Bảo Bối, Yêu Lại Từ Đầu Được Không?

Chương 28: Thấy người sang bắt quàng làm họ




Hạ Như Nguyệt nãy giờ im lặng, nhưng cô không thể chịu nổi cảnh này nữa khi Hạ Phương Lan tiếp tục vào cùng mẹ cô ta ẽo ượt trước mặt cô và mẹ cô. Cô ngồi vắt chân xuống chiếc sofa cạnh mẹ mình nhấp môi nốt tách trà của khách VIP rồi nói

"Được thôi, chắc chăn tôi sẽ đến Hạ gia thăm các người, còn chuẩn bị đại lễ nữa."

Thấy thái độ của cô như vậy, Hạ Phương Lan tưởng bở cô là đứa khờ liền nói :"Chị à cuối tuần này sinh nhật 18 tuổi của em, chị nhớ đến chung vui nha, dẫn theo cả mấy chị kia và Mít nữa chị nhá, à cả mẹ cả nữa, mẹ nhớ qua với con nha"

Èo, đúng là mẹ nào con đấy, hai người này vừa mặt dày vừa trơ trẽn y chang nhau. Được thôi nếu họ không bẽ mặt thì chắc chắn Hạ Như Nguyệt sẽ đến, dù gì đã lâu không gặp lại người cha tồi kia rồi.

"Giờ thì tránh đường nào, hôm nay nhân viên không vệ sinh quán không sạch lắm rác quá nên hơi bốc mùi mẹ nhỉ, mình về thôi" Nói rồi Hạ Như Nguyệt rời đi trong sự tức tối mà không làm được gì của mẹ con nhà kia, cùng với sự khâm phục diệt đứa mình ghét của mấy nhân viên lễ tân đối với cô.

Tối hôm đó.

Chuyện ẩm ĩ hôm nay ở Spa cũng đến tai bà chủ là Thanh Thảo, cô check cam xem rốt cuộc là ai mà có khí phách lớn như thể thì không ngờ lại là người bạn thân nhất của mình. Cô không vội nói cho mấy đứa kia biết mà gọi ngay cho Hạ Như Nguyệt.

Ở đầu dây bên kia, Hạ Như Nguyệt đã trở về nhà của mẹ cô và 3 đứa em chứ kh ở lại biệt thự Nguyễn Ngọc gia nữa. Cô vừa tắm xong đi ra ngoài thì thấy điện thoại đang đồ chuông mà người gọi đến là với cái tên "Thảo cái chảo". Nhanh chóng cô đã biết được là chắc bạn của mình đã biết điều gì đó rồi, cô lười biếng nằm xuống giường nghe điện thoại.

"Tớ nghe đây"

Đầu dây bên kia đáp lại bằng giọng vừa chua vừa tức : "Hạ Như Nguyêt, cậu về ở ẩn à hay sao không báo cho ai"

"Tớ biết rồi, tớ xin lỗi được chưa. Vừa về hôm qua chưa kịp thông báo với mọi người"

"Cả một ngày mà còn chưa kịp thông báo"

"Muốn tạo bất ngờ cho mọi người mà"

"Là bất ngờ dữ chưa, cậu lại còn muốn quay về Hạ gia làm gì"



"Không sao, kệ tớ về làm trò mèo á, cậu muốn đi cùng không"

"Được thôi"

Cuộc nói chuyện sau đó cũng nhanh chóng kết thúc, Thanh Thảo liền trở lại ngay với bộ dạng quý cô lạnh lùng khi nói chuyện với nhân viên.

"Cô ấy là khách hàng vip được ưu tiên nhất của Spa chúng ta, các cô nhớ phải chăm sóc đặc biệt vào"

"Vâng ạ thưa chủ tịch"

Tại Hạ gia

"Mẹ con hai người lại đi gây sự ở đâu về" -Hạ Thanh Phương ngồi giữa nhà trừng mắt lên nhìn hay mẹ con nhà kia vừa đi vivu về.

"Đi đâu còn phải báo cho ông sao?" -Trần Hồng nhanh chóng đáp trả bằng chất giọng chua ngoa

Bốp

Hạ Thanh Phương lại chìm trong men say rồi, ông ta đứng lên tát vào mặt Trần Hồng một cái đau điếng người, tiếng bốp chát vang khắp cả căn phòng khách.

"Cha, tại sao lại đánh mẹ con"

Hạ Thanh Phương không thèm để ý đến lời Hạ Phương Lan nói ông ta liền hét lên :"Hai người đến gây sự với mẹ con Bích Hợp làm gì?"

"Ông cho người theo dõi mẹ con tôi"

Nhận lại cậu hỏi của Trần Hồng chỉ là sự im lặng của người đàn ông trước mặt. Người đàn ông mà bà ta từng bỏ rơi cả chồng cũ và hai đứa con trai để chạy theo. Đó là cái giá của bà ta, cái giá của loại đàn bà tham lam vô độ, đứng núi này trông núi nọ. Hạ Thanh Phương đi không vững nữa cứ thất thần đi vào phòng ngủ, miệng thì cứ lẩm bẩm Bích Hợp, Bích Hợp mãi. Ông ta vào phòng sau đó đóng cửa đến "rầm" một cái. Đã rất lâu rồi ông ta không động đến rượu bia nữa, nhưng vì sao lần này ông ta lại trở nên như vậy. Đây là một câu hỏi lớn trong lòng Trần Hồng và đứa con gái của bà ta. Dẫu sao, vị trí của họ bây giờ cũng là cướp của người khác mà có được. Loại người thấy ai sang liền bắt quàng làm họ như này không xứng đáng được sống trong yên bình.