Ảnh Hậu Thành Đôi

Chương 168




Trực tiếp là Tiểu Tây – gián tiếp là do Lục Ẩm Băng, ngày nghỉ của Phương Hồi hôm nay vẫn như cũ, chả có buổi sáng nào được yên giấc, sáng sớm đã bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, cô lấy chăn che đầu lại, chờ tiếng chuông ấy tắt hẳn. Tiếng chuông vừa dứt, 3s sau, lại kêu lên ráo riết.

Ai vậy trời, sao lại cố chấp như vậy?

Phương Hồi ném chăn qua một bên, hùng hổ mà cầm lấy điện thoại, vừa nhìn thấy tên người gọi, trong nháy mắt muốn bùng nổ, đêm qua bắt cô tám chuyện với cô ấy chắc hẳn là còn chưa đủ, sáng sớm đã không buông tha cho cô.

"Chị có phải có bệnh không vậy Tiểu Tây?!"

"Idol của chị và nghệ sĩ nhà chị ngủ với nhau!!!"

Hai người đều nói cùng lúc, hai âm thanh vang lên, Phương Hồi nhíu mày, Tiểu Tây ngẩn người, hai người cũng không nói gì nữa.

Tiểu Tây: ".... Xin lỗi, đã quấy rầy giấc ngủ của em."

Tiểu Tây cúp điện thoại.

Buổi sáng Phương Hồi đang ngủ, bị đánh thức, có chút nổi nóng, nhưng nửa điểm cũng không phát tiết ra ngoài còn khiến cô khó chịu hơn, cô tức giận ném điện thoại, chui vào trong chăn lần nữa.

Là chị ấy sáng sớm tinh mơ gọi điện thoại cho mình đúng không? Là mình được chị ấy để tâm đúng không? Mình lại không nhàm chán như chị ấy, mỗi ngày đều đi hóng chuyện rồi ăn dưa, nếu không có chuyện gì, thì chị ấy toàn chia sẻ những điều khiến chị ấy nhàm chán, mình cũng không muốn cưỡng ép, đạo lý này ai cũng hiểu, chị ấy dựa vào đâu mà lại nói bản thân bị ủy khuất chứ? Thật kỳ lạ.

Người này sao lại ngốc như vậy, không những ngốc mà còn xấu tánh nữa.

Đặc biệt xấu.

Được rồi, là xấu một chút, không để ý đến chị ấy 10 phút là được rồi.

10 phút sau, Phương Hồi gọi điện thoại qua cho Tiểu Tây, chỉ vang lên tiếng chuông chờ của điện thoại, không ai bắt máy. Phương Hồi không tin, cái con người rời khỏi điện thoại một xíu là sẽ chết, lại không bắt máy, trừ phi là cố ý không nghe máy, chắc là đang trả thù cô về lần đầu tiên không nghe máy đây mà, quả là lòng dạ hẹp hòi.

Phương Hồi lại gọi qua lần nữa, đầu dây bên kia trả lời với giọng đặc biệt khách sáo: "Có chuyện gì sao?"

Phương Hồi: "Idol của chị và nghệ sĩ nhà chị ngủ với nhau, rồi nói tiếp đi."

Tiểu Tây căm giận, lẩm bẩm nói: "Em không phải nói chị có bệnh sao?"

Phương Hồi: "Chị đúng là có bệnh."

Tiểu Tây: "......"

Phương Hồi: "Chị có bệnh, cho nên giờ có nói hay không đây, cho chị 3s, ba, hai...."

Tiểu Tây cắt ngang: "Nói nói nói." Để có thể kéo Phương Hồi lại gần, thì đây là cách mà cô làm, là chia sẻ những điều này với em ấy, đừng nói là có bệnh, dù bệnh trĩ cô cũng chịu.

"Hôm qua idol nhà chị không phải là tới thăm ban sao, sau đó hai người họ liền về phòng thì cũng không đi ra ngoài nữa, em có biết buổi sáng hôm nay chị đã thấy gì không?" Tiểu Tây bán tín bán nghi.

Phương Hồi muốn tạo hứng thú thêm, thuận miệng nói: "Thấy hai người họ ở trên giường lăn lộn sao?"

"Sao có thể chứ! Chị mà thấy là Lục lão sư sẽ giết người diệt khẩu đó." Tiểu Tây vừa nghĩ, cảm thấy sợ hãi, sờ sờ sau cổ, cả người đều run, "Hôm nay chỉ có mỗi Lục lão sư ra khỏi phòng, idol của chị vẫn còn ngủ, còn dặn dò chị là 9g phải đưa bữa sáng lên phòng. Trọng tâm nè trọng tâm nè! Mấy bạn ở hàng ghế trước, hàng ghế sau, vẫy vẫy tay lên cho tôi coi được không?"

Phương Hồi: "....."

Chị là diễn viên à?

Cô cong cong khóe môi, cũng nhập vai theo: "Vẫy tay rồi nè, tiết lộ tin nóng đi!"

Tiểu Tây hắng giọng: "Đó chính là lúc Lục lão sư yêu cầu chị phải gõ cửa trước khi vào phòng, nhất định là idol nhà chị không mặc gì trên người!! Thật muốn tận mắt nhìn vóc dáng idol nhà mình mà!!! Trước đó trên Weibo có từng đăng ảnh cơ bụng rồi, á á á, thật là soái quá đi!!"

Phương Hồi cười nhạo một tiếng: "Đồ ngốc."

Cô cũng có cơ bụng mà, ngày nào cũng theo Hạ Dĩ Đồng đi tập, cơ bụng so với người ta cũng không kém đâu.

Tiểu Tây không phục: "Người Nam Kinh như em thích chửi bậy người khác lắm sao? Em lại mắng chị, chị nói gì em cũng mắng chị là ngốc."

Này mà chửi bậy? Phương Hồi nhướng mày, nhàn nhã nói: "Được rồi, người dân kinh thành như chị cũng đâu có vừa."

Hai người lý luận một hồi, do Tiểu Tây nghe không hiểu tiếng Nam Kinh nên nhận thua. Cùng Phương Hồi trò chuyện hẳn đến 8g30, Tiểu Tây từ trên giường bật dậy, ra ngoài đi mua đồ ăn sáng, bánh bao, bánh quẩy, sữa đậu nành, một tay xách hai túi, đi đến cửa phòng, từ trong túi lấy ra thẻ phòng, "bíp" một tiếng.

Hạ Dĩ Đồng đại khái là tỉnh được nửa tiếng sau khi Lục Ẩm Băng rời khỏi, ngủ một giấc cảm thấy mắt mình có chút chua xót, đầu óc thì trống rỗng, sau khi nằm thêm 10 phút, cảm giác đó mời dần lắng xuống.

Cô quấn cả người trong chăn, chậm rãi hồi tưởng lại chuyện tối hôm qua, mặt từng chút từng chút đỏ lên.

Sờ thử nước nóng, nói lạnh thì bị Lục Ẩm Băng chê cười, sau đó thì khóc, chị ấy không ôm mình thì khóc, ôm không chặt cũng khóc, chẳng lẽ cô là Giáng Châu Tiên Tử chuyển thế sao? Chuyện này so với chuyện bị chụp đùi lần trước còn mất mặt hơn.

Cô rốt cuộc! Vì lí do gì! Mà lại làm ra chuyện như vậy hả trời!

Lục Ẩm Băng nhất định là đã bị cô cho uống mê hồn dược, hoặc canh mạnh bà rồi!!

Cảm giác đau nhức quen thuộc từ thắt lưng và chân khiến cô càng tham luyến nhiệt độ trong chăn hơn, cánh tay từ trong chăn chui ra ngoài, tìm điện thoại, mở khóa, nhắn tin cho Lục Ẩm Băng ——【 em tỉnh rồi. 】

Lục Ẩm Băng ——【 chị đang hoá trang, em ngủ thêm một lát đi, ngoan. 】

Câu "ngủ thêm một lát đi" làm Hạ Dĩ Đồng nhớ đến những lời nói êm dịu, nhẹ nhàng ban sáng, Lục Ẩm Băng đối với cô càng ngày càng dịu dàng, mèo thích xù lông cũng không còn xù lông nữa, ngược lại còn thu móng, biết dùng đệm thịt ở bàn chân mà sờ sờ, vỗ lưng cô ngủ nữa.

Rất dịu dàng, nhưng Hạ Dĩ Đồng không hiểu sao lại hoài niệm dáng vẻ xù lông của người đó, Hạ Dĩ Đồng nhìn lên trần nhà, nghĩ rồi cười, nghĩ bản thân có thể là M, một hai phải bị mèo cào một lần rồi mới nhớ.

Hạ Dĩ Đồng ——【 vậy em ngủ thêm một lát. 】

Mấy ngày nay cô không thể tùy ý đi lại được, đành phải ở trong phòng làm kim ốc tàng kiều, ăn rồi ngủ, rồi chờ đợi Lục Ẩm Băng về, trước tiên cô cần phải thích ứng một chút, cứ coi là đi nghỉ dài hạn đi.

Cửa phòng "bíp" một tiếng, Tiểu Tây đứng gõ gõ cửa, Hạ Dĩ Đồng ngủ không sâu lắm, cả người đều bị dọa tỉnh: "Ai vậy?" Với bố trí trong căn phòng này, Hạ Dĩ Đồng ở trong phòng ngủ căn bản là không nhìn thấy tình huống gì ở ngay cửa.

Tiểu Tây: "Hạ lão sư, là em, Lục lão sư bảo em lên mang bữa sáng cho chị."

Hạ Dĩ Đồng: "Chờ một chút, chị tới liền."

Quần áo của cô đều ở trong vali, tối hôm qua vừa về phòng đã làm chuyện đó, đồ lót cũng không lấy chứ đừng nói là đồ ngủ. Bây giờ cô đang nằm trần truồng ở trong chăn, phòng ngủ này cũng không có cửa gì cả.

Bất đắc dĩ đành phải nhờ Tiểu Tây giúp: "Em có thể giúp chị một việc được không?"

Tiểu Tây nghe thấy tiếng gọi: "Dạ."

Toàn thân Hạ Dĩ Đồng đều ở trong chăn, ngay cả ba vai cũng không để lộ ra ngoài: "Giúp chị lấy một bộ đồ ngủ trong vali và một bộ đồ lót."

Tiểu Tây đi đến chỗ vali ở trong góc

"Đúng, lấy cái màu trắng đi."

Hạ Dĩ Đồng ra hiệu cho cô đặt quần áo ở bên gối, cảm thấy không được tự nhiên, nói: "Làm phiền em đi ra ngoài một chút."

Tiểu Tây trong nháy mắt lộ vẻ thất vọng, đừng nói cơ bụng, ngay cả xương quai xanh, bả vai cũng không nhìn thấy, bất quá tốt xấu gì cô cũng là fan đầu tiên được chạm vào nội y bên người của idol, rất đáng giá để đăng lên Weibo.

Hạ Trùng Bất Khả Ngữ Băng muah:

【 AAAAAAAAA tối hôm qua có mơ một giấc, mơ thấy Đồng nhà tui không mặc gì nằm ở trên giường, còn bảo tui đưa nội y cho cô ấy nữa!!! [ xoay vòng vòng ][ xoay vòng vòng ]】

Đăng xong liền thở dài, mỗi lần đăng chuyện nào mà sự thật đều phải thêm "có mơ một giấc", hôm qua CP Hạ Băng trở thành sự thật, cô liên tục đăng Weibo 10 lần, toàn "AAAAAAAAA", cô cũng được coi như là một trong những fan CP đầu tiên, lúc này có rất nhiều fan cho rằng là cô biết một tin chấn động gì đó, bình luận không ngừng, Tiểu Tây một mực không để ý chỉ bình luận một câu để thanh minh: "Nằm mơ thấy hai người cùng một chỗ, còn lăn lộn trên giường."

Fans bình luận: "....."

Có thể nói là cô "chịu đựng" rất nhiều, cũng may có Phương Hồi, nếu không chắc cô bị nghẹn chết quá, mỗi ngày phải đâm đầu vào tường một giờ liền.

Hôm nay cô vừa đăng Weibo, các fan nhà Hạ bình luận nói chuyện cô kể cứ như phim truyền hình dài tập vậy, chắc chắn sẽ có phần tiếp theo. Tiểu Tây nghĩ chắc mình có thể có rất nhiều lượt theo dõi, ví dụ như nói tui mơ thấy idol nhà tui đang ở sau lưng tui thay đồ, chưa tới 5m, idol nhà tui rửa mặt, còn dùng chung kem đánh răng với Lục Ẩm Băng nữa, cô ấy còn chưa kịp mua cái mới để dùng.

Một ngày mới tuyệt vời bắt đầu với bữa sáng. Phòng này của Lục Ẩm Băng hướng về phía mặt trời mọc, ánh sáng chiếu vào rất tốt, rèm cửa sổ nếu như mở ra, ánh sáng trực tiếp có thể chiếu vào, đối diện là vùng nông thôn hẻo lánh cái gì cũng không có, cũng không sợ có người chụp lén, với lại Lục Ẩm Băng cũng không có chuyện gì để đăng tin hot, rất ít có paparazzi cứ lén lút chăm chăm soi mói cô ấy. Hạ Dĩ Đồng kéo hai ghế sang chỗ khác, lấy giấy lót để ngồi, ngồi trên đất.

Hạ Trùng Bất Khả Ngữ Băng muah:

【 mơ thấy idol cùng tui ăn bữa sáng. 】

【 mơ thấy idol gửi tin nhắn cho Lục lão sư, vẻ mặt hạnh phúc, chỉ có mỗi tui là tỏa ra mùi của cẩu độc thân thôi. 】

【 mơ thấy.... gương mặt nghiêng của Đồng nhà tui rất đẹp, ở dưới ánh mặt trời như phát sáng vậy. 】

【 mơ thấy....】

Cô không thể tiếp tục mơ nữa, vì bữa sáng đã kết thúc, Hạ Dĩ Đồng khéo léo từ chối đề nghị cô muốn ở lại với cô ấy, cô ấy muốn tự mình tìm việc gì đó để làm. Lục Ẩm Băng mang theo rất nhiều sách tới, đặt ở trên bàn, cô sẽ không đến mức buồn chán đến chết.

Gần trưa, Hạ Dĩ Đồng lướt Weibo, cô thấy có một thông báo mới, trong mục "những người tôi theo dõi", thấy gameshow "Sao Thủy Đụng Địa Cầu" đã công bố dự kiến sẽ phát sóng tập đầu tiên vào tối nay.

【#Sao Thủy đụng Địa Cầu# 21 giờ tối nay, bạn chuẩn bị sẵn sàng nghênh đón các nàng tiên của chúng tôi chưa? @Lý Giác @Đỗ Nhược Hàm @Hạ Dĩ Đồng...@Sầm Khê [XX Vệ Tinh - Sao Thủy đụng Địa Cầu video]】

Hạ Dĩ Đồng kéo bảng thông báo xuống để nhìn ngày tháng của ngày hôm nay, chính xác là ngày 31 tháng 3.