Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 314




Hắn vừa chết một cái, chín cao thủ đều cùng nhau nhìn chằm chằm vào thanh

kiếm kia.

Người đầu tiên đoạt được kiếm là Vô Hành Tiên Vương, nhưng tay hắn vừa

mới chạm đến thì đã bị công kích từ đằng sau.

Hai vị ma vương của Huyết Diễm môn một trước một sau đánh đến, nhân lúc

hắn chống lại thì hốt gọn thanh kiếm kia vào tay!

“Bỏ thanh kiếm xuống!”

“Ngươi dám!”

Diệu Huyên Tiên Vương cực kì tức giận ra tay, mà các tiên vương khác cũng

không cam chịu yếu thế.

Bọn họ vốn dĩ không phải là người của cùng một tông môn.

Bây giờ tiên kiếm ở ngay trước mắt, cần gì phải chú ý nhiều làm gì nữa.

Một trận đánh tranh giành tiên kiếm cứ vậy mà nổ ra.

Và lúc này Thành ca cũng không nghi ngờ gì mà nghe được âm thanh quen

thuộc vang lên.

“Ting! Kí chủ bị giết, đang kiểm tra thực lực của kẻ địch, sắp xếp phương án

hồi sinh!”

“Ting! Ký chủ gặp phải mục tiêu có cấp độ cao hơn, không thể dùng sức đánh

bại, vô cùng tức giận bị tích tụ lại ở trong lòng. Cuối cùng dưới trạng thái cực

kỳ tức giận giành được mười lần ‘xẻng trượt’ thần!”

Hả? Đây là cái gì?

Nghe có vẻ giống như là Hậu Nghệ giành được mười chiếc mũi tên vậy, nhưng

mà anh đây ở dưới trạng thái cực kỳ tức giận vào lúc nào vậy?

“Xẻng trượt” là cái quỷ gì vậy?

Một xẻng trượt có thể tiêu diệt được một Tiên Vương không?

Lại vẽ ra mấy cái phương án dở hơi rồi.

Hệ thống cũng không giải thích rõ ràng.

“Ting! Ký chủ hồi sinh!”

Vừa được hồi sinh thì Khương Thành liền phát hiện ra, một bảng điều khiển gần

như trong suốt xuất hiện ngay trước mặt hắn.

Trên bảng điều khiển có mười cái ký hiệu kỳ lạ giống như đúc, dáng vẻ của nó

trên ký hiệu nhìn giống như kỹ thuật hạ thấp trọng tâm người xuống để cắt bóng

trong bóng đá vậy.

Mười cái ký hiệu như là mười chiếc thần tiễn ngắm chuẩn phía trước, sẵn sàng

chờ được bắn đi.

Làm cho hắn bất lực chửi bậy.

Liếc một cái giữa không trung, chín Tiên Vương kia còn đang chiến đấu ác liệt,

thế nhưng lại không có ai chú ý đến hắn.

Xẻng trượt này nên dùng như thế nào nhỉ?

Ôm lấy tâm thái thử chút lửa, Thành ca tiện tay ấn vào một trong những ký hiệu

“xẻng trượt” kia.

Dưới một cái nhấn này, cái ký hiệu đó liền phát sáng lên một cái.

Ngay sau đó, hắn phát hiện bản thân mất khống chế.

Cả người hắn đột nhiên xuất hiện ở trên không, còn cmn nhanh hơn cả thuật di

chuyển tức thời.

Với lại tư thế còn không nghe theo chỉ huy của hắn, bị cưỡng chế thành xẻng

trượt…

Hoá ra đây là xẻng trượt, ra là muốn hắn tự bắn mình đi hả?

Trong đầu hắn vừa nổi lên cái ý nghĩ này thì đã tự động xúc ra rồi.

Mà mục tiêu chính là người mà lúc này đang nắm lấy thanh kiếm trên tay Diệu

Huyên Tiên Vương.

Chưa ai kịp phản ứng chuyện gì, bao gồm bản thân Khương Thành.

Tiên quốc vốn không tồn tại ở thế giới này, trừ khi là cao thủ cùng cấp bậc, nếu

không thì cho dù là quy tắc công kích cũng rất khó động đến.

Song một cước đá này không chỉ xúc trúng tiên quốc của Diệu Huyên Tiên

Vương mà còn đá trúng nòng cốt của tiên quốc này.

Tiên quốc muốn thành hình thì đầu tiên cần phải có một vật làm căn cơ trọng

yếu của đạo tâm.

Vật này bất kể là tiên khí pháp bảo hay là một hạt cát bụi phổ thông, thậm chí là

một tia chấp niệm mơ hồ đều được, vả lại không phân chia cấp bậc cao thấp, chỉ

cần quyết định hướng đi trong tương lai của tiên quốc là được.

Khi đạo tâm có nơi ký thác rồi mới có thể dần dần biến đổi thành một tiên quốc

hùng vĩ với tồn tại chân thực.

Không hề khoa trương mà nói, vật ký thác cốt lõi chính là căn cơ hình thành

tiên quốc.

Vốn dĩ thì vị trí này rất ít có khả năng bị đánh trúng…

Sau khi tiên quốc hình thành, cái cốt lõi ban đầu đã được che đậy vô số lần,

ngay cả rất nhiều tiên vương đều không nói rõ được nó ở vị trí nào.

Thế nhưng khi bị loại kỳ tích này đánh trúng thì lại tạo thành kết quả cũng

mang tính huỷ diệt.

Bịch!

Trên hư không truyền đến âm thanh nặng nề.

Ngay sau đó, tiên quốc của Diệu Huyên Tiên Vương đột nhiên co giật kịch liệt,

nhanh chóng bị dập tắt.

Nó giống như là thế giới biến mất đi mà không hề có điềm báo gì trước. Trong

nháy mắt liền tan biến không còn tung tích.

Phụt!!

Diệu Huyên Tiên Vương máu tươi văng tung toé tại chỗ, mặt trắng bệch như tờ

tiền, rơi xuống từ trên không trung.

Hắn còn chưa chết.

Nhưng tiên quốc tan vỡ, với một vị Tiên Vương mà nói thì quả thật nó mang

đến đả kích quá lớn.

Bình thường khi Tiên Vương chiến đấu với nhau, cho dù tiên quốc bị phá hoại

thậm chí bị huỷ, cũng chỉ tổn thương đến căn cơ của nó thôi.

Sớm muộn cũng sẽ hồi phục lại được.

Song một cước xúc vừa rồi, đã dẫn đến tiên quốc tiêu tán, sẽ không còn khả

năng nặn lại nữa.

Có thể tưởng tượng ra, cú đá này có ảnh hưởng bao lớn rồi.

Diệu Huyên Tiên Vương lúc này bởi vì bị phản phệ nên trạng thái đã bị hạ

xuống mức còn không bằng một Tiên Tôn bình thường.

Đù, xẻng trượt này mạnh vậy hả?

Một đá thôi mà suýt chút nữa là đưa một vị Tiên Vương về tây thiên luôn rồi.

Thành ca hồi sinh đầy máu vui mừng quá đỗi.

Phương án do hệ thống đưa ra quả nhiên không phải là cho có thôi đâu.

Tất nhiên hắn sẽ không bỏ qua cái cơ hội này, trực tiếp lóe lên một cái, cướp

thánh kiếm về.

Sau đó nhấc tay hạ kiếm, tiễn tên Tiên Vương này một bước.

Từ đây, Diệu Huyên Tiên Vương cứ thế mà ngã xuống.

Khương Thành lại nhìn mười cái ký hiệu xẻng trượt lúc nãy, đã ít đi một cái rồi.

Mà tám vị tiên vương khác ở trên không trung ngây ngẩn cả rồi.

Diệu Huyên Tiên Vương như vậy mà chết rồi ?

Làm sao mà chết vậy?

Bọn họ hoàn toàn chưa hiểu gì cả.

Còn cả Khương Thành, lúc nãy không phải là đã bị bọn họ chín người hợp sức

giết chết rồi sao? Sao lại tung tăng nhảy nhót ở đây rồi.

Chẳng lẽ hắn cũng giống như Thi tộc, có khả năng tro tàn lại cháy?

Nhưng mà Thi tộc hồi sinh cũng cần thời gian dài đằng đẵng cơ mà.

Trong đầu bọn họ hiện lên vô số câu hỏi.

Mà lúc này Thành ca đã ấn xuống ký hiệu xẻng trượt thứ hai.

Tiếp sau đó hắn lại lần nữa rơi vào trạng thái bản thân mất khả năng khống chế

cơ thể, trực tiếp trượt về hướng một vị ma vương của Huyết Diễm môn.

Cả quá trình vẫn là bị cưỡng chế xúc đi như cũ, hoàn toàn không có một chút

quyền tự chủ nào.

Mãi đến khi một đá đó xúc trúng nơi trọng yếu của vị ma vương kia.

Ầm!

Ma quốc bị diệt, hoàn toàn tiêu tán.

Vị Ma Vương này cũng bị một đòn chí mạng giống như vậy, máu tươi tung toé

rơi xuống khắp nơi.

Thành ca nhanh tay nhanh mắt, một đường kiếm nữa lại lướt qua.

Đến nước này rồi bảy người còn lại cuối cùng cũng phản ứng lại.

Vậy mà tiên quốc và ma quốc lại có thể bị huỷ diệt như vậy.

Sao bọn họ chưa từng nghe nói tới chuyện này thế.

“Quá tà môn rồi!”

“Liên thủ!”

Bảy người họ dừng việc tranh chấp với nhau lại, xông về phía Khương Thành

một lần nữa.

Mà đúng lúc này, Thành ca ấn xuống ký hiệu xẻng trượt thứ ba.

Vút!

Bóng người lóe lên một cái, quy tắc công kích của bảy người đều tan vỡ.

Cái xẻng trượt đó giống như xảy ra tại một “vị diện” khác vậy, bất chấp sự ràng

buộc của quy tắc, cũng bất chấp bất kỳ sự công kích nào.

Dường như chỉ cần ấn xuống nó chắc chắn sẽ trực tiếp đi đến vị trí được chỉ

định, sau đó thuận lý thành chương mà xúc qua.

Lại một vị Tiên Vương ngã xuống!

Sáu người còn lại bắt đầu hoảng hốt rồi.

Còn không đợi bọn họ tổ chức lại thế tấn công, Thành ca liên tục ấn xuống ba

ký hiệu còn lại.

Hắn cảm thấy bản thân giống như một người bình thường bị vứt lên một chiếc

đĩa bay bị mất khống chế vậy.

Rắc! Rắc! Rắc!

Lại thêm ba cái tiên quốc tan vỡ, ba vị Tiên Vương bị giết chế.

Ba vị Tiên Vương cuối cùng trông thấy cảnh tượng này cũng bị dọa xanh cả

mật.

Loại phương thức công kích này đã vượt qua giới hạn nhận thức của bọn họ.

Dù cho một vị Tiên Đế giáng xuống, muốn tiêu diệt bọn họ thì cũng phải tốn

kha khá công sức.

Song hiện tại đối diện với Khương Thành, bọn họ giống như tấm bia bị ngắm

trúng vậy.

Một lúc một tên.

Muốn tránh cũng không tránh được, muốn chống lại nhưng cũng không biết

chống từ đâu.

Loại cảm giác bất lực này, làm cho bọn họ lựa chọn biện pháp cuối cùng là bỏ

chạy.

Thế nhưng làm gì có chuyện Thành ca cho bọn chúng cơ hội này.

Hắn lại ấn xuống ba cái ký hiệu xẻng trượt cuối cùng.

Trong nháy mắt ngắn ngủi, một vị Tiên Vương đã chạy trốn ra xa nhất, cũng đã

xé khe nứt không gian ra, chạy tít tắp cả ngàn vạn dặm rồi.

Nhưng một cước xẻng trượt lại giống như là nhất định phải hoàn thành sứ mệnh

của mình, vẫn xúc thẳng vào nơi quan trọng trong tiên quốc của hắn.

Mà vị tiên vương còn lại cuối cùng dường như cũng phát hiện ra gì đó, bèn thu

tiên quốc của mình lại.

Nhưng vẫn chẳng thấm vào đâu.

Sau một cước xẻng trượt xúc qua, tiên quốc mà hắn giấu đi lại tự động hiện

hình.

Giống như là nó đang đợi để bị xúc vậy