Bùi Vũ Đường sợ hãi nhìn cô: “Chị dâu, lí do chị đột nhiên chủ động muốn dọn tới nhà anh cả chắc không phải là vì...
anh hai của em đấy chứ? Là vì gần đây anh hai ở lại chỗ anh cả?” Lâm Yên bị câu hỏi của Bùi Vũ Đường dọa cho mất mật: “!”.
Chàng trai, cậu có biết suy nghĩ này của cậu nguy hiểm lắm không...
“Cái đầu cậu đang nghĩ bậy bạ cái gì thế hả? Đã nói bao nhiêu lần rồi, tôi với anh hai nhà cậu chỉ đơn thuần là mối quan hệ giữa thần tượng và người hâm mộ! Hơn nữa, trước khi quen biết anh cả cậu thì anh hai cậu còn không biết tôi là ai có được không?” Lâm Yến bất lực nói.
Hiện giờ Bùi Vũ Đường đang rất rối rắm, không biết mình nên đứng về phía anh cả hay là đứng về phía anh hai, bèn nói: “Chị dâu, chị nhất định phải giữ vững lập trường nhé, nếu không...
em và anh hai đều phải chết.
Cho dù chị không quan tâm đến cái mạng chó của em thì cũng quan tâm đến mạng của anh hai em...” Lâm Yên nghe xong chỉ biết giật khóe miệng một cái: “Biết rồi biết rồi! Anh cả nhà cậu chỉ cần cười với tôi một cái là tôi đã u mê quên lối về rồi, làm gì còn tâm tư tơ tưởng ai nữa.
Cậu đừng có mà nghĩ linh tinh, còn không mau giúp tối bóc poster ra!”
Bùi Vũ Đường nghe Lâm Yên đảm bảo xong mới coi như an tâm vài phần.
Cậu ta vươn người lên, nhanh tay nhanh chân bắt đầu bóc poster “Cậu cẩn thận một chút, đừng có làm rách” Tuy chữ kí trên tấm poster này chỉ là hàng in và chỉ cần mười đồng là mua được nhưng dù sao cũng là tấm poster đầu tiên cô mua.
Từ khi còn đi học cô đã bắt đầu hâm mộ Bùi Nam Nhứ rồi...
Khi đó cô cũng vô ưu vô lo như các thiếu nữ mới lớn khác, thích váy vóc xinh đẹp, thích cài tóc lấp lánh, cũng thích hâm mộ thần tượng...
Chỉ là sau đó...
Đối với cô mà nói, Bùi Nam Nhứ có thể coi như là phần kí ức đẹp đẽ của những năm tháng thanh xuân, tiếc là những ngày tháng đó đã bị cưỡng ép chấm dứt sớm, tuy ngắn ngủi nhưng đó lại là thời gian đẹp nhất cô từng trải qua.
“Biết rồi biết rồi, nhất định sẽ không làm hỏng của chị đâu.” Bùi Vũ Đường cẩn thận bóc từng tí một.
Lâm Yên đang đứng nhìn Bùi Vũ Đường bóc poster thì đột nhiên phía sau truyền tới tiếng bước chân...
“Có cần giúp không?”
Lâm Yên: “!!!” Bùi Vũ Đường: “.” Xoẹt!!! - Bùi Vũ Đường bị dọa đến mức run tay và...
lỡ xé một mảng lớn trên tấm poster.
2 Lâm Yên trợn trừng nhìn chỗ rách kia, trái tim đau đớn đến mức suýt nữa hộc máu.
Nhưng, lúc này làm sao cô còn có lòng dạ nào mà lo cho poster được chứ...
Phải làm sao bây giờ??? Vì sao cuộc đời của cô chỉ là toàn lật xe giữa đường không vậy??? Nguyên nhân khiến Bùi Duật Thành nổi bão lần trước cũng có một phần là vì poster của Bùi Nam Nhứ...
Ba, ba mau mau nghĩ cách đi! Bùi Vũ Đường dang rộng hai tay, liều mạng dùng cơ thể của mình để che lại tấm poster.
Cùng lúc đó Bùi Duật Thành cũng cất bước đi vào...
Trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc ấy, Lâm Yên lập tức xoay người lại rồi lao thẳng vào người Bùi Duật Thành, khiến anh phải lùi bước về sau theo quán tính.
Trong ánh mắt hoài nghi và ngạc nhiên của Bùi Duật Thành, Lâm Yên nhón chân lên, nhắm mắt lại...
hôn thẳng lên môi anh.
12