Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 433




“Còn có ba viên, ba viên cuối cùng!”

“Nếu không ai mua, ta đây sẽ thu hồi.”

Chúng Chuẩn Đế còn lại của Kỳ lân tộc, gấp đến độ dậm chân.

Không phải không muốn mua.

Ngọc trai “cấp Đế Tôn” lớn như vậy, hiếm có như vậy, bọn họ hoàn toàn không

thể cưỡng lại được.

Thậm chí ngay cả nước miếng cũng chảy ra rồi.

Chỉ là, không đủ yêu nguyên tinh!

Nói thật, Thành Ca cũng chính là muốn tìm Kỳ lân tộc, tộc này gần chục tỷ năm

nay là chúa tể của Yêu tộc, sau lưng không biết đã vơ vét và kiếm lời được bao

nhiêu.

Nếu đổi thành tộc khác, ở “cấp Thiên Tôn” cũng đã không ai có thể mua nổi.

Nhưng cho dù là Kỳ lân tộc, cái giá 1 tỷ yêu nguyên tinh này vẫn là quá cao.

Những Chuẩn Đế khác thật sự là không mua nổi.

“Tuấn Soái Đại Đế, quả thật, giá này không đắt, nhưng bọn ta không mua nổi.”

“Đúng vậy, này, này thật sự là quá đáng tiếc…”

Đây cũng chính là đồng minh của Huyền Quy Đại Đế, nếu đổi thành Thanh

Long Đại Đế, Băng Phượng Đại Đế tới đây, chỉ sợ bọn họ đều sẽ trực tiếp ra tay

đoạt.

Thành Ca vừa nhìn cũng biết, sự “béo bở” của Kỳ lân tộc, gần như đã bị mình

vét sạch sẽ.

Vì thế, hắn chu đáo, giúp bọn họ nghĩ ra biện pháp.

“Đối đãi với người nhà, ta không thể quá hà khắc!”

“Như vậy đi, Tiên tinh, Tiên khí, Tiên bảo, Yêu khí, vân vân, cũng có thể tính

vào.”

Chúng Chuẩn Đế nghe thấy phương án này, nhất thời mừng rỡ.

“Thật vậy sao?”

“Tiên khí và Tiên bảo ngươi cũng nhận?”

Thành Ca gật đầu: “Ta chịu thiệt, giá gốc đã giảm, sau này sẽ tìm cách đổi với

Thiên Khu các…”

Nếu thật sự muốn đổi với Thiên Khu các, vậy chắc chắn là sẽ chịu thiệt.

Thiên Khu các cũng không phải là tổ chức từ thiện, Tiên khí ở yêu giới bên này

đổi là sẽ bị ép giá, chi ít cũng rẻ hơn ít nhất một phần ba giá trị thật của tiên

giới.

Nhưng mà Thành Ca hoàn toàn không đổi với Thiên Khu các, hắn chỉ biết, đổi

thành công đức của hệ thống.

Nên tự nhiên cũng không quan tâm đến điều này.

Kỳ lân tộc không biết những con đường đó, nhìn hắn chủ động chịu thiệt, suýt

nữa đều bị hắn làm cho cảm động.

“Tuấn Soái Đại Đế, ngươi thật sự đối đãi nhiệt tình!”

“Điều này khiến chúng ta ngại biết bao!”

“Cảm ơn vì sự hào phóng của ngươi!”

Được, cảm ơn xong rồi.

Miệng thì nói ngại, nhưng bọn họ lấy ra Tiên khí, Tiên bảo, Tiên tinh, với tốc độ

cực nhanh.

Không bao lâu, Tiên khí, Tiên bảo và Tiên tinh rực rỡ muôn màu chất thành

đống ở trước mặt Thành Ca.

Đếm sơ sơ, cũng vượt qua Thanh Long Tộc bên kia.

Sau đó nhanh chóng kiểm kê và định giá trong một lượt, cuối cùng ba viên còn

lại đã được bán.

Đến lúc này, đại hội bán ngọc trai này mới kết thúc tốt đẹp.

“Được rồi, đã hết rồi!”

Thành Ca cũng biết, nếu bán nữa, bọn họ cũng thật sự không mua nổi nữa.

Đám Kỳ lân tại hiện trường, chơi đùa với những viên ngọc trai rất phấn khích,

một số lại có thể trực tiếp nuốt vào bụng.

Thành Ca nhìn lướt qua thu hoạch lần này, cũng vui sướng ngây ngất.

Tóm lại, xem như mọi người cùng vui.

Nhưng mà sau lần giao dịch này của hắn, ngọc trai của Kim hải bên kia sợ là

không còn ai để ý đến nữa.

Rốt cuộc, lần này không chỉ giá thị trường giảm xuống mười lần, mà còn đột

ngột cải thiện phẩm vị của Kỳ lân tộc lên mấy cấp bậc.

Vô hình trung, Thành Ca xem như đã làm được một chuyện tốt, từ nay về sau,

Bạng tộc sẽ không bị dòm ngó, bị nô dịch để sản xuất ngọc trai nữa.

Dù sao, những viên “ngọc trai nhỏ” do bọn họ sản xuất, đã không có giá trị gì

nữa.

Sau này, những Kỳ lân này nhìn lại loại ngọc trai to bằng trứng chim bồ câu,

bằng nắm tay, làm sao còn để mắt tới?

Về những cái to bằng hạt đậu, đó là thứ rác rưởi gì?

“Được rồi, ta phải đi rồi.”

“Hả? Tuấn Soái Đại Đế ngươi muốn đi?”

“Không ở lại chỗ chúng ta vài ngày sao?”

Thành Ca thầm nghĩ, ở lại vài ngày, biến hóa này của ta sẽ quá thời hạn, không

chừng sẽ bị lộ.

“Không được, không được, ta còn có những chuyện quan trọng khác!”

“Qua một thời gian nữa, gặp lại ở Đại hội Vạn yêu!”

“Được, được…”

Chúng Kỳ lân đắm chìm trong thế giới ngọc trai, thuận miệng nói vài câu như

vậy cho có lệ, cũng không ai tới tiễn hắn cả.

Đang định rời đi, đột nhiên, trên không truyền đến tiếng kêu vù vù.

“Huyền Quy Đại Đế, từ từ hẵng đi!”

Thành Ca ngẩng đầu chăm chú nhìn, một con Kỳ lân khổng lồ như bạch ngọc

đạp vào khoảng không.

Quanh thân thể cao lớn của hắn, là mây lành khí tốt, giống như chỉ cần đến gần

hắn, có thể nghịch thiên sửa mệnh, vô cùng thần kỳ.

Hẳn là những vị Kỳ Lân Chuẩn Đế phía trước này đều thấp hơn hắn một cấp độ.

Thành Ca không cần đoán cũng biết, đây chính là Ngọc Lân Đại Đế nắm giữ

“quy tắc phúc”.

Không thể không âm thầm đề phòng.

Nhỡ hắn bất mãn với giao dịch vừa nãy, cảm thấy không ổn, yêu cầu bãi bỏ, vậy

làm sao bây giờ?

Chẳng lẽ mình còn phải nôn ra hết nhiều Yêu nguyên tinh, Tiên khí, Tiên bảo

như vậy sao?

Thành Ca tỏ vẻ không thể nào!

Đến lúc đó, cho dù là xé rách mặt, đại chiến một hồi, cũng nhất định phải mang

toàn bộ đi!

“Ha ha ha…”

Ngọc Lân Đại Đế vừa mới đến, còn không rõ đã xảy ra chuyện gì.

Đối mặt với “đồng minh” này của hắn, thái độ vẫn là rất khách sáo.

“Huyền Quy Đại Đế, ngươi tới nơi này của ta, sao không nói trước một

tiếng…”

Hắn mới nói được một nửa, bỗng nhiên dừng lại.

Bởi vì hắn nhìn thấy những viên ngọc trai khổng lồ đeo trên cổ của những Kỳ

lân khác.

Nhất thời, mắt hắn mở to như chuông đồng, trở nên cực kỳ khó tin.

“Các ngươi… những viên ngọc trai này, ở đâu ra vậy?”

“Sao lớn như vậy?”

Những viên kích thước như bóng rổ cũng thôi đi, bản thân Ngọc Lân Đại Đế

cũng cất giữ mấy viên, bình thường vẫn xem như bảo bối.

Lúc bế quan, thỉnh thoảng không nhịn được cũng lấy ra ngắm nghía.

Lớn như bàn tròn như vậy, thật sự là hắn chưa từng thấy qua.

Về phần lớn như cái nhà, cái đó đã phá bỏ nhận thức của hắn.

Sao có thể có một viên ngọc trai lớn, hiện ra bảy màu như vậy trên thế gian?

Điều này là không thể!

Nhưng mà bất kể hắn dùng tiên hồn hay là yêu lực, quy tắc chi lực, để cảm

nhận, thăm dò, kết quả đạt được đều như nhau.

Những viên ngọc trai này là thật!

Không có tỳ vết nào, không phải hàng nhái, lại càng không phải thủ thuật che

mắt.

Kỳ Uyên vừa vuốt ve ngọc trai, vừa cười nói: “Khà, khà bẩm Đại Đế, đây là

Tuấn Soái Đại Đế vừa mới bán cho chúng ta!”

“Tuấn Soái Đại Đế là ai?”

Trong lúc nhất thời, Ngọc Lân Đại Đế không phản ứng kịp.

Kỳ Mãnh và các vị Chuẩn Đế vội vàng đi đến giải thích một chút quá trình sự

việc.

Biết được những ngọc trai này đều là “Huyền Quy Đại Đế” vừa mới bán, ánh

mắt của Ngọc Lân Đại Đế liền thay đổi.

Đột nhiên, hắn xoay người, ánh mắt sáng ngời nhìn thẳng Thành Ca.

“Huyền Quy… Tuấn Soái Đại Đế, ngọc trai cấp Đế Tôn này của ngươi, có còn

hàng chăng?”

Thành Ca suýt nữa phụt nước.

Vốn còn tưởng rằng, vị Kỳ Lân Đại Đế này sẽ tức giận.

Dù sao dùng một đống đồ không cần thiết, đổi lấy một đống đồ cần thiết cho tu

luyện.

Kết quả, vậy mà hắn cũng muốn mua?

Hắn nào có biết, vị Kỳ Lân Đại Đế vừa nhìn thấy những ngọc trai này, đã sắp

bất động đến nơi rồi.

Bên cạnh đó, còn có sự căm tức và phẫn nộ nồng nặc.

Phẩm chất, kích thước của ngọc trai ở Kỳ lân tộc, thông thường đại biểu cho

mặt mũi, thân phận.

Hắn đường đường là Đại Đế, ngọc trai tốt nhất cũng chỉ có kích thước cấp Chí

Tôn.

Mà hiện tại Chuẩn Đế dưới trướng của mình, đều có “cấp Thiên Tôn”, thậm chí,

có ngọc trai “cấp Đế Tôn” to như cái nhà.

Vậy nếu tương lai cùng đi ra ngoài, Đại Đế như hắn biết giấu mặt vào đâu?

Chẳng phải là sẽ bị người cười rụng răng?

Sao còn tồn tại được trong đám Kỳ lân?

Hắn nhất định phải có!

Chẳng những phải có, còn phải là “cấp Đế Tôn” lớn nhất.

Cấp Thiên Tôn cũng không thể hiện được thân phận của hắn!

Nhưng với tư cách là Đại Đế, dù sao cũng không thể ngang nhiên cướp đoạt của

thuộc hạ, ăn vậy cũng quá khó coi.

Cho nên, hắn cũng chỉ có thể tìm mua từ Thành Ca.