Anh Là Antifan Của Em
Nghiêm Khả Khả thầm trợn trắng mắt, quay đầu nhìn về phía nam idol đang hot rần rần cản đường cô, Phó Tăng Phúc.
Nam ca sĩ đang nổi tiếng vô cùng hot, đẹp trai lại có tài, còn có một người anh siêu siêu giỏi.
Người anh trai này giỏi Chẳng thua kém gì những thiên vương năm xưa.
Hình như cũng đã phát hiện ra Nghiêm Khả Khả không có hứng thú, Phó Tăng Phúc lại đê tiện mở miệng nói: “Chuyển khoản cho tôi chín trăm nghìn, tôi sẽ mang theo bí mật này vào trong hòm.”
“Người anh em à, cậu làm người đi, tôi đã thảm thế này rồi mà cậu còn uy hiếp tôi nữa.”
Đọc FULL bộ truyện.
Nghiêm Khả Khả vỗ vai Phó Tăng Phúc, lại không giữ hình tượng mà trợn mắt khinh thường.
“Không phải chứ, lúc nãy tôi thấy cậu ăn hiếp người ta cũng không có yếu đuối đến thế này.” Phó Tăng Phúc khẽ lẩm bẩm, nhưng dù sao cũng là bạn học lâu năm, ít nhiều gì anh cũng đã nhận ra tâm trạng của Nghiêm Khả Khả bây giờ thật sự rất tệ.
Lại nghĩ đến những chuyện Nghiêm Khả Khả gặp phải gần đây, anh thử dò hỏi: “Nghe nói cậu bị hủy hợp đồng sao?”
Nghiêm Khả Khả đang buồn bực lại còn liên tục bị chọc trúng chỗ đau, cuối cùng nhịn không được nghiến răng, suy nghĩ xem phải làm như thế nào mới có thể bí mật giết chết cái tên khốn nạn này.
Phó Tăng Phúc thấy sống lưng lạnh lẽo, cũng không dám đùa giỡn nữa, nói thẳng ra mục đích chính khi đến tìm cô: “Khụ... Anh của tôi là một trong những nhà đầu tư lớn nhất trong đoàn phim, cậu gọi tôi là anh đi thì biết đâu tôi có thể năn nỉ...”
“Daddy!” Nghiêm Khả Khả quyết định thật nhanh, không hề do dự.
Lần này Phó Tăng Phúc lại không biết phải làm sao, nếu nói phải trái, từ trước đến giờ độ dày da mặt của người phụ nữ này luôn là một điều bí ẩn.
Nhưng mà bị Nghiêm Khả Khả dùng ánh mắt sáng lấp lánh nhìn chằm chằm, anh cũng không thể đổi ý.
Dù sao anh cũng thật lòng muốn giúp người bạn này một lần, Phó Tăng Phúc tự an ủi bản thân.
“Nói trước, tôi cũng chỉ có thể giành cơ hội phỏng vấn giúp cậu, cậu có thể bắt lấy thì còn phải phụ thuộc vào cậu nữa.” Anh ráng giữ vẻ nghiêm túc.
“Được, daddy.” Nghiêm Khả Khả nở một nụ cười tiêu chuẩn, vừa nịnh nọt lại vừa lấy lòng.
Phó Tăng Phúc lập tức cạn lời, ghét bỏ bĩu môi, không dám nghĩ người này rốt cuộc làm sao mà lăn lộn trong showbiz được.
Trước khi bị người khác gọi đi, anh giống như đột nhiên nhớ ra điều gì đó, nhịn không được nhắc nhở: “Còn nữa, cậu mau chóng giải quyết mấy scandal lung tung kia đi, nếu không đạo diễn sẽ không chọn cậu đâu.”
xem như là bộ điện ảnh có quy mô lớn được chú ý nhất hiện nay, không chỉ bởi vì kịch bản và thành viên tổ sản xuất rất giỏi, còn bởi vì đây chính là tác phẩm của đạo diễn Liên Hồng Đăng nổi tiếng thế giới lâu lắm mới ra sản phẩm.
Nhớ lại năm xưa, vị đạo diễn thiên tài này từng hợp tác với diễn viên thiên tài rất nhiều lần, cả thời đại liên tục kia đã trở thành tuổi thơ của biết bao người.
Mà Liên Hồng Đăng chính là vị đạo diễn thiên tài đó.
Biết bao nhiêu người chen bể đầu muốn được vào đoàn làm phim này, cô là một cái bình hoa dính đầy scandal, không bị đánh rớt mới là chuyện lạ đó.
Nghĩ nghĩ, Nghiêm Khả Khả lại nhịn không được cắn răng nhìn về phía đầu sỏ gây tội.
Lúc này Nghiêm Thảo đã quay về dáng vẻ vô tội, đứng bên cạnh Cố Thần.
Không biết cô ta nói gì đó với Cố Thần, còn nở nụ cười dịu dàng.
Đến cả mặt Cố Thần cũng hiện lên ý cười, đây là vẻ mặt chưa bao giờ thể hiện ở trước mặt cô.
Anh cảm thấy vui vẻ khi ở cùng với Nghiêm Thảo sao?
Nghiêm Khả Khả nắm chặt tay, không thể, không thể kết luận sớm như vậy được.
Bình thường Cố Thần sẽ không tham dự những trường hợp như thế này, bây giờ lại xuất hiện trước tầm mắt của mọi người, chuyện đã rõ như ban ngày.
Nghĩ nghĩ, Nghiêm Khả Khả lại nôn nóng cắn môi, cũng không biết là tủi thân hay là đang ghen tị nữa.
“Khó khăn lắm mới tranh thủ cho cô một cơ hội ra mặt, cô còn không biết xuất hiện nhiều vào, trốn trong góc làm gì?”
Đột nhiên có người vỗ lên vai cô từ phía sau, làm cô sợ hết hồn.
Nghiêm Khả Khả quay đầu lại nhìn Đường Thu Dạ mang vẻ mặt nóng nảy, bất đắc dĩ vỗ đầu.
Nếu không phải Đường Thu Dạ rất đẹp, cô chắc chắn sẽ dừng hợp đồng quản lý với cô ấy.
Đường Thu Dạ nhìn gương mặt như sắp phát khóc của Nghiêm Khả Khả, nhìn sang hướng cô vừa nhìn, nơi đó đã không còn ai.
“Em nhìn cái gì đó?” Đường Thu Dạ nhíu mày.
Thấy Nghiêm Khả Khả mím môi không nói gì, cô lại bổ sung: “Nếu em không thích nơi này thì chúng ta đi về trước, dù sao cũng không phải tiệc long trọng gì, cho phép em thỉnh thoảng được làm theo ý mình đó.”
“Phải bồi thường.” Nghiêm Khả Khả bĩu môi, cảm thấy cô rất đáng thương.
Cô yên lặng quay đầu nhìn về phía cách đó không xa, rồi nhanh chóng thu mắt lại, im lặng thật lâu rồi mới hỏi: “Thu Dạ, em có một chuyện không biết có nên nói hay không.”
“Chuyện gì?” Đường Thu Dạ thấy vẻ mặt nghiêm túc của Nghiêm Khả Khả, không hiểu sao cũng có hơi lo lắng.
Nghiêm Khả Khả lại cười, nói cứ như đùa: “Thu Dạ, chị có muốn bỏ trốn cùng em không?”
Giọng điệu nhẹ nhàng, nhưng mà nội dung lời nói lại không làm người ta thấy vui chút nào.
Đường Thu Dạ nhanh chóng hiểu ý trong lời nói của Nghiêm Khả Khả, cô hiếm khi mà mềm giọng, an ủi Nghiêm Khả Khả: “Em đừng để ý đến mấy scandal đó, chị đã nghĩ cách giúp em giải quyết rồi.”
“Không được, cho dù giải quyết chuyện này, sau này cũng sẽ còn có vô số phiền phức khác.” Nghiêm Khả Khả lắc đầu, vô cùng bất đắc dĩ.
Cố Thần và Nghiêm Thảo sẽ không dễ dàng tha cho cô, bây giờ cô ở trong công ty, xung quanh đều là kẻ địch.
Quan trọng nhất là, nếu cô còn chưa rời khỏi Diệu Tinh, thì đừng mơ có được kịch bản mà cô thích.
Nhưng lại có một vài thứ, tạm thời cô không muốn từ bỏ.
“Nhưng mà chị yên tâm đi, em không sợ.”
Nghiêm Khả Khả nghiêng đầu, cười khẽ trêu chọc: “Em sẽ kiếm lại gấp đôi số tiền vi phạm hợp đồng phải bồi thường.”
“Phiền chết đi được, em nói coi sau này em có thể để chị bớt lo hơn được không, tóc chị sắp rụng hết rồi.” Đường Thu Dạ hùng hổ xoay người bỏ đi, cũng coi như đã cho Nghiêm Khả Khả một câu trả lời.
Thông báo trước cho Đường Thu Dạ biết tin này, Nghiêm Khả Khả cũng thả lỏng hơn nhiều.
Ngay cả khi nhìn thấy Cố Thần và Nghiêm Thảo đứng chung sân khấu, cô vẫn có thể kềm nén tính tình, còn rặn ra một nụ cười miễn cưỡng.
Buổi tiệc tối phát sóng trực tiếp cũng chỉ là ca múa hát, Nghiêm Khả Khả không có ý định lên sân khấu, thừa cơ hội chiếm lợi một tối.
Mãi đến khi phần phỏng vấn riêng cuối cùng, tiết mục lớn của cô mới lững thững đến chậm.
“Khả Khả, cô có gì muốn nói về việc khoảng thời gian trước cô lén gặp riêng thám tử tư không?”
Rõ ràng các phóng viên không định tha cho cô, lập tức hỏi thẳng chủ đề.
Nghiêm Khả Khả đã có cách đối phó từ lâu, nhưng vẫn nhịn không được lộ ra một nụ cười tự giễu: “Lúc trước tôi đã nói là chỉ ăn một bữa cơm với bạn bè, mọi người không tin, nhất quyết bắt tôi nói ra một cuộc ân oán tình thù, nhưng tôi không phải là biên kịch, tôi làm sao viết ra được một câu chuyện hoàn chỉnh được.”
Cuộc phỏng vấn cũng được livestream, ngay cả màn hình lớn ở khu vực nghỉ ngơi cũng đang phát sóng buổi livestream này.
Cố Thần trùng hợp nhìn thấy nụ cười đầy vẻ bất đắc dĩ của Nghiêm Khả Khả, khác hẳn với người kiêu căng cứng đầu trong ấn tượng của anh.
Một người xấu xa như cô, rốt cuộc phải ở trong tình huống như thế nào mới có thể nói thật với lòng đây?
Cố Thần hiếm khi mà cảm thấy tò mò về một việc gì đó.
“Vậy cô có giải thích gì về bức ảnh hai người tiếp xúc thân mật với nhau?” Phóng viên hỏi tiếp, không kiếm được tin tức hot thì thề không bỏ qua.
Chỉ thấy đám phóng viên đã đưa microphone đến sát trước mặt Nghiêm Khả Khả, Nghiêm Khả Khả vẫn tươi cười nói.
“Nói thật, thật ra anh ta là trợ lý và vệ sĩ mới của tôi, lúc trước anh ta còn đang phân vân nên tôi không tiện thông báo ra.”
Nghiêm Khả Khả bĩu môi: “Nhưng cũng nhờ mọi người giúp đỡ, anh ta sắp làm thám tử hết nổi rồi, cho nên mới không thể không nhào vào vòng tay của tôi.”
Nghiêm Khả Khả cười tủm tỉm giống hệt như một con hồ ly trộm được miếng phô mai vậy.
Các phóng viên hình như cũng dần thỏa hiệp với lời giải thích của Nghiêm Khả Khả, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định mà cố hỏi: “Vì sao lại chọn một thám tử làm trợ lý vậy?”
“Bởi vì anh ta đẹp trai.” Nghiêm Khả Khả nói một cách đương nhiên, làm mọi người cười ầm lên.
Nhưng mà Cố Thần đang ngồi xem, trong lòng lại có chút khác thường.
Đúng là cũng chỉ là một người phụ nữ nông cạn!
Cố Thần oán giận, chính anh cũng chưa phát hiện ra vẻ mặt của anh đã đen đến mức nào rồi.
" Thần, anh có muốn uống nước không?” Nghiêm Thảo nhìn rõ vẻ mặt của Cố Thần, trong lòng vô cùng tức giận, chỉ có thể dùng thủ đoạn để kéo sự chú ý của anh về lại trên người mình.
Cũng may Cố Thần cũng đã hoàn hồn lại, nhưng anh không nói gì, chỉ nghe thấy tiếng cười khúc khích của Nghiêm Khả Khả trên màn hình lớn.
“Thật ra cũng còn nguyên nhân nhỏ khác nữa, chẳng phải tôi sắp hủy hợp đồng với Diệu Tinh sao, tìm một người bạn khá quen để giúp đỡ thì cũng yên tâm hơn.”