đúng vậy...
đúng vậy.” Lâm Yên vừa mới dẹp yên được chuyện này thì chuyện khác đã tới.
Loảng xoảng!!! Do cái túi đó đừng quá nhiều đồ đạc cho nên nào là kính bát quái, bùa, kiếm gỗ đào...
gì gì đó đều rơi ra hết theo vết thủng của cái túi.
Lâm Yên: “...”
Bùi Vũ Đường: “...”
Bùi Duật Thành: “...” Anh nhớ là đã ném mấy thứ này đi rồi cơ mà nhỉ? Bùi Vũ Đường hiểu kỳ nhặt lên: “Hừm...
kính bát quái...
bùa...
còn kiếm gỗ...
Chị dâu, mấy thứ này dùng để làm gì?” Bùi Vũ Đường thật sự không ngờ nhà của Lâm Yên lại như thế này, đồ dùng con gái thì chẳng thấy mấy mà mấy thứ cổ quái thì lại có một đống...
Lâm Yên đen mặt, trộm liếc sang nhìn Bùi Duật Thành, sau đó vừa tiếp tục thu dọn vừa nghiêm trang nói: “Hừm...
đồ trang trí thôi mà! Cậu không cảm thấy nó rất có phong cách sao? Nói chung, lúc cậu chuyển đồ thì nhớ cẩn thận một chút, đừng có mà làm hỏng!” Bùi Vũ Đường ngu người: “Đồ...
đồ trang trí?” Lâm Yên cười khan gật đầu, thật ra chính cô cũng thấy hoang đường...
Lâm Yến còn đang nghĩ xem nên giải thích thể nào cho hợp lý thì thấy Bùi Vũ Đường hai mắt lấp lánh nhìn mấy món đồ kia, rồi nói một cách khoa trương: “Chị dâu! Mắt nhìn của chị quả nhiên là độc đáo! Ngay cả đồ trang trí cũng không giống người bình thường, đúng là một dòng nước mát trong lành trong giới giải trí, không hổ danh là chị dâu của em! Mấy thứ này chị mua ở đâu? Nhớ gửi địa chỉ cho em, em cũng muốn dùng mấy thứ này làm đồ trang trí.
Em phải đuổi kịp thẩm mỹ của chị dâu mới được!” (4) Nghe Bùi Vũ Đường thao thao bất tuyệt một lèo như vậy, cằm Lâm Yên suýt chút nữa cũng rơi ra: “Ha ha...” Chàng trai, cậu thật sự nghiêm túc sao?
Có điều, sự sùng bái và kích động trong mắt Bùi Vũ Đường, cộng với những lời tán thưởng chân thành của cậu ta hoàn toàn không giống như đang nói đùa.
Bùi Vũ Đường: “Chị dâu nhớ gửi địa chỉ cho em nhá.” Lâm Yên: “...” Lâm Yên lúng túng nhìn thoáng qua phía Bùi Duật Thành.
Anh đặt kính bát quái đang cầm xuống rồi khẽ cười một tiếng, nói: “Đúng là rất độc đáo.” Vẻ mặt của Lâm Yên một lời khó nói hết: “...” Thành viên nhà họ Bùi đều có thẩm mỹ quái dị như vậy sao??? Hay chẳng lẽ thẩm mỹ của cô có vấn đề: “Chị dâu, còn có cái gì cần dọn không?” “Trong phòng ngủ còn chút đồ.” “Ok, ok, ok.” Sau khi Bùi Vũ Đường đi vào phòng ngủ, Lâm Yên rót cho Bùi Duật Thành một cốc nước rồi nói: “Ngài chờ một lát, đồ đạc của tôi không nhiều lắm, sẽ xong ngay thôi!” Bùi Duật Thành: “Ừ.” Lâm Yên nói xong liền theo Bùi Vũ Đường vào phòng ngủ.
Thế nhưng, vừa mới đặt chân vào đã thấy Bùi Vũ Đường đứng đó nhìn cô với vẻ mặt khá phức tạp.
Lâm Yên khó hiểu, có vấn đề gì sao? “Chuyện gì vậy?” Lâm Yên hỏi.
Bùi Vũ Đường quay đầu lại nhìn mặt tường phía đối diện, sau đó dùng ngón tay chỉ vào, rồi yếu ớt mở miệng: “Cái này...
cũng là đồ trang trí sao?” Lâm Yên nhìn theo ánh mắt của Bùi Vũ Đường, sau đó thấy trên bức tường là...
poster khổng lồ của Bùi Nam Nhé!!!