Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 417




Luồng lực lượng quy tắc này đạt tới cấp độ Chuẩn Đế, mấy vị Chuẩn Đế xung

quanh đương nhiên có thể cảm thấy rõ ràng.

“Đây chính là Chuẩn Đế!”

“Đúng vậy, hơn nữa đã đến gần Chuẩn Đế trung kỳ.”

Thương Tật vốn còn tưởng rằng xảy ra vấn đề gì, hiện tại cũng thả lỏng, không

ngớt lời khen ngợi: ‘Quả nhiên không hổ là Đại Đế, đột phá cũng không giống

bình thường như thế!”

Mạc tiên nhân ở một bên nhíu mày nghiêng đầu lão Thương Long này một cái,

bỗng nhiên cảm thấy một chút áp lực cạnh tranh.

Hắn vốn cũng dự định khen câu này.

Kết quả bị cướp lời trước.

Lão long này thật quá đáng, học theo à?

Muốn cướp đoạt vị trí người thân tín đáng tin nhất của mình sao?

Mà lão Thương Long hiển nhiên cũng cảm thấy được ánh mắt của hắn, thế là

ném tới một ánh mắt khiêu khích.

Đừng tưởng rằng chỉ có ngươi biết làm!

Chậc, có thể nhẫn nại, không thể nhẫn nhục!

Mạc tiên nhân giận dữ!

Mặc Ương không biết hai người minh tranh ám đấu, sau khi suy tư một lát mới

nói: “Thế nhưng cảnh giới tiên lực của Thương Thành Đại Đế vẫn là Tiên

Vương cửu phẩm, chuyện này là sao nhỉ?”

“Đúng vậy, cảnh giới không đến Chuẩn Đế, tóm lại vẫn có khác biệt rất lớn.”

“Trình độ ổn định của tiên quốc ở cấp độ Chuẩn Đế là thứ mà cấp độ Tiên

Vương không tài nào sánh được.”

Mấy vị cấp cao của Long tộc mặt ủ mày chau.

“Kiến thức của các ngươi còn chưa đủ!”

Lúc này, Mạc Trần mới đắc ý vuốt râu cười một tiếng: “Theo cái nhìn lão hủ,

đây chẳng những không phải chuyện xấu, mà lại là chuyện tốt!”

“Ồ?”

Thành Ca cũng rất hứng thú: “Tốt theo cách nào?”

“Muốn có được lạc ấn trên tâm quy tắc, chỉ trong quá trình đột phá Chuẩn Đế

mới có cơ hội.”

“Khi những người khác đột phá, nếu lạc ấn thành công, thì trở thành Chuẩn

Đế.”

“Nếu lạc ấn thất bại thì lần sau đột phá nếm thử lại.”

“Mà chưởng môn ngươi có thiên phú dị bẩm, rõ ràng thành công có được lạc ấn

trên tâm quy tắc của quy tắc tốc độ nhưng vẫn không đột phá cảnh giới như cũ.”

“Điều này mang ý nghĩa, lần sau khi ngài lại đột phá, thì có thể lạc ấn quy tắc

chủ khác một lần nữa!”

Ánh mắt Mạc Trần nhìn Thành ca rất nóng bỏng, giọng điệu đột nhiên cao vút.

“Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chưởng môn ngài sẽ trở thành một Chuẩn Đế

duy nhất có được lạc ấn của hai hệ quy tắc!”

“Đây không phải chuyện tốt, thì là gì nữa?”

“Một người duy nhất trên trời dưới đất, chưởng môn quả nhiên là người được

ông trời chọn lựa mà!”

Hắn thổi phồng theo thói quen, đồng thời trong lòng cũng thật sự rung động.

Khí vận của Khương chưởng môn rốt cuộc nồng hậu đến mức nào?

Hoàn toàn sâu không thấy đáy, chuyện như này mà cũng có thể xảy ra trên

người hắn…

Bên kia, đầu tiên mấy vị Chuẩn Đế khác suy tư, sau đó cũng dồn dập trở nên vô

cùng vui mừng.

“Đúng vậy, đúng là như vậy.”

“Thật sự đến Chuẩn Đế, thì không còn có cơ hội lựa chọn nữa.”

“Đại Đế chưa đột phá cảnh giới, lại thêm một cơ hội lạc ấn, chuyện này quả thật

quá khó mà tin nổi…”

“Thật không thể ngờ, quả thực là trong họa có phúc!”

“Hai lạc ấn của hai quy tắc, sức mạnh mang tới sẽ mạnh hơn nhiều Chuẩn Đế

khác cùng giai.”

“Ha ha ha, đây là phúc của toàn bộ Thương Long cốc chúng ta!”

Thành ca nghe được cách nói này, cũng yên tâm.

Hai lạc ấn của hai quy tắc càng mạnh, hắn chỉ cần có thể xác định điểm này là

được.

Đây đúng là chuyện tốt mà những người khác nằm mơ cũng không cầu được.

Về phần nguyên nhân, hắn suy đoán hoặc do cấp độ của Ngộ Đạo Tiên Thụ quá

cao, hoặc do 992 quy tắc chủ quá nhiều, một lạc ấn trên quy tắc căn bản không

đủ để thăng cấp.

Chuyện tốt thì là chuyện tốt, nhưng chuyện này cũng mang ý nghĩa mình cần

càng nhiều đan dược để tiến vào trạng thái đột phá một lần nữa.

Dù sao mỗi lần quá trình lạc ấn, đều cần lượng lớn tiên lực chèo chống.

Sau khi “hội nghị” lần này kết thúc, hắn cố ý tìm đến mấy vị cấp cao của

Thương Long tộc hỏi.

“Thương Long tộc chúng ta, có tài nguyên tu luyện nào mà nhân tộc có thể sử

dụng được, tiên khí, pháp bảo, đan dược, thiên tài địa bảo đều được.”

“Cái này, có thì cũng có…”

“Vậy còn không nhanh lên!”

Thành ca thầm nghĩ mình thật sự hồ đồ, thân là Thương Long Đại Đế, mà lại

quên mình hậu viện cũng là kho bảo bối.

Nhưng chờ đến khi hắn thật sự có được “kho bảo bối” của Thương Long tộc, cả

người cũng trợn tròn mắt.

Trong này chất đống từng đống ngọc thạch, hoàng kim, trân châu, phỉ thúy tỏa

sáng lập loè.

Còn về tài nguyên tu luyện mà nhân tộc có thể dùng quả là có, nhưng cao nhất

cũng chỉ có hai tiên khí thất giai, còn lại đều là từ thất giai trở xuống.

Mà số lượng cũng rất ít.

“Sao lại mộc mạc như vậy?”

Thành ca thất vọng: “Không phải Thanh Long tộc có nhiều như vậy sao?”

Tất cả mấy vị Thương Tật, Thương Khung, Dực Không đều hổ thẹn cúi đầu.

“Những năm gần đây, tộc ta quá xuống dốc, xuất chiến không nhiều, mà phần

lớn tài nguyên có được đều đổi tài nguyên yêu tộc với Thiên Khu các.”

“Hơn nữa không có Đại Đế tọa trấn…”

Thành ca thở dài, đây cũng là chuyện không có cách nào khác mà.

Xem ra mình muốn kiếm nhiều điểm công đức đổi đan dược, còn phải nghĩ

những cách khác thôi.

Hắn nhìn một chút một đống tiên khí bát giai và thất giai trong nhẫn, cuối cùng

vẫn quyết định ra tay cho đám đệ tử Phi Tiên môn kia trước.

Tăng sức chiến đấu của bọn họ lên mới có thể kiếm được càng nhiều ở tiền

tuyến.

Mà mấy ngày nay, đám đệ tử tiền tuyến La Viễn, Tần Sướng, Đường Như cũng

dồn dập tiếp nhận mệnh lệnh của tông môn, chạy về từ tiền tuyến, tất cả hơn

chín mươi người.

“Kỷ sư tỷ, ngươi vội vã triệu hồi chúng ta đến, không phải là bên phía Long cốc

xảy ra chuyện lớn gì chứ?”

“Oa, Ấn sư tỷ, sao các ngươi đều sống lại rồi?”

“Đúng vậy, sao chúng ta được ở Thương Long cốc vậy?”

“Thương Long tộc tốt bụng như vậy sao?”

“Sao tất cả hậu bối của chúng ta cũng lên được rồi, không phải cần Tiên Duyên

Lệnh mới được à?”

Trong Phi Tiên môn, Kỷ Linh Hàm khoát tay áo, ra hiệu bọn họ bình tĩnh đừng

gấp.

“La sư đệ, Tần sư đệ, chuyện là như vậy…”

Nàng kể lại tất cả mọi chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này một lần, cuối

cùng còn chêm thêm suy đoán của mình.

“Thương Long Đại Đế này đối xử quá tốt với chúng ta, ta luôn cảm thấy hắn

chính là Khương chưởng môn.”

“Nhưng ta không biết vì sao, hắn sống chết không chịu thừa nhận.”

Đám người La Viễn, Tần Sướng, Đường Như nghe xong một loạt những gì đã

trải qua này, tất cả đều hưng phấn đến nhảy dựng lên.

“Chuyện này còn gì có mà suy đoán nữa, nhất định chính là Khương chưởng

môn!”

“Đúng vậy, ngoài lão nhân gia hắn, không có khả năng còn có ai khác sẽ thần

kỳ như vậy, hơn nữa còn đối xử tốt với chúng ta như vậy!”

“Ta dám cá cược, chắc chắn Thương Long Đại Đế này chính là hóa thân của

hắn.”

“Không cần nói những chuyện khác, việc sống lại như này cũng chỉ có hắn mới

có thể làm được!”

“Hắn ở đâu, ở Thương Long tổ địa sao, chúng ta lập tức đi tìm hắn!”

Những năm này bọn họ rất mong nhớ chưởng môn, nhớ đến mức sắp điên rồi.

Hiện tại, khi biết hắn ở ngay bên cạnh, nào còn có thể nhịn được chứ?

“Các ngươi không thể đi!”

Ấn Tuyết Nhi đột nhiên ngăn ở cửa đại điện, giang hai cánh tay, bày ra tư thế

một người đã đủ giữ quan ải.

“Vì sao?”

“Người ta là Thương Long Đại Đế, hơn nữa còn ở bên trong tổ địa của mình,

các ngươi lao vào như vậy, chẳng phải sẽ khiến cho trên dưới Thương Long tộc

không vui sao?”

La Viễn nhíu mày: “Rõ ràng đó chính là chưởng môn, ngươi tránh ra!”

Ấn Tuyết Nhi cũng không nhường một bước: “Thương Long Đại Đế đã trải qua

thử thách Phong Long trì, đó chính là long tộc chính cống.”

Nàng cũng có tính toán của mình.

Nàng vốn có lòng ái mộ với Khương chưởng môn, nhưng lại không ôm kỳ vọng

quá lớn.

Dù sao trước kia Kỷ Linh Hàm, Lâm Ninh, Lam Đề đều có cơ hội đều lớn hơn

nàng.

Mà bây giờ, Kỷ sư tỷ không chắc chắn đó là chưởng môn, cũng không có cách

nào thân cận với hắn được.

Lâm Ninh không ở đây, Lam Đề lại mất tích.

Vậy chuyện này chẳng phải mang ý nghĩa cơ hội của mình cuối cùng cũng đến

rồi sao?

Nàng thậm chí ước gì Thành ca mãi mãi đừng để lộ thân phận, như vậy thì mình

thật sự có khả năng mượn cơ hội này độc chiếm hắn.