Yêu Lại Từ Đầu 2

Yêu Lại Từ Đầu 2 - Chương 842: Chương 842




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.







Ninh Tôn không muốn nhắc đến Hứa Thanh Du, vì vậy liền nói cô ba nhà họ Chương đã tìm cho mẹ Ninh một số tài nguyên.



Những tài nguyên này trước mắt đều chỉ là những vai diễn phụ, nhưng được lộ diện nhiều hơn một chút.



Ninh Tôn nói với mẹ Ninh, nếu biểu hiện của bà tốt, danh tiếng sẽ tăng lên, nhà đầu tư bên kia đồng ý, sau này cơ hội của bà sẽ càng nhiều.



Mẹ Ninh nghe đến điều này, trở nên vô cùng vui mừng: “Không sao, bây giờ có tài nguyên là được rồi, mẹ không xoi mói nhiều như vậy đâu.



Trước đây một cơ hội thật sự mẹ còn không có, bây giờ có thể để mẹ lộ diện đã không tồi rồi.”

Ninh Tôn vâng một tiếng: “Giới giải trí hiện giờ không giống như lúc mẹ còn trẻ, không thể tùy hứng như thế.



Bây giờ có hơi chút gió thổi cỏ lay thôi, tương lai sẽ dễ dàng bị phá hủy.”

Ninh Tôn do dự một chút, lại nói: “Hơn nữa có lẽ sau này mấy chuyện của mẹ và ba con sẽ bị người ta đào ra, mẹ tự mình chuẩn bị cho tốt đi, cũng tự mình nghĩ ra vài lí do thoái thác, đến lúc đó bị người ta hỏi đến, cũng biết ứng phó như thế nào.”

Mẹ Ninh cong môi: “Yên tâm đi, mấy chuyện này mẹ đều tính toán cả rồi.



Ninh Tôn cũng biết trước đây mẹ Ninh đã lăn lộn ở giới giới trí thời gian dài như vậy rồi, cũng không cần một người trẻ tuổi mới vào nghề như anh chỉ dẫn nữa.



Vì thế anh chỉ gật gật đầu: “Được rồi, không còn sớm nữa, mẹ nghỉ sớm chút đi.”

Mẹ Ninh ở bên kia nói: “Tiểu Hứa không ở chỗ con, mấy ngày nay con ăn uống thế nào bây giờ?”

Ninh Tôn quấy bát sủi cảo: “Như thế nào giống như không có cô ấy, con sẽ sống không được vậy.



Con cũng biết nấu cơm, hơn nữa bây giờ gọi đồ ăn bên ngoài thuận tiện như vậy, thật sự không ổn thì con gọi đồ ăn bên ngoài cũng được.”



Mẹ Ninh hừ một tiếng: “Ăn đồ bên ngoài cái gì? Đồ bên ngoài căn bản không có dinh dưỡng, đừng ăn nhiều.”

Nói xong bà lại tiếp tục nói thêm: “Như vậy đi, mấy ngày tới mẹ đến nấu cơm cho con.



Lần trước mẹ nấu ăn cho con, không phải cũng ăn được sao, coi như là có thể nuốt trôi đi.



Mấy ngày tới coi như mẹ chăm sóc con, dù sao bây giờ mẹ cũng không có việc gì, chờ đến khi Tiểu Hứa quay lại bảo cô ấy thay thế.”

Ninh Tôn cau mày: “Không cần, thật sự không cần đâu.



Đừng làm như con không thể tự mình lo liệu cuộc sống.”

Tại đây có ảnh, đọc tại hangtruyen.com để ủng hộ team dịch.3



suy nghĩ lại, lại giống như cái gì cũng chẳng muốn.



Anh chỉ ăn một nửa sủi cảo rồi rửa mặt đi ngủ.



Trước khi chuẩn bị đi ngủ, anh nhìn chằm chằm trần nhà nửa ngày, cuối cùng lật người than thở một câu: “Phiền muốn chết.”

Rồi sau đó anh nhắm mắt lại thiếp đi.



Sáng sớm ngày hôm sau mẹ Ninh đã đến rồi.



Bà mua đồ ăn sáng ở bên ngoài, mang đến cho Ninh Tôn.



Ninh Tôn vẫn còn chưa tỉnh ngủ, đi tới mở cửa, lại lảo đảo quay về phòng của mình.



Mẹ Ninh đặt đồ ăn sáng ở trên bàn ăn, đi tới gọi anh: “Trước tiên ăn đã, ăn xong rồi ngủ.



Bữa sáng nhất định phải ăn.”

Ninh Tôn nằm ở trên giường không muốn động đậy, tối hôm qua anh mơ mơ màng màng, căn bản không được nghỉ ngơi tốt.



Mẹ Ninh vẫn đứng ở cửa: “Nghe lời chút đi nào, đã lớn như vậy rồi, còn nằm lười trên giường.



Ăn xong rồi ngủ tiếp.”


Ninh Tôn kéo chăn lên người mình: “Không muốn ăn.”

Mẹ Ninh nhìn chằm chằm Ninh Tôn một lúc lâu, cuối cùng vẫn là không tiếp tục gọi anh nữa, bà hâm nóng bữa sáng ở trong phòng bếp, sau đó đi ra ngồi trên ghế sopha.



Tuy Ninh Tôn mệt mỏi, nhưng ngay lập tức cũng không thể ngủ được.



Anh chờ một lát liền mở to mắt nhìn chằm chằm cửa sổ.





Hôm nay thời gian anh đi quay chương trình là buổi sáng, không cần vội lắm.



Thường ngày nếu như là Hứa Thanh Du, thời gian này sẽ không gọi anh, cô chỉ tự mình thức dậy thu dọn trong phòng một chút, sau đó tính toán thời gian làm đồ ăn sáng, rồi tới đây gọi anh.



Ninh Tôn chậm rãi ngồi dậy, như thế nào lại nghĩ đến cô rồi.



Mà Hứa Thanh Du ở bên kia đã sớm tỉnh dậy, nhìn thời gian một chút.



Thời gian này Ninh Tôn hẳn là còn chưa tỉnh, sáng sớm anh mà không có buổi ghi hình, tình hình bình thường sẽ không thức dậy quá sớm.



Hứa Thanh Du có chút ngủ không được, thế nhưng khách sạn lại không cần cô quét dọn vệ sinh, cô tỉnh lại cũng chỉ có thể đi tới ngổi bên cạnh cửa sổ.



Tần Niên còn chưa tỉnh giấc, cô nói buổi sáng hôm nay cô đi gặp khách hàng, sáng sớm có thể ngủ nướng một giấc.



Hứa Thanh Du di chuyển nhẹ nhàng để không làm phiền đến cô, cô lấy sổ ghi chép ra, nhìn lịch trình sắp xếp hôm nay của Ninh Tôn một chút.



Thật ra chương trình kia, không có cái gì để mà lo lắng.



Tại đây có ảnh, đọc tại hangtruyen.com để ủng hộ team dịch.4



Hứa Thanh Du để đồ ăn sáng ở trên một cái bàn nhỏ: “Đi rửa mặt đi, sau đó thì đi ăn sáng nào.”


Tần Niên quay đầu nhìn Hứa Thanh Du: “Bình thường cậu chăm sóc Ninh Tôn như vậy sao? Anh ấy quả thật quá hạnh phúc rồi, hai người ở cùng nhau cậu cũng hạnh phúc, anh ấy cũng hạnh phúc.



Ngưỡng mộ cậu quá đi mất.”

Hứa Thanh Du cúi đầu cầm bát đũa lên: “Sao lại nhắc đến anh ấy rồi? Cậu tiếp tục như vậy, tớ nghi ngờ là cậu thích anh ấy đó.”

“Ấy, đừng đừng đừng.” Tần Niên vội càng mở miệng.





“Tớ không dám, tớ không dám.



Chồng của bạn không thể lừa gạt, đồ của cậu tớ sẽ không nhớ thương đâu.”

Nói xong đi xuống dưới giường cười haha: “Hơn nữa cho dù tớ có nhớ thương người ta, Ninh Tôn cũng không thích tớ.



Cậu xem sự nghiệp của anh ấy đang ngày càng lên cao, lại công bố với bên ngoài thân phận của cậu, có thể thấy được tình cảm của anh ấy đối với cậu sâu đậm bao nhiêu, chuyện sự nghiệp của mình đều để ở sau đầu hết.”

Hứa Thanh Du không nói thêm lời nào, Tần Niên đi vào trong phòng tắm, miệng cũng không dừng: “Tiểu Du à, tớ nói với cậu lời này là thật lòng, không phải tớ bôi nhọ Ninh Tôn nhà cậu đâu, mà sự thật bày ra đấy.



Giới giải trí vàng thau lẫn lộn, người đẹp nhiều như thế, khó đảm bảo được anh ấy hợp tác với ai, tiếp xúc thời gian dài, liền thay lòng.



Cho nên cậu nên ở thời điểm trong lòng anh ấy chỉ có cậu, tranh thủ quyết định mọi chuyện, cậu hiểu ý tớ không?”

Hứa Thanh Du cười haha: “Được rồi, tớ biết suy nghĩ của cậu là gì rồi, Yên tâm đi, tớ có dự định của riêng mình.”

Cái gì mà quyết định mọi chuyện, cô và Ninh Tôn còn chưa định ra được cái chuyện gì nữa là.



Cô và Ninh Tôn, hai bên đã thỏa thuận xong, nhưng không thể không thừa nhận, trong giới giải trí không thiếu nhất chính là người đẹp.



Ninh Tôn nhanh phải vào đoàn làm phim truyền hình, để là cùng nữ nghệ sĩ có chút nổi tiếng, cần danh tiếng có danh tiếng, cần kỹ xảo biểu diễn có kỹ xảo, cần nhan sắc có nhan sắc.



Phải nói thật lòng, hai người ở chung một thời gian dài, tới lui cũng sinh ra chút tình cảm, cái này cũng có thể giải thích được.



Chỉ là tới lúc đó không biết Ninh Tôn phải giải quyết miệng lưỡi công chúng như thế nào đây..