Thương Tật và Thành ca đang ở phía dưới báo danh, cũng không biết trên tầng
cao nhất đã xảy ra chuyện gì.
Vốn dĩ bọn họ còn tưởng rằng quá trình báo danh này sẽ có nhiều trắc trở.
Ví dụ như Kỳ Lân tộc và các Yêu Đế khác cản trở hoặc đại loại vậy.
Kết quả lại thuận lợi đến mức không thể tưởng tượng nổi, đối phương giống
như sợ bọn họ sẽ không báo danh, vội vàng thêm Thành ca vào.
Sau đó còn rất nhiệt tình dẫn hắn đến “khu tuyển thủ chuẩn bị”.
Rất nhanh, tin tức Thương Long Đại Đế mới chậm chức muốn tham chiến đã
truyền khắp nơi đây.
Thủ lĩnh của một tộc đến tham gia đại hội là rất bình thường, ví dụ như Giác
Cùng Chuẩn Đế của Dương tộc lần trước, chính là thủ lĩnh của Dương tộc.
Nhưng tương tự Thương Long tộc - một viễn cổ hoàng tộc này, đó lại vô cùng
hiếm có.
Yếu trâu còn hơn khỏe bò, địa vị vẫn hiển hiện ở đó, vẫn là sự tồn tại mà đa số
các tộc cần ngửa mặt trông lên giống như cũ.
Đích thân thủ lĩnh của loại bầy tộc này xuất trận, thực sự là khiến cho toàn
trường đều sôi trào lên.
“Thương Long Đại Đế này chọi chơi thật!”
“Ta vẫn chưa từng gặp Thương Long có huyết mạch Cửu Văn đâu.”
“Chỉ dựa vào ưu thế huyết mạch, muốn vượt hai cấp thì khó lắm.”
“Đúng vậy, đại hội Vạn Yêu đánh đến top một trăm thì hầu như tất cả đều là
Chuẩn Đế hậu kì, Chuẩn Đế trung kỳ cũng chỉ là góp cho đủ số.”
Giai đoạn Chuẩn Đế cũng chỉ có ba cảnh giới nhỏ, không giống như trước kia,
có đến chín cảnh giới.
Cũng bởi vì như vậy, sự chênh lệch giữa sơ kỳ, trung kỳ và hậu kỳ là rất lớn, hệt
như khoảng cách giữa hai bờ sông Vận vậy.
Hầu như tương đương với sự chênh lệch giữa Tiên Vương và Chuẩn Đế.
Đây cũng là lý do tại sao Thanh Long Đại Đế phản đối mãnh liệt hắn xuất
chiến, bởi vì trận này không hề khác biệt với một trận chiến vượt cảnh giới.
Đại hội Vạn Yêu lần này, có năm trăm vị Chuẩn Đế đến tham chiến.
Đương nhiên cả Yêu tộc không chỉ có nhiêu đó Chuẩn Đế.
Chỉ là một tộc chỉ có thể phái một vị Chuẩn Đế ra, hơn nữa có vài tiểu tộc cũng
không có Chuẩn Đế, cuối cùng có thể có năm trăm người xem như đã rất nhiều
rồi.
Trong số năm trăm vị Chuẩn Đế này, người có cảnh giới thấp nhất chính là
Khương chưởng môn.
Hắn là Chuẩn Đế sơ kỳ duy nhất.
Những kẻ còn lại, ít nhất cũng là Chuẩn Đế trung kỳ.
Không muốn nhận được sự chú ý cũng không được.
Phía bên ngoài lúc này, là một mảnh âm thanh nói xấu hắn.
Cũng may hắn đã vào khu chuẩn bị, không nghe thấy.
Thành ca đã trải qua nhiều lần chiến đấu lớn nhỏ như vậy, vẫn là lần đầu tiên
trải qua loại thi đấu kiểu này.
Trong lúc nhất thời vẫn là cảm thấy rất mới lạ.
Quy tắc thi đấu của Yêu tộc cũng rất đơn giản mà thô bạo.
Chiến đấu với nhau theo từng đôi, người thắng sẽ được tiến vào vòng tiếp theo,
người thua trực tiếp bị loại bỏ.
Chỉ cần không đánh chết, những thứ khác thì thoải mái.
Hơn năm trăm vị Chuẩn Đế bị chia làm bốn nhóm, có thể đánh đến top tám của
mỗi nhóm, đã coi như là tiến vào Địa bộ.
Trước khi lên đến ngôi vị đầu bảng của một nhóm thì sẽ không chạm mặt với ba
nhóm còn lại.
Khi danh sách phân nhóm của nhóm đầu tiên được đưa ra, tất cả Yêu tộc điều
đầu tiên chú ý đến chính là Chuẩn Đế của bản tộc tham chiến, điều thứ hai chú
ý chính là Thành ca ở đâu.
Không nhìn thấy tên của Thành ca ở trong nhóm bọn họ, nhưng vẫn là một
mảnh xôn xao!
Nhóm đầu tiên, cao thủ Kỳ Uyên của Ngọc Lân tộc dẫn đầu, ngoài ra còn có
mấy đồng minh hộ tống hộ giá của Kỳ Lân tộc như Khổng Tước tộc và Hạc tộc,
Hồ tộc, Hùng tộc.
Ngoại trừ mấy tộc đó ra, nhóm này còn có Cơ Lâm của Băng Phượng tộc.
Rõ ràng nhóm này chính là một loạt Kỳ Lân bao vây loại bỏ cao thủ của phe
phái khác.
Cơ Lâm là Chuẩn Đế hậu kì của Băng Phượng tộc, dưới tình huống bình thường
lọt thẳng vào top tám cũng không có gì kỳ lạ.
Nhưng phân nhóm như vậy, chỉ sợ cuối cùng nàng sẽ dừng lại mười sáu thậm
chí là ba mươi hai, có thể tiến vào Địa bộ đã tính là không tệ rồi.
Đây vẫn là một màn biểu diễn mang tính truyền thống của Kỳ Lân tộc.
Đợt trước bọn họ đã bao vây loại bỏ Huyền Hà của Thanh Long Cốc, làm hại
người sau vừa mới tiến vào ba mươi hai thì đã bị thua.
Còn đợt trước đó nữa, người bọn họ bao vây loại chính là Thương Khung.
Chỉ là Thương Khung quá mạnh mẽ, dưới tình huống như vậy mà vẫn xông vào
vị trí thứ bảy.
Băng Phượng Đại Đế biết rõ cách thức trong đó bị chọc tức chết, ném ánh mắt
phẫn nộ về hướng phe cánh Kỳ Lân ngay tại chỗ.
“Mặc Lân Ngọc Lân, các ngươi chĩa mũi nhọn vào còn có thể rõ ràng hơn một
chút không? Thật sự là ghê tởm!”
Mặc Lân Đại Đế cười nhạo một tiếng: “A, Băng Phượng, phân nhóm đều là tùy
cơ mà.”
“Suy đoán của ngươi sẽ chỉ trở thành vu oan giáng họa thôi.”
Ngọc Lân Đại Đế cũng thản nhiên nói: “Nếu thật sự có thực lực, bất kể là bị
phân ở nhóm nào cũng có thể đột phá vòng vây, không cần oán trời trách đất.”
Mấy tên Yêu Đế Cửu Vĩ, Khổng Tước, Bạch Hạc cũng sôi nổi hùa theo.
Lời của ngươi nói không hề hợp lý, đó là do bản thân không có năng lực, đừng
trách móc việc phân nhóm.
Băng Phượng Đại Đế tức giận đến mức suýt nữa đã rời nơi thi đấu.
Thanh Long Đại Đế tận dụng mọi thứ khuyên mấy câu, muốn có được hảo cảm
của Băng Phượng Đại Đế.
“Cơ Dao, đừng tức giận, không phải từ trước đến nay bọn họ đều là như vậy
sao?”
“Mở rộng lòng, dù sao thì Cơ Lâm có thể tiến vào top ba mươi hai vậy cũng đủ
rồi.”
Băng Phượng Đại Đế Cơ Dao lạnh lùng liếc hắn một cái: “Ngươi bớt bớt đi, kéo
bè kết phái thì ngươi thành thạo nhất, thời điểm cần đến ngươi, ngươi rút lui còn
xa hơn so với bất kì ai khác!”
Lúc trước nàng và Bạch Hổ Đại Đế, Côn Bằng Đại Đế đều từng bị Thanh Long
Đại Đế lôi kéo lại với nhau, dự định sẽ chống lại bá quyền của Kỳ Lân tộc.
Kết quả sau khi Thanh Long Đại Đế lôi kéo người, lại luôn khuyên bọn họ ẩn
nhẫn, căn bản là không muốn xe rách mặt với phe cánh đối diện.
Lâu ngày, lòng người cũng tan, cuối cùng trở thành mạnh ai nấy làm.
Ngay sau đó, danh sách nhóm thứ hai và nhóm thứ ba cũng đưa ra.
Hai tổ này trái lại không dẫn đến những cơn sóng quá lớn.
Hai hệ Chuẩn Đế Côn và Bằng dưới trướng của Côn Bằng Đại Đế đều ở trong
nhóm này, còn Chuẩn Đế của Ám Hoàng tộc và Dương Yêu Vương Sơn Canh
cũng bị phân vào nhóm này.
Về phần nhóm ba, Hổ tộc, Hỏa Phượng tộc, Lang tộc, Vượn tộc mấy chủng tộc
cường lực này nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì đều có thể phá vòng vây mà
ra.
Tất cả lực chú ý của Yêu tộc đều đặt ở nhóm bốn.
Bởi vì có rất nhiều cái tên quen thuộc vẫn chưa xuất hiện trong ba nhóm trước,
chuyện này không thể không khiến cho người ta mơ màng hết lần này đến lần
khác.
Sau khi danh sách của nhóm bốn xuất hiện, toàn trường đầu tiên là ồ lên, sau đó
hoàn toàn sôi trào lên.
Ở nhóm này, cuối cùng mọi người cũng đã nhìn thấy cái tên Thương Thành
Thương Long Đại Đế lâu nay.
Ngoại trừ hắn, trong nhóm này còn có Huyền Hải của Thanh Long tộc và Ngao
Dương của Kim Long tộc!
Trực tiếp đến một trận đại nội chiến của Long tộc.
Ngoài ra, một nhóm này còn có cao thủ cường lực của Mặc Lân tộc Kỳ Thăng,
Chuẩn Đế Kim Tuyến Trùng của Trùng tộc dưới trướng Vạn Phệ Đại Đế, Chuẩn
Đế hậu kì của Thử tộc dưới trướng của Nhĩ Thử Yêu Đế.
Cùng với vài Chuẩn Đế thuộc Kỳ Lân tộc.
Cuối cùng, còn có Chuẩn Đế hậu kỳ Ô Cái của Huyền Quy tộc.
Vừa rồi Thanh Long Đại Đế còn khuyên Băng Phượng nên mở rộng lòng, lần
này chính mình cũng không thể giữ được bình tĩnh.
“Ngọc Lân Mặc Lân, hai người các ngươi làm cái gì vậy?”
“Sao Tam Hoàng tộc của Long cốc bọn ta đều bị phân cùng một nhóm?”
“Đây là muốn bọn ta đại nội chiến sao?”
“Đáng hận!”
Dựa theo việc chia nhóm như thế này, cho dù cuối cùng Long tộc đánh đến đầu
danh của nhóm, thành tích tổng thể cũng sẽ không khá hơn là bao.
Huống chi nhóm này còn có Kỳ Thăng là cường giả lâu đời của Kỳ Lân tộc,
cộng thêm Trùng tộc, Thử tộc, Lộc tộc và mấy Yêu tộc quy thuộc hộ tống hộ
giá khác.
Đây rõ ràng chính là muốn giải quyết Long tộc và Huyền Quy tộc.
Nếu có một người không tốt, không chừng Long tộc đến ngay cả top mười sáu
cũng sẽ không có.
“Huyền Minh, việc phân nhóm là không có vấn đề.” Đứng đầu Thiên Bộ - Mặc
Lân Đại Đế mặt không chút biểu cảm nói.
“Bất kể có chia như thế nào, đều sẽ có người không hài lòng.”
“Chẳng lẽ nhất định phải có lợi với Long tộc các ngươi, mới hợp ý của ngươi
sao, mới xem như công chính sao?”
“Không phải Long tộc các ngươi có Ngao Dương và Thương Thành nổi bật nhất
sao, vừa hay mượn cơ hội này để phân cao thấp, ha ha ha!”
“Đúng vậy, Huyền Hải không phải là đại thái tử của Thanh Long cốc ngươi sao,
chẳng lẽ ngươi không có lòng tin đối với hắn?”
Buổi nói chuyện nói đến mức khiến Thanh Long Đại Đế bực mình một trận,
nhưng lại không thể phản bác.