Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi Ra

Chương 127




“Mau!! Thường Lăng cứu tôi với!!” Giả Dị Gia ấn S như điên, nhân vật trên màn hình lùi lại liên tục, súng trong tay “tạch tạch tạch”, xác sống vẫn không ngừng nhào về phía cậu ta.

Doãn Thường Lăng gục đầu, nhìn trang bị khởi đầu của mình, “Vụ Thanh, cứu cậu ấy.”

“Ừ.” Bách Vụ Thanh đáp, vác súng của mình “đoàng đoàng đoàng”.

Vương Đông Kỳ lăn quay một bên, thong thả bấm khung đối thoại, cậu ta đang chơi Roco Kingdom, đây là hình phạt Giả Dị Gia dành cho cậu ta.

“Bạn đã chơi hai tiếng đồng hồ rồi, nghỉ ngơi một lát đi.”

Mặt hướng lên trời một góc 45 độ, rơi lệ, “Ngay cả Roco Kingdom cũng bắt nạt mình…”

“Gia Gia, tôi muốn chơi với các cậu.” Vương Đông Kỳ gục đầu cọ Giả Dị Gia.

Giả Dị Gia khinh bỉ cậu ta, “Online, mau lên!”

“Dạ!!”