Ấm Áp Có Em, Ngọt Ngào Có Anh

Chương 367: Cảm giác có đại lão làm chỗ dựa




Anh ta muốn cô ta làm cái gì thì phải ngoan ngoãn làm theo, mọi chuyện đều phải nghe theo sắp xếp của anh ta.” Sắc mặt Triệu Hồng Lăng tái nhợt, không ngờ Đỗ Bằng Thịnh lại chẳng chừa một đường sống hay nể mặt một chút tình cảm nào như vậy: “Ngài Đỗ, tôi...” Đỗ Bằng Thịnh mất kiên nhẫn cắt lời: “Triệu Hồng Lăng, lần này cô gây tổn thất lớn như vậy mà tôi vẫn còn giữ cô lại công ty đã là nể tình cô lắm rồi.

Đừng có được voi đòi tiên!” Lâm Yên nghe vậy liền cười khẩy, nói: “Ông Đỗ! Ban đầu Khải Tinh chỉ là một phòng làm việc nhỏ, thậm chí còn suýt nữa bị phá sản, người người đi hết, lúc đó chỉ có mình chị Lăng là nghĩa khí ở lại giúp công ty.

Cũng chính chị Lăng đã đưa Tưởng Tư Phi lên, giúp công ty có tên tuổi, để công ty dần dần đi vào quỹ đạo.

Bây giờ ông muốn...

qua cầu rút ván sao?” Đỗ Bằng Thịnh nghe vậy lập tức giận tím mặt: “Cô nghĩ mình là ai mà dám ăn nói với tôi như vậy!” Cao Chí Uy và An Thiến Thiến thấy Lâm Yên chọc giận Đỗ Bằng Thịnh liền hả hê.

Cao Chí Uy không bỏ qua cơ hội bước lên nịnh bợ Đỗ Bằng Thịnh: “Ông chủ, ngài đừng chấp nhặt với thứ lòng lang dạ sói này.

Cái gì mà do Triệu Hồng Lăng làm nên tên tuổi công ty chứ, rõ ràng là do ngài có mắt nhìn người, chỉ đạo cao minh!” An Thiến Thiến khinh khỉnh nhìn Lâm Yến rồi nói: “Triệu Hồng Lăng chẳng qua là được hưởng sái danh của công ty mà thôi.

Chẳng lẽ cô thật sự cho rằng Khải Tinh không có Triệu Hồng Lăng thì không được sao? Lâm Yên, cô đừng có mà không biết phải trái, hiện giờ anh Uy là giám đốc, biết bao người muốn làm việc với anh ấy mà còn không được, cô lại đòi ba chọn bốn? Cô nghĩ mình là bạn gái của Hàn Dật Hiên thật đấy à? Hay là nghĩ Bùi Nam Nhớ coi trọng cô? Đúng là cười chết mất!”

Đỗ Bằng Thịnh nghe xong những lời này thì thoải mái hơn không ít: “Thiên Thiến, cô không cần lắm lời với bọn họ.

Dù sao đi nữa thì, một là nghe theo sắp xếp của công ty, hai là cút khỏi công ty tôi!” Triệu Hồng Lăng vốn vẫn còn một chút tình cảm với công ty, thế nhưng sau khi nghe những lời này của Đỗ Bằng Thịnh thì chút tình cảm còn lại cũng mất.

Đỗ Bằng Thịnh: “Tôi cho mấy người một ngày để suy nghĩ cho rõ ràng!” Lâm Yên bật cười: “Không cần suy nghĩ, tôi hủy hợp đồng!” Ài, có Đại lão làm chỗ dựa thích thật đấy! Đằng nào cô cũng đã có hợp đồng với Đỉnh Phong rồi, cho nên hiện giờ cô hoàn toàn có thể hủy hợp đồng với Khải Tinh mà chẳng phải lo nghĩ gì.

Nghe Lâm Yên nói vậy, Đỗ Bằng Thịnh, Cao Chí Uy và An Thiến Thiến đều biến sắc.

“Lâm Yên! Người ta đã cho cô mặt mũi thì đừng có không biết điều!” Cao Chí Uy lạnh mặt nói.

Lâm Yên này đã thảm đến như vậy rồi, nếu không phải vì gương mặt của cô ta hữu dụng thì sao gã có thể cần cô ta chứ, vậy mà còn dám không nể mặt gã.

Triệu Hồng Lăng đứng một bên muốn nói lại thôi, thế nhưng không tiếp tục ngăn cản Lâm Yên nữa.

Hiện giờ ngay cả bản thân mình cô còn khó giữ, giữ Lâm Yên ở lại Khải Tinh thì cô cũng không che chở được cho cô ấy.

Đa Đa cũng có suy nghĩ như vậy nên không tiếp tục ngăn cản nữa.

Nhưng mà hủy hợp đồng...

Khoản tiền đền bù sau khi hủy hợp đồng không phải là số tiền nhỏ! Triệu Hồng Lăng còn đang lo lắng thì Lâm Yên đã kéo cô và Đa Đa cùng rời đi: “Chị Lăng, chị cứ yên tâm! Trời có sập vẫn còn em ở đây cơ mà!” Còn có...

cả Đại lão nữa cơ mà!