Không thể nào hiểu nổi.
Với những người không thể mua được, điều đó chẳng khác gì trời sập cả.
Điều này còn nghiêm trọng hơn cả việc khong giành được vé vip vô số lần, suy
cho cùng thượng tiên giới cũng là một cơ duyên liên quan đến cả nửa đời sau
của bọn họ.
“Có thể để Khương lão tổ của quý phái ra ngoài nói vài câu được không?”
“Đúng vậy, hỏi ý kiến của lão nhân gia hắn cũng được mà!”
“Nhỡ đâu lão nhân gia hắn vẫn đồng ý bán thì sao?”
Dưới hàng vàng hàng vạn lời hô hoán, Khương chưởng môn cũng thật sự bước
ra ngoài.
Được rồi, ban đầu hắn cũng định đi ra mà.
Tiên Duyên Lệnh còn chưa bán hết, hắn còn phải bận rộn lắm đấy.
“Các vị, ta vô cùng hiểu nguyện vọng muốn mua Tiên Duyên Lệnh của các
ngươi.”
Đón lấy ánh mắt vô cùng nóng của hàng vạn Tiên Hôn, hắn lại biểu diễn một vở
kịch thành khẩn một lần nữa.
“Nhưng các ngươi cũng rất rõ mà, việc lấy 5 vạn Tiên Duyên Lệnh ra để bán đã
khiến một số đệ tử ngoại môn ta phái đi đã mất cơ hội có Tiên Duyên Lệnh để
tiến vào thượng tiên giới!”
Dù sao cũng phải nói là dùng Toàn Cơ Đồ chứ không thể nói họ ngoan ngoãn
ngồi trong Toàn Cơ Đồ được.
Thành ca tỏ vẻ bản thân chưa từng nói dối.
“Nếu như tiếp tục bán, vậy thì phần của đệ tử nội môn cũng chẳng còn nữa.”
“Làm sau lòng ta chịu được việc này cơ chứ?”
“Làm như vậy, ta sẽ trở thành tội nhân của môn phái!”
“Cho dù ta còn muốn bán cho các ngươi, cũng không thể làm như vậy, hầy…”
Mọi người nghe xong, những lời này chẳng có vẻ gì là cứng nhắc lắm.
Thực lực của Khương lão tổ mạnh đến mức khiến cho kẻ khác vô cùng phẫn nộ,
nhưng lại ra vẻ như rất mềm lòng?
Có lẽ kiên cường nói thêm lại thuyết phục được ấy chứ?
“Khương lão tổ, bán chút nữa đi…”
“Đúng vậy, ngươi đại lượng từ bi đi chứ, ngươi xem, chúng ta đến đây cũng
chẳng dễ dàng gì.”
“Đệ tử nội môn còn trẻ, bọn họ còn có vô vàn cơ hội!”
“Đúng thế, bọn ta chỉ có thể trông cậy vào lần này…….”
“Bán thêm một lần nữa đi!”
Thành ca xua tay lia lịa: “Không được không được, không thể bán nữa, thật sự
không thể bán.”
“Phần của đệ tử ngoại môn thì cũng thôi đi, đây là phần của đệ tử nội môn,
tuyệt đối không thể bán nữa!”
“Bán đi bán đi!”
“Khương lão tổ nhất định không muốn để chúng ta thất vọng mà về!”
Đầu Thành ca lắc rất kiên quyết: “Các ngươi cũng biết, đó là đệ tử nội môn,
không giống nhau!”
Ba chữ “không giống nhau” hắn đọc rất nặng nề.
“Cùng lắm thì chúng ta lại bỏ nhiều ra một chút, bồi thường cho đệ tử nội môn
của quý phái!”
“450 vạn, ngươi thấy thế nào?”
Má ơi, cuối cùng cũng có người nói, ca cũng nhấn mạnh mấy lần đây là phần
của đệ tử nội môn, và phần trước đó không giống nhau.
Chỉ có điều, 450 vạn này không phải giá tiền trong lòng mình.
“Đây không phải vấn đề giá tiền, thật sự không thể bán…”
“500 vạn! Khương lão tổ, đây đã là toàn bộ gia tài của ta rồi!”
Được rồi 500 vạn vẫn là có thể chấp nhận được.
“Ôi…”
Thành ca thở dài một tiếng, sau đó ánh mắt rối rắm thất thường, thoạt nhìn
giống như đã trải qua một trấu tranh lý trí kịch liệt.
Lúc này mới miễn cưỡng gật đầu.
“Được rồi, nếu các ngươi đã thiết tha như thế, ta nếu không giúp người khác
hoàn thành nguyện vọng, cũng có phần hơi không hiểu tình người.”
“Vậy thì 500 vạn đi!”
Xôn xao!
Đám người bên trong lập tức vỗ tay, tiếng hoan hô sôi nổi vang lên.
“Khương lão tổ trượng nghĩa!”
“Khương lão tổ tốt bụng quá!”
Phụt!
Đám trưởng lão Nguyên Chân và Nguyên Thịnh suýt chút nữa hộc máu ngay tại
chỗ.
Trước kia mỗi lần có nhiệm vụ không đi theo lão tổ ra ngoài, bọn họ cũng
không hiểu rõ, chỉ cảm thấy hào quang của lão tổ cao ngất.
Bây giờ rốt cuộc đã nhìn ra.
Phong cách của lão tổ, dường như là không có lợi ích thì không dậy sớm.
Rất nhanh, tin tức tăng giá mới lại truyền ra ngoài.
Phi Tiên môn quyết định nhịn đau miễn cưỡng từ bỏ những thứ yêu thích, số
lượng bán ra thêm là 5 vạn mảnh Tiên Duyên Lệnh, giá hộc máu là 500 vạn tiên
tinh.
Lần này, trên dưới trung tiên giới lại vô cùng xôn xao.
“Lại tăng giá nữa hả?”
“Coi trời bằng vung, hoàn toàn là coi trời bằng vung!”
“Đây là hành vi đê tiện vô sỉ, không ai có thể quản được sao?”
“Quản thế nào, ai dám quản?”
Đi tới bước này, cũng không có ai lại dám vỗ ngực nói lần này chắc chắn như
đinh đóng cột rằng không thể bán được.
Sau khi liên tục bị vả mặt mấy lần, tất cả mọi người đều không thể không véo
cái mũi thừa nhận một sự thật không muốn thừa nhận.
Tiên Duyên Lệnh không phải là Khương Thành yêu cầu người khác mua, mà là
người khác xin hắn bán.
Tiên Tôn của trung tiên giới quá nhiều, dường như nhiều không đếm xuể.
Huống hồ lần này có một số Kim Tiên và Huyền Tiên cũng đi theo để mua.
Nhiều người như thế, 30 vạn tấm ngay từ đầu thực ra còn lâu mới đủ dùng, cung
không đủ cầu.
Quyền chủ động từ đầu đến cuối đều ở trên tay hắn.
Mà lần này tăng giá, cũng khiến một số người thông minh đánh hơi được tiết
tấu.
Khương lão tổ cố ý sao?
Thực ra vốn dĩ dự định là bán nhiều hơn đúng không?
Cái gì mà giữ lại cho đệ tử Phi Tiên môn, chỉ sợ hắn ban đầu không dự định
đem quá nhiều người phi thăng.
Sau khi làn sóng này bán hết, rất có thể vẫn còn làn sóng tiếp theo.
Nhưng vào thời gian này, có lẽ giá cả là 600 vạn.
Cho nên nếu muốn hãy hạ quyết tâm mua càng sớm càng tốt, nếu như không
đuổi kịp làn sóng lần này, vậy làn sóng tiếp theo sẽ tiêu hơn 100 vạn tiên tinh.
Có một giác ngộ, làn sóng Tiên Duyên Lệnh tăng giá bán thậm chí còn nhanh
hơn trước!
Ấp ủ tâm tính tiết kiệm 100 vạn, rất nhiều người đều hướng về phía Phi Tiên
môn liều mạng chạy như bay, ngày đêm không ngừng điên cuồng gấp rút lên
đường.
Sau ba ngày ngắn ngủi, 5 vạn tấm Tiên Duyên Lệnh lại hết sạch lần nữa.
Sau đó lại là một đám người kêu rên, Thành ca lại lần nữa ra mặt trấn an.
À… cái đó… lần này thật sự không thể bán nữa.
Nếu lại bán, đệ tử nội môn của bổn môn một người cũng không thể đi lên, ngay
cả một số trưởng lão ngoại môn cũng không kịp phi thăng.
Ta không thể làm như thế…
Mọi người cũng biết tiết tấu của hắn.
Nói thẳng, bọn ta bằng lòng ra 600 vạn.
Thế là Khương lão tổ “mềm lòng”, lại nhịn đau một lần nữa cắt nhượng 3 vạn
tấm, lấy được “đền đáp” sự yêu mến của mọi người.
Lần này tăng giá, bên ngoài đã không còn kinh ngạc như thế.
Mọi người đều quen rồi, cũng sớm đoán được.
Mà lần này bán 3 vạn tấm Tiên Duyên Lệnh tính giá 600 vạn tiên tinh, chỉ vừa
mới ngày thứ hai đã bán không còn một mảnh.
Lúc này, vẫn còn có người chạy tới bên ngoài Phi Tiên môn hệt như trước.
Mọi người lại lần nữa hô hoán Khương lão tổ, hy vọng hắn có thể lại bán một
chút cho mình.
Nói thật, đám người Nguyên Chân, Nguyên Thịnh bây giờ có chút luống cuống.
Hiện giờ bản thân Phi Tiên môn chỉ còn lại đúng hơn 1 vạn tấm.
Nếu lại tiếp tục bán, vậy rất nhiều trưởng lão cũng không có.
Nhưng mà thật đáng tiếc, Thành ca làm chủ mọi việc ở Phi Tiên môn.
“Ôi, các vị, bản thân bọn ta cũng chỉ còn thừa lại 1 vạn tấm, 14 vạn môn nhân
của Phi Tiên môn, nếu như lại bán nữa…”
Lời này của Thành ca vừa mới bắt đầu nói, rất nhiều người bên ngoài vô cùng
biết điều giúp hắn thêm thắt luôn.
“Bọn ta ra giá 700 vạn!”
“Đúng vậy, bọn ta ra giá 700 vạn!”
“Khương lão tổ, Phi Tiên môn của ngươi bớt đi mấy người cũng chẳng sao
đâu?”
“Đúng thế, ban đầu cũng không có ai có thể lên thượng tiên giới được, bọn ta
cũng là vì san sẻ với ngươi thôi!”
Vì vậy, Thành ca lại lần nữa đưa ra quyết định “gian nan”, bán hơn 9000 tấm
với cái giá 700 vạn.
Đến lúc này, Tiên Duyên Lệnh còn lại của Phi Tiên môn, đã chỉ còn 1000 tấm.
Thế mà vẫn có lớp lớp người chạy đến từ bên ngoài.
Mọi người cũng hiểu, Phi Tiên môn chắc chắn phải để lại một phần cho bản
thân, ít nhất thì trưởng lão nội môn và trưởng lão trung tâm cùng với đệ tử chân
truyền sẽ cùng được phi thắng, đúng không?
Có lẽ thật ra 1000 tấm không đủ lắm.
Nhưng hiểu thì hiểu, nhu cầu phi thăng thượng tiên giới của chính bọn họ vẫn
hiển hiện ngay trước mắt đây.
“Khương lão tổ, ta ra giá 800 vạn!”
“Đúng, bọn ta ra giá 800 vạn, ngươi lại bán thêm một chút được không?”
Lần này, Thành ca không gật đầu.
Bởi vì… 800 vạn đã không còn thoả mãn được lòng ham muốn của hắn nữa.