Ảnh Đế Và Tình Nhân Thích Lừa Gạt

Chương 5




Sau khi sắp xếp đồ đạc xong ,hai người mới cùng nhau bước ra cửa Cậu cũng không ngờ sau khi xuyên không ,lại có thêm một người yêu nguy hiểm và phiền phức.Thấy cậu nhìn chằm chằm mình như thế ,hắn khẽ gãi nhẹ má nhìn qua " Làm gì nhìn anh dữ vậy "

" Bộ có gì lạ à ?"

Cậu khẽ lắc đầu tỏ ý không phải ,hắn cũng cười cho qua.Chợt một chàng trai mang đầy vẻ tự tin ,với phong thái ngạo nghễ bước tới.Trên người anh ta mặc chiếc áo khoác da đen bóng ,bên trong là chiếc áo sơ mi trắng ,cúc áo nửa kín nửa hở kết hợp với quần âu trông cực kỳ phong cách và năng động.Mà người duy nhất có kiểu ăn mặc thế ,chỉ có Hạ Hoàng Tuấn - công chính của truyện showbiz rắc rối này ,anh ta chính là ảnh đế nổi tiếng trong nghề này đã lâu ,đối với Hoàng Dương Sỹ - diễn viên mới cướp cúp nam phụ xuất sắc nhất ,khiến anh ta thập phần chán ghét.Nay lại thấy cậu - người con trai tham vọng đi cùng hắn ,lại cảm thấy chế giễu khi biết chuyện đạo diễn mặt nặng mày nhẹ không vừa lòng ,trong lòng lại có chút hả hê cười "đến giờ ảnh đế Hoàng còn để ý tới loại gà này sao ,còn đưa vào làng giải trí nữa ,có bay được thành phượng hoàng không ?'

Hắn không hề lung lay trước lời nói của đối địch trước mắt,chỉ khẽ nhếch môi cười nói "mặc xác tôi ,không liên quan tới anh !"

Hoàng Tuấn cảm thấy lời mình bị sỉ nhục ,liền nói :"hừ ,tôi chỉ có" lòng tốt "muốn nhắc nhở anh thôi,còn nghe hay không thì tùy"

Trong lòng hắn gào thét đối với tên giả tạo trước mắt "lòng tốt cái con khỉ ,rõ ràng chỉ muốn chia cắt tình cảm của tôi và Lê Sơ mà thôi,tất nhiên là tôi chẳng thèm nghe điều đó rồi!"

Hắn không muốn đôi co ,muốn kéo cậu đi.Lại bị tên Hoàng Tuấn ngăn lại " Ảnh đế Hoàng ,vội đi đến vậy ?"

" Chứ cậu muốn gì ?" Hắn cau mày hỏi

" Có gì đâu ,chỉ là nếu như ngày mai cậu ta không làm tốt.Sợ rằng mặt mũi ,với uy tín trong nghề này của anh đều mất sạch.Chừng đó tôi sẽ thêm chút gia vị ,để đạo diễn tống anh ra khỏi ,vị trí vinh quang ấy.Chỉ nên là của tôi mà thôi "

Hắn cười khẩy nói đầy ẩn ý " Cậu nghĩ từng lời này có thể dọa sợ tôi sao ? Không có cửa đâu.Con người Dương Sỹ - tôi chẳng hề sợ cái gì hết "

Cứ thế hắn kéo tay cậu đi ,Hoàng Tuấn phía sau khẽ cười mà đem điếu thuốc lấy ra rít một hơi dài " Phù...để xem anh làm được trò trống gì ,một rừng không được có hai hổ !"



Tại căn biệt thự ở hồ tây ,căn biệt thự rộng mấy ngàn mét vuông mà trong sách nhắc tới ,không ngờ cậu lại được trải nghiệm nó.Nhưng trong lòng thực sự không kìm được sợ hãi " Đây chẳng phải là căn biệt thự đó sao.Liệu nó có tầng hầm không ?"

Nghĩ đến thế ,cậu không kìm được sợ hãi. Đêm khuya yên tĩnh,chỉ nghe được tiếng ếch nhái kêu ,không ngờ thế giới trong sách lại chân thật như vậy ,hắn đặt ly sữa ấm lên bàn ,rồi ngồi lại sofa bất chợt mà ôm cậu phía sau.Khiến cậu giật mình " Anh...'

" Em vẫn còn lo lắng về kịch bản sao?"

" Cũng không phải..." Cậu khẽ lắc đầu " Thực ra..'

" Không cần lo lắng ,nếu thắc mắc chỗ nào.Anh có thể dạy em"

" Mà không kịch bản này ,anh đóng vai gì thế ?"

" Cũng là vai phụ thôi.Một vị thái tử bị nam chính cướp quyền "

Cậu không ngờ hắn cũng chỉ đóng vai phụ như mình,rồi lại hỏi về vai chính " Ừ thì do Hạ Hoàng Tuấn và Hàn Vân Kỳ đảm nhận "

" Không phải Hàn Vân Kỳ mới vào showbiz hay sao?"

Hắn khẽ lắc đầu " Không biết nữa,đạo diễn nói cậu ta là người mới phải cho nhiều chỗ để phát huy năng lực gì đó.Nhưng rõ ràng năm đó anh cũng là người mới ,nhưng đâu được như thế.Phải như con chó của đoàn phim mà việc lớn ,việc bé đều làm không đếm xuể"



Cậu bực bội đập tay vào đùi "Đúng là đạo diễn thiên vị không hề nhẹ mà !!!"

Hắn bật cười ôm chặt lấy cậu " Anh rất vui vì em đã tức giận thay anh đó "

" Anh không thấy bất công sao?"

" Trước kia có.Nhưng giờ anh nghĩ rằng ,trong giới này cá lớn nuốt cá bé ,nếu không có tài năng thật sự khó trụ nổi được "

" Anh tốt bụng thật đấy " Chợt cậu sờ lên má hắn khẽ xoa xoa ,hắn chỉ cầm tay cậu không nói gì

Chợt hắn nhớ ra một chuyện hỏi cậu " Hình như lâu rồi em chưa về thăm bà"

" có muốn về thăm bà không ,cuối tuần anh sẽ thu xếp lịch trình chở em về"

Khi nhắc đến bà ,cậu liên nhớ lại vài dòng tả sơ về con người Lê Sơ này - vừa tham tiền ,tham vọng lại còn khinh bỉ bà mình ,không muốn ở trong một ngôi nhà rách nát như thế.Đối với người không có người thân từ nhỏ như cậu mà nói,có một người bà đối tốt với mình như thế là phước ba đời rồi.Liền gật đầu nói " Được,lâu rồi em cũng không về thăm bà.Không biết bà có khỏe không nữa "

" Để anh thu xếp " hắn cầm ly sữa trên bàn đối với cậu nói " Uống sữa đi.Anh hướng dẫn em diễn vai này ,lời thoại cũng đơn giản thôi.Không khó lắm đâu"

Cậu uống hết ly sữa cười " Được thôi !"

Cứ thế hai người dành cả đêm để học kịch bản chuẩn bị tốt cho ngày mai,cậu không biết từ bao giờ mình lại diễn tốt đến vậy.Có phải sau khi nếu trở về được ,cậu nên theo học nghành diễn xuất không nhỉ ?