Yêu Lại Từ Đầu 2

Yêu Lại Từ Đầu 2 - Chương 586






Cố Tư vốn vẫn còn chưa hoàn toàn thanh tỉnh, nhưng nhìn thấy tin tức này, trong nháy mắt đầu óc liền tỉnh táo.

Cô vội vàng gọi điện cho Chương Tự Chi.

Chương Tự Chi lập tức liền nhận cuộc gọi, còn không chờ Cố Tư nói, anh ta đã bật cười khà khà: “Cô đã xem tin tức chưa? Có phải rất vui không? Có phải rất kích động, rất hưng phấn hay không?”
Cố Tư vội vàng bảo Chương Tự Chi ngừng lại, cô nói: “Lão Chương, trước hết anh nói cho tôi nghe đi, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra? Tin tức này không nói rõ ràng, tôi thật sự xem không hiểu.”
Chương Tự Chi hừ một tiếng: “Cái cô này, trò vui vậy mà còn có thể xem không hiểu, tôi xem là thấy rõ quá rồi mà.”
Sau đó anh ta lại nói: “Chính là cái ngân hàng tư nhân ngầm kia của nhà họ Tùy bị báo cáo, nói bên trong có hàng hóa phạm pháp, sau đó cảnh sát tới đó đột kích, còn thật sự tìm ra được hàng cấm.”
Cố Tư vội hỏi tiếp: “Hàng cấm gì cơ?”
Chương Tự Chi cười haha: “Lần trước cái cô Lương Ninh Như kia đến hội quán của tôi kiểm tra đột ngột, cô ấy muốn tra cái gì, bây giờ ngay tại ngân hàng tư nhân tra ra được cái đó.”
Cố Tư ngẫm nghĩ một lúc liền mở to miệng, không thể nào, bọn họ lại có thể to gan như vậy.

Chỉ là Chương Tự Chi lại nói: “Ngân hàng tư nhân kia cũng không phải dưới danh nghĩa nhà họ Tùy, chỉ là bọn họ trong bóng tối âm thầm khống chế thôi.

Pháp nhân thật sự cũng không có bất kỳ quan hệ gì với bọn họ.

Vì vậy nếu chuyện này tung ra, muốn thật sự kéo nhà họ Tùy xuống ngựa, vẫn còn có chút khó khăn.”
Cố Tư không hiểu được mấy điều quanh co trong đó, cô a một tiếng: “Nếu ngân hàng tư nhân đã bị lộ ra, vậy tiếp theo chuyện phía nhà họ Tùy các anh muốn giải quyết thế nào?”
Chương Tự Chi nghĩ một lát: “Ngân hàng tư nhân bị tóm rồi, nhà họ Tùy vẫn còn có giao dịch tài chính của ngân hàng tư nhân, cuối cùng vẫn là có thể tra đến, chỉ là có hơi phiền phức.”
Tất cả giao dịch của ngân hàng tư nhân này đều thông qua tài khoản nước ngoài mà tới nhà họ Tùy, nhà họ Tùy cũng làm kinh doanh ở nước ngoài, bình thường cũng có sổ sách giao dịch.

Cho nên nếu thật sự muốn tra ra chuyện ngân hàng tư nhân và bọn họ có quan hệ, cũng không dễ dàng như vậy.


Cố Tư cào cào tóc: “Vì vậy thật sự muốn đẩy ngã nhà họ Tùy, còn cần rất nhiều thời gian, đúng không?”
Chương Tự Chi cười ha ha: “Cũng không chắc chắn, thực ra nhà họ Tùy cũng có biến số.”
Cố Tư liền nhớ lại những lời mà Tùy Mị nói trong điện thoại ngày hôm qua.

Có thể biến số của nhà họ Tùy chính là ở trên người Tùy Mị.

Kế tiếp cùng với Chương Tự Chi nói liên miên một chút về chuyện của Ninh Tôn.

Gần đây Chương Tự Chi không liên lạc với Ninh Tôn, anh ta nói Ninh Tôn đang ở trong giai đoạn thi đấu quyết liệt, anh cũng sẽ không quấy rầy.

Chỉ là nghe cô ba nhà họ Chương nhắc đến, nói rằng biểu hiện của Ninh Tôn không tồi, hơn nữa bởi vì phản ứng của người xem rất tốt, phiếu bầu cũng tăng lên rất nhanh.

Nếu không có vấn đề gì, hạng nhất hạng nhì có thể duy trì được.

Cố Tư nghe thấy Chương Tự Chi nói như vậy, cũng liền yên tâm trở lại.

Điều này chứng minh những cố gắng của Ninh Tôn trước đây đều không hề uổng phí, hơn nữa sau này ở nhà họ Ninh cũng đã có thể ngẩng cao đầu.

Nhưng Chương Tự Chi lại nói: “Gần đây Ninh Tôn bị tung ra một số tài liệu chứa thông tin bí mật, chủ yếu cũng là nhằm vào xuất thân của cậu ấy.”
Hình như là thông tin của mẹ anh bị người ta lật ra.


Nhưng cô ba nhà họ Chương nói, tại thời điểm tài liệu bí mật vừa tung ra, bọn họ đã liền dùng tiền để đè xuống rồi.

Chỉ là không xác định được sau này nếu Ninh Tôn thật sự nổi tiếng, những tài liệu này có phải sẽ lại bị người ta tìm ra hay không?
Cố Tư thở dài: “Tìm thì khẳng định là sẽ tìm ra, có ngôi sao nào nổi tiếng mà không có thông tin bí mật đâu? Chẳng nói tới mấy người trên mạng, chỉ nói tới đối thủ nhất định cũng sẽ nghĩ cách lần mò ra chuyện của anh ấy để chèn ép anh ấy thôi.”
Cái này là giai đoạn mà người nổi tiếng nào cũng đều phải trải qua.

Nói xong những lời này Cố Tư liền cũng muốn rời giường, Chương Tự Chi hình như cũng có việc, liền cúp điện thoại.

Cố Tư đứng dậy đi rửa mặt, chờ đến khi rửa mặt xong thì xuống dưới tầng ăn cơm.

Phương Tố đã đến, ngồi ở dưới tầng nói chuyện cùng với bà cụ.

Nhìn thấy Cố Tư đi xuống, bà đưa tay lên đón Cố Tư: “Nào, đến đây.

Ăn cơm trước nào, mấy món đang còn nóng.”
Sau khi nói xong bà quay đầu tiếp tục nói chuyện với bà cụ: “Không rõ nữa, dù sao bây giờ đã lan truyền kinh khủng như vậy, ngày hôm qua nhà họ Tùy có cảnh sát tới, nói hình như là nhìn thấy người của nhà bọn họ đi tới ngân hàng tư nhân kia, xác định có quan hệ với nhà họ Tùy hay không, điều này vẫn chưa có tin tức xác thực đưa ra.”
Cố Tư dừng động tác, quay đầu nhìn Phương Tố: “Sao vậy? Bên ngoài có tin tức truyền ra sao?”
Cố Tư gật gật đầu thở dài: “Bây giờ tin tức bên ngoài rất rối loạn, cũng không biết cái nào là thật, mọi người cũng đều suy đoán lung tung.

Có thể phải chờ thêm một thời gian nữa, những tin tức giả lặng xuống, sự thật mới có thể lộ ra.”
Cố Tư gật gật đầu, mấy thứ này cô không biết nhiều, cũng không có gì để đàm luận chung.


Dừng lại một lát, cô xoay người đi tới phòng ăn.

Chỉ là cái tai vẫn dựng thẳng lên nghe ngóng động tĩnh bên ngoài.

Bà cụ thở dài một hơi nói: “Gần đây nhà họ Tùy thật đúng là không yên ổn.”
Phương Tố vâng một tiếng: “Bà Tùy đã rời khỏi rồi, được Tùy Mị đưa đi, chắc là vì còn chưa thể thoát ra khỏi nỗi đau mất con.”
Bà cụ bảo: “Nỗi đau này sẽ theo cô ta cả đời, sao có thể thoát ra được.

Con người đến tuổi trung niên mất con, đây là đả kích mà tất cả mọi người không ai chịu nổi.”
Cố Tư thu lại ánh mắt, nhanh chóng ăn cơm, sau đó đi ra khỏi phòng ăn.

Bên kia Phương Tố và bà cụ đã thay đổi đề tài, nói tới chuyện của Phương Tố và Trì Chúc.

Hai người đang tìm thời gian muốn đi kết hôn lại, sau đó trong khoảng thời gian ngắn vẫn là muốn ở chỗ của Phương Tố bên đó.

Phương Tố nói sau khi tái hôn, vẫn muốn tạm thời duy trì cuộc sống như hiện tại.

Chỉ cần thông báo cho họ hàng bạn bè một tiếng, nói hai người đã tái hôn, cũng không cần báo cho nhiều người biết lắm.

Nói tới đây Phương Tố lại tiện thể nhắc đến Cổ Nhan một chút.

Bà nói bà lấy điện thoại của Trì Chúc đăng lên vòng bạn bè.

Tối đó nói chuyện cùng với Trì Chúc một lát, sau đó lại xóa tên Cổ Nhan từ danh sách liên hệ của Trì Chúc.


Kết quả ngày hôm sau Cổ Nhan gọi điện thoại tới hỏi Trì Chúc vì sao.

Phương Tố bật cười, dường như có chút không biết phải làm sao: “Điện thoại là con nghe, toàn bộ cuộc gọi đều là con và Cổ Nhan.”
Phương Tố cũng coi như là rất thẳng thắn, bà nói là bà xóa, hơn nữa nói sau này không hi vọng Cổ Nhan và Trì Chúc có bất kì liên hệ gì.

Người phụ nữ Cổ Nhan này có thể điều tiết ngay được, ngay lập tức không ngừng giải thích rằng bà ta cùng với Trì Chúc không có mối quan hệ gì không rõ ràng.

Hi vọng Phương Tố không cần để ý, bọn họ chỉ đơn giản là quan hệ bạn bè.

Đương nhiên là Phương Tố tin tưởng Trì Chúc.

Lời bà nói với Cổ Nhan cũng rất rõ ràng, bà nói Trì Chúc đã cam đoan với bà, cùng Cố Nhan không có quan hệ gì, bà cũng tin hai người bọn họ trong sạch.

Nhưng bà không mong muốn ở giữa mối quan hệ của bà và Trì Chúc lúc nào cũng có một người phụ nữ khác xen vào.

Bà hi vọng con người Trì Chúc sạch sẽ.

Cũng hi vọng Cổ Nhan tự mình hiểu rõ sự tồn tại của bà ta, đã mang đến cho bản thân và Trì Chúc bao nhiêu phiền phức.

Mà phiền phức này không phải chỉ mình bà ta cảm nhận được, Trì Chúc cũng đã hiểu rõ rồi.

Lúc đó Phương Tố ở trong điện thoại nói rất rõ ràng, bà bảo: “Cổ Nhan, nếu không phải Trì Chúc cho phép, tôi sẽ không xóa cô đi.

Cho nên cô nên nên hiểu rõ thái độ của Trì Chúc, còn có tình hình hiện tại là như thế nào.”.