Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 445




Sau khi phân nhóm đã xác định xong, bốn nhóm Chuẩn Đế nhanh chóng bị

ngăn ra.

Sau đó Thành ca và nhóm Chuẩn Đế thứ tư được dịch chuyển đến phía bắc của

Vạn Yêu cung.

Trận chiến cấp bậc Chuẩn Đế gần như không bị hạn chế về mấy thứ như địa

điểm chiến đấu.

Ngay sau đó trên không trung nhóm này hơn 60 bong bóng bay lên.

Nhìn qua thì mỗi cái không hề lớn, nhưng dưới ảnh hưởng của quy tắc không

gian và các quy luật khác, cho dù Chuẩn Đế có đánh như nào cũng không thành

vấn đề.

Nhưng bong bóng này cũng không ngăn cách bất cứ quy tắc và tiên lực nào cả,

ở bên trong có thể toàn lực phát huy tất cả bản lĩnh.

Mà trong ba nhóm còn lại, cũng đều là những “chiến trường” y chang nhau.

Đây chính là đại chiến của vạn yêu, trong vòng đầu tiên của mỗi nhóm, hơn 60

trận chiến được diễn ra cùng một lúc.

Sẽ không có chuyện một chọi một, những người khác ở dưới quan sát, đợi đến

lượt mình xuất chiến.

Trừ khi ngươi đánh thật nhanh.

Dưới sự theo dõi chăm chú của rất nhiều người, bốn nhóm Chuẩn Đế tự động

được đưa vào trong bong bóng.

Ngoại trừ những người chú ý đến đám Chuẩn Đế, hầu hết yêu tộc đến xem đều

dồn sức chú ý vào Thành ca.

Suy cho cùng, tất cả Chuẩn Đế trong cuộc thi này, cảnh giới của hắn ta thấp

nhất, nhưng “thân phận” lại cao nhất.

Và khi đối thủ bên hắn xuất hiện, tất cả đều nổ ra một tràng cười.

“Hóa ra là hắn.”

“Tước Mỹ Chuẩn Đế của Vân Tước tộc.”

“Chà, đúng là quá hời rồi.”

Cũng không trách phản ứng này của bọn họ.

Vân Tước tộc vốn dĩ không phải là một tộc hùng mạnh, cả bộ tộc đều đang ở

cấp Chuẩn Đế trung kỳ.

Không phải là tộc giỏi đánh nhau.

Cho nên mỗi lần dự thi, hắn chỉ đánh đấm cho có lệ.

Cho đến nay hắn đã tham gia đại hội Vạn Yêu mười lần, bất kể gặp ai cũng

thua, chưa từng thắng ai bao giờ.

Mà lần này gặp Thành ca là Chuẩn Đế sơ kỳ duy nhất.

Đám Yêu Vương và Yêu Tôn của Vân Tước tộc ở bên dưới phấn khích hẳn lên.

“Yeah, trúng số rồi.”

“Ha ha ha Vân Tước tộc chúng ta sắp nở mặt rồi.”

“Đại Đế uy phong quá đi!”

Tước Mỹ Chuẩn Đế là thủ lĩnh của Vân Tước tộc, cũng được những người

trong tộc gọi là Đại Đế.

Nghe những đám lớn đám nhỏ của Vân Tước tộc líu ríu, động tí là reo hò.

Đều hận không thể bay đến bên cạnh tấu cho Đại Đế của bọn họ bản nhạc xuất

chinh.

“Vân Tước tộc chúng ta đánh bại Thương Long tộc, nghĩ thôi cũng vui rồi.”

“Thật không ngờ chiến công đầu tiên là giẫm lên hoàng tộc viễn cổ là Thương

Long tộc.”

Những tộc khác xung quanh đều thay nhau bất mãn.

Mẹ nó thế này cũng hời quá rồi, quá vô lý.

Mặc dù mọi người đều biết vị tân nhiệm Thương Long tộc này chỉ là Chuẩn Đế

sơ kỷ, thua cũng là điều bình thường.

Nhưng với thân phận đó của hắn, Vân Tước tộc thật sự muốn đánh bại hắn, còn

có thể diễu võ dương oai.

Dù sao cũng là trận chiến giữa hai vị Đại Đế.

Sau này sẽ lưu truyền trong tương lại là Vân Tước tộc đã đánh bại Thương

Long tộc.

Đại Đế Thanh Long theo dõi phía trên, thấy cảnh này suýt chút nữa nhảy dựng

lên.

“Ngọc Lân, Mặc Lân, hai ngươi đúng là kinh tởm.”

Sự sắp xếp của trận chiến này nhìn từ ngoài vào có vẻ là ngẫu nhiên, nhưng vì

Mặc Lân là chủ của Thiên Bộ, chủ trì đại hội này, có rất nhiều chỗ để động tay

động chân.

“Rõ ràng là cố ý!”

“Chắc chắn là cố ý khiến cho Long tộc ta mất mặt.”

Trong mắt hắn, đại hội lần này Thành ca cũng là “thứ nhất từ dưới lên”.

Ban đầu hắn nghĩ nếu Thành ca thua dưới tay của những tộc mạnh như Kỳ Lân

tộc, Trùng tộc, Thử tộc, thì cũng không mất mặt cho lắm.

Hoặc là thua trong cuộc chiến của Long tộc thì không nói làm gì.

Kết quả tên khốn đó lại xếp một người “thứ nhất từ dưới lên” đấu với một người

“đứng thứ hai từ dưới lên”.

Lần này mà thua đúng là chẳng còn mặt mũi nào nào nữa.

Điều hắn lo sợ nhất bây giờ đó đó chính là sau này nếu như lưu truyền Vân

Tước tộc đánh bại Thương Long tộc, thì ngay cả thể diện của Thanh Long tộc

cũng sẽ mất sạch.

Đối với sự oán trách của hắn, Mặc Lân Đại Đế bật cười.

“Thanh Long Đại Đế, Vân Tước sức yếu thế nào, mọi người đều rõ như ban

ngày.”

“Đổi lại nếu là nhóm tộc khác, lại chả mong muốn gặp đối thủ yếu như vậy.”

“Chưa nói đến việc trận chiến này là ngẫu nhiên, cho dù thật sự là ta sắp xếp, thì

cũng là chiếu cố Thương Long tộc, ta không biết ngươi bất mãn cái gì.”

Trong mắt hắn ta ngập tràn kì lạ khó đoán.

Các Yêu Đế khác lại còn cười trên nỗi đau của người khác.

“Đúng thế, ước gì gặp được Vân Tước tộc.”

“Đáng tiếc, Chuẩn Đế của tộc ta không có phước như vậy.”

“Thanh Long Đại Đế, ngươi đừng khoe mẽ như vậy…”

“Không phải không phải đâu, lẽ nào ngươi nghĩ Thương Long Đại Đế đánh

không lại hắn à?”

“Nếu đổi thành ta, ta sẽ đội ơn Mặc Lân Đại Đế đã chiếu cố.”

Thanh Long Đại Đến nhẫn nhịn nãy giờ, cuối cùng cũng đấu không lại cái bọn

xấu tính này.

Cuối cùng chỉ tức giận nhìn về bong bóng phía xa xa của Thành ca.

Từ khi con sâu làm rầu nồi canh này xuất hiện, Đại Đế cũng chưa từng được

sống yên ổn.

Dưới con mắt của hàng vạn người, trận đấu giữa kẻ “đứng nhất từ dưới lên” và

kẻ “đứng hai từ dưới lên”, đồng thời lại là “hai vị Đại Đế” cuối cùng cũng bắt

đầu.

Cùng lúc đó, những vị Chuẩn Đế của các nhóm tộc khác cũng bắt đầu trần

chiến.

Những tiếng bàn luận bên ngoài, Thành ca đều nghe thấy hết.

Bản thân bị sắp xếp như vậy, Thành ca không hề có chút bất mãn nào, ngược lại

rất chi là đắc ý luôn.

Quảng bá rộng rãi, thu hút sự chú ý.

Bây giờ ít nhất một nửa Yêu tộc ở dưới khán đài đang tập trung theo dõi trận

này của hắn, ánh đèn sân khấu ngập tràn.

Bản thân lại trở thành tâm điểm chú ý một lần nữa đúng không nhỉ?

“Đa tạ sự cổ vũ nhiệt tình của mọi người.”

“Ta sẽ cố gắng hết mình.”

Hắn ta làm như mình là một minh tinh.

Toàn bộ Yêu tộc ở nơi này đều phỉ nhổ, bọn ta cổ vũ cho ngươi hồi nào?

Sau khi ngươi thua trận này cũng chẳng còn cơ hội để thể hiện nữa đâu.

Mà Tước Mỹ Chuẩn Đế phía đối diện cũng không khá hơn là bao.

Hắn tham gia nhiều lần như vậy, mỗi lần đều lượn một vòng, đều bị loại từ vòng

gửi xe.

Lần này hiếm khi thắng một trận, mà đây vẫn là một trận “vô cùng quan trọng”.

Cơ hội ngàn năm có một này khiến hắn ta suýt rớt nước mắt.

“Mọi người yên tâm, ta nhất định không để các ngươi thất vọng.”

“Lịch sử của Vân Tước tộc là do ta tạo ra.”

“Xin giới thiệu về Vân Tước tộc của chúng ta một chút… nằm trong sơn cốc

nhỏ xinh đẹp của núi Vũ Sơn xanh màu ngọc bích, là một quần tộc đáng yêu có

thể ca múa mỹ lệ… nhóm nhạc đầy màu sắc, đảm nhiệm các lễ hội của các tộc

trong Yêu giới.”

Hắn nhân cơ hội này, đánh bóng tên tuổi Vân Tước tộc.

Nghe hắn thao thao bất tuyệt, Thành cũng hơi bất ngờ.

Mẹ nó, hắn còn làm màu hơn cả ta.

“Huynh đệ có thể tôn trọng nhân vật chính một chút được không?”

Công cuộc giới thiệu quê nhà của Tước Mỹ Chuẩn Đế bị phá hỏng, không khỏi

tức giận.

“Ngươi vội vàng như thế là muốn bị đánh sao?”

“Vốn dĩ ta muốn cho ngươi chút thời gian để thở.”

Thành ca tỏ vẻ bản thân sắp bị hắn đánh bại.

“Vậy ta phải thật sự cảm ơn ngươi…”

Nói xong câu đó hắn kích phát Thương Long Huyết Mạch.

Thân hình lóe lên một cái rồi biến mất trong nháy mắt.

Phía đối diện Tước Mỹ Chuẩn Đế còn chưa kịp chuẩn bị, hắn ta đã bị tấn công

trực diện.

Sức mạnh của 49 Tâm quy tắc mang theo nguồn khí tức dồi dào khủng khiếp,

trong nháy mắt ập lên trên cơ thể của hắn.

Ầm!

Thân ảnh ngũ sắc rực rỡ như sao băng bay lên, ở phía xa xa đập ầm ầm, cơ hồ

không một tiếng động.