Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 492




Hắn ở trong đại trận này tùy ý đánh phá, vài chỗ then chốt đã bị nổ tung.

Nước biển bên này, từ sự bình lặng lúc trước trở nên cuộn trào mãnh liệt.

Cho dù là Tiên Vương Tiên Tôn, cũng vẫn sẽ kích hoạt uy năng của đại trận.

Các quan chủ Kỳ Vọng không hiểu về đại trận lắm, ở bên ngoài cũng không

nhìn ra trò gì, đột nhiên tất cả đều trở nên căng thẳng.

Trong một thời gian ngắn ngủi như vậy, bọn chúng là đứng về phía Thành ca

bên này, hy vọng hắn thành công.

Phá giải đại trận, bọn họ mới có thể dùng quân đội để đánh lén, tranh chấp

chiến lợi phẩm.

Thậm chí đến cả Thuần Hoa Tiên Đế ở đối diện cũng đang mong chờ hắn nhanh

chóng thành công, sớm bắt đầu kế hoạch cuối cùng.

Mà Thành ca ở bên trong cũng “không phụ kỳ vọng của mọi người”, rất nhanh

đã hủy diệt rất nhiều các nút ấn trận pháp.

Ngay sau đó, sau khi tìm thấy trận nhãn thì một trận nổ mạnh bùng lên.

Đại trận này đâu có đánh lại được sự công kích cực kì biến thái này của hắn,

mới phản kích được vài giây thì bỗng nhiên tan vỡ!

Sóng biển vô bờ trong phút chốc tiêu tan vào không trung, chỉ để lại hộ thân của

Tiên Tôn và Tiên Vương đầy dưới đất.

Ngoại trừ đó ra, còn có không ít hình bóng chạy trốn về phía xa.

Để thu hút Phi Tiên môn và Thương Long cốc đi sâu vào, Tiên giới cũng làm

cho đội quân này tan tác giống y như thật.

Thế là hiện tại, bọn chúng thành công lừa được Kỳ Vọng.

“Đại trận đã được phá giải!”

“Xông lên!”

Vừa nhìn thấy đại trận đã được phá giải, năm quan chủ các vị cảnh chủ phấn

khích vui mừng tột độ, không nghi ngờ gì về hắn.

“Toàn quân xuất kích, tranh đoạt chiến lợi phẩm!”

“Xông đi!”

Bịch bịch bịch, đại quân phe cánh ủng hộ Kỳ Lân áp đảo toàn diện, xông vào

chiến trường của Khổ Đồ cảnh.

Đi lên thấy người liền chém, thấy nhẫn thì cướp.

Số Tiên Tôn mà trước đây chết trong trận pháp cũng bị bọn chúng vét sạch rồi.

Mà phía sau lúc đó, đám Dực Không Mặc Ương vẫn đang than phiền.

“Lão đại Thương Long, sao ngươi lại có thể yếu đuối như vậy?”

“Kỳ Vọng bắt bọn ta lùi về sau, bọn ta nhất định phải lùi về sau sao?”

Lão Thương Long bĩu môi: “Các ngươi hiểu cái quái gì, đây là do Đại Đế đã hạ

lệnh trước rồi.”

“Ơ, tại sao?”

Đám Đan Thái, Ngụy Miêu cũng rất bất bình.

“Bọn họ đã tỏ rõ việc muốn cướp chiến lợi phẩm!”

“Kỷ sư tỷ, tại sao tỷ cũng can tâm tình nguyện rút lui về sau?”

Kỳ Linh Hàm nhìn ra hướng chiến trường xa xôi, bĩu môi cười.

“Cứ cho là Kỳ Vọng không đuổi bọn ta về phía sau, bọn ta cũng sẽ cố ý để bọn

họ tấn công ở phía trước.”

“Lẽ nào ngươi quên rồi, đối diện còn có một Tiên Đế sao?”

Đám người ngây ra trong giây lát, sau đó biểu cảm toàn bộ đều trở nên vô cùng

đặc sắc.

Trong đại trận, Thuần Hoa Đại Đế và Thông Dương Chuẩn Đế chú ý đến đại

quân đánh lén ở bên này mà lên.

Mặc dù hình như không nhìn thấy Thương Long cốc và Phi Tiên môn, nhưng

vẫn dựa theo kế hoạch ban đầu phát động mai phục.

Đều là đại quân yêu tộc của yêu giới, cũng không thể để cho đối phương sống

trở về.

Thế là phút tiếp theo, lại một Viên Trọc Trọng Thủy trận thành hình, làm cho

từng đám từng đám đại quân yêu giới bị nhốt vào bên trong.

Lần này, uy lực của trận pháp so với trước đây chính là một khái niệm hoàn

toàn khác.

Đa số áp đảo xông vào Yêu Tôn trực tiếp ngã xuống ngay tại chỗ, cảm nhận

được một lực nặng nề.

Đây không phải là lực hấp dẫn, nó giống như bị cuốn vào một vũng lầy hơn.

Tiếp theo đó, nước biển nhanh chóng trở nên đục ngầu và ngưng đọng, thậm chí

xuất hiện một vùng đặc sệt với diện tích lớn.

Một số Yêu Vương đang bay thì phát hiện tốc độ của bản thân càng ngày càng

chậm, đều sắp bị khoá chặt ở chỗ ban đầu không thể động đậy được nữa.

“Đây là cái gì vậy?”

“Là quy tắc trì hoãn!”

“Sao lại như vậy được, đại trận không phải đã bị phá giải rồi sao?”

“Không…”

Bọn chúng căn bản không biết đối diện đã sắp sẵn mai phục, càng không biết

đối diện còn có một Tiên Đế.

Nói thật, sau khi xông qua phát hiện đến một tên địch Chuẩn Đế cũng không có,

Kỳ Vọng đã nhận ra có điều không đúng.

Thế nhưng rất đáng tiếc, đã muộn rồi.

Mai phục của đám lĩnh chủ Khổ Đồ cảnh ở trong chỗ tối, và các cao thủ rút ra

từ các cảnh khác điều tới, tổng cộng có hơn 80 vị Chuẩn Đế toàn lực xuất kích.

Cả đại trận này đã hoàn toàn biến thành một địa ngục ao bùn!

“Giết!”

Thông Dương Chuẩn Đế cầm đầu, dẫn dắt hơn 20 vị Chuẩn Đế xông vào trong

trận!

Vừa nhìn thấy đám cao thủ Kỳ Vọng của yêu tộc, lập tức đỏ lừ đôi mắt gầm gừ

xông lên trên.

“Giết hết bọn chúng cho ta!”

Lão già này lúc đó cũng giống như con trâu điên.

Hơn nữa còn là đem theo loại BUFF điên cuồng khát máu.

Chủ yếu tiếng gọi tổ tông đó trước đây đã đốt cháy hắn, hiện tại nó đang rơi vào

trạng thái cứ gặp yêu liền diệt khẩu.

Kỳ Vọng rất nhanh đã bị đánh đến liên tiếp thất bại phải rút lui.

Không có cách nào, đại trận này là sân nhà của Khổ Đồ cảnh.

Ở trong này, Thông Dương Chuẩn Đế không chịu ảnh hưởng gì.

Mà yêu tộc ai ai cũng đều bị quy tắc trì hoãn ảnh hưởng, thực lực toàn bộ đều

suy yếu đi.

Các thuộc hạ phía sau Kỳ Vọng rất nhanh đã thương vong nặng nề, chỉ có thể

vừa chiến đấu vừa rút lui.

Cũng may hắn là Chuẩn Đế hậu kỳ, đại trận này ảnh hưởng đến hắn không lớn

như vậy.

Nhưng vừa mới thoát thân, xung quanh lại xuất hiện hai Chuẩn Đế hậu kỳ dẫn

theo một đám cao thủ tiên giới!

“Một tên cũng không được để lại!”

“Giết! Giết! Giết!”

Thông Dương tay đưa kiếm vung, tay đưa kiếm vung, tay đưa kiếm vung…

Hắn giống như một chiến thần.

Toàn thân đẫm máu, đánh qua đánh lại, giết đến mức xác chết la liệt khắp nơi.

Kỳ Vọng trong lòng kêu cha gọi mẹ.

Con mẹ nó, cũng không phải là ta bắt ngươi gọi tổ tông, ngươi có cần phải liều

mạng như vậy không?

Hắn nhanh chóng rơi vào trong vòng vây, cũng không có cách nào để thoát

khỏi.

Trong tuyệt vọng, hắn quả nhiên còn có lòng dạ muốn… Thương Thành đi đâu

rồi?

Thành ca không hề bị bao vây.

Bởi vì chiến tích anh dũng của hai trận trước, đám người Thông Dương Chuẩn

Đế cũng hiểu rõ bản thân không phải đối thủ của hắn.

Cho nên để hắn lại cho Thuần Hoa Tiên Đế.

“Đây chính là chiêu đãi của ngươi với bọn Kỳ Vọng sao?”

Trước khi Tiên Đế giáng lâm, cũng coi như Thương Linh trong bóng tối hoàn

toàn hiểu ra kế hoạch của Thành ca rồi.

Thảo nào hắn muốn giữ lại hết đám quân chủ cảnh chủ Kỳ Vọng này lại.

Còn “ám chỉ” bọn chúng có thể cướp chiến lợi phẩm.

Hoá ra chính là vì dẫn bọn họ vào vực thẳm…

“Ta còn tưởng rằng người là muốn chinh phục bọn chúng, vậy mà không ngờ

rằng ngươi lại muốn hại chết hết bọn chúng.”

“Ngươi cũng ác quá nhỉ?”

Năm đó Nữ Đế cũng đã từng giết chết rất nhiều Chuẩn Đế, nhưng đó đều là

những Chuẩn Đế của hai giới Tiên Ma.

Bây giờ những Chuẩn Đế mà Khương Thành hại chết, toàn bộ đều là của yêu

giới.

Đó là tận hơn 50 vị Chuẩn Đế đó!

Lần này đã định trước là một tên cũng không thể sống sót.

“Cao thủ bên phe cánh Kỳ Lân quá nhiều rồi, chết rồi thì cứ chết, cân bằng một

chút thật tốt biết bao?”

Thành ca cười nói: “Hơn nữa chết ở trên chiến trường thật vinh quang biết bao

chứ, chết có ý nghĩa mà!”

Thương Linh sắp không nói được lời nào.

Nghe xem đây là lời của người nói sao?

“Không có cách nào khác để đối phó với bọn Kỳ Vọng nữa rồi sao?”

“Có chứ, nhưng ta lười dùng.”

Thành ca nhún vai, giống như đây là chuyện nhỏ không đáng để nói.

“Nếu đã có thể nhẹ nhàng giết chết, tại sao ta còn phải phiền phức như vậy?”

Thương Linh không hề vì cái chết của Kỳ Vọng mà tiếc nuối, nàng chỉ là có

chút lo lắng.

“Lần này ngươi giết chết nhiều cao thủ Chuẩn Đế của yêu giới như vậy, chuyện

quá lớn rồi! Rất có thể sẽ bị Thiên Bộ luận tội, vị trí chủ Địa Bộ cũng sẽ bị xoá

sổ.”

“Lão tỷ người đừng có mà nói bậy chứ.”

“Cái gì mà bảo ta hại chết chứ?”

Thành ca vẻ mặt vô tội: “Kỳ Vọng cũng đâu có chết trong tay ta, mà là chết

trong tay tiên giới mà.”

“Sao bọn chúng có thể luận tội một công thần liều mạng chiến đấu với tiên giới

như ta chứ, lẽ ra nên tuyên dương ta mới đúng chứ.”

“Cái này….”

Thương Linh đột nhiên phát hiện, đúng thật sự là như vậy.

Nàng biết đây là Khương Thành cố ý bố trí cục diện, nhưng người khác lại

không hề biết gì.

Trong cả chuyện, việc duy nhất mà Thành ca làm đó chính là giấu diếm sự tồn

tại của Tiên Đế.

Hố là Kỳ Vọng tự mình tranh giành nhảy xuống đó.

“Ngươi quả thực quá nguy hiểm!”

“Quá khen quá khen.”

Thành ca đột nhiên hướng về phía không trung hét một tiếng.

“Ca đẹp trai như vậy hả? Nhìn trộm lâu như vậy rồi mà còn chưa chịu ra đây

sao?”