Tại một nhà hàng tổ chức bữa tiệc rượu mừng bởi vì phim nhiệt độ khá tốt ,2 tháng sau có thể đóng máy rồi
Trong không khí ấm cúng của buổi tiệc rượu mừng đóng máy bộ phim, ánh đèn vàng dịu dàng chiếu sáng khắp không gian
Đạo diễn Trần đứng ở trung tâm, nụ cười hài lòng trên môi khi nhìn các diễn viên quây quần bên nhau.
Trong một góc ấm cúng của buổi tiệc, đạo diễn Trần cùng các diễn viên quây quần bên bàn tròn.
Ánh đèn lung linh chiếu xuống, tạo nên bầu không khí thân mật.
Các nhân vật trong bộ phim cổ trang "Nhất Họa Tiêu Sơn" đang bàn tán sôi nổi về những cảnh quay ấn tượng.
Đạo diễn Trần bắt đầu: "Tôi thật sự ấn tượng với cách mà chúng ta đã khắc họa các nhân vật. Nhân vật chính đã thể hiện nội tâm phức tạp của mình rất tốt." Các diễn viên gật đầu đồng tình, trong khi Lê Sơ chia sẻ: "Cảnh hành động trong tập cuối cùng thực sự là đỉnh cao. Tôi rất vui khi được góp mặt."
Đạo diễn Trần:"Thật sự, tôi rất hài lòng với những gì chúng ta đã tạo ra. Các bạn đã mang đến những màn trình diễn tuyệt vời, đặc biệt là trong những cảnh hành động.".
Lê Sơ:"Cảm ơn đạo diễn! Cảnh cuối cùng là khoảnh khắc mà tôi đã dồn hết tâm huyết. Tôi hy vọng khán giả sẽ thấy được sự chân thành trong từng cú đánh."
Dương Sỹ:"Đúng vậy! Tôi thấy mình đã trưởng thành rất nhiều qua từng cảnh quay. Chúng ta đã tạo ra một bầu không khí rất chân thật."
Nhà đầu tư:"Điều này thật sự rất quan trọng. Chúng ta không chỉ đầu tư vào tiền bạc mà còn vào tâm huyết. Tôi tin rằng bộ phim sẽ thu hút được lượng lớn khán giả."
Nhà sản xuất:"Chúng ta cần có một chiến lược quảng bá tốt. Cần phải làm nổi bật những yếu tố độc đáo của bộ phim. Điều này sẽ giúp chúng ta chạm đến trái tim của khán giả."
Vân Kỳ:"Còn về âm nhạc, tôi nghĩ nhạc nền đã góp phần tạo nên không khí rất tốt. Hy vọng mọi người sẽ cảm nhận được điều đó khi xem phim."
Đạo diễn Trần:"Chắc chắn rồi! Mỗi yếu tố đều rất quan trọng. Hãy cùng nhau tạo ra một tác phẩm mà mọi người sẽ nhớ mãi!"
Cuộc trò chuyện sôi nổi, thể hiện sự đoàn kết và nhiệt huyết của cả đoàn phim.
Nhà đầu tư ngồi bên cạnh, nụ cười mãn nguyện trên môi: "Dự án này chắc chắn sẽ thu hút khán giả. Chúng ta đã đầu tư không chỉ vào hình ảnh mà còn vào tâm huyết của từng diễn viên."
Nhà sản xuất góp mặt trong cuộc trò chuyện: "Chúng ta cần tạo một chiến lược quảng bá ấn tượng để bộ phim tiếp cận rộng rãi hơn. Đây là một sản phẩm không thể bỏ lỡ."
Không khí trong phòng tràn ngập sự phấn khích và kỳ vọng cho tương lai của "Nhất Họa Tiêu Sơn", khi tất cả cùng hướng về một mục tiêu chung: tạo ra một tác phẩm nghệ thuật đáng nhớ.
Những câu chuyện rôm rả vang lên, tiếng cười giòn tan hòa quyện với nhạc nền nhẹ nhàng.
Vân Kỳ, với vẻ đẹp rạng ngời, hướng ánh mắt về phía một người hầu rượu.
Cậu ta khẽ nói: "Mang ly rượu này tới bàn của Lê Sơ và Dương Sỹ giúp tôi."
Người hầu gật đầu, nhanh chóng đưa ly rượu đỏ rực tới hai người đàn ông đang trò chuyện vui vẻ.
Không khí đầy hứng khởi và sự thân thiết, tất cả đều cùng nhau nâng ly chúc mừng cho thành công của bộ phim và những kỷ niệm đáng nhớ đã qua.
Khi người hầu rượu tiến lại gần bàn, anh ta đưa ly rượu cho Lê Sơ, nhưng ngay lập tức, Dương Sỹ là tình nhân của
Lê Sơ, lập tức can thiệp.
Dương Sỹ:"Đợi đã! Em không nên uống ly này đâu, hôm nay dạ dày em không ổn mà."
Lê Sơ:"Có sao đâu, chỉ một chút thôi mà."
Dương Sỹ:"Không được! Anh không muốn thấy em lại đau dạ dày như lần trước."
Dương Sỹ quyết định cầm ly rượu, ánh mắt của anh thể hiện sự lo lắng và kiên quyết.
Anh nâng ly lên, nói:
Dương Sỹ:"Vậy thì để anh uống giúp em."
Không chút do dự, anh ta uống cạn ly rượu, nét mặt hiện rõ sự quyết tâm.
Lê Sơ:"Ôi không! Anh thật sự làm vậy à? Để em!"
Dương Sỹ:"Cứ yên tâm đi. Anh sẽ chịu trách nhiệm cho em."
Mọi người xung quanh cười rộ lên trước hành động đáng yêu này.
Lê Sơ mỉm cười, lòng tràn đầy ấm áp khi thấy sự quan tâm của Dương Sỹ.
" Tốt thật đấy ,tôi tưởng anh là đồ mặt lạnh cơ"
" Chắc chắn lần này không sao,bởi vì mình đâu giống bản gốc kia mà bỏ thuốc ai đâu,haha"
Cậu vừa cầm ly nước cam lên.Chợt hắn bên cạnh khẽ nhăn mày ,cố kéo cà vạt ra
" Dương Sỹ ,anh không sao chứ"
Anh ta đột nhiên cảm thấy một luồng cảm xúc mạnh mẽ, như thể bị "trúng xuân dược".
Hơi thở của anh trở nên dồn dập, ánh mắt lấp lánh, và tim đập nhanh hơn khi nhìn vào Lê Sơ.
Dương Sỹ:" Lê Sơ,sao tự dưng anh lại thấy... khó chịu thế này?"
Lê Sơ nhìn anh với ánh mắt lo lắng"Có chuyện gì vậy? Anh có sao không?"
Dương Sỹ: "Không biết, nhưng nhìn em làm anh như phát điên lên. Mọi thứ xung quanh bỗng trở nên rực rỡ hơn..."
Lê Sơ:"Đừng đùa, em thật sự lo lắng đó."
Dương Sỹ khẽ cười, nhưng cũng không giấu nổi sự bối rối.
Dương Sỹ:"Không, anh không đùa đâu. Cảm giác này... thật kỳ lạ. Có lẽ chỉ cần em ở đây là đủ."
Lê Sơ cảm thấy lòng ấm áp trước những lời nói của anh, nhưng cũng không kém phần lo lắng khi thấy anh không ổn.
Lê Sơ:"Vậy thì em sẽ ở đây bên cạnh anh!