Dưới sự thúc giục của các tộc nhân, Thanh Sa cũng kích động không gì bằng,
nhịp tim cũng trở nên bất thường, cẩn thận từng li từng tí đem Chu Tâm Chùy
bỏ vào trong rãnh của bệ ngọc.
Một tia ánh sáng phóng lên trời, rồi chợt vụt tắt.
Tiếp theo hình như Chu Tâm Chùy và bệ ngọc hợp thành một thể.
Thanh Sa đột nhiên phát hiện bản thân không thể động đậy được nữa.
Không riêng gì nàng, tất cả tộc nhân Tâm Bộ ở đây đều biến thành pho tượng.
Tất cả các nàng đều giữ dáng vẻ nhảy nhót hoan hô lúc trước, đông cứng ở nơi
đó.
Thanh Sa còn ý thức, chẳng qua thần hồn của nàng giống như bị phong ấn, cũng
không có cánh nào liên lạc với người khác.
Lần nữa nhìn hoa văn trên bệ ngọc, nàng chỉ cảm thấy kì lạ vô cùng, khiến nàng
một trận đầu váng mắt hoa.
Giống như có một cái sợi tơ không biết tên từ bên trong tràn ra, nối thẳng đến
trái tim của nàng, chậm rãi rút lấy sức sống trong cơ thể nàng.
Tại sao có thể như vậy.
Không phải các nàng nên xuất hiện ở tiên giới sao.
Tại sao cuối cùng là đợi đến kết cục này.
Nàng có vô số vấn đề muốn hỏi, nhưng căn bản là không mở miệng được, càng
không biết nên hỏi ai.
Mà cũng trong lúc đó, năm trăm tên tộc nhân Thủy Bộ ở trung tâm của một hồ
nước nhỏ, cũng hóa thành pho tượng như vậy.
Khi mấy món pháp bảo của Tiên Di Tộc lần lượt tiến vào sau lỗ rãnh tương ứng
của mình, tất cả mọi người trong Hư Tiên giới đều nhìn thấy từng cái xiềng xích
vắt ngang hư không.
Xiềng xích kia đưa tay là có thể chạm tới, nhưng lại không tồn tại thực thể,
dường như chỉ là ảo giác.
Có người dọc theo xiềng xích không ngừng bay trên không truy tìm, làm thế
nào cũng không tìm thấy ngọn nguồn xiềng xích.
“Xảy ra chuyện gì rồi?”
“Hư Tiên giới phát sinh biến cố gì rồi sao?”
“Chẳng lẽ thông đạo tiên giới sắp xuất hiện.”
“Vì sao lão già cổ hủ cảm nhận được hơi thở mơ hồ từ bên trong xiềng xích
này.”
Các cao thủ Đại Vực giới phản ứng không giống nhau, có người mừng rỡ như
điên, có người thì chau mày.
Thượng giới xa xa, bên trong Tiên cung.
Một vị tản ra ánh sáng màu vàng, đại năng chậm rãi mở mắt ngay cả Tiên Hồn
cũng không có cách nào thấy rõ chân dung.
Trước mặt hắn, chín tiên nhân hình dạng tướng mạo khác thường nằm rạp
xuống.
“Bẩm sư tổ, Cửu Bảo Tuyệt Tiên Trận rốt cuộc có phản ứng.”
Tiên ảnh màu vàng kia chậm rãi mở miệng, âm thanh từ bốn phương tám hướng
truyền đến: “Như thế rất tốt.”
Một tên đệ tử phía dưới cung kính nói: “Trước mắt đã có bốn món pháp bảo trở
về vị trí.”
“Chỉ đợi Cửu Bảo trở về toàn bộ, tất cả sinh linh bên trong Hư Tiên giới sẽ bị
giết trong nháy mắt!”
“Qua chiến dịch này, tinh hoa ngàn vạn năm của hạ giới này sẽ bị tiêu hao sạch
sẽ.”
Kế hoạch này, đã sắp đặt ở ngàn vạn năm trước.
Đem Hỗn Loạn Khư Địa đánh chìm xuống dưới, quấy nhiễu pháp tắc thiên địa
phi thăng, ngăn cản phi thăng giả của Hạ giới, chỉ là bước đầu tiên.
Bước này, kỳ thật vẫn tồn tại sơ hở.
Vạn vực Hạ giới, yêu quái dạng gì cũng có thể xuất hiện, đặc biệt là nhân vật
thân mang khí vận là Vị Diện Chi Tử.
Thời gian ngàn vạn năm, thậm chí bọn họ đã có thể sẽ tu luyện tới cấp độ Thánh
cấp cao nhất.
Cuối cùng, dẫn tới quy tắc Thiên Địa bài xích, ép bọn họ trục xuất xuống vị
diện Hạ Giới.
Năm đó chín vị tiên nhân Tiên Di Tộc, chính vì lý do đó mà trở lại tiên giới.
Vì để tránh khỏi tình huống này, các đại năng của tiên giới đã bày ra Cửu Bảo
Tuyệt Tiên Trận ở Hư Tiên Giới.
Lúc khởi động trận này, cần hấp thu Sinh Linh Chi Khí trong phạm vi, làm chất
dinh dưỡng.
Đồng thời, phải có người mang theo chín món pháp bảo đi ứng kiếp.
Thế là các đại năng tiên giới liên thủ che đậy thiên cơ, đưa chín tên Thiên Tiên
xuống Hạ Giới.
Ban đầu bọn họ dự định đưa Tiên Vương xuống, kết quả hơi thở Tiên Vương
quá mạnh, vừa mới xuống Hạ Giới đã chạm đến quy tắc Thiên Địa, chín vị Tiên
Vương toàn bộ bỏ mạng.
Phải luôn hạ người được chọn xuống đến Thiên Tiên, cuối cùng mới miễn
cưỡng tránh được quy tắc xóa bỏ.
Chín vị Thiên Tiên ở Hạ Giới làm ra đám tộc Tiên Di Tộc này.
Đem chín món pháp bảo lưu lại cho bọn họ, cũng tiết lộ ra tồn tại Hư Tiên Giới.
Về sau tương lai Tiên Di Tộc mở ra Hư Tiên Giới, các cao thủ Đại Vực giới đối
mặt với chín lối vào, làm sao có thể thờ ơ được, bọn họ cũng sẽ theo vào tìm
hiểu thực hư.
Bất luận Cửu Bảo rơi vào trong tay ai, cho dù bị người như Tích Phong cướp đi,
sớm muộn cũng sẽ căn cứ vào chỉ dẫn, trở lại vị trí mắt trận tương ứng của
mình.
Đây chính là sát kiếp đã định trước sẽ phát sinh.
Sau khi người ứng kiếp được coi như chất dinh dưỡng về sau bị hao tổn đến mất
mạng, đại trận mới có thể dừng lại.
Khi đó Hư Tiên Giới sẽ đóng lại, chín món pháp bảo vô chủ cũng sẽ một lần
nữa rơi xuống Hạ Giới, được “người hữu duyên” sở hữu.
Lại qua trăm ngàn vạn năm, khi cao thủ đứng đầu vạn vực Hạ Giới một lần nữa
hưng thịnh, người sở hữu Cửu Bảo mới sớm muộn gì cũng sẽ lần nữa mở ra Hư
Tiên Giới.
Sát kiếp một vòng mới giống như luân hồi, lại một lần nữa quét ngang tinh anh
vạn vực.
Vòng đi vòng lại, không cho Hạ Giới một chút xíu cơ hội vùng lên nào.
Vì sao chín vị Thiên Tiên không dứt khoát hủy Hạ giới đi.
Đó là bởi vì làm không được.
Đừng nói Hạ Giới có vạn vực, dù chỉ là diệt sạch một vực vô số sinh linh cũng
đủ để bọn hắn sớm bị nghiệp lực khôn cùng kia phản phệ mà chết.
Thậm chí đại năng tiên giới sau lưng bọn hắn tham dự kế hoạch, cũng sẽ bị
nghiệp lực quấn thân, dần dần suy vong.
Bọn họ vốn cho rằng không tới trăm vạn năm, Cửu Bảo sẽ quy vị một lần.
Nhưng không nghĩ tới lần đầu lúc chín bộ Tiên Di Tộc đi lên, bởi vì bị quy tắc
loạn lưu và khí huyết sát giết chết rất nhiều tộc nhân, hốt hoảng lui ra trước.
Càng không ngờ tới giữa chín bộ càng ngày càng có nhiều nhiều mâu thuẫn, về
sau cả đời không qua lại với nhau, gần một ngàn vạn năm cũng không hợp lực
mở ra nữa.
Nhưng cũng may, hiện tại chung quy vẫn là mở rồi.
Lại thêm mấy ngày, đã có tám món pháp bảo quy vị.
Chỉ thiếu một món cuối cùng, đại trận sẽ khởi động!
Mấy ngày nay, rất nhiều đại năng đỉnh cấp của tiên giới đều đang đợi đến thời
khắc lịch sử này.
Nhưng mà vừa đợi đã ba tháng, trạng thái trước đó của đại trận vẫn như cũ, vẫn
chưa khởi động.
“Còn món nào chưa trở về vị trí?”
“Là Luyện cốt phiên!”
Mặc dù các đại năng tu luyện trăm triệu năm, thời gian mấy tháng chẳng qua là
một cái búng tay, nhưng lúc này vẫn không nhịn được tâm trạng có chút lo lắng
hiếm thấy.
Ngàn vạn năm này không có cách nào phi thăng, vạn vực Hạ giới khẳng định đã
tạo ra một bang thánh cấp thiên kiêu cấp độ yêu nghiệt.
Đám nhân kiệt này nếu thành công tới tiên giới, vậy thì phiền phức rồi.
Quỷ biết trong đó có bao nhiêu kẻ Vị Diện Chi Tử.
Không chừng cũng có thể xuất liên tục mấy Huyền La Tiên Đế.
Bọn họ cũng không muốn xảy ra chuyện này.
Vẫn nên xóa bỏ sạch sẽ toàn bộ sớm một chút.
Nếu như có thể, bọn hắn hận không thể phái người đẩy nhanh một chút.
Nhanh lên, đừng chần chừ!
Cho ngươi Luyện Cốt Phiên, chính là vì để ngươi hoàn thành sứ mệnh hiện tại,
nhanh thêm chút sức nào!
Che đậy thiên cơ lại cho người xuống dưới không có đơn giản như vậy, bọn họ
không có cách nào can thiệp Hư Tiên giới, ngoại trừ chờ đợi cũng không làm
được cái khác.
Chỉ tiếc, sự quan tâm tha thiết của những đại năng tiên giới đó, Khương chương
môn không cảm nhận được.
Tiếng gào trong lòng bọn họ, Khương chưởng môn càng nghe không được.
Hắn nhìn thấy xiềng xích đầy trời đó.
Nhưng hắn thờ ơ, vẫn kiên định đi vè hướng tế đàn.
Nếu như các đại năng tiên giới thấy cảnh này, có lẽ sẽ nôn nóng đến mức nhảy
dựng lên.
Tế đàn là mấu chốt Hư Tiên Giới có thể trầm xuống.
Chính bởi vì có tế đàn trấn áp, Hỗn Loạn Khư Địa mới có thể một mực an phận
ở giữa Tiên giới và Hạ giới.
Nếu như tế đàn xảy ra vấn đề, sẽ xảy ra chuyện gì.
Ai cũng không đoán trước được.