Dậy sớm theo thói quen, Doãn Thường Lăng tắm rửa rồi xuống tầng.
Mẹ Doãn đang bận rộn trong bếp, bố Doãn ngồi một bên đọc báo, biểu cảm toát ra vẻ nghiêm nghị, sau khi nhìn thấy Doãn Thường Lăng xuống tầng, vẻ mặt dịu hơn, “Dậy rồi à?”
“Chào buổi sáng, bố, mẹ.” Doãn Thường Lăng chào hỏi như mọi khi.
Bố Doãn hài lòng gật đầu, lại chuyển ánh mắt về tờ báo.
“Mẹ, sáng nay ăn gì ạ?” Doãn Thường Lăng hỏi.
“Cháo trắng và trứng gà xào cà chua, thanh đạm thôi.” Mẹ Doãn bưng món ăn lên. Hai bố con ăn xong, một người đọc báo tiếp, người còn lại thì nằm ườn trên ghế sofa xem hoạt hình, tới tận khoảng mười giờ, mẹ Doãn mặc một chiếc váy dài đi tới, “Này! Sao hai người vẫn còn mặc đồ ngủ, mau đi thay quần áo, lát nữa chúng ta sẽ ra ngoài.”
“Đi đâu? Với ai ạ?” Doãn Thường Lăng không thích chạy lung tung lắm, đặc biệt là thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi như cuối tuần.
Bố Doãn gập báo, đáp: “Với một đối tác, hôm nay hai bên đều rảnh rỗi, tình cờ có thể đi ăn bữa cơm, bàn bạc chuyện hợp tác lần sau, đều dẫn theo gia đình đi.”