Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 432




Đối với Thành Ca mà nói, 5 viên ngọc siêu lớn này, cũng chỉ là chuyện của 1

điểm công đức.

Hắn chỉ là dựa theo kiểu dáng trong tưởng tượng của mình, tùy ý đã tạo ra.

Dù sao cũng không chứa linh khí và tiên khí gì đó, nên rất là đơn giản.

Nhưng với những Kỳ lân này mà nói, đây là thần vật hoàn toàn làm tan nát tâm

trí của bọn họ!

Trước kia, bọn họ cũng nhìn thấy ngọc trai lớn bằng quả bóng rổ rồi, hai vị Đại

Đế là Mặc Lân và Ngọc Lân sống đã nhiều năm như vậy, thật ra cũng có mấy

viên như vậy.

Nhưng ngọc trai khổng lồ to bằng cái bàn tròn như này, bọn họ chưa từng nghe

nói qua, thậm chí không dám nghĩ tới.

Hơn nữa, năm viên ngọc trai này trông rất đẹp.

Không phải là một màu, mà là hỗn hợp của đỏ, vàng, lam, lục và tím.

Trên bề mặt vẫn còn một vệt sương tiên, thoạt nhìn giống như một thần vật từ

trên trời giáng xuống.

Không một Kỳ lân nào có thể cưỡng lại sự cám dỗ của loại thần vật này.

Bọn họ không quan tâm chuyện ngọc trai quá lớn, dù sao yêu thể một khi nở ra,

túy ý sẽ giống như một dãy núi liền nhau.

Cho nên, sau khi nhìn vào nó, sẽ không nhìn đi chỗ khác được nữa.

“Đại Đế!”

“Cái này… Ngọc trai cấp Thiên Tôn, ngươi muốn bán bao nhiêu?”

Khi câu hỏi này được đặt ra, lòng của Kỳ Mãnh và các Chuẩn Đế khác đều run

lên.

Nếu không phải Thành Ca biến thành Huyền Quy Đại Đế, e là những vị Kỳ Lân

Chuẩn Đế này cũng sẽ có suy nghĩ giết người và đoạt bảo.

“Năm viên ngọc trai này quý hiếm như thế nào, các ngươi cũng nhìn ra.”

“Không nói quá chút nào, bất kể tiên giới, hạ giới, cũng không có gì có thể so

sánh được!”

“Giá trị của nó, có thể nói là vô giá!”

Chúng Kỳ lân đều là “người trong ngành”, chỉ có thể thầm gật đầu.

Nếu là trước đây, ngọc trai cấp bậc này, cho dù một tỷ cũng không lấy được?

Bọn họ cũng không mua nổi!

Nhưng mà, Thành Ca chính là “nhân từ” như vậy.

“Ta thật sự không muốn bán thứ tốt như vậy, đặt trong cung của mình sẽ rất có

thể diện, đúng không?”

“Nhưng để đền đáp lòng yêu mến của các ngươi, thôi thì ta nhịn đau từ bỏ thứ

yêu thích!”

“Một giá, hai trăm triệu một viên!”

“Bỏ qua lần này, sẽ không còn lần sau…”

Lời còn chưa dứt, lập tức có hai vị Chuẩn Đế vui mừng khôn xiết, vội vàng nhét

“yêu nguyên tinh” cho Thành Ca.

“Ta mua nó!”

“Là của ta!”

Bọn họ nghĩ, ít nhất cũng phải một tỷ, kết quả “chỉ cần” hai trăm triệu?

Thần vật hiếm có trên đời như vậy, chỉ cần hai trăm triệu?

Vậy còn không chạy nhanh tới đoạt?

Những Chuẩn Đế khác cũng không chịu thua kém, cũng tham gia tranh đoạt.

Còn những Yêu Vương kia, chỉ có thể nhìn hâm mộ ghen tị, bọn họ không có

nhiều yêu nguyên tinh như vậy.

Chỉ là đột nhiên cảm thấy “ngọc trai to bằng quả bóng” trong tay đã không còn

thơm lắm.

Sau một lát, Thành Ca lại ghi một tỷ vào trong sổ.

Sau đó, hắn cũng không dừng lại, nhìn những vị Chuẩn Đế trước mặt vì không

mua được mà ao ước, ghen tị kia, sau đó hắn lại bày ra mười viên ngọc trai cấp

Thiên Tôn “phiên bản bàn tròn”.

“Mười viên cuối cùng, mười viên cuối cùng!”

“Bán hết mười viên này, thế gian sẽ không còn thấy cấp Thiên Tôn!”

Có một số Kỳ Lân Chuẩn Đế suýt nữa hộc máu tại chỗ.

Ngươi không phải mới vừa nói, thứ này vô cùng quý hiếm, chuẩn bị giữ lại sao?

Không phải nói bỏ qua lần này, sẽ không có lần sau sao?

Sao tùy ý lại có thể lấy ra mười viên?

Rốt cuộc, ngươi có bao nhiêu?

Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy, nhưng chung quy lại, bọn họ vẫn không khỏi

bị dụ dỗ, lại một lần nữa, lấy 10 viên này.

Thành Ca lặng lẽ kiểm kê một chút yêu nguyên tinh, thở dài một tiếng.

“Haizzz, hiện tại ngọc trai cấp Thiên Tôn đều thuộc về Kỳ lân tộc các ngươi…”

Vốn những Chuẩn Đế còn vô cùng “đau đớn”, bỗng trở nên tự hào.

Đeo những viên ngọc trai “loại bàn tròn” nhiều màu sắc lên cổ, thể hiện sự kiêu

hãnh và tự hào.

Còn những vị không mua được, đều ao ước, ghen tị.

Thành Ca thấy cũng đã tới thời khắc quan trọng, vì thế lại long trọng tung ra sản

phẩm mới.

“Thật ra, bản đế còn có mấy viên gia bảo dưới đáy hòm, chắc chắn không phải

để bán!”

“Chỉ là bổn đế yếu lòng, thật sự không thể nhìn các ngươi thất vọng…”

“Dù phải cắt thịt trên người mình, cũng muốn thỏa mãn nhu cầu của các ngươi,

đúng chứ?”

“Mời ngọc trai cấp Đế Tôn!”

Tén tén tén ten!

Bảy viên ngọc trai lóng lánh to như một căn nhà!

Phụt!

Thương Long nữ đế xem kịch ở chỗ tối, cũng muốn phì ra.

Lần này, toàn trường không kinh hãi, mà là rơi vào trạng thái đờ đẫn.

Viên ngọc trai to bằng chiếc bàn tròn đã phá vỡ trí tưởng tượng của họ.

Phải biết rằng, ngọc trai lớn cỡ nắm tay thường đã được bọn họ xem như vật chí

bảo, sợ sứt, sợ sờ.

Hiện tại ngọc trai to bằng cái nhà như này, bọn họ sao có thể chịu nổi.

Thậm chí hoài nghi chính mình phải chăng đã đến một thế giới khác, mà thế

giới này có thể sản xuất nhiều ngọc trai lớn như vậy.

“Này, này này này, này thật là ngọc trai sao?”

Bề mặt của bảy viên ngọc trai sáng lấp lánh với bảy màu đỏ, cam, vàng, xanh lá

cây, xanh, xanh nước biển và tím, rực rỡ tới loá mắt.

Mặt ngoài cũng chứa đầy những lớp sương mù đặc biệt.

Dưới sự chiếu rọi của các màu sắc sặc sỡ, nó cũng không ngừng biến đổi màu

sắc.

“Cái này cũng quá lớn rồi?”

“Lại có ngọc trai phẩm cấp như thế, trước kia cũng chưa bao giờ nghe nói!”

Thành Ca nghe vậy, cười lớn.

“Ha ha ha, thật ra, chuyện này vẫn phải trách ta!”

“Trăm tỷ năm nay, những ngọc trai phẩm chất cao, đều bị cá nhân ta cất làm của

riêng.”

“Những thứ các ngươi mua được trước đây, đều là đồ thừa, là thứ phẩm.”

Dù sao hắn cũng không phải là Huyền Quy Đại Đế thật, hoàn toàn không sợ

những lời này khiến Kỳ lân tộc không vui.

Quả nhiên, những vị Chuẩn Đế này nghe đến đây, sắc mặt đều hơi mất tự nhiên.

Thứ trước kia mua được, đều là đồ thừa, là thứ phẩm?

Cảm thấy trước đây, đường đường Kỳ lân tộc lại bị Yêu tộc của Kim hải bên

kia, xem như đồ nhà quê mà đùa giỡn?

“Vậy tại sao lần này ngươi lại muốn bán cho bọn ta?”

“Ta có lỗi, cảm thấy áy náy, dù sao cũng là người nhà đúng không?”

Thành Ca lắc đầu, đổi trắng thay đen.

“Hơn nữa, thế gian ai chẳng biết, Kỳ lân tộc yêu ngọc trai nhất?”

“Bảo kiếm tặng anh hùng, bảo vật tốt nhất nên ở trong tay của người xứng đáng

nhất.”

“Ta cảm thấy, mình không nên ích kỷ như vậy, nên mới lấy ra, chia sẻ cho mọi

người.”

“Nói thật, bảy viên cấp Đế Tôn là hàng trữ cuối cùng của ta, sau khi bán hết, ta

không còn nữa rồi!”

“Nếu các ngươi không tin, vậy bỏ đi vậy.”

“Dù sao thì ta cũng không nỡ, cùng lắm thì ta lại giữ nó cho riêng mình.”

Nói xong, hắn làm bộ phải thu hồi bảy viên “ngọc trai cấp Đế Tôn”.

Những vị Kỳ Lân Chuẩn Đế sốt ruột, ngọc trai to như căn nhà thế này rất hiếm

lạ, đáng giá giấu cả đời.

“Tuấn Soái Đại Đế khoan đã!”

“Chúng ta có nói là không mua đâu!”

“Đúng vậy, đúng vậy, ngươi ngàn vạn lần đừng cất làm của riêng!”

“Bản thân ngươi cũng nói, thế gian ai cũng biết, Kỳ lân tộc chúng ta yêu ngọc

trai nhất, bảo vật này, ngoại trừ chúng ta, những người khác đều không xứng

giữ lấy!”

“Ngươi mau ra giá đi!”

“Đúng đúng đúng, mau ra giá!”

“Hàizzzz!”

Thành Ca tỏ vẻ hơi hối hận, sau đó, lại trải qua một trận chiến tâm lí phức tạp.

Sau đó, dưới ánh mắt mong đợi và bất an của chúng Kỳ Lân Chuẩn Đế, hắn

chậm rãi mở miệng.

“Cấp Đế Tôn này chắc chắn vô giá, nhưng mà ta sao có thể chơi xấu người

nhà?”

“Ta lại cắt máu, phá giá - 1 tỷ yêu nguyên tinh một viên!”

Lời nói vừa dứt, lập tức có bốn vị Chuẩn Đế xông ra, ngay tại chỗ.

“Ta mua!”

“Để cho ta một viên!”

“Ha ha ha, cấp Đế Tôn thuộc về ta!”

Trong nháy mắt đã bán đi bốn viên, Thành Ca không khỏi bùi ngùi, Kỳ lân tộc

này, thật sự là của cải như nước.

So với Thanh Long tộcc, quả thật giống như là người sa cơ thất thế.

Về phần Thương Long tộc, còn không bằng một tên ăn mày.