Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 502




Sau khi tiễn đám Chuẩn Đế thiên tài kia xong, dường như Thành ca chẳng cảm

thấy sao hết.

“Được rồi được rồi, mọi người đề về cố gắng tu luyện đi.”

“Giải tán giải tán!”

Cứ giải tán như vậy ấy hả?

Xảy ra chuyện lớn rồi đó.

Thương Tật, Dực Không, Ngao Dương và Nha Tử đều tỏ vẻ bất lực nhìn lão

nhân gia hắn.

“Đại Đế…”

“Việc này, có phải hơi không thỏa đáng không?”

“Đuổi bọn họ đi cũng đồng nghĩa với việc từ chối ý tốt hợp tác từ mấy vị Đại

Đế như Băng Phương, Côn Bằng, Bạch Hổ và Cổ Viên đó!”

“Nếu như có mấy tộc mạnh mẽ này làm đồng minh, vậy thì Kỳ Lân tộc thật sự

không thể động tới chúng ta được nữa rồi…”

“Không có thì có sao chứ?”

Thành ca không kiên nhẫn cắt ngang bọn họ.

“Lẽ nào các ngươi muốn có thêm nhiều đối thủ tranh dành chiến lợi phẩm hơn

hả?”

Vừa dứt lời, ai nấy đều nghẹn họng.

Sau đó đầu lắng như trống bỏi, thái độ quay ngoắt một trăm tám mươi độ.

“Những gì Đại Đế nói vô cùng đúng.”

“Đúng vậy đúng vậy, chúng ta không cần trợ thủ gì hết.”

“Ai đến đây cũng không thèm.”

“Đại Đế anh minh.”

Thậm chí có người còn xấu xa nhìn về phía mười mấy vị Chuẩn Đế mới tới của

Thanh Long Cốc và Kim Long cốc, cứ như là nhìn đối thủ cạnh tranh vậy.

“Liệu chúng ta có nên tống cổ đám Ngao Thiên đi luôn không nhỉ?”

“Đúng vậy, chúng ta đều không cần mà…”

Đám Chuẩn Đế Ngao Thiên thổi râu trừng mắt, suýt chút nữa thì đánh qua đó.

Sau khi bọn họ giải tán, Thương Linh – kẻ trước đó không nói lời nào, giờ mới

nhẹ giọng thở dài một hơi.

“Ta thật sự không thể hiểu nổi ngươi muốn làm gì rồi đấy.”

Thành ca cũng ngạc nhiên: “Vốn dĩ ta còn cho rằng lúc nãy ngươi còn định

khuyên ta ngay tại đó cơ.”

Hắn cũng nhìn ra được, Thương Linh hy vọng bản thân có thể lôi kéo được mấy

tộc như Phượng tộc hay Hổ tộc, sau đó thì chống lại Kỳ Lân tộc.

Mới nãy vừa đuổi đám Chuẩn Đế kia đi, đương nhiên là quay lưng với nguyện

vọng của nàng rồi.

“Ta cũng muốn khuyên ngươi, nhưng mà ngươi có tư cách để tự đưa ra quyết

định.”

Thương Linh đã tận mắt nhìn thấy hắn giết chết Thuần Hoa Đại Đế, đã hoàn

toàn nhìn nhận hắn cùng một địa vị với nàng.

Mà không nhìn nhận hắn như một hậu bối tiếp tục truyền thừa Thương Long tộc

mà cần đến bản thân nàng phải quản lý.

Khương Thành chầm chậm nói: “Thật ra ngày từ lúc bắt đầu, ta cũng không hề

có ý định lôi kéo mấy tộc đó làm đồng minh rồi.”

“Tại sao chứ?”

“Không dùng đến đó.”

Ca đây có hệ thống hack, gặp thần giết thần gặp phật giết phật, hoàn toàn có thể

làm màu một mình, cần quái gì đến đồng minh?

Nếu như đám Yêu Đế đồng ý làm đội cổ vũ thì hắn lại rất hoan nghênh.

Sau khi đám Chuẩn Đế Côn Nhu, Kim Bằng, Cơ Lâm trở về, đám Yêu Đế đều

sửng sốt.

“Sao các ngươi lại quay về hết cả thế này?”

“Xảy ra chuyện gì sao, không phải là ta đã nói tới chỗ của hắn để tích lũy kinh

nghiệm sao?”

“Lẽ nào các ngươi xảy ra mâu thuẫn gì với hắn hả?”

“Đại Đế, cái này không thể trách bọn ta được!”

Đám Chuẩn Đế còn đang đầy một bụng tức đây này, bây giờ càng như thêm dầu

vào lửa, nói hết chuyện Khương Thành không hề thấu tình đạt lý gì gì đó.

Khi biết chuyện bọn họ bị Khương Thành đuổi về, đám Yêu Đế đều tức giận.

“Sao lại như thế chứ!”

“Hắn làm cái gì vậy?”

“Vậy mà lại từ chối ý tốt của chúng ta ư?”

“Đúng là cho thể diện nhưng lại không thèm!”

“Cái gì mà chúng ta không xứng để thử thách hắn cơ?”

“Hắn cho rằng hắn là ai chứ, còn muốn cò kè mặc cả ngồi ngang hàng với bọn

ta sao?”

Cổ Viên Đại Đế nổi giận đùng đùng!

Băng Phượng Đại Đế thì tức đến run cả người!

Côn Bằng Đại Đế thì giận tới nỗi tạo thành từng trận thiên tai!

Bạch Hổ Đại Đế thì… trực tiếp bế quan luôn.

Mà sau khi tin tức này truyền tới bên phía Kỳ Lân tộc thì hai vị Kỳ Lân Đại Đề

cũng sửng sốt.

“Chuyện gì thế này?”

Đáng lẽ đây còn là điều mà bọn họ lo lắng nhất, thật ra mấy vị Yêu Đế trung lập

kia ủng hộ Thương Thành một cái là sẽ lập tức hình thành lên một phe đối lập

mới.

Chuyên chống lại Kỳ Lân tộc.

Cho nên bọn họ mới luôn muốn giải quyết hắn, trước đó còn hủy diệt hai nòng

cốt của “phe đối lập”.

Kết quả giờ thì hay rồi, Thành ca tự mình đẩy đám đồng mình ra xa.

“Hắn muốn làm gì vậy?”

“Hạnh phúc” đến quá đột ngột, bọn họ đều trở tay không kịp.

“Bất kể như thế nào đi đây cũng là một tin tốt trời cho dành cho chúng ta.”

“Đúng vậy, hắn đang tự mình đâm đầu vào đường chết rồi!”

“Mất đi sự ủng hộ của mấy lão quái vật này, bây giờ hắn thân cô thế cô ở yêu

giới, chỉ dựa vào mỗi Thương Long tộc bé nhỏ thì định đấu lại chúng ta kiểu gì

chứ?”

“Đợi đến lúc khải hoàn trở về, thì đó chính là ngày chết của hắn!”

Nhưng mà bọn họ mới vui vẻ được ba ngày thì cả tiên giới đột nhiên xuất hiện

dị tượng.

Tầng tầng lớp lớp mây chồng lên nhau hệt như là bong bóng.

Hào quang cửu sắc chiếu xuyên qua từng đám mây, dường như có thể mờ mờ

nhìn thấy ảo ảnh của vô số chim Thụy đang không ngừng bay lượn quanh đó.

Vô số Yêu tộc đều dừng bước, nhìn lên bầu trời kia, mãi mà không thốt lên gì

được.

Chỉ cảm thấy một nguồn cảnh ý mênh mông rộng lớn không nói rõ ra được

đang quẩn quanh trong đầu, nhưng lại không thể đột phá được.

Vì vậy, vô số Yêu tộc của yêu giới đều đang đứng im tại chỗ.

Mà dường như những Yêu Vương và Chuẩn Đế đã sống lâu hơn đều nghe thấy

được Tiên Tâm thần bí bay bổng.

“Đại đạo Tiên âm tướng phúc!”

“Có ai trở thành Tiên Đế ư!”

“Trời ơi, là ai vậy?”

“Mau mau mau, đừng bỏ lỡ cơ hội ngàn vàng này!”

17 vị Yêu Đế ở yêu giới cũng ngước mắt nhìn trời cao với vẻ mặt ngơ ngác.

Cảng giới của bọn họ càng cao, những thứ nhìn thấy được càng nhiều.

Cho nên bọn họ liếc mắt cái là có thể nhận ra, vị trí chúa tể của quy tắc bói toán

đã đổi người rồi.

Quy tắc bói toán ư?

Vậy nghĩa là… Thuần Hoa Tiên Đế thật sự chết rồi?

Bị Thương Thành giết rồi?

Ngay lập tức, hai vị Kỳ Lân Đại Đế cũng không thể vui nổi nữa.

Điều đó chứng minh rằng, chiến tích trước đó của Thành ca là thật.

Có thể giết chết Tiên Đế, điều đó có nghĩa là gì chứ?

Nghĩa là hắn là một kẻ ngồi ngang hàng với bọn họ.

Đám Yêu Đế Băng Phượng, Côn Bằng, Bạch Hổ, Cổ Viên trước đó không lâu

còn cực kỳ tức giận, cảm thấy Thành ca không xứng ngang hàng với mình, giờ

đây cũng yêu lặng ngước nhìn trời cao, vẻ mặt hơi phức tạp.

“Không ngờ rằng, vậy mà lại là sự thật…”

“Rốt cuộc hắn còn có thể làm gì nữa đây?”

Mà ở bên phía tiền tuyến, tất cả cao thủ của Phi Tiên môn và Thương Long cốc

cũng nhao nhao bước ra ngoài.

“Đại đạo Tiên m!”

“Đây chính là cơ hội tuyệt vời để rèn luyện tiên hồn đó.”

Mạc Trần và Thương Tật hiểu nhiều biết rộng, liếc mắt cái là có thể nhận ra đây

là gì.

“Đại đạo Tiên âm là cái gì cơ?”

“Sau khi Đại Đế giết chết Thuần Hoa Tiên Đế, quy tắc bói toán ra quyết định

Tiên Đế mới.”

Mạc Trần nhanh chóng nói: “Mỗi khi có một Tiên Đế mới, thì dị tượng sẽ giáng

từ trên trời xuống!”

Thương Tật nhanh chóng bổ sung thêm một câu: “Có rất nhiều loại dị tượng,

mà đại đạo Tiên âm của lần này là loại hiếm gặp nhất, hàng chục tỷ năm cũng

không thể thấy được lần nào đâu!”

“Mau mau mau, ngưng thần tĩnh khí ngồi thiền, buông lỏng trói buộc của tiên

hồn và yêu hồn, rời khỏi thân thể để cảm ngộ!”

Giọng nói của Thương Linh cũng vang vọng khắp nơi: “Cơ duyên lần này vô

cùng quan trọng, nếu như tiên hồn có thể chạm vào một chút vết tích của đại

đạo thôi thì tương lai các ngươi cũng có thể dễ dàng thành Đế!”

Vừa dứt lời, tất cả các Chuẩn Đế và Yêu Vương Ma Vương có mặt ở đây suýt

chút nữa thì điên cuồng.

Thành ca thấy có lợi, đương nhiện cũng không tụt lại phía sau.

Đương nhiên giờ phút này, hắn cũng buông lỏng tiên hồn, thả mình ra ngoài,

cảnh vật trước mắt bỗng nhiên biến đối, dường như xuất hiện ở một thế giới

khác.

Dõi mắt trông theo, tiên hồn đã không còn ở trong phạm vi yêu giới nữa rồi.

Mà xuất hiện ở một địa vực không biết tên.

Chẳng qua trước đó đại đạo Tiên âm này như ẩn như hiện, tưởng gần mà lại

chẳng gần.

Bây giờ lại cụ thể hơn chút rồi.

Từ trong Tiên âm lượn lờ kia, tiên hồn của hắn cảm nhận được một ý vị thần bí

mà mơ hồ.