Lâm Thư Ẩn cầm lấy côn thịt, cứ thế tới lui mà ma xát với tiểu huyệt tiểu yêu, nhưng dù cho làm thế nào vẫn không thể tìm thấy cửa động, qua nửa ngày, hắn đã gấp đến độ chảy mồ hôi đầy đầu.
"Thư Ẩn ca ca... Để ta giúp ngươi..." Thanh âm tiểu yêu thấp đến mức không thể nghe thấy, bàn tay trắng nõn của nàng duỗi đến hạ thân, nơi đó không hề có một sợi lông tóc nào, non mềm bóng loáng, cứ thế mà lộ thiên trước hai mắt Lâm Thư Ẩn.
Tách ra âm hộ phấn nộn, tay nhỏ e lệ mà bắt lấy côn thịt thô to, dẫn nó đến cửa huyệt ướt đẫm, Lâm Thử Ẩn đột nhiên nhanh trí, dùng sức một chút đem nam căn thô tráng tiến vào mật huyệt chưa bao giờ được khai hoang. Nấm đầu vừa mới vào, lông mày tiểu yêu liền nhăn lại, Lâm Thư Ẩn cũng cảm thấy có một thứ gì đó ngăn cản ở phía trước, mồ hôi theo gương mặt chảy tới cằm, nhỏ giọt trên ngực tiểu yêu.
"Thư Ẩn ca ca... Ngươi... Ngươi dùng sức đi, đừng để ý ta..." Tiểu yêu đau lòng mà nói, có chút thẹn thùng mà đem hai chân mở rộng ra, hoan nghênh chào mừng côn thịt nóng bỏng tiến vào.
Lâm Thư Ẩn rất vui mừng, càng liều hơn, vòng eo dùng sức đâm vào, nấm đầu mạnh mẽ cứ thế lao vun vút vào bên trong. Mới vào một phần ba, tiểu yêu đã cảm thấy hạ thân như bị xé rách ra, côn thịt nóng ấm cứng rắn như thiết cứ thế mà xuyên thủng qua tiểu huyệt nhỏ nhắn, nước mắt lập tức tràn ra ở hốc mắt.
Lâm Thư Ẩn vừa tiến vào bí địa, hai bên vách thịt liền dùng sức đè ép hắn, gấp gao hấp thụ tiểu đệ hắn, phảng phất như có vô số cái miệng nhỏ đang mút vào côn thịt, vách trong tự động co rút theo hô hấp dồn dập của tiểu yêu, theo nhịp điệu như vậy mà bao lấy hắn. Cảm giác sung sướng nháy mắt tràn lên đỉnh đầu, so với việc hằng ngày thủ dâm thì sướng hơn gấp trăm, gấp ngàn lần. Lâm Thư Ẩn vẫn còn đang ngơ ngẩn, không để ý đến côn thịt cắm vào đã nhảy lên một cái, mã mắt buông lỏng, tinh dịch cứ thế mà bắn ra phun vào bên trong hạ huyệt.
"..."
Chừng hai mươi giây sau, Lâm Thư Ẩn mới hồi phục lại tinh thần, nhìn chằm chằm vào nơi hạ thân giao hợp mà không thể tin được. Sau khi bắn tinh, dương vật cứ thế từ từ mềm xuống, từ huyệt khẩu chất lỏng màu trắng ngà chậm rãi chảy ra như muốn chứng minh sự tình vừa rồi.
Cảm giác được côn thịt bên trong mật huyệt biến hóa, tiểu yêu theo bản năng nhẹ nhàng thở ra, nhưng thấy sắc mặt Lâm Thư Ẩn trắng bệt, vội nói: "Thư Ẩn ca ca..."
"Tiểu thỏ, ngươi khoan hãy nói chuyện, ta..." Lâm Thư Ẩn khóc không ra nước mắt, không dám nhìn mặt nàng, nghĩ đến ngày thường côn thịt to bự trụ được lâu đến như thế mà vào lúc thời khắc then chốt nó lại...
Xử nam thật ngây thơ a! Đáy lòng nàng cười thầm, lại cũng có chút kinh ngạc, không nghĩ tới thân thể tiểu yêu này mỹ miều như thế, gặp phải tiểu huyệt như vậy, chỉ mới mấy giây mà đã làm Lâm Thư Ẩn phải bắn ra như thế.
Nghĩ đến đây, tiểu yêu nhu thuận mà kéo Lâm Thư Ẩn qua, chủ động dâng lên cánh môi anh đào, tay nhỏ sờ loạn ở ngực hắn, lại vụng về mà duỗi xuống phía dưới vuốt ve nửa thanh côn thịt còn lộ ở bên ngoài, mới xoa vài cái, Lâm Thư Ẩn đã thở dốc, tiểu huynh đệ lại không cam lòng mà sưng to lên.
Côn thịt trong hạ huyệt dần dần to ra, làm tiểu huyệt bị căng ra, nàng ráng nhịn đau thấp giọng nói: "Thư Ẩn ca ca, ngươi tiến vào đi."
Vách động lại co rút, mấp máy, cho dù là đi vào nhưng không động, khoái cảm cũng đã lan tràn, lâm Thư Ẩn chuyên chú mà khắc chế, thề muốn cho tiểu thỏ nhìn thấy thực lực chân chính của mình, lấy lại tôn nghiêm của nam nhân.
Hai chân tiểu yêu bị ép thành chữ M, Lâm Thư Ẩn nắm tay nàng, ánh mắt vừa ôn nhu vừa lo lắng nhìn nàng, côn thịt mạnh mẽ tiến vào, một mặt chịu đựng việc sắp bị bấm gãy, một mặt chịu đựng góc trong co rút lại, đem được toàn bộ gậy thịt tiến vào thì mồ hôi đã chảy đầm đìa.
Tiểu yêu đau đến ngất đi, côn thịt nóng bỏng cứng rắn vẫn cắm ở tiểu huyệt, cảm giác vừa xa lạ vừa quen thuộc, mật nước cùng tinh dịch hòa với nhau, thành thực hiện nhiệm vụ bôi trơn trong lần đầu hai người giao hợp.
Lâm Thư Ẩn gắt gao ôm lấy tiểu yêu: "Ngươi là của ta."