phim truyền hình hay thậm chí là thông báo chính thức của bộ phim sẽ liên tục xác nhận vị trí minh tinh trước khi phát hành, thứ tự là đặc biệt và không có sự sắp xếp ngẫu nhiên nào cả.

 

Nhưng rõ ràng, những người hâm mộ của Tần Lộ Lệ thì lại không nghĩ như vậy.

 

[Thợ quay phim quay nhiều cho một ngôi sao nào đó như vậy, ai biết liệu có phải đã mua luôn tổ tiết mục rồi hay không ? ]

 

[@ Nhóm chương trình mau ra đây đi ! Một số người nói rằng anh ăn chặn rồi kìa ! ]

 

Đại khái là bởi vì fan của Tần Lộ Lệ cùng Tô Diệp Tinh tranh cãi quá nhiều, weibo chính thức của tổ chương trình không lâu sau phải online để đăng một bài đăng:

 

"Chúng ta ở bên nhau" V: [Không có chuyện mua chương trình hay giao dịch riêng nào trong chương trình, và công tác quay phim cũng xuất phát mục đích ban đầu là làm tốt một chương trình giải trí, cảm ơn các bạn đã thông cảm. ]

 

[Ha ha ha đã thấy chưa vậy, tổ chương trình đã đích thân vả mặt đấy ! ]

 

[Không có vụ mua và không có thỏa thuận riêng, địa vị ngôi sao của Tần nhà mấy người cơ bản là không đủ đấy ! ]

 

[Cụm từ " công tác quay phim cũng xuất phát mục đích ban đầu là làm tốt một chương trình giải trí ". . . Tổ chương trình có chút quá cứng nhắc, gần như muốn nói ngoạch tẹt ra là độ hot của Tần Đạp Đạp với tần suất lên ống kính không bao giờ bằng được Tô  đâu ha ha ha cười chết tôi luôn rồi.]

 


[Có phải chỉ có tôi nhìn ra là ảnh đế đang đứng ngoài cuộc thôi hả ? ]

 

[Bạn gọi đây là đứng ngoài cuộc hả? Đây rõ ràng là "tại sao chỉ với một vấn đề tầm thường như vậy mà còn chưa chịu kết thúc, lão tử đây muốn đi ngủ" kiểu đại loại là vậy đó . . .]

 

Trong ống kính, Lục Dã đang đứng chống hai chân vào tường, khoanh tay trước ngực, tỏ vẻ lười biếng.



 

[ Rốt cuộc thì tôi cũng đã biết tại sao Tô Diệp Tinh và ảnh đế không hợp rồi. ]

 

[Tại sao? ]

 

[Bởi vì hai người họ quá giống nhau! Bạn thấy đấy, chuyện luộc trứng này, thêm chuyện này này, rõ ràng là họ không quan tâm. Có đôi khi, người ta rất ghét những người quá giống mình, một đại thiếu gia và một tiểu thư, bạn cho rằng bọn họ có thể hòa thuận với nhau sao ? ! ]

 

Lúc này, những người còn lại đều đi tham quan các phòng khác.

 

"Trang trí thì đều giống nhau, chỉ là cái phòng lớn hơn ở cuối, và có một phòng tắm."

 

Cố Giảo bước những bước dài đi tới.

 

Cô ấy là người đứng đầu của các bộ phim truyền hình trực tuyến, độ hot của hai bộ phim gần đây khá tốt, diễn viên tuyến hai đang chuẩn bị nhảy lên tuyến đầu. Có lẽ cô ấy đã nghiên cứu phong cách của người khác trước khi đến đây, lần quay hình này cô ấy đã thay đổi phong cách năng động thường ngày, áo khoác jacket, quần legging, và một đôi giày đinh tán.

 

Khi cô bước đi, chiếc khuyên tai lớn bao quanh tai của cô khẽ đung đưa, mang theo một nguồn năng lượng sảng khoái.

 

"Những căn phòng khác không có phòng tắm ?"

 

"Đúng vậy."

 

Sầm Xuân ngay lập tức nói: "Vậy thì tôi đoán là bên phòng nam cũng vậy. Căn có phòng tắm hay là đưa cho anh Lục đi nhỉ?”

 

Động tác xoay xoay cái điện thoại của Lục Dã bỗng ngừng lại.

 

Anh bỏ chiếc điện thoại vào trong túi, cũng không từ chối, giống như không thèm để ý: "Được thôi."

 

Địa vị của Lục Dã trong giới giải trí đã không có gì phải nghi ngờ,  anh đương nhiên là cây đa cây đề trong chương trình tạp kỹ này.

 

Anh chiếm căn phòng tốt nhất thì cũng không ai có vấn đề gì với nó.

 

Tuy nhiên ngược lại bên khu nữ thì . . .

 

Nhìn dáng vẻ khiêm tốn nhường tới nhường lui của ba người họ, Tô Diệp Tinh có chút không kiên nhẫn: "Nếu không thì . . . mọi người cùng rút thăm thấy thế nào ?"

 

Tần Lộ Lệ như thể lúc này mới chú ý đến cô, trên khuôn mặt lộ ra nụ cười rồi cất tiếng nói:

 

"Nếu không thì hay là đưa cho Tô lão sư ? Hành lý của Tô lão sư là nhiều nhất, vừa rồi tôi cũng có nhìn thấy, căn phòng kia xác thực lớn hơn."

 

Cô ta vốn cho rằng Tô Diệp Tinh sẽ từ chối, nhưng cô vừa kéo vali vừa xách đàn guitar đi qua ——

 

"Vậy được thôi."

 

Ai ai cũng đều nhìn thấy bóng người đang lướt qua rồi bước đến căn phòng đó.

 

[. . . . ]

 

[! ! ! ! ]

 

[! Tôi đã không nói nên lời nữa luôn rồi đấy. ]

 

[Tôi không biết tại sao, nhưng vừa rồi, tôi cảm thấy hơi hơi . . . sảng khoái. ]

 

[Ha ha ha, các ngươi đều thích làm hầu gái rửa chân cho đại tiểu thư sao ? ]

 

Mà ngay lúc này, video về việc Tô Diệp Tinh thẳng thừng nói “Được thôi” " giành lấy căn phòng tốt nhất đã được nhạy thẳng lên hot search, kèm theo dòng chữ: #Từ chối là không có hiệu quả trong xã hội này đâu #

 

Có một loạt bình luận “Ha ha ha ha" bên dưới khung chat.