Ăn Mày Tu Tiên

Chương 299: Bát Kỳ Đại Xà cười nhạo nói




"Thính Phong Thất Kiếm, kiếm thứ tư!"

Cậu hét to một tiếng, hàng ngàn bóng kiếm nhanh chóng ngưng tụ trong không trung.

"Phong Ma, hợp!"

Hàng ngàn bóng kiếm dung hợp vào thân kiếm Kim Ô, tạo ra nguồn dao động linh lực đáng sợ.

Bàn tay nhỏ bé vung lên, ánh kiếm dài mấy chục mét lao như xé gió về phía con cự xà.

Ánh kiếm chém vào thân rắn, vô số tia lửa bắn ra tung tóe.

Thế nhưng khi nhận một đòn này, những chiếc vảy rắn xanh sẫm kia vẫn nguyên vẹn như ban đầu.

Bát Kỳ Đại Xà cười nhạo nói.

"Oắt con, mày gãi ngứa cho bản thần sao?"

Nội thành Tokyo.

Giao thông cả thành phố đã tê liệt.

Hàng triệu người đã xuống đường hoặc đứng trên nóc nhà để ngóng xem. Tất cả đều kinh ngạc nhìn về phía tám cái đầu cự xà kia.

Cho dù cách xa hơn mười km, bọn họ vẫn có thể thấy rõ thân rắn khổng lồ, sừng sững như ngọn núi kia.

"Vãi chưởng, cái kia... là Bát Kỳ Đại Xà!" "Có phải tôi đang nằm mơ rồi không?"

"Đây không phải là đại yêu thú trong thần thoại sao, sao lại có thể xuất hiện ở ngoài đời được?”

"Không đúng, Bát Kỳ Đại Xà trong thần thoại có cơ thể dài mười km, khi xuất hiện sẽ dẫn đến thiên tai tận thế..."

"Toang rồi, có khi nào nó sắp nuốt chúng ta luôn không?” "Ultraman đâu, mau tới đánh quái vật đi!" "Con trai, đừng nói nữa, mau cùng bố lên máy bay ra nước ngoài đi con."

Hàng trăm ngàn người đã quay video tung lên mạng, chuyện này nhanh chóng gây chấn động khắp nước R.

Hàng chục máy bay trực thăng lao về phía ngoại ô thành phố với tốc độ cực

nhanh, tất cả các máy bay quân sự và xe vận chuyển tên lửa của Tokyo đều được điều động...

Tiểu Kha mở cái miệng nhỏ nhắn, tim đập thình thịch liên hồi.

"Con rắn thối như mày cũng giỏi ghê ha, còn mạnh hơn cả con rắn thối ở núi Nhàn Vân nữa."

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu trắng bệch, không còn dám che giấu thực lực của mình nữa.

"Tay dẫn sétI"

Tiểu Kha giơ bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn của mình lên, hét lên bằng giọng non nớt.

Linh lực tràn lên đầu ngón tay Tiểu Kha, một con rắn sét xuất hiện ngay trước mặt cậu.


"Ha ha ha, vô dụng thôi."

Một cái đầu khổng lồ ngoác cái mồm to tướng của nó ra, nuốt chửng con rắn sét đang lao vụt tới vào bụng.

"Đáng ghét, vậy mà nó có thể nuốt luôn đòn tấn công của mình." Tiểu Kha nắm chặt tay nắm đấm, tức giận nhìn về phía con cự xà. Bảy cái đầu đều đang phun nọc độc màu xanh đậm về phía cậu.

Nếu bị dính phải nọc độc này, cơ thể sẽ nhanh chóng bị ăn mòn, cuối cùng chỉ còn một vũng máu loãng.