*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mạnh Sướng sửng sốt,bật cười, "Em tiếp xúc với anh ta cũng không nhiều nên không thể nói anh ta thật sự tốt hay không, nhưng nghĩ anh ta hẳn là người rất đáng tin cậy."."
cố Tư thở dài, "Bởi vì em không kết hôn với anh ta,dĩ nhiên em chỉ sẽ thấy được một phần."
Chỉ khi thật sự bước vào hôn nhân và xem anh ta là một người chuông đúng nghĩa thì mới cảm nhận được mọi khía cạnh khác.
Sau đó, công việc cũng không mấy bận rộn nên vừa chạng vạng tối hai người quyết định sẽ đóng cửa tiệm sớm.
Cố Tư cũng cho Manh Sương về trước, còn mình nán lại thêm một chút nữa.
Ở đây so ở nhà đều như nhau vì dù sao cũng đều là nơi thuộc về cô.
Ngồi cạnh cửa sổ, Cố Tư chợt cảm thấy có chút trống trải.
Cố Tư tiếp lời, "Vốn tôi chính là như vậy, cái này e là mãi mà vẫn không sửa được."
Tùy Mị thở dài, "Vậy tôi cũng nói thật,tôi đã muốn sang đây xem thủ từ trước, nhưng vì quá bận nên hôm nay mới có chút thời gian ghé qua, tôi chỉ muốn nhìn thấy cô Cố đây giờ ra nông nổi thảm hại thế nào.
Nhưng giờ xem ra cũng tốt hơn rất nhiều so với những gì tôi suy nghĩ.
Cố Tư nhướng mày, "ồ? Vậy cô nói thử xem, trước khi đến đây cô đã nhìn thấy tôi thảm đến mức nào vậy?”
Trước câu nói của Cố Tư, Tùy Mị cũng không khách sáo, "Nghe nói học thức của cô Cố đây cũng không cao lắm, lại càng không thông thạo
việc kinh doanh, nhưng xem ra với tiệm bánh này thì không cần lắm tới việc sử dụng đầu óc hay kiến thức gì.
Chỉ cần mở ra bán mọi thứ phục vụ được cho khách hang là được.
Vậy nên cô hiện tại là tốt và cũng là bình thường."
Cố Tư vẫn xoay đầu nhìn bên ngoài,chống tay xuống bàn gõ từng nhịp chậm rãi đáp lời "Tôi nói thật,tôi không giởi kinh doanh, nhất thời nghĩ ra là bắt tay vào làm nhưng mọi việc trong cửa tiệm vẫn rất tốt.
Cô biết không, khách hang của tôi không phải chỉ là khách vãng ghé lại cửa hàng, mà vì tôi có hai khách hàng lớn.”
Cô nghiêng người một chút, nói tiếp,
"Club của Chương Tự Chi, hậu hết các món tráng miệng ở đó đều do bên tôi cung cấp, chỉ khi nào bên tôi không đáp ứng được số lượng nhiều hơn nữa thì họ mới phải tìm mua từ bên ngoài.
Khachs hàng lớn thứ hai, tôi nghĩ cô biết đấy, đó là công ty nhà họ Trì bên kia, trà chiều của nhân viên là mua từ chỗ tôi.”
“Dù tôi có đóng cửa kinh doanh, thì chỉ cần chuẩn bị sản phẩm cho hai bên này thì cửa hang vẫn khấm khá.”
Khóe miệng cố Tư cong lên, vẻ mặt lười biếng không nói nên lời, "Mở cửa hàng này là do tôi đang quá rãnh rỗi mà thôi.
Mà cô nói xem, giữa tôi và cô có gì khác nhau? Cô có thể dựa vào cha mẹ mình thì tôi cũng có thể dựa vào đàn ông và bạn bè.Chẳng phải chúng ta đều dựa vào người khác đấy sao?
Dứt lời, cô quay sang mỉm cười với Tùy Mị.Một điều hiển nhiên là rõ ràng Cô cố ý cho Tùy Mị thấy sự mập mờ giữa mình và Trì Uyên.
Sự bình thản trên khuôn mặt Tùy Mị thoáng chốc lung lay, nhưng lại cũng rất nhanh, nhấp miệng liền nói," Miệng lưỡi của cô Cố đúng thật quá lợi hại rồi đấy, tôi đã sớm được học hỏi qua."
Gương mặt cố Tư vẫn rất xinh đẹp, ánh mắt lại hướng ra bên ngoài, "Cô Tùy quả thật là khiến cho tôi ngạc nhiên, tôi cảm thấy cô với bà Trì rất giống nhau, tôi nghĩ hai người thử đi giám định huyết thống thử xem, nói không chừng năm đó nhà họ Trì có thể là đã ôm nhầm con.
Tùy MỊ không hiếu được ý của Cố Tư.
Không để cô ta chờ lâu, Cố Tư cũng giải thích luôn, "Cô với bà Trì, đều gieo tôi quá nhiều phiền toái, nhưng dường như hai người đều không nhớ rõ.
"
Cố Tư lắc đầu, "Hai người, thật giống nhau, cô lại rất được lòng bà Trì lại, thế nên không loại trừ khả năng hai người là mẹ và con gái ruột."
Nếu như trước kia có người nói Tùy Mị giống với bà Trì thì cô ta có lẽ sẽ không nghĩ quá nhiều, nhưng giờ thì tuyệt đối không được.
Chuyện của bà Trì vẫn còn âm ỉ trên mạng, cư dân mạng vẫn chưa thôi buông ra những đánh giá tiêu cực về bà ta.
Thế nên, khi được nói rằng mìnhgiống bà Trì giống nhau, rõ rang với Tùy Mị đây chính là sự châm chọc.
Ngay lập tức mặt cô ta liền biến sắc.
Cố Tư vẫn nhìn chằm chằm ra cửa, ngay lúc này ý cười càng hiện rõ trên mặt.
Bên ngoài, xe của Trì Uyên vừa dừng lại trước cứa tiệm.
Vừa nhìn sang anh đã bắt gặp khuôn mặt Cố Tư đang cười với mình.
Điều này làm anh thoáng bất ngờ, sau li hôn Có Tư, chưa bao giờ anh thấy cô lộ vẻ vui mừng khi thấy anh, Trì Uyên liền mở cửa xe, bước thẳng vào cửa tiệm, Khi đến gần liền nhận ra người đang ngồi với Cô Tư lịa là Tùy Mị.
.