Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 467




“Được rồi được rồi, ta biết nên làm thế nào rồi.”

Thành ca cười híp mắt gật đầu một cái.

“Nhanh bắt đầu đi!”

Kỳ Uyên nhìn thấy hắn “đồng ý” cũng uống luôn viên thuốc an thần cuối cùng.

Tiếp theo đây sẽ là thời gian biểu diễn của bản thân rồi.

Trước mặt tất cả Yêu tộc, một lần hành động phế bỏ Thương Long Đại Đế,

người vừa mới lộ ra ánh sáng.

Không chỉ báo thù được cho Kỳ Thăng mà còn lấy được vị trí chủ Địa bộ “vốn

đã thuộc về” Kỳ Lân tộc.

Vì vậy, hắn xông lên trên.

Sau đó thì không còn sau đó nữa rồi.

Hắn cắm đầu vào lạc ấn của bốn mươi chín quy tắc đan xen vào nhau mà thành

vòng xoáy.

Thành ca không có tâm trạng cùng hắn diễn cả buổi mới ra tay.

Dù sao hắn cũng đã hiểu rõ đặc điểm của Kỳ Lân tộc ở bên Kỳ Thăng kia, vậy

nên bây giờ có thể từng giây thì giây thôi.

Kỳ Uyên giống như một chiếc thuyền cô độc lẻ loi lạc giữa biển cả, hắn cảm

nhận được nhiều đòn nặng nề giáng xuống như sự hủy diệt thời gian không gian

và chiếm đoạt âm dương ngũ hành.

Lúc mới bắt đầu dấu ấn quy tắc phúc của hắn còn tăng cường khả năng chống

cự của hắn một cách thần kỳ.

Nhưng ngay sau đó liền bị nhiều quy tắc trực tiếp đánh tan.

Sau một lúc vật lộn như vậy, bức thành che chở Yêu lực bị sụp đổ, cơ thể của

Kỳ Lân khổng lồ tan nát.

Yêu đan và kinh mạch bên trong đều bị phá hủy.

Tiên quốc lóe lên rồi trong chớp mắt sụp đổ, giống như mặt trời tỏa ra mạnh mẽ

sau đó đột nhiên sụp đổ.

Oành!

Chiến trường bong bóng không còn có thể chịu đựng được cấp độ sức mạnh

như thế này rồi cũng bị hủy theo.

Kỳ Uyên mất hết tất cả ý thức đến bay cũng không cách nào duy trì được, ngã

xuống tầng tầng lớp lớp.

Cả sân ồn ào náo động đột nhiên yên tĩnh lại.

Tất cả Yêu tộc đều kinh ngạc ngây người trước một cảnh này.

Đúng là phần lớn Yêu tộc đều coi trọng Thành ca, cho rằng hắn có thể thắng,

nhưng ai có thể ngờ rằng sẽ thắng nhanh đến như vậy.

Trận đấu lúc trước với Kỳ Thăng tốt xấu gì cũng thử nhường đánh một hồi.

Lần này một đòn chỉ một giây?

Đây dù gì cũng là trận chung kết mà!

Những trận chung kết của khóa trước đều là hấp dẫn và gay cấn nhất không

phải sao?

Cho dù là phe cánh của Kỳ Lân gặp nhau ở trận chung kết cũng sẽ biểu diễn

một cuộc so tài đặc sắc.

“Không…”

Khóe mắt Ngọc Lân Đại Đế trừng muốn nứt ra, suýt chút nữa điên lên.

Địa vị của Kỳ Uyên ở Ngọc Lân tộc cũng giống như địa vị của Kỳ Thăng ở Mặc

Lân tộc.

Đều là quyền cao chức trọng, cánh tay đắc lực của Đại Đế, nòng cốt dẫn quân

của trong các Chuẩn Đế.

Lần này phế đi, tổn thất quá nặng nề.

Mặc Lân Đại Đế càng tức giận công tâm, suýt chút nữa thì sức mạnh quy tắc bị

rối loạn.

“Lại phế một đại tướng của tộc ta!”

“Việc tốt của ngươi làm!”

Hắn giống như điên nhắm vào Thành ca mà xông đến.

Nhưng mà lần này, các Yêu Đế khác phản ứng cũng không chậm.

Đặc biệt là hai vị Thanh Long, Bạch Hổ càng vào sân trước khi hắn xông vào,

chắn phía trước Thành ca.

Hiếm khi xuất hiện một chủ Địa bộ không phải phe cánh của Kỳ Lân, bọn họ sẽ

không để cho Khương Thành bị giết như vậy.

Để chống lại sự bá chủ của Kỳ Lân tộc thì nhất định phải bảo vệ.

Ầm!

Ba đại Yêu Đế va chạm, lại dâng lên một cơn bão lớn ở trên cao.

Nhưng thấy nước lũ của quy tắc đó tràn ra xung quanh giống như sóng thần vậy,

cuối cùng quét sạch mấy tầng phía trên của Vạn Yêu cung.

Hệ thủy, giết chóc, tai họa hòa quyện vào nhau thành một đống, toát lên ánh

sáng chói lọi của diệt vong.

Mãi mà không thể tản đi.

“Bọn ngươi dám ra tay với chủ Địa bộ!”

Các Yêu Đế như Cửu Vĩ, Khổng Tước, Hùng Bì, Bạch Hạc, Trạch Lộc, Vạn

Phệ, Kim Sư rối rít giành lên phía trước.

Mà các vị Đại Đế như Băng Phượng, Côn Bằng, Cổ Viên, Huyền Quy cũng

không chịu thua kém, nhao nhao sử dụng quy luật của bản thân chặn ở phía đối

diện.

Một trận đại chiến cuốn sạch toàn bộ Yêu Đế sắp sửa nổ ra.

Cổ Viên Đại Đế lớn tiếng gào to: “Thương Thành đã là chủ nhân Địa bộ!”

“Địa vị của hắn ngang hàng với ta, nếu ai làm hắn bị thương thì chính là kẻ thù

của cả Vạn Yêu cung!”

“Cho dù là chủ Thiên Bộ cũng không có quyền lực này!”

“Hắn đã giết Kỳ Uyên!”

Ngọc Lân Đại Đế ôm thi thể của Kỳ Uyên, hai tròng mắt đỏ tươi như máu tràn

đầy thù hận.

“Đại hội Vạn yêu không cho phép làm hại đến tính mạng, hắn đã phá vỡ điều

luật sắt này!”

Hắn cắn răng, khàn khàn nói: “Đến tư cách tiến vào Địa bộ hắn cũng không có,

còn nói cái gì chủ Địa bộ!”

“Tránh ra, ta muốn xóa bỏ tai họa này!”

Cái gì?

Kỳ Uyên chết rồi?

Các vị Đại Đế vô cùng khiếp sợ, nếu như thực sự như vậy thì cũng thật khó xử

lý.

Lúc trước cái chết của Kim Tuyến Trùng còn có thể nói là Vạn Phệ Đại Đế lúc

bắt đầu muốn tự đào hố chôn mình, không thể trách người khác.

Mà bây giờ nếu Kỳ Uyên đã chết thì mọi việc thật sự làm quá mức rồi.

Dù gì ý định ban đầu của Đại hội Vạn Yêu là tuyển chọn nhân tài, cũng không

phải là để Yêu tộc chém giết lẫn nhau.

Bọn họ nhao nhao lộ ra thần niệm Yêu Hồn tỉ mỉ cảm nhận thì phát hiện Kỳ

Uyên đúng thật là hoàn toàn chết đi hồn bay phách lạc.

Thế này…

Thanh Long Đại Đế không kiềm được lén lút truyền âm oán trách Thành ca.

“Ngươi làm cái gì vậy, đánh tàn phế không sao nhưng giết chết thì không được,

người không hiểu sao?”

“Hắn cũng không phải là đối thủ của ngươi, ngươi ra tay nặng như vậy làm gì?”

“Bây giờ phiền phức rồi…”

Phá vỡ quy tắc thi đấu, cho dù hắn muốn giữ Thành ca lại cũng khó.

Tất cả Yêu tộc cũng xôn xao.

Tiếng nghị luận lao xao khắp nơi, chủ Địa bộ này sẽ không mới lên làm thì bị

trục xuất ra khỏi Địa bộ rồi sau đó xử tử chứ?

Thành ca có hơi lờ mờ.

Hắn không giết Kỳ Uyên.

Hắn tự mình ra tay, bản thân biết rõ nhất, gây khó dễ có chừng mực, Kỳ Uyên

nhất định còn sống.

Nhưng bây giờ lại chết thật rồi, việc này là như thế nào?

“Là Ngọc Lân làm.”

Truyền âm của Thương Linh vang lên mang theo một chút ẩn ý sâu xa.

“Dù sao Kỳ Uyên bị phế rồi thì ở trong mắt hắn cũng không còn giá trị.”

“Hắn không phải hận bình thường đâu, để kéo ngươi xuống khỏi Địa bộ mà

không ngại giết chết người người tộc mình rồi đổ tội!”

Thành ca bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Đúng thật là vừa rồi người đầu tiên bay đến Kỳ Uyên và tiếp xúc với hắn chính

là Ngọc Lân Đại Đế.

Tên này sống chó quá nhỉ?

Còn tưởng là hắn thật sự đau buồn như vậy, không ngờ rằng trong chốc lát ngắn

ngủi như vậy cũng đã nghĩ đến mánh khóe cay độc như vậy.

“Lần này rắc rối rồi.”

Nữ Đế sâu kín nói: “Nếu như không có thân phận của Địa bộ, cho dù Thanh

Long Bạch Hổ muốn giữ ngươi lại cũng khó.”

“Ngươi có cách tránh khỏi?”

Nghe thấy chị này đã suy nghĩ đến đường thoát, Thành ca cười.

Dùng tới sao?

“Không cần nữa, ta có cách khác.”

Đối mặt với sự phẫn nộ của phe cánh Kỳ Lân bên kia cùng với sự thất vọng của

Thanh Long Bạch Hổ Băng Phượng còn có sự mờ mịt của toàn bộ Yêu tộc, hắn

từ từ bay đến giữa hai bên.

Cũng không mở miệng mà trực tiếp vung móng vuốt lấy ra một đoạn truyền âm.

Trên đời này đến cả truyền ảnh tiên khí cũng có, hiển nhiên cũng có tiên khí có

thể thu âm.

Nhưng mà, lén lút truyền âm thì không thu được.

Trên bản chất đó không phải một loại thuộc âm thanh mà là một loại sóng trực

tiếp truyền vào tiên hồn.

Thành ca có thể sử dụng một đoạn truyền âm, thực ra thì tương tự như nhớ lại

lúc trước sau khi Vô Cực Động Thiên bị hủy.

Lợi dụng thời gian, luân hồi, phong ấn cùng cá phương pháp phức tạp để nhìn

thấy những khoảng thời gian lúc trước.

Đổi thành Yêu Đế khác còn không chắc có thể làm được, dù sao thì họ vẫn chưa

từng sửa quy tắc chủ có liên quan.

Tất cả Yêu tộc đều không rõ hắn muốn làm cái gì.

Nhưng rất nhanh sau đó thì một giọng nói quen thuộc vọng lên.

“Thua Kỳ Lân, bọn ta sẽ không bạc đãi ngươi!”

Sắc mặt Mặc Lân Đại Đế thay đổi rõ rệt.

“Ngươi vẫn còn cố làm ra vẻ huyền bí, chết!”

Thanh long Bạch Hổ Cổ Viên Băng Phượng cùng các Yêu Đế khác đồng loạt

chắn trước mặt hắn.

“Đợi hắn mở hết cũng không muộn!”

“Ngươi đang sợ cái gì?”

Bọn họ nghe thấy rồi, đây là giọng nói của Mặc Lân Đại Đế.

Toàn bộ Yêu tộc đều nghe thấy rồi.

Trong yên ắng, tất cả Yêu tộc đều nhận ra điều gì đó.