Tiên hồn bay bổng, không ngừng lượn lờ trên bầu trời cao kia.
Cùng với độ cao không ngừng tăng lên, đại đạo Tiên âm trong truyền thuyết
cũng ngày càng phát ra lanh lảnh hơn.
Vậy mà dường như hắn chẳng đạt được lợi ích gì hết.
“Chuyện quái gì thế này?”
“Lẽ nào bọn họ lừa ta?”
“Tiên hồn của anh đây chẳng thăng cấp chút nào hết!”
Thành ca hơi khó hiểu.
Không phải chứ, cho dù là tăng lên chút chút thì cũng có ý nghĩa đúng không?
Ngoài việc có thể nghe thấy đại đạo Tiên m, có thể nghe thấy ý vị thần bí mờ
hồn kia ra, tiên hồn không hề có bất cứ thay đổi gì.
“Cho dù bị tổn hại tiên hôn cũng được mà.”
“Chẳng thay đổi xíu xiu gì hết, anh đây chẳng có chút cảm giác được tham gia
vào xíu nào hết!”
Nhưng hắn lại không hề biết rằng, tất cả đều là do bản thân tiên hồn của hắn quá
đặc biệt.
Tiên hồn của có phân chia cấp bậc, phẩm chất.
Cấp bậc thì dễ nói rồi, tu luyện những công pháp nâng cao cảnh giới tiên hồn,
hoặc nói thẳng ra là uống đan dược thần hồn cũng có thể thăng cấp.
Nhưng phẩm chất lại rất khó thăng cấp.
Bởi vì thứ đó không thể tu luyện được mà chỉ có thể dựa vào cơ duyên.
Từ Phàm Hồn vượt đến phẩm chất Thập Phương được coi là một trong những
tiêu chí của tu luyện giả chân chính.
Mà từ Thập Phương đến phẩm chất Bách Luyện, đó là cơ hội chỉ đạt được khi
tới cảnh giới Nhập Thánh.
Đây cũng là phẩm chất cao nhất mà dù tu sĩ hạ giới có thể đạt được.
Sau khi phi thăng thành tiên, dưới lôi kiếp được được buff sức mạnh bởi quy tắc
thiên địa, một vài tiên nhân có thiên phú xuất chúng mới có thể trải qua quá
trình trở thành tiên hồn, có thể đạt được phẩm chất Thiên Trọng.
Tới cấp bậc Tiên Vương, thời điểm mở tiên quốc, một số tiên hồn của Tiên
Vương thiên tài mới có cơ hội chuyển hóa thành phẩm chất Vạn Cổ.
Mà cơ hội cuối cùng để thăng cấp phẩm chất tiên hồn lại là lúc trở thành Tiên
Đế.
Đến lúc đó, bọn họ có thể vượt qua cả Vạn Cổ.
Phẩm chất tiên hồn càng cao thì đồng nghĩa với cùng một cảnh giới như sức
mạnh của tiên hồn lại thâm hậu hơn nhiều.
Điều động lạc ấn của quy tắc vốn phải cần đến việc thôi thúc sức mạnh tiên hồn,
đồng thời lúc thi triển rất nhiều võ kỹ, tiên thuật, thần thông cũng cần phải tiêu
tốn sức mạnh tiên hồn.
Mà lúc đối địch, cũng có thể dùng tiên hồn để trấn áp kẻ địch.
Từ trước đến nay, không phải là Thành ca sẽ quyết đấu với những kẻ có cảnh
giới cao hơn hắn, mà là số lượng nhiều hơn hắn gấp N lần.
Nhưng quyết đấu trên phương diện tiên hồn, hắn chưa bao giờ chịu thiệt cả.
Bởi vì lúc dưới hạ giới, dưới sự giúp đỡ từ hệ thống, hắn đã hấp thụ được mười
vạn u hồn một cách thần kỳ.
Một lần đó thôi đã trực tiếp khiến tiên hồn của hắn vượt qua Vạn Cổ, phẩm chất
sánh ngang với cả Tiên Đế.
Vậy nên việc hack thăng cấp bất thường này cũng khiến hắn gặp phải một số
vấn đề.
Đó là tiên hồn này của hắn đã tới cấp độ Vạn Cổ, nhưng con đường tới đó
không hề bình thường, cho nên hắn không cùng một loại với những người khác.
Sau khi Nhập Thánh, phi thăng, trở thành Tiên Vương, ba lần này đều là cơ hội
để thăng cấp tiên hồn, nhưng với hắn thì chẳng có ý nghĩa gì hết.
Cũng hệt như lần này, đại đạo Tiên âm đều cực kỳ có lợi với tất cả Yêu Vương,
Chuẩn Đế, chỉ có mình hắn là không được hưởng chút nào.
Bởi vì tiên hồn của hắn đã là dị loại từ lâu rồi.
Hắn phóng mắt trông ra, giữa đám mây phía xa xa còn có hai tiên hồn khác
đang chầm chậm bay lên cao.
Hai người này đều là nhân tộc, nhưng lại không hề quen biết.
“Xem ra dị tượng lần này là ở cả thượng tiên giới.”
“Hơn nữa vị trí xuất hiện còn ngẫu nhiên nữa.”
Tiên hồn của đám người Kỷ Linh Hàm, Thương Tật, Ngao Dương và Mạc Trần,
có lẽ bây giờ đang rải rác khắp các đám mây ở sáu giới rồi.
Thành ca âm thầm quan sát một chút, hai tiên hồn phía đối diện mới chỉ là cảnh
giới Tiên Tôn mà thôi.
Một nam một nữ, tiên hồn của hai người này giống như một quả khí cầu không
nắm bắt được phương hướng, lơ lửng không có chỗ dựa.
Nếu như bình thường ở ngoại giới thì một tu sĩ Linh Đài cảnh cũng có thể thi
triển bí thuật khiến hồn phách rời khỏi cơ thể.
Chứ đừng nói đến tiên nhân, e rằng tiên hồn đã có thể di chuyển tự do ngay cả
khi ở trong một vùng đất nguy hiểm.
Nhưng mà trong khu vực thần bí văng vẳng đại đạo Tiên âm này, tiên hồn lại
yếu ớt không chịu nổi.
Chỉ cần một trận gió nhẹ thôi đều có thể khiến bọn họ chao đảo, tay chân luống
cuống.
“Sư huynh, nơi này nguy hiểm quá, chúng ta đừng lên nữa.”
“Sư muội, đây là cơ duyên trời cho đó. Sư phụ đã nói rồi, nếu lên càng cao thì
thì tiên hồn thăng cấp càng cao đó!”
“Nhưng mà chúng ta đã đến giới hạn rồi.”
“Yêu tâm đi, sư huynh sẽ bảo vệ ngươi, không cần phải sợ gì hết!”
“Ta không hề lo lắng cho bản thân, mà là lo lắng cho ngươi đó…”
“Sư muội, lời này của ngươi làm ta tổn đau lòng đó, trước giờ ta đều thận trọng,
điềm tĩnh và đáng tin cậy mà.”
“Ngươi không biết xấu hổ hả?”
Nhìn cuộc đối thoại kia, Thành ca không khỏi cảm khái, tuổi trẻ tốt thật đấy.
Hắn cũng không tàn bạo đến mức hễ cứ thấy tiên nhận là giết.
Mà từ trên tiên hồn của hai người này, hắn cũng nhìn thấy được hiệu quả của
đại đạo Tiên m.
Mặc dù bọn họ lơ lửng không nắm bắt được phương hướng, nhưng mà tiên hồn
lại trở nên cô đọng thuần túy với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy.
Quả thật hiệu quả thăng cấp cứ hệt như là không ngừng sử dụng tiên đan vậy.
Điều này khiến thành ca rất đố kỵ, bây giờ tiên hồn của bản thân vẫn chẳng chịu
có động tĩnh gì hết.
“Chết tiệt, tại sao chứ?”
Mặc dù Thành ca không hiểu nổi nguyên nhân này, nhưng mà hắn cũng không
thể chấp nhận nổi chuyện như này được.
“Đây không phải là đại ngộ mà nhân vật chính nên có sao!”
“Ta không phục!”
Tiếng hét này của hắn, cuối cùng cũng đã kinh động đến hai người kia.
Sau đó, hai người phản ứng hoàn toàn khác nhau.
Hai huynh muội kia kinh ngạc hoảng sợ, lập tức lùi về phía xa, cứ như là nhìn
thấy mãnh thú từ thủa Hồng Hoang.
Cũng chẳng trách được.
Mặc dù không nhìn ra được cảnh giới tiên hồn của Thành ca, cơ mà chỉ cần so
sánh ngoại hình thôi cũng đã có sự khác biệt không bình thường.
Lòng người giới tu luyện hiểm ác, ai biết trước sẽ gặp phải cái gì chứ.
Nhưng sư huynh thì lại khác.
Sau khi hắn nhìn thấy Thành ca lại lập tức vui vẻ hoan hô.
“Oa, cao thủ tuyệt thế, là Tiên Vương hay Chuẩn Đế đây?”
“Tiền bối dẫn theo bọn ta với!”
Hắn mạnh mẽ vẫy vẫy tay, muốn lao về phía Khương Thành.
Nhưng mà tiên hồn của hắn quá yếu ớt, giãy dụa mãi mà vẫn không thể tiến
thêm nổi một bước, suýt nữa thì bị một cơn gió nhẹ thổi bay trở về.
Thành ca thật sự không nhìn nổi nữa, chỉ đành chủ động bay đến trước mặt hắn.
“Các ngươi là ai, tới từ đâu?”
Hai huynh muội biết là “không thể trốn thoát được”, chỉ đành dừng lại, cẩn thận
dè dặt nói: “Tiền bối, bọn ta không biết ngươi đang tu luyện ở đây.”
“Gia sư nhà ta là Bạch Chân Chuẩn Đế, có lẽ đã từng quen biết ngươi.”
“Bọn ta lập tức rời khỏi đây, chắc chắn không làm phiền ngươi thanh tịnh nữa!”
“Hy vọng ngươi tha thứ cho sự mạo phạm của bọn ta…”
Lời của nàng đúng là không thể bới móc được chút gì.
Tư thái cực kỳ thấp kém, đồng thời cũng âm thầm nhắc đến sư phụ là một vị
Chuẩn Đế mạnh mẽ, nếu như ngươi dám diết bọn ta thì tương lai sẽ gặp phải rắc
rối đấy.
Nhưng mà chưa đợi Thành ca mở lời, vị sư huynh kia đã ồn ào cất tiếng.
“Sư muội, không phải sư phụ của chúng ta là Trường Hải Tiên Vương sao, sao
ngươi có thể trợn mắt nói dối trước mặt tiền bối như thế được?”
Nhìn hắn có vẻ không được vui lắm.
“Ngày nhập môn đầu tiên, sư phụ đã dạy chúng ta phải thành thật, lẽ nào ngươi
quên rồi sao?”
Vị sư muội này suýt bị đồng đội heo làm cho tức chết rồi.
“Tiền bối, sư huynh ta thích ăn nói linh tinh, mong ngươi đừng trách…”
Sư huynh kia lại lớn tiếng cắt ngang nàng: “Ta không hề nói linh tinh, Bạch
Chân Chuẩn Đế là chưởng giáo của Tịnh Từ tông, chúng ta làm gì có tư cách
làm gì gặp mặt hắn, được chưa hả?”
Hắn tức giận nói: “Ngươi coi ta là kẻ hay quên hả?”
“Lẽ nào chúng ta không nhận sư phụ trước mặt người khác được hả, còn phải
nhận Bạch Chân Chuẩn Đế cho nở mày nở mặt ư?
“Ngươi lo lắng vị tiền bối này sẽ xem thường chúng ta đến vậy sao?”
Thành ca lập tức xua tay.
“Đúng là hai nhân tài kiệt xuất, sao mà ta có thể coi thường được cơ chứ?”