Ái Loạn Tình Điên

Chương 41: Cần có thời gian | Chính thức đối đầu




"À! Tôi là trợ lý của bác sĩ bên Jexcell! Quên không nói với cậu, tôi cũng là sinh viên Y khoa."

Đôi mắt Trương Tuệ Mẫn bỗng tràn ngập ngưỡng mộ. Đối với cô sinh viên Y khoa chính là hình tượng đẹp nhất, xuất sắc nhất. Chỉ có khi soi vào Tô Ưng Hồ, nhất là mái tóc vàng rực kia và những đôi khuyên tai sáng bóng của cậu thì dường như có gì đó sai sai.

Tô Ứng Hồ nói đoạn đứng dậy:

"Cậu cũng to gan lắm, dám gọi thẳng tên ông anh tôi như thế!"

Vừa nói cậu vừa xoa đầu cô:

"Anh ấy xử lý việc bên Darking. Sẽ sớm về với cậu thôi!"

Mặt Trương Tuệ Mẫn thoáng chốc đỏ bừng. Cô hiểu ý tứ trong lời nói của cậu. Nhưng khi vừa ngẩng mặt lên thì

Tô Ưng Hồ đã ra đến cửa phòng, vẫy tay với cô.

"Này chờ đã, ý tôi là..."

Rầm.

Tiếng cửa phòng khép lại bản lề, để lại Trương Tuệ Mẫn mắt mở tròn xoe, khóe miệng cứng đờ, cánh tay giơ trên không trung chậm rãi thu hồi lại. Cô vuốt mặt mấy cái, cô không nhớ hắn, thật sự không nhớ hắn. Càng không mong hắn sẽ tìm đến mình. Hắn phắn đi luôn càng tốt, vĩnh viễn đừng có tìm cô nữa.

Hồi sau, Tô Ứng Hồ cũng trở lại, đi cùng là một nữ bác sĩ khác, khoảng chừng trên dưới ba mươi tuổi. Qua kiểm tra một lượt, cô ấy bảo Trương Tuệ Mẫn thiếu chất, lại uống phải độc thử nghiệm khiến cơ thể suy yếu, sức khỏe hao tốn trầm trọng, cần bố sung dinh dưỡng nhiều hơn.

Trương Tuệ Mẫn sau đó cũng đã gọi về cho Hạ Vy và Mễ Mỹ Nhiên. Họ biết được đều vui mừng nhưng chỉ có Hạ Vy là đến thăm cô, Mễ Mỹ Nhiên đương nhiên không thể đặt chân đến căn cứ của Jexcell.

Vừa thấy Trương Tuệ Mẫn, Hạ Vy đã lao đến ôm cô như hốt phải vàng.

"Nhớ cậu chết được! Còn tưởng không bao giờ gặp lại cậu nữa huhu!"

Hạ Vy khóc ròng, tuy âm lượng có chút thoái hóa nhưng nước mắt là thật. Trương Tuệ Mẫn ngơ ngác một lúc cũng xoa đầu bạn cười xòa:



"Trời ạ làm như mình sắp chết vậy!"

"Còn chẳng phải sao?" Giọng cô nàng chợt hạ thấp xuống, đủ để hai người nghe: "Nhiên tỷ nói 'cục vàng' của cậu rất nguy hiểm. Mình cũng thấy hắn ta không tốt như vẻ bề ngoài. Hắn thật sự bạc tình, cậu mấy tích mà vẫn dửng dưng với người phụ nữ khác... Còn tưởng cậu thật sự bị hắn ta thủ tiêu rồi.

Trương Tuệ Mẫn nghe vậy nhíu nhíu mày. Người phụ nữ mà Hạ Vy nhắc đến đích thị chỉ có Tố Trân, nữ trợ lý của

Điềm Y Hoàng. Trong lòng chợt dâng lên cảm giác ấm ức khó chịu, cô nhanh chóng gạt bỏ nó, quay sang nói với

Hạ Vy:

"Không đâu... chính Điềm Y Hoàng là người đã cứu mình đó!"

Cô thuật lại toàn bộ sự việc cho Hạ Vy nghe. Từng diễn biến đều khiến Hạ Vy biểu lộ một biểu cảm kinh hoàng khác nhau, hết há hốc miệng rồi lại trợn trừng kêu lên, thậm chí đứng bật dậy một cách tức giận, trông có chút buồn cười.

"Thật sự... Trời ạ! Mình vẫn không thể tin Diệp Tùng, Diệp Tùng thầy ấy... lại là một người như thế!"

Trương Tuệ Mẫn kỳ thực cũng không dám tin. Cô ước rằng đó chỉ là giấc mơ, một giấc mơ mà Diệp Tùng vô tình vào vai phản diện. Khi tỉnh giấc, anh sẽ lại là thầy của cô, bạn trai tốt của cô. Nhưng hiện thực lại chính là phũ phàng như thế. Có lẽ trong mắt cô và cả Hạ Vy, hình tượng giảng viên Diệp Tùng tài giỏi xuất chúng vĩnh viễn đã sụp đổ tan tành.

"Hạ Vy, chuyện này ngoại trừ Mễ Nhiên Tỷ, chỉ chúng ta biết thôi!"

Hạ Vy gật đầu chắc nịch:

"Chắc chắn rồi! Có điều..."

"Có điều?" Trương Tuệ Mẫn nghiêng đầu nhìn Hạ Vy.

"Mình thắc mắc tại sao anh Điềm qua lại với nữ thư ký lại còn để tâm đến cậu. Quan hệ này thật sự rất mập mờ!

Trương Tuệ Mẫn, nhân lúc cậu chưa có tình cảm quá sâu đậm, cậu nên làm rõ chuyện này với anh ta! Bằng không người bị thiệt chính là cậu."



Trái tim Trương Tuệ Mẫn bỗng đập mạnh một cái. Cô ôm ngực, khó nhọc muốn phủ nhận nó. Bởi vì không đời nào có chuyện cô có tình cảm với hắn, người đã cường bạo cô, cưỡng chế cô, đùa giỡn với cô. Còn có... bảo vệ cô.

Trương Tuệ Mẫn mơ hồ nhớ lại câu hỏi trước khi ngất. Bỏ đi! Chắc là anh không nghe thấy đâu!

Hạ Vy thấy bạn mình nín thin cũng không nói nữa. Cô hiểu cảm xúc rối bời của Trương Tuệ Mẫn lúc này. Trong chuyện tình cảm suy cho cùng cần có thời gian để an bài cảm xúc.

Ở một diễn biến khác tại căn cứ của Darking. Toàn bộ tòa nhà đều đã bị quân của Jexcell vây kín. Trên không trung, cũng có vài chiếc trực thăng lượn lờ, chuẩn bị chiến đấu.

Darking không vì vậy mà yếu thế. Sau bại trận của hai thập kỷ trước và những năm tháng âm thầm phục dựng đế trở lại, Darking quyết tâm trở nên mạnh mẽ như vậy chính là vì mục đích ngày hôm nay: Trả thù Jexcell.

Hai mươi năm trước, giới xã hội đen không ngừng biến động. Và Darking khi ấy có thể nói là chiến trùm, nắm thóp trong tay quyền lực thao túng tất cả các băng đảng, tổ chức. Khiến họ gây gổ, chiến sự và kết bè kết phái tranh chấp với nhau. Điều này mang đến lợi nhuận rất lớn cho Darking từ việc buôn bán vũ khí và những tư trang chiến sự khác. Nhiều người cũng đã sớm nhận ra điều này nhưng tất thảy họ đều không có khả năng chống lại. Mọi thứ tưởng chừng như bế tắc và không ai có thể dẹp loạn cho tới khi người ấy xuất hiện.

Với tài năng của một sát thủ chuyên nghiệp, thành thạo và xuất chúng trong mọi lĩnh vực, ông ta sớm được sự tín nhiệm và tin tưởng từ các băng đảng nhỏ lẻ cho đến các tổ chức lớn, trở thành người điều hành Liên minh với mục đích lật đổ chế độ cầm quyền của Darking. Người ấy được mệnh danh là Thần Chết.

Một thời gian rất nhanh sau đó, Liên minh hùng mạnh này chính thức tắm máu, đánh sập Darking. Ông chủ Dark-ing là một kẻ tham vọng, nghiệp ác chất chồng, có bị thiên lôi đánh chết cũng không tài nào rửa sạch tội. Hắn ta có hai đứa con trai, dáng vẻ đều tuấn tú, hiền tài, không vấy máu tươi. Năm đó, chính Thần Chết là người đã nhìn thấu và mở ra cho họ một con đường sống mới, thiện lành thiện lương.

Nhưng người đàn ông ấy đã đột ngột biệt tăm không một tung tích. Có người nói rằng Thần Chết đã lập gia đình ở một đất nước xa xôi, rời bỏ giới xã hội đen để sống một cuộc đời bình thường, an nhiên. Về sau, Liên Minh này do thiếu người đứng đầu nên được gọi là Mãng Xà Không Đầu. Nhưng kỳ lạ là Liên Minh ấy vẫn vững mạnh và ngày càng phát triển, không một ai có thể xâm phạm.

Cho đến không lâu sau, những cuộc "truy tìm Mãng Xà Không Đầu" được nổ ra bởi các nhân lực nhỏ lẻ còn sót lại của Darking với một mối thù hằn to lớn. Cùng thời điểm ấy, Mãng Xà Không Đầu bất ngờ xuất hiện một người đứng đầu mới và đổi tên thành Tổ chức Jexcell (Tế bào Jex).

Người đó là một nam nhân chỉ mới mười tám tuổi nhưng khí chất và sát ý đã hừng hực ngút trời, là ông trùm Jex mà không kẻ nào dám phạm vào. Có người còn đồn thổi rằng, chính anh ta là người đã dẫn dắt Mãng Xà Không Đầu sau khi người đứng đầu kia mất tích. Thân phận thật sự của nam nhân này chắc chắn cũng có liên quan đến

Thần Chết.

Và anh ta là Điềm Y Hoàng.

Hai người con trai của ông chủ Darking đã bại trận dưới tay Thần Chết năm đó, dù được tha sống và hướng thiện vần đau đáu ôm hận trong lòng, không tránh khỏi lâm vào vết xe đổ của cha. Họ phục dựng Darking, trở nên tha hóa và tàn độc.

Một trong hai người họ không ai khác chính là Diệp Tùng.

Ngày hôm nay, những con người của thế hệ sau... Chính thức đối đầu.