Ngay từ đầu, mong muốn của Thành ca là tất cả 306921 tấm Tiên Duyên Lệnh
bán sạch với cái giá 300 vạn.
Cuối cùng kiếm được hơn 900 tỷ tiên tinh đã khiến hắn vô cùng thoả mãn.
Nhưng khi bán, hắn phát hiện bản thân vẫn còn đánh giá thấp mấy người mua
nhiệt tình của Trung Tiên Giới.
Vì thế hắn chỉ có thể “hưởng ứng lời kêu gọi của mọi người”, bất đắc dĩ tạo ra
làn sóng tăng giá.
Đến bây giờ 1000 tấm này, ai cũng đều biết đây là phần cuối cùng.
Đương nhiên hắn muốn bán với cái giá trên trời.
“Các vị, hiện giờ Tiên Duyên Lệnh không còn lại bao nhiêu, ta cũng không thể
thoả mãn nhu cầu của tất cả mọi người.”
“Cho dù có ban phát tấm lòng lớn bán Tiên Duyên Lệnh cuối cùng này cho các
ngươi, vậy những người đang gấp rút đi đường phải làm sao giờ?”
Hắn nhìn về nơi xa, đôi mắt mang theo vẻ đau xót.
“Rất nhiều người bởi vì đường xa, không theo kịp lần bán này.”
“Nếu như bây giờ ta bán hết đi, chẳng phải là sẽ phụ lòng bọn họ sao?”
“Một chén nước phải giữ thăng bằng, từ trước đến nay ta chủ trương công bằng
không cho phép bản thân làm như vậy!”
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, nghĩa là sao?
“Vậy Khương lão tổ ngươi định bán thế nào…”
Thành ca thu hồi ánh mắt, nghiêm nghị nói: “Ta định 8 năm sau làm một cuộc
bán đấu giá, mọi người cạnh tranh công bằng lượt Tiên Duyên Lệnh cuối cùng
này.”
“Đương nhiên, ý định ban đầu của ta cũng không muốn lại tăng giá nữa, giá
thấp nhất quyết định là 700 vạn tiên tinh.”
Đù!
Vào giờ khắc này mọi người có mặt ở đây đều muốn mở miệng chửi bậy một
cách mãnh liệt.
Nhưng mà thực lực của Thành ca quá mạnh mẽ, không ai dám nói ở trước mặt
hắn mà thôi.
Những người này không phải kẻ ngu, một khi làm tiến hành bán đấu giá, giá cả
thật sự không khống chế được.
Cái gì mà tăng giá, đến lúc đó đừng nói 700 vạn hay 800 vạn, chỉ sợ cho dù đến
1000 vạn cũng không thể dừng được.
Hơn nữa hắn còn cố ý quyết định thời gian vào tám năm sau.
Điều này rõ ràng là cho các ngươi thời gian để gom góp tiên tinh, hoàn toàn là ý
đồ đáng chết.
Mặt đất của trung tiên giới đều sắp bị hắn nạo lên một lớp.
Dưới sự “uy danh tối cao” của Khương lão tổ, mọi người cuối cùng chỉ có thể
dẹp đường hồi phủ.
Mà tin tức bán đấu giá của 8 năm sau, cũng nhanh chóng truyền ra ngoài.
Đừng nói những tiên nhân bình thường của trung tiên giới, ngay cả trên dưới
Thiên Khu các cũng trợn mắt há hốc mồm.
Đám Tiên Vương Độ Trần và Diệp Dương tỏ vẻ xem như là bản thân là được
mở rộng tầm mắt.
Không phải họ chưa từng tham gia đấu giá, thậm chí tất cả còn đều là tay già
đời.
Nhưng lấy Tiên Duyên Lệnh ra bán đấu giá, hành động này, bọn chưa từng dám
nghĩ tới việc này.
“Hắn không định dẫn dắt Phi Tiên môn phi thăng sao?”
“Đúng thế, nếu như bán nữa, người của chính Phi Tiên môn đều không thể đi
lên được.”
“Hắn muốn làm gì đây?”
Diệp Dương Tiên Vương bỗng nhiên nghĩ tới chút gì đó, vỗ đùi sợ hãi kêu lên.
“Cái tên này sẽ không định tiếp tục ở lại trung tiên giới chờ đợt tiếp theo chứ?”
Các Tiên Vương trong điện sửng sốt, chợt suýt chút nữa ngất đi.
Người này mới xuất hiện một trăm tám mươi năm mà đã phá vỡ tất cả phép tắc
của trung tiên giới.
Nếu như cứ nán lại thêm nữa, thì thật sự là ép người ta đến phát điên mà.
“Không phải chứ?”
“Cứ như vậy, hắn cứ mãi ở lại trung tiên giới không chịu đi, mỗi đợt đều có thể
bán Tiên Duyên Lệnh hả?
“Mẹ nó, đúng là một kẻ có một không hai ở trung tiên giới mà.”
“Đợt sau không thể bán cho hắn nhiều như vậy nữa.”
“Đúng, không thể bán.”
Nghe thấy lời khiếu nại của mọi người, Độ Trần Tiên Vương lắc đầu không tán
thành.
“Các ngươi nghĩ nhiều rồi, điều đó không xảy ra đâu.”
“Lần tới, sau khi chu kỳ phi thăng quá đi, Tiên Đế lập tức có thể hạ giới.”
“Mặc dù thời gian ở lại của bọn họ không lâu, nhưng tuyệt đối sẽ không mặc kệ
cho người này tiếp tục ở lại.”
“Cho nên hắn nhất định sẽ đi lên.”
Mọi người thật ra cũng nghĩ vậy.
Thảo luận tương tự như vậy cũng xảy ra ở một số bên trong Thái Cổ Tiên Môn
và Ma Môn.
“Rốt cuộc người này muốn làm gì?”
“Không thể nào có việc hắn ở lại trung tiên giới được, đợi cho đến khi Tiên Đế
hạ giới, hắn sẽ chết không có chỗ chôn!”
Vốn tưởng rằng hắn sẽ dẫn dắt tất cả mọi người của Phi Tiên môn, xem ra bây
giờ, hắn không có dự định này.”
“Đúng vậy, xem ra hắn định kiếm một khoản, sau đó một mình trốn lên thượng
tiên giới ư?”
Trong khoảng thời gian này, nhìn thấy Thành ca buôn bán lời nhiều tiên tinh
như vậy, bọn họ vừa hâm mộ đố kị vừa hận.
Có lòng cũng muốn đi mua một chút, nhưng Thái Cổ tông môn ngăn cản không
cho phép.
Vì thế chỉ có thể ở một bên mắng hai câu, sau đó lo lắng suông mà thôi.
“Hắn cũng tàn nhẫn thật đấy!”
“Kẻ địch nhiều nhiều như rơm rạ, hắn hại môn nhân Phi Tiên môn ở lại thê
thảm rồi.”
“Ha ha ha ha, bổn tọa rất mong đợi đấy…”
Mà ở bên Phi Tiên môn, chưởng môn và các trưởng lão cũng khó hiểu vô cùng.
“Lão tổ, ngươi thật sự muốn bán hết Tiên Duyên Lệnh sao?”
“Không thì sao? Cơ hội kiếm tiên tinh tốt như vậy, bỏ lỡ sẽ hối hận cả đời hiểu
không?”
Trong lòng các trưởng lão nói, đương nhiên bọn ta biết kiếm được nhiều.
Nhưng cũng hẳn là đủ rồi chứ.
Nào có bán đồ bán đến mức ngay cả quần lót của mình cũng không giữ lại?
“Vậy… chúng ta làm sao đây?”
“Nếu bán xong, chúng ta đều không thể phi thăng được.”
“Yên tâm đi, các ngươi đều có thể phi thăng.”
“Hả?”
“Chẳng lẽ các ngươi vẫn còn không tin thực lực của ta sao?”
Trước tiên Thành ca cũng không cất bọn họ vào Toàn Cơ Đồ, còn muốn tiếp tục
diễn vài năm nữa.
Vì thế, mọi người chỉ có thể ôm nghi ngờ suy đoán.
Lão tổ quả thật rất thần kỳ, không theo tiêu chuẩn lại có thể tạo ra kỳ tích?
Có cùng nghi hoặc giống bọn họ, còn có đám người Tiêu Hỗn Tịch Vân.
Nghe nói Thành ca sắp bán hết Tiên Duyên Lệnh, bọn họ cũng có chút sốt ruột.
Liệu Khương chưởng môn lão nhân gia hắn có phải quý nhân bận rộn quá nên
quên mất số slot mà hắn đã đồng ý rồi hay không?
Mà với bọn họ, Thành ca chắc chắn cũng trả lời là, đều có thể đi lên cũng giống
như vậy.
Lòng tin của bọn họ dành cho Thành ca có thể nói là sùng bái đến mù quáng,
nghe được câu này ngay tức khắc như ăn một viên an thần.
Trong những ngày tiếp theo, bên ngoài Phi Tiên môn vắng vẻ rất nhiều.
Các Tiên Tôn trong biệt viện ngày ngày vội vàng tu luyện, mà còn lại là các đệ
tử bên trong bên trong môn phái lại đang đắm chìm trong cảm xúc thất vọng và
mất mát.
Vốn tưởng rằng có thể phi thăng tập thể, kết quả bây giờ…
Cũng may Thành ca uy tín cao, có thể thuyết phục mọi người.
Thời gian trôi qua năm này đến năm khác như vậy, ngày bán đấu giá 8 năm sau
cũng dần dần đã đến.
Bên ngoài Phi Tiên môn người đông nghìn nghịt, tập hợp Tiên Tôn đến từ các
thiên vực của trung tiên giới.
Ngoài những người chuẩn bị mua Tiên Duyên Lệnh ra thì đa số đều là đến để
xem trò vui, chứng kiến sự kiện lớn này một phen.
Giống như kỳ vọng của Thành ca, có thời gian 8 năm để chuẩn bị, nhẫn của rất
nhiều người đều đã căng phồng, số lượng tiên tinh tương đối dồi dào.
Một cảnh tượng náo nhiệt lớn như vậy đương nhiên, hắn sẽ không bỏ lỡ, tự
mình ra mặt một chút.
Sau đó hội đấu giá mà muôn người để mắt đến bắt đầu như vậy đấy.
Chưởng môn Nguyên Thực và đại trưởng lão Nguyên Thịnh làm chủ trì, ra giá
từng tấm một.
“Một tấm Tiên Duyên Lệnh, giá thấp là 700 vạn tiên tinh! Mỗi lần thêm giá
không được ít hơn 10 vạn!”
Giọng nói vừa mới dừng lại, lập tức có người dơ bảng hiệu.
“710 vạn!”
“720 vạn!”
“750 vạn!”
“800 vạn!”
“810 vạn!”
…
“1000 vạn!”
“1050 vạn!”
…
“2000 vạn!”
Trong nháy mắt, giá cả của tấm Tiên Duyên Lệnh đầu tiên đã xào đến 2000 vạn.
Tới bước này, rất nhiều người định rút lui.
Quá cao rồi, không bằng đợi tấm tiếp theo.
Dù sao không phải là có tổng cộng trên ngàn tấm sao?
Cuối cùng, tấm Tiên Duyên Lệnh đầu tiên thành giao, giá cả là 2130 vạn.
“Tấm Tiên Duyên Lệnh thứ hai…”
Cũng không cần Nguyên Chân nói thêm cái gì về giá thầu, phía dưới trực tiếp
có người hô: “800 vạn!”
“1000 vạn!”
Giá cả lại tăng lên cao với tốc độ cực nhanh một lần nữa.