Đi theo ba vị Thi Vương cùng nhau tiến vào trong điện, mọi người xem như
thấy được Khương lão tổ.
Thấy hắn ngồi rất xa, cạnh bên người bày đầy hoa tươi.
Chưởng môn Nguyên Chân đầu tiên là sửng sốt, rồi sau đó hoàn toàn cạn lời.
Thiết nghĩ đây chính là ngại mùi thi thể, nên dùng hoa tươi để che bớt mùi đây
mà!
Còn có cách làm nào rõ ràng hơn nữa không?
Đây quả thực là làm nhục đối phương chứ còn gì nữa!
Huống chi trên người ba vị này thật ra cũng đâu có mùi thối gì, có thể là bởi vì
cảnh giới đã đạt đến cấp Tiên Vương, ngược lại còn tỏa ra mùi hương thoang
thoảng.
Dưới ánh mắt lo lắng hốt hoảng của mọi người ở đây, tam đại Thi Vương bỗng
nhiên thay đổi phong cách tử khí âm u khi nãy.
Bọn họ vội vàng cùng nhau tiến về phía trước, rồi sau đó đồng thời khom lưng
cúi đầu xuống đất.
“Khương chưởng môn!”
“Quả thật là ngươi rồi!”
“Chúng ta tới để gặp ngươi!”
Trong điện bắt đầu xôn xao lên.
Đệch, ba người này không những không bị chọc giận, mà còn hành lễ với tổ sư
gia?
Lúc trước nghe nói tứ đại cao thủ Tịch Vân, Tiêu Hỗn quỳ trước mặt lão tổ, bọn
họ đã khiếp sợ lắm rồi, nhưng nói cho cùng thì không tận mắt nhìn thấy, nên
cảm nhận cũng không quá sâu đậm.
Còn lúc này, nhìn thấy tam đại Thi Vương trong truyền thuyết làm ra điệu bộ
như thế, quả thực chính là cảm giác nhận thức chính mình hoàn toàn bị đánh vỡ.
Chẳng lẽ ba vị này cũng đã từng là thuộc hạ của lão tổ?
Không phải là bạn cũ gì đó, càng không phải sinh sự báo thù, mà là cấp dưới
của hắn?
Chuyện này quả thực là không thể tưởng tượng nổi!
Thành ca cẩn thận ngửi ngửi, đúng là không có mùi thối nữa.
Thể diện đã có rồi, lúc này hắn mới bày ra bộ mặt tươi cười bay qua, đỡ ba
người bọn họ lên.
“Ha ha, đã lâu không gặp.”
“Các ngươi sao lại tìm tới đây?”
Trảm Nham vội vàng nói: “Chúng ta nghe được tin tức của ngươi, biết Tịch Vân
cùng Tiêu Hỗn, Sát Lợi bọn họ đã hành lễ với ngươi, cho nên đoán được là
ngươi đã trở lại hậu thế.”
Âm Sát ở bên cạnh cũng mau mắn nói: “Lần đó ngươi chữa thương quá lâu,
chúng ta suýt nữa cho rằng ngươi đã không thể trở lại…”
“Mấy năm nay chúng ta âm thầm thăm dò rất nhiều tiên mộ, muốn mang ngươi
phục sinh trở lại, một lần nữa dẫn dắt chúng ta!”
Không biết được bên trong nội tâm ba người họ có bao nhiêu kích động, biểu
hiện bên ngoài vẫn là một bộ mặt thờ ơ hờ hững.
Thế nhưng chỉ dựa vào mấy câu nói đó, đám người Nguyên Chân, Nguyên
Thịnh đã hiểu ra được rất nhiều thứ.
Đây nào phải chỉ là cấp dưới, quả thực chính là tử sĩ trung thành!
Để có thể nhìn thấy lão tổ, mà vẫn luôn âm thầm “nỗ lực”.
Tâm ý này, ngay cả bọn họ còn thấy cảm động.
Thành ca thầm nghĩ các ngươi cũng quá coi thường ta rồi.
Cái gọi là sống lại của các ngươi chính là biến thành Thi khôi đó, miễn luôn đi.
“Mấy năm nay thế nào, những người khác đâu rồi?”
“Chúng ta không còn qua lại với những người khác, chỉ có điều người ở lại
trung tiên giới còn rất ít.”
Trảm Nham nói: “Bây giờ ngươi đã xuất hiện trở lại, chúng ta lại có thủ lĩnh, có
thể yên tâm bành trướng bốn phương, thậm chí còn có thể xông đến thượng tiên
giới!”
Tuy giọng điệu không có chút dao động, nhưng những lời này lại làm cho các
trưởng lão có mặt trong điện đổ mồ hôi đầm đìa.
Không phải chứ, Thi tộc định bành trướng mở rộng ra bên ngoài?
Đó chính là sinh linh đồ thán!
Lại còn muốn lão tổ ra làm thủ lĩnh?
“Dừng lại dừng lại!”
Thành ca vội vàng khoát tay: “Các ngươi hiểu nhầm rồi, ta nói muốn dẫn dắt
các ngươi khi nào?”
“Thật là không thể hiểu được, tốt nhất các ngươi an phận một chút cho ta!”
Hắn vẫn thích người sống sờ sờ hơn là khắp nơi toàn Thi tộc.
Đám người Nguyên Chân, Nguyên Thịnh thở nhẹ ra môt hơi.
Còn may, lão tổ là người bình thường, không phải tâm lý biến thái.
Tam Đại Thi Vương lại vẫn cố nói: “Nếu như Thi tộc trở nên nhiều hơn, tương
lai chúng ta sẽ có cơ hội khiêu chiến những kẻ thù kia.”
“Năm đó bọn họ nhiều lần muốn đẩy chúng ta vào chỗ chết, chẳng lẽ ngươi
không muốn trả thù sao?”
“Chúng ta mấy năm nay tích tụ sức mạnh, chính là chờ ngươi thăng cấp, lần nữa
dẫn dắt chúng ta đi vào tiên giới.”
“Được rồi được rồi!”
Thành ca lại lần nữa cắt ngang bọn họ.
Người khác nghe không hiểu, hắn lại biết “bọn họ” mà ba người nói tới, là chỉ
những Tiên Đế, Ma Đế của thượng tiên giới.
Lại là Hư Tiên giới năm đó, lại là Cửu Bảo Tuyệt Sát Trận, lại là Giả Tiên giới,
lại là Chân Tiên kích động, cuối cùng Cửu Diễm Tiên Đế còn tự mình kết thúc.
Đúng thật là huyết hải thâm thù!
Nhưng mà…
Thành ca trước giờ không coi những chuyện này ra gì, cho dù hắn bị giết cũng
không chỉ một lần hai lần, lần nào cũng nhẹ nhàng qua ải, đã quen rồi.
Tiên Đế, Ma Đế gì đó, không đáng để hắn ngày nào cũng nhung nhớ tâm niệm.
Cùng lắm thì sau này lên trên rồi nói tiếp.
“Việc này chưa đến lượt các ngươi ra mặt, sau này ta sẽ tự mình ra tay.”
Tam Đại Thi Vương nhìn lẫn nhau, lúc này mới gật đầu.
“Chúng ta sẽ nghe ngươi.”
“Không biết chúng ta có thể đi theo ngươi không, tiếp tục cùng ngươi chinh
chiến?”
Bên ngoài trông bọn họ chất phác hiền lành, trên thực tế cũng thật sự rất tinh
ranh.
Đi theo Khương chưởng môn tức là có thể tiếp tục được gánh, bọn họ vẫn hiểu
đạo lý này.
Các trưởng lão Phi Tiên môn kích động!
Bọn họ muốn đi theo tổ sư gia?
Rất nhiều trưởng lão mặc sức tưởng tượng về tương lai, chỉ cảm thấy cảm xúc
trong lòng cuộn trào mênh mông.
Ba vị Thi Vương gia nhập liên minh, đính kèm đại quân Thi khôi khổng lồ kia
đi theo hộ vệ!
Đây cũng không phải là liên thủ kết giao gì sất, mà là chủ động đi theo để làm
thuộc hạ, không có bất cứ điều kiện gì kèm theo.
Từ nay về sau, còn có mấy người dám rớ tới Phi Tiên môn?
Nhưng ngay sau đó, bọn họ nghe thấy Thành ca thốt ra: “Vậy còn phải xem
biểu hiện của các ngươi.”
Hả?
Ba vị Thi Vương chủ động muốn đi theo, chuyện tốt đẹp như vậy nằm mơ cũng
chưa chắc thấy, vậy mà hắn lại uyển chuyển từ chối?
Các trưởng lão đứng ngồi không yên.
“Lão tổ, việc này…”
“Việc này có phải là quá…”
Bọn họ rất muốn nói, ngươi làm giá cũng quá cao rồi đó?
Ngay cả Tiên Vương cũng nhìn không tới rồi?
Lỡ mà ba vị Thi Vương bị cự tuyệt thẹn quá hóa giận…
“Chúng ta sẽ biểu hiện thật tốt.” Ba vị Thi Vương đồng thanh kêu lên.
Chậc, cũng ngoan ngoãn nghe lời ghê đó chứ?
Các trưởng lão hoàn toàn chịu thua.
Ở trước mặt Tổ sư gia, ba vị Thi Vương khủng bố này quả thực giống y chang
như đệ tử mới nhập môn.
Bọn họ không biết năm đó đã từng xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy không thể
tưởng tượng nổi, hoàn toàn không nghĩ ra ba vị này tại sao lại hành động như
vậy.
Cho dù là đối mặt với Tiên Đế, bọn họ cũng chưa chắc phải như thế?
Thành ca lại rất không hài lòng.
Này mẹ nó không có chút chân thành nào hết.
Hắn chỉ có thể trực tiếp ám chỉ: “Ta nghe nói những năm đó các ngươi tiêu diệt
rất nhiều môn phái, chiến lợi phẩm chắc là cũng không ít hửm?”
Những người khác thì thôi không nói, còn Thi tộc bởi vì hệ thống tu luyện nên
có khác biệt rất lớn, phần lớn tiên đan đối với bọn họ lại là cực độc.
Mà binh khí bọn họ dùng cũng là pháp khí đặc thù, tiên khí thông thường bọn
họ cũng không dùng được.
Để lại trong tay cũng chỉ mốc meo.
Cho nên, hoàn toàn có thể giao nộp lên lãnh đạo cấp trên Khương chưởng môn!
Đám người Nguyên Chân, Nguyên Thù thiếu chút nữa sặc máu mũi tại chỗ.
Ba vị này người khác sợ hãi tránh không kịp, ngươi vậy mà lại mượn danh
nghĩa chiếm đoạt? Đòi hỏi đồ của bọn họ?
Việc này cũng dũng cảm quá đi chứ?
Lúc này tam đại Thi Vương mới như bất chợt giác ngộ, vội vàng gật đầu.
“Có chứ có chứ!”
“Ngươi xem trí nhớ của chúng ta này.”
Sau đó ba người bọn họ nhanh nhẹn đưa tay vào không trung, sau khi không
gian giao động một lúc, trong điện xuất hiện một đống tiên khí, pháp bảo và đủ
loại đủ kiểu chai lọ lấp lánh đẹp đẽ.
Mọi người ở đó đều nín thở, bởi vì bên trong đống đồ kia không những có
không ít tiên khí lục giai, mà thậm chí còn có vài món là thất giai!
Phát tài rồi!
Thành ca vô cùng mừng rỡ, nhanh chóng quét hết đống đồ này vào trong nhẫn.
“Không tệ không tệ, biểu hiện của các ngươi còn ưu tú hơn Tịch Vân, Tiêu Hỗn
nhiều.”
Được hắn đánh giá như thế, tam đại Thi Vương vừa vui sướng vừa đắc ý.
Trong chớp mắt, không khí trong điện bắt đầu trở nên hỉ hoan vui sướng