Ánh Sáng Của Nữ Phụ Trọng Sinh

Chương 40: Anh đừng cắn




" No chưa?" Thừa Thiên Dật nhìn đôi môi căng mọng lúc mở lúc đóng đó thật chỉ muốn ngay lập tức hôn mạnh lên đó.

Khương Ninh lâu miệng sống gật gật đầu.

" Vậy thì đến lượt anh " nói rồi anh nhấc bổng cô lên đặt trên đùi người tiến sát lại ở trên khóe miệng cô đặt một nụ hôn. Nụ hôn bất ngờ khiến Khương Ninh giật mình ngửa người ra đằng sau môi mím chặt.

Thừa Thiên Thật khó hiểu tách ra khỏi môi cô, anh nhìn thấy Khương Ninh ngay lập tức lấy hai tay che miệng lại, khuôn mặt ửng đỏ có chút ngại ngùng nhìn anh.

Thừa Thiên Dật không vui trước phản ứng của cô, nhìn thấy anh hiểu nhầm ý của mình cô ngay lập tức lấy hai tay ôm lấy má anh, nhẹ nhàng nói: " Đừng hôn lúc này em còn chưa súc miệng"

Hóa ra không phải cô không muốn thân mật với anh mà là cô ngại mùi khi vừa ăn xong. Tâm trạng của người đàn ông ngay lập tức trở nên vui vẻ đôi mắt phát sáng, anh nhéo mũi nhỏ của cô, lại hôn lên đôi môi của cô : " anh không để ý"

" Nhưng em để ý, em đi đánh răng súc miệng đã"

Nói rồi Khương Ninh nhảy ra khỏi người anh chạy nhanh vào nhà tắm. Thừa Thiên Dật cũng không buông tha cho cô mà theo sau cô đi vào nhà tắm.

Anh từ đằng sau ôm lấy cô cằm tựa vào vai cô, ánh mắt say đắm, đầy yêu thương nhìn chằm chằm vào hình ảnh cô phản chiếu trong gương. Chưa đợi cô đánh răng xong anh ngay lập tức chiếm lấy môi cô, lần này, anh không chỉ đạt một nụ hôn nhẹ như vừa nãy nữa, mà là một nụ hôn sâu. Lợi dụng lúc cô lấy hơi anh nhanh chóng thâm nhập chiếm lấy lưỡi mềm mại ướt át của cô, nụ hôn nóng bỏng chứa đầy dục vọng.

Khi đang chìm đắm trong nụ hôn, hai tay Thừa Thiên Dật đã đi vào trong áo sơ mi của cô, hơi lạnh từ bàn tay anh làm cho cô giật mình, lấy lại được chút tỉnh táo. Đôi bàn tay kia càng lúc càng không ăn phận mà dịch chuyển lên trên.

Khương Ninh vội vàng giữ chặt lấy hai bàn tay kia.



" Không được, đang ở công ty đấy"

Thừa Thiên Dật vẫn không ăn phận hai tay ốm trọn lấy hai đỉnh núi cao chót vót của cô.

Khương Ninh giật mình tỉnh táo lại vài phần vài phần, cô dùng tay đè lấy đôi bàn tay đang làm càng làm bại trên người mình.

" Đang ở chố làm"

Dục vọng trong người đang lên cao rồi bị cắt ngang, Thừa Thiên Dật ngực phập phồng, mắt cụp, cả người trầm lặng không vui.

Anh ôm chặt cô vào lòng, ở trên cổ cô vừa dùng lưỡi liếm liếm vòng tròn lại dùng răng cắn nhẹ!

Anh coi như lờ đi mà vẫn tiếp tục công cuộc cày cấy của mình, trong truyện này đàn ông giống như mũi tên dây thì sao chịu dừng lại được, anh cũng không phải Liễu Hạ Huệ, trước mặt anh là người con gái anh yêu và giờ đây cô cũng yêu anh, anh thấy không có lí do gì để dừng lại.

" Thiên Dật, anh có nghe em nói không? ở đây không được"

" ừm" Trả lời cho có lệ vậy chứ, hành động anh càng ngày càng táo bạo.

Những chiếc cúc tinh tế trên chiếc sơ mi công sở được cởi bỏ từng nút, chiếc váy của cô giờ cũng bị kéo lên đùi, quần lót bên trong lúc ẩn lúc hiện.

" Thừa Thiên Dật" Thấy nguy cơ bị làm thịt đến nới, Khương Ninh bối rối quát lớn, cửa còn chưa đóng nữa mà hai người lại tại ngay sô pha làm truyện này.



Thật sự không tập và hưởng thụ nổi.

" Sẽ có người vào đấy"

" Khi vào anh đã chốt cửa rồi" Lúc vào để không làm phiền không gian riêng của hai người, anh đã tiện tay chốt cửa cùng phân phó thư kí và trợ lí cô đi nơi khác.

" Nhanh lên bỏ em ra, tẹo Thư kí Mẫn tìm em thì sao?"

" Họ đi làm việc khác hết rồi "

" Anh...cái tên lưu manh này" đàn ông đúng là động vật chỉ sống bằng nửa thân dưới là có thật.

Khương Ninh giờ cũng chẳng còn lí do gì phản bác lại anh nữa.

Cô dùng hai tay ôm lấy cổ anh, hai người trao nhau những nụ hôn nóng bỏng, hai chiếc lưỡi triền miên cuốn lấy nhau không một khẽ hở.

Anh rời khỏi môi cô, nụ hôn di chuyển xuống cằm , rồi đến chiếc cổ mỏng manh của cô. Anh dùng lực mút mạnh một cái, phát ra một tiếng thật kêu.

" A .... Anh đừng cắn"

Chiếc áo của Khương Ninh được đôi bàn tay thon dài kéo lên , những khớp xương ngón tay đầy quyến rũ.