Để ổn định nhóm người này, đặc biệt là Kỷ sư tỷ, cũng coi như Ấn Tuyết Nhi
tốn không ít công sức.
“Ta thấy các ngươi đều nhớ chưởng môn đến sinh ra ảo giác rồi!”
“Đó chính là Thương Long Đại Đế, lúc ta sống lại, thứ ta nhìn thấy đầu tiên
chính là một con rồng!”
“Thứ được dùng cũng là nghi thức huyết mạch đặc biệt của Long tộc, căn bản
không phải tiên thuật hồi sinh kia của chưởng môn.”
Nếu như Thành ca nghe thấy những lời này của nàng ta nhất định sẽ vuốt đầu an
ủi nàng ấy.
Tuyết Nhi, quả thật nàng là người chu đáo nhất, chủ động chia sẻ ưu phiền vì ta.
Có điều đám người Mạc Trần và Đan Thái phía sau thì lặng lẽ không nói gì.
Ngươi đang mở mồm ngụy biện đấy nhá!
Hôm đó lúc sống lại, rõ ràng chưởng môn là hình người, hơn nữa làm gì có nghi
thức huyết mạch đặc biệt gì?
Chỉ là nàng đã nói như vậy, những người khác còn thật sự đã dừng lại.
Ấn Tuyết Nhi là người có kinh nghiệm hôid sinh mà, lời của người ta có sức
thuyết phục nhất rồi.
“Thật sao?”
Kỷ Linh Hàm bỗng nhiên thất vọng ngồi trở về.
Ấn Tuyết Nhi vỗ ngực thề thốt: “Sư tỷ, lẽ nào tỷ vẫn chưa tin tưởng ta sao? Ta
đã lừa tỷ bao giờ chưa?”
Bây giờ ngươi đang lừa bịp đó, hơn nữa còn lừa người quá thâm hậu luôn rồi.
Đám người Mạc Trần Đan Thái phía sau điên cuồng phỉ nhổ.
Chỉ có điều, Kỷ Linh Hàm lại thật sự tin rồi.
Cách đây nhiều năm về trước, Ấn Tuyết Nhi – đại tổng quản nội vụ trong tông
môn chưa từng lừa nàng lấy một lần nào.
“Hầy, xem ra là ta nghĩ nhiều rồi…”
Đám người La Viễn Tần Sướng cũng đành thở dài.
“Nếu như hắn thật sự là Khương chưởng môn thì tốt biết mấy.”
“Đúng vậy, cũng không biết chưởng môn còn sống hay đã chết.”
Lời này của bọn họ vừa dứt, Thành ca đã chủ động đến tận cửa rồi.
Vừa nhìn liếc một cái, đám người La Viễn cũng đều trở về rồi ư?
Trong đại điện này đột nhiên xuất hiện thêm mười mấy vị Chuẩn Đế.
Hắn bất giác lau mồ hôi, cũng may ca chưa bị lộ thân phận, nếu không thì cảnh
giới của chưởng môn còn cao bằng đệ tử, việc này sẽ mất mặt biết bao nhiêu
chứ.
“Ha ha, mọi người đều ở đây sao?”
Ấn Tuyết Nhi là người đầu tiên bước lên đón hắn: “Oa, Thương Long Đại Đế,
ngươi đến rồi sao, ta còn tưởng rằng người đã quên hết chúng ta rồi chứ!”
Nàng như yến bay về rừng mà sà vào trong lòng Thành ca, còn dùng đầu cọ cọ,
hoàn toàn không để ý đây là thân thể Thương Long.
Thành ca có chút trở tay không kịp, chỉ có thể cười ha ha một cái: “Sao có thể
chứ, ta ngưỡng mộ Khương chưởng môn như thế, người của ngài ấy cũng chính
là người của ta mà”
“Vậy sau này ta có thể đi tìm ngươi chơi cùng không? Ngươi đã cứu người ta,
người ta còn muốn cảm ơn ngươi nhiều nữa cơ.”
Ấn Tuyết Nhi không hề khách khí, trực tiếp ngồi lên trên cánh tay rồng vững
trãi của hắn.
Đôi chân thon thả đung đưa trên không trung, đầu tựa lên trên, còn duỗi những
ngón tay thon dài ra nhẹ nhàng vẽ những vòng tròn trên cổ rồng của hắn.
“Khụ, chúng ta đều là người một nhà, không cần xa cách như vậy…”
Hắn âm thầm nhếch khóe miệng, ngươi chơi trò gì đây hả?
Trêu ghẹo ca trước mặt nhiều người vậy hả?
Hàm muội tử vẫn đang ở bên cạnh đấy! Mặc dù hiện giờ nàng ấy vẫn chưa biết
đây là ta, nhưng tương lai sớm muộn cũng biết thôi!
Đến lúc đó giải thích sao đây?
“Tuyết Nhi, ngươi thế này thì còn ra thể thống gì nữa, còn không mau xuống
đây!”
Kỷ Linh Hàm nhíu đôi lông mày, nghiêm mặt.
“Thương Long Đại Đế, xin hãy thứ lỗi cho sự vô lễ của môn nhân ta, ta nhất
định sẽ trách phạt nàng…”
Bây giờ nàng thật sự coi Thành ca là Thương Long Đại Đế rồi, tự nhiên phải
chú ý lễ nghi.
Thành ca xua tay cười nói: “Không sao, không sao, ta không quan tâm những
nghi lễ này lắm”
Có được câu trách phạt này của Kỷ sư tỷ, Ấn Tuyết Nhi cũng biết bản thân hơi
quá đáng, vội thè lưỡi rồi nhảy xuống.
Thành ca vừa nãy còn cảm thấy hành động của nàng ta quá mức thân thiết, bây
giờ lại cảm thấy có chút hụt hẫng rồi.
Sao lại không tiếp tục nữa chứ?
“Tham kiến Thương Long Đại Đế!”
“Đa tạ ngài đã cứu nhiều người của tông môn ta như vậy, còn tặng nhiều báu vật
quý như vậy, cho chúng ta đất dung thân!”
Là đại tổng quản ngoại vụ của Phi Thiên môn, La Viễn dẫn đầu đám người,
đồng loạt vái lạy.
“n tình này, chúng ta cả đời không quên, tương lai nhất định sẽ báo đáp!”
Nghe thấy hắn ta nói như vậy, Khương Thành liền yên tâm rồi.
Xem ra tên tiểu tử này chưa nhận ra mình.
Hắn cũng không khách khí, trực tiếp bày số tiên khí thất giai bát giai và tiên bảo
mà Thanh Long cốc thắng được ra.
“Kỷ chưởng môn, ta đến đây là để tặng bảo bối cho các vị!”
“Ta thấy trang bị khắp người của mấy môn nhân trong tông môn này của các vị
cũng tồi tàn quá, Ma Vương còn mặc đồ lục giai, ảnh hưởng nghiêm trọng đến
hình tượng chung của Thương Long cốc chúng ta…”
Ơ cái này!
Còn có cả kiểu lý do tặng bảo vật như vậy sao?
Kỷ Linh Hàm và đám người La Viễn mắt A chữ mồm chữ O.
Thương Long Đại Đế thông qua Phong Long trì, dựa theo ước định đã thắng mà
hốt được của bên Thanh Long cốc một đống bảo vật.
Chuyện này họ có nghe nói rồi, nhưng trước giờ chưa từng nghĩ nó có liên quan
gì với bản thân.
Vậy mà số bảo vật này đều chuẩn bị vì đám người bọn họ ư?
NhìntTiên khí đầy màu sắc bay lơ lửng trên bầu trời, cảm nhận được những dao
động mạnh mẽ phát ra từ những tiên khí, rất nhiều con mắt đệ tử đều dừng lại,
suýt nữa thì chảy nước miếng ngay tại chỗ.
Thành ca nói đúng lắm, trang bị hiện tại của bọn họ quá rách rát.
“Cái, cái này thật sự là tặng cho chúng ta sao?”
“Còn có thể là giả sao?”
“Cái này cũng quý giá quá rồi, sao chúng ta không ngại cho được…”
La Viễn trên miệng thì nói như vậy, nhưng ánh mặt lại không hề rời khỏi thanh
tiên kiếm bát giai kia.
Thanh kiếm đó là quy tắc thổ, vừa hay là quy tắc mà hắn ta cần tu luyện sau khi
thăng lên Chuẩn Đế.
Nếu như có được thanh kiếm này, vậy thì việc đối mặt với những Ma tu khác
trên con đường phía trước cũng sẽ không còn bị động như vậy nữa, thậm chí có
nó còn có thể nắm chắc việc giết được những Ma tu cùng cấp.
Điều này quả thật là cám dỗ quá lớn với hắn.
Kỷ Linh Hàm mấp máy môi, muốn nói chúng ta không thể nhận, vậy mà nhìn
vẻ mặt thèm khát của đám sư đệ, sư muội và sư điệt ở bên cạnh, nàng không nói
ra được lời từ chối.
“Vậy thì bọn ta từ chối không bằng tuân theo rồi.”
“Tấm lòng này của Đại Đế, bọn ta xin ghi nhớ trong tim.”
“Sau này nếu như Thương Long cốc có gì sai khiến, bọn ta xin xung phong đầu
tiên!”
Thành ca không nói gì, quả thật các ngươi rất thật thà.
Sau khi hắn rời đi, đám đệ tử vui mừng khôn xiết thay trang bị mới lên.
Hầu hết đám Chuẩn Đế đã hốt hết tiên khí bát giai đi rồi, cũng xem như là theo
kịp những đãi ngộ của Chuẩn Đế ở hai giới Tiên Ma, mà cấp độ Ma Vương,
phần lớn cũng lấy được tiên khí thất giai. Nhìn thấy biểu cảm của đám người đó
vui mừng hò reo, Kỷ Linh Hàm cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng cũng có chút lo
lắng.
“Sư tỷ, mọi người đều có được tiên khí mới, thực lực tăng mạnh, sao tỷ còn mặt
mày ưu tư thế?”
“Haizzz…”
Kỷ Linh Hàm thở dài một hơi: “Những cái tốt một cách vô duyên vô cớ thường
đại diện một ý đồ gì khác. Thương Long Đại Đế quá tốt với chúng ta rồi.”
“Ta không muốn nghĩ những chỗ không tốt của hắn, nhưng nợ hắn nhiều tình
nghĩa như vậy, ta luôn cảm thấy trong lòng bất an.”
Nàng nghi ngờ rằng liệu có phải Thương Long Đại Đế đó đang che giấu âm
mưu kế hoạch đáng sợ gì đó không.
Là một chưởng môn, nàng không thể không suy nghĩ chu toàn một chút.
La Viễn ở bên cạnh cũng tỏ vẻ nghiêm nghị gật đầu biểu thị tán đồng.
“Những năm nay, những âm mưu và biến cố mà chúng ta gặp phải đã quá nhiều
rồi.”
“Mặc dù đã nhận đồ của hắn còn nghĩ như vậy rất không tốt, nhưng quả thật
không thể không phòng bị!”
Ấn Tuyết Nhi gần như không nói nên lời.
Đại ca, đại tỷ, nếu như Khương chưởng môn biết hai người nghĩ như vậy nhất
định rất đau lòng. Có điều, mọi người có sự cảnh giác với hắn là rất tốt. Như
vậy cơ hội của ta đây sẽ càng nhiều rồi.
Thế là nàng gật đầu thể hiện tán đồng: “Đúng vậy, mọi người nhất định không
được nhẹ dạ, càng không được quá thân thiết với hắn ta.”
Ngoài bản thân ta ra, nàng âm thầm bổ sung thêm một câu ở trong lòng.
Mà lúc này, Thành ca phía bên kia cũng nhận được một tin tức mà Thương Tật
truyền tới.
“Kỳ Lân tộc đến rồi!”