Ảnh Đế Và Tình Nhân Thích Lừa Gạt

Chương 6




Trên phim trường không khí khá bận rộn ,khi đội ngũ đạo cụ cùng thiết kế đang hoàn thiện chi tiết cuối cùng cho cảnh quay cổ trang.Trong phòng thay đồ ,cậu đã đến sớm từ trước kịp hóa trang và thay đồ ,bên cạnh là Hàn Vân Kỳ - cũng đang trang điểm nhè nhẹ ,cậu ta được vào vai một công tử hoa lâu khá nổi tiếng trong thành ,được nhị hoàng tử chọn trúng

Bộ phim " Nhất Họa Tiêu Sơn" Kể về việc tranh đấu quyền thế trong cung ,nhị hoàng tử Hà Bá Chính muốn cướp quyền thế của thái tử gian ác Hà Sở,Kể về lần hai nhân vật chính gặp nhau là hắn định điều tra vụ án chết người ở tửu lâu ,và hắn ta cũng vô tình bị Vương Sơn một công tử hoa lâu thu hút ,bởi vì đánh bại ác bá Trương đình ham mê tửu sắc bắt nạt gái nhà lành,từ đó mở ra một tình yêu ngọt ngào...

Và đương nhiên ,vai ác bá chính là cậu đóng.Đệch mợ nó ,cậu luôn là người tốt ,lại phải đánh vai ác bá xàm sỡ con gái nhà lành để bị ăn vả.Đúng là đời bất công thật đấy -_-

Bên kia,Vân Kỳ đã mặc y phục xong ,cười đắc ý " Công nhận vai diễn này cũng hợp với cậu đấy "

" Vân Kỳ ,cậu cũng đừng quá đáng "

" Ha...ai mới là người quá đáng đây" Anh ta quay người ,liếc mắt cậu nhắc nhở " Nhớ làm tốt đấy ,nếu không cậu biến khỏi đây được rồi "

" Vân Kỳ ,rốt cuộc cậu đã làm gì để đạo diễn ưu ái cậu như vậy ,còn được vào vai chính "

Tay cậu nắm chặt ,Vân Kỳ ngược lại rất thản nhiên " Làm gì cũng được ,miễn tôi đạt được mục đích của mình "

" Ngược lại là cậu chỉ là đồ bỏ đi mà thôi.Nói cho cùng ,tôi sẽ không để cậu cướp đồ của tôi nữa đâu.Cho dù có vứt đi ,cũng không phải của cậu "

Cậu trợn mắt tức giận " Cậu !"

" Ha...Lê Sơ ,tức giận rồi.Nhưng tên tôi cũng không phải miệng chó của cậu thuận miệng để gọi "

 Ý tứ cực kỳ khinh thường ,cậu cay nhưng chẳng thể làm gì được.Nghe tiếng đạo diễn ,chỉ có thể đọc lại kịch bản lần nữa rồi bước ra



Đây là cảnh quay khá quan trọng ,khi cậu phải bắt nạt dân nữ nhà lành ngay giữa phố ,không ai dám làm gì.Và để Vân Kỳ trở thành anh hùng cứu mỹ nhân ,vô cùng ngầu lòi nữa chứ...

Lúc này đạo diễn nhìn ánh sáng đã xong hết ,bối cảnh là khu chợ thời xưa ,có rất nhiều hàng hóa ,cùng vải thưa ,người tấp nập đầy đủ mới gật đầu " Được rồi ,bắt đầu diễn đi"

Nghe tiếng đạo diễn ,cậu mới bắt đầu nhập vai ác bá.

Tên ác bá xuất hiện với phong thái hung hãn ,khí thế khiếp người.Trên người hắn ta khoác lên bộ y phục đắt tiền cầm chiếc quạt giấy quẩy đi quẩy lại như đang thị uy,chợt hắn ta nhìn thấy một dân nữ xinh đẹp yêu kiều ,lòng dâng lên một ý nghĩ xấu.Mày hơi cau lại ,khuôn mặt mưu mô ,toát lên vẻ tàn nhẫn bước lại gần.Mà đè vào tường ,khuôn mặt thiếu nữ hoảng sợ khi nghe lời đe dọa từ hắn ta.Hắn túm lấy tay cô kéo về phía mình mặc kệ người xung quanh.Tiếng cười hắn vang lên độc ác ,hét lên lời dọa nạt " Ngươi nghĩ đám người này có ai cứu được ngươi.Chỉ cần ta muốn ,chẳng ai cứu được ngươi haha "

Thiếu nữ hoảng sợ ,cố vũng vẫy.Gương mặt hắn ta cúi sát vào tràn đầy nham hiểm nói " Đừng tưởng ngươi sẽ được sống yên ổn ,nếu không chịu nghe lời ta"

" So với việc làm chuyện đó với ngươi ngay giữa phố ,chẳng phải càng thú vị hơn hay sao"

Giữa tên ác bá đang làm càn ,một nam tử chính trực chạy tới đem thiếu nữ giấu phía sau.Đối với tính hung hãn kia chẳng hề khiêm nhường " Ngươi tránh xa ra ,không có quyền đối xử với một cô nương như vậy "

" Ha...ngươi là Vương Sơn nhỉ ,sao không lo ở tửu lâu hèn mọn đó đi.Lại lo chuyện bao đồng '

" Kêu ta tha cho cô ta,đừng hòng '

Chợt Vương Sơn cứ thế tát Trương Đình ,khiến gã ta ôm mặt " tên khốn ,dám tát ta !'

" Sao lại không dám .Đối với một tên đốn mạt như ngươi ,thế vẫn còn nhẹ đấy "

" Ngươi - tên khốn ,dám xen vào chuyện của ta !"

" Thì sao ,sao ta có thể làm ngơ để ngươi hoành hành như thế "



Nhìn thấy nhiều người gương mắt nhìn về phía này ,Trương Đình đối với hai người cảnh cáo " Được lắm ,Vương Sơn.Ngươi sẽ không được yên thân đâu "

" Hôm nay ta có việc ,không đôi co với ngươi "

Tên ác bá lưỡng lự chút cũng rời đi ,Vương Sơn hỏi thăm thiếu nữ này nọ.Trên quán trà ,có một nam nhân tay nâng chén uống một ngụm ,cảnh kia đã nhìn thấy hết ,khóe môi khẽ giương lên nụ cười...

Lúc này ,đạo diễn kêu " Cắt ",cậu mới giãn cơ mặt mà xả vai.Thở phào một hơi " Phù..."

" Làm tốt lắm ,chưa từng thấy cảnh phim.nào chân thật như vậy" đạo diễn vỗ vai cậu " Đúng là cho cậu vào vai Trương Đình là hợp lý nhất "

Khóe miệng cậu giật giật ,trong lòng thầm nghĩ " Không biết tôi nên vui hay buồn đây ?"

Hắn lúc này mới đem trứng gà tới mà khẽ lăn cho cậu.Độ ấm của nó đụng vào vết thương đang sưng lên ,cũng khiến nó khá đau.Cậu khẽ rên rỉ "A...nhẹ một chút "

" Từ từ ,má em sưng hết rồi.Cậu ta ra tay mạnh thật "

" Chắc lúc đó cậu ta không phải diễn ha..."

" Anh cũng nghĩ thế " ánh mắt hắn thâm trầm nhìn vào chỗ sưng kia ,lòng hơi đau lòng cùng thương xót nghĩ

Chắc em ấy đau lắm,cậu ta tại sao lại ra tay mạnh như vậy.Chỉ là diễn thôi mà ,chắc chắn là cố ý.Mình phải tìm cách trả đũa mới được

Nhìn em ấy bị thương như vậy ,mình cũng cảm thấy đau lòng quá đi,huhu...!!!