Ảnh Hậu Hãy Mau Vào Bát!

Chương 4




Đại khái Kiều Xảo không ngờ rằng bài hát mà nàng cẩn thận dụng tâm hát hai năm trước mà không một ai tìm đến, bây giờ chỉ với một tấm poster mà trở thành người nổi tiếng trên mạng. Nàng nhìn weibo chỉ có mấy chục fan cương thi của mình sau một đêm đã tăng thêm mấy nghìn fan, bỗng có chút dở khóc dở cười.

Vẫn là tài khoản phụ tự nhiên hơn. Nàng theo dõi weibo @Phim truyền hình Hoàng hậu Nghi Chương, sau đó chia sẻ về tài khoản phụ @Tạ Nguyên Nghi Tiểu Bánh Trôi.

Trên trang chủ lập tức náo nhiệt lên. Nhìn một nhóm fan nhiệt tình vì nữ thân vẫy cờ hò reo, Kiều Xảo lập tức cảm nhận được ấm áp của gia đình.

Bảng thế lực ngôi sao này ngày mai sẽ đóng lại, số điểm của Tạ Nguyên Nghi quả nhiên ở đầu bảng, bỏ xa hạng hai hơn một trăm vạn điểm. Trong nháy mắt Kiều Xảo có cảm giác vinh dự của tập thể, nàng xắn tay áo lên hung hăng xé những anti fan ngoài kia.

Kẻ khởi xướng Kiều Xảo này không hề dịu dàng như vẻ ngoài của nàng, khi nàng đã xé thì xé đến anti fan xóa bài mới thôi. Kiều Xảo hừ lạnh một tiếng, cho các người ăn không ngồi rồi chỉ biết hắc nữ thần của tôi.

Bất tri bất giác, thời gian đã trôi qua hơn nửa tiếng. Bây giờ nàng không nhiều thời gian như trước nữa, giờ này nên đi ngủ rồi, bằng không sẽ ảnh hưởng đến da và tinh thần của ngày mai.

Trước khi ngủ, Kiều Xảo đăng một weibo hình ảnh.

@Tạ Nguyên Nghi Tiểu Bánh Trôi: Hãy để em làm nô tỳ của chị nha @Tạ Nguyên Nghi V! Phim mới của nữ thần thắng lớn nhé ~ [hình ảnh]

Ảnh này chính là ảnh nền điện thoại của Kiều Xảo, là ảnh Tạ Nguyên Nghi cười to. Lúc nàng đang soạn bài thì bỏ thêm vài chữ trên bức ảnh: Nụ cười lớn của Nữ vương.

Trong ánh mắt của người khác, nàng chỉ là một fan tiếp ứng phim mới của thần tượng, nhưng chỉ có Kiều Xảo biết "nô tỳ" này có ý nghĩa gì. Nàng thấy bài của mình càng lúc càng nhiều bình luận và like, cảm giác thỏa mãn trong lòng thật sự muốn tràn ra ngoài.

*

Trời vừa tờ mờ sáng Kiều Xảo đã kéo trợ lý đến phim trường. Tuy vẫn còn sáng sớm nhưng bên trong lại rất náo nhiệt, đã bắt đầu quay cảnh đầu tiên ròi. Kiều Xảo dưới sự trợ giúp của trợ lý đã vào phòng trang điểm bắt đầu trang điểm, thay y phục.

Cảnh đầu tiên là của diễn viên chính Tạ Nguyên Nghi. Lúc này Hoàng hậu Nghi Chương và Hoàng đế đã có vết rách, cộng thêm phụ thân của Hòng hậu là Dương Đại tướng quân chết trận ở sa trường, mà Hoàng đế lại không có chút hành động nào, Hoàng hậu dần dần thất vọng đau khổ, một mình ở tẩm cung uống rượu giải sầu.

Tạ Nguyên Nghi giờ đây đang ở trong cảnh quay, mà Kiều Xảo chỉ có thể nhìn cô ở xa xa.

Không hổ danh là ảnh hậu, quay phim nhiều năm như vậy, Tạ Nguyên Nghi gần như được camera nghiêm khắc rèn luyện ra được bản lĩnh biểu diễn, trình độ đã vượt mức tuyệt đối.

Từ sự điềm tĩnh khi sai bảo người hầu đến uống say vẫn còn rơi lệ, hay cả khi thất thành khóc rống khi đã say mèm.

Nàng là Hoàng hậu, nàng không thể để mất mặt trước mọi người.

Nàng là Hoàng hậu, vĩnh viễn chỉ có thể thần phục dưới Hoàng đế

Nàng là Hoàng hậu, từ người nhà cũng đã thành người ngoài.

Một cảnh quay, thỏa sức lâm li, không ít nhân viên bị hình ảnh bi thương do Tạ Nguyên Nghi xây dựng nên làm cho ảnh hưởng, thay nhau mà đỏ viền mắt.

"Cắt!" Diễn viên ưu tú nhập vai nên cảnh quay rất nhanh dã xong. Tạ Nguyên Nghi lau khô nước ở khóe mắt, đứng lên nói cám ơn với các nhân viên.

Kiều Xảo đều nhìn đến ngây dại.

Nữ thần khi cười hay khóc đều xinh đẹp như thế.

Tựa hồ nhận ra được ánh mắt sau lưng quá mãnh liệt, Tạ Nguyên Nghi vừa quay đầu lại thì thành công bắt được ánh mắt si mê chăm chú của Kiều Xảo.

Á, tiêu rồi, bị phát hiện rồi! Hơn nữa... chị ấy cũng đang đi tới!

Kiều Xảo tức khắc mặt đỏ tim đập nhnha, tựa như tiểu hài tử đã làm chuyện gì sai, co quắp bất an. Kịch bản trong tay cũng bị nàng nắm chặt rồi buông ra.

Tạ Nguyên Nghi càng lúc càng thấy cô bé này rất thú vị. Luôn nhân lúc cô không chú ý mà nhìn chằm chằm cô, một khi bị phát hiện thì lại như con rùa đen rút đầu.

Kiều Xảo đỏ mặt, ngoan ngoãn đứng trong góc phòng, trên đầu được búi hai chùm, trên người là y phục cung nữ, nàng đứng đó cũng không chịu ngẩng đầu lên nhìn Tạ Nguyên Nghi đang từ từ đi tới, cũng không cách nào dịch chân nhanh chóng bỏ chạy.

Ai nha, em ấy sao có thể đáng yêu như thế chứ.

"Bề ngoài chị rất giống quái vật sao?" Âm thành trầm thấp vang lên phía trên đầu, hàng mi như rẻ quạt của Kiều Xảo khẽ run lên.

"Không ạ! Đương nhiên là không phải, chỉ là em... quá mê diễn xuất dày công tôi luyện của tiền bối nên nhất thời thất thần, nên... nên mới không lễ phép như vậy..."

Thật biết cách lấy lòng. Bất quá nhan sắc mới là chính nghĩa, Tạ Nguyên Nghi cảm thấy mình được khen như vậy thì rất thỏa mãn.

"Diễn xuất đều có thể từ từ luyện tốt hơn. Có bản lĩnh không cần khoe khoang, em rất có khí chất, hi vọng em có thể tiếp tục cố gắng"

Đại não Kiều Xảo đứng hình hai giây. Đây... đây là khen nàng sao? Kiều Xảo vội phản ứng lại, nữ thần đây là đang dẫn dắt nàng!

"Cám ơn tiền bối đã chỉ dạy, em sẽ cố gắng!"

"Trong tay em cầm gì vậy, sao cứ luôn vặn nó thế, coi chừng bị em vặn tới rách"

"A..." Kiều Xảo ngượng ngùng đem hai tay giấu ra sau lưng, ánh mắt trở nên mơ hồ.

Đó là kịch bản.

"Chị có thể xem thử không?" Bộ dáng xấu hổ của Kiều Xảo thật sự rất dáng yêu, Tạ Nguyên Nghi nhìn tiểu nãi miêu liền không nhịn được muốn trêu nàng.

"A, đương nhiên... đương nhiên là được" Kiều Xảo vội vuốt thẳng kịch bản đã bị nàng vặn đến xó nếp uốn, nàng hai tay nâng lên, như tiến cống trân phảm cho Tạ Nguyên Nghi.

Đột nhiên có cảm giác như người lớn kiểm tra bài tập trẻ con vậy. Giao lưu gần gũi như vậy với nữu thần, trong lòng Kiều Xảo tựa như được đổ một bát nước chanh lớn, vui sướng không gì sánh bằng, rồi lại kinh ngạc đến ọc ọc thở ra bọt.

Kiều Xảo chỉ là diễn viên phối hợp, kịch bản của nàng mỏng hơn nhiều so với Tạ Nguyên Nghi, đại khái chỉ dày mấy chục trang giấy.

Tạ Nguyên Nghi nhẹ nhàng mở trang bìa ra, mỗi trang bên trong đều được đánh dấu bằng highlight, gần như trang nào cũng đều có dán những tấm ghi chú, trên đó ghi lại những thông tin đã được tham khảo hoặc cảm nhận của từng cảnh.

Một quyển kịch bản khá mỏng đã bị nàng viết cho thật dày lên.

"Chữ của em rất đẹp" Tạ Nguyên Nghi là thật lòng khen nàng.

"Không có, không có..." Trong lòng Kiều Xảo vui như nở hoa, trên mặt lại đỏ như nhỏ máu.

Thật đúng là tiểu nãi miêu đơn thuần nhát gan. "Người khác khen em thì em phải nói cám ơn"

"Cám ơn tiền bối" Được rồi, chị là nữ thần, chị định đoạt.

Tạ Nguyên Nghi trả kịch bản lại cho Kiều Xảo. "Sau này có gì không hiểu có thể hỏi chị"

A! Nữ thần đang chủ động sao? Kiều Xảo bị đút cho một cây kẹo cầu vồng khổng lồ đến hốt hoảng.

"A, vậy xin hỏi tiền bối, em... em có thể diễn thử với chị cảnh tiếp theo không?"

Cảnh tiếp theo chính là cảnh Yên Liễu hầu hạ Hoàng hậu Nghi Chương đi tắm, sau đó bị Hoàng hậu say rượu kéo vào đồng giường cộng chẩm.

Nói trọng điểm, nói trọng điểm. Là tắm rửa! Đồng giường cộng chẩm!

Kiều Xảo nháy mắt trở nên ham học hỏi, khát khao mở to mắt mà nhìn Tạ Nguyên Nghi, thật ra hai mắt của nàng như muốn hiện trái tim lên, nước dải đều sắp chảy ra luôn rồi.

Tiểu nãi miêu trưng bộ dạng ngây thơ bán manh này ra làm cho ảnh hậu vô cùng hưởng thụ.

"Được thôi"