Với Thành ca ở phía đối diện, Ly Quang Ma Đế chỉ trực tiếp dùng ba chữ
“muốn chết à”.
Mà khi đối mặt với cao thủ ở cấp bậc Tiên Đế, hắn lại chỉ khiêm tốn dùng hai từ
“trọng thương”.
Dù sao thì cao thủ ở cấp bậc này quá khó để giết.
Tên Thiên âm Tiên Đế sờ sờ bộ râu bạc của mình, lạnh nhạt nói: “Lão hủ không
định nhận thua, nếu ngươi đồng ý bị kẻ khác ngư ông đắc lợi thì cứ việc ra tay.”
Nếu như chỉ có hai người gặp nhau thì hắn sẽ nhận thua không chút do dự.
Như mà bây giờ có đến ba Đế cảnh có mặt ở đây, thế cục cũng hơi khác rồi.
Là hóa thân của quy tắc, mỗi lần Đế cảnh điều động sức mạnh quy tắc thì đều
cực kỳ đáng sợ.
Cũng bởi vậy, lúc bọn họ ra tay, tiên hồn phải chịu tổn hao cực kỳ lớn.
Ly Quang Ma Đế có thể đánh bại hắn, nhưng sau khi đánh bại hắn xong, bản
thân hắn ta cũng sẽ trở nên vô cùng yếu ớt.
Đến lúc đó, Trường Hận Ma Đế ngồi một bên nhìn hai hổ đánh nhau lại chiếm
được món hời rồi.
Đương nhiên Ly Quang Ma Đế cũng biết rất rõ điều này.
Mắt thấy không thể dọa được Thiên âm Tiên Đế, hắn chỉ đành quay ngoắt một
trăm tám mươi độ mà khuyên bảo Trường Hận Ma Đế: “Trường Hận, cục diện
đại chiến Tiên Ma gần đây liên quan đến cả hai giới, ngươi cũng là một trong
những Ma Đế của ma giới chúng ta, hẳn là ngươi không muốn thấy Tiên Giới
an toàn phát triển đâu nhỉ?”
“Dĩ nhiên là không rồi.”
Trường Hận Ma Đế trước đó không nói lời nào, bây giờ vẻ mặt vẫn lạnh lùng
hệt như vậy mà gật đầu.
“Vậy thì tốt! Ta với ngươi hợp lực giết chết kẻ thù là tiên giới này đã, sau đó thì
đấu một trận, thế nào?”
Đề nghị của Ly Quang Ma Đế không hề lay động được Trường Hận Ma Đế.
Trường Hận Ma Đế vẫn thờ ơ nói: “Nếu như ngươi đồng ý sau khi đánh đuổi
Thiên âm xong thì cũng lập tức rút lui, thì ta sẽ đồng ý với ngươi.”
“Cái gì?”
Ly Quang Ma Đế tức giận nói: “Ngươi có ý gì hả? Vì sao ta phải rút lui để
thành toàn cho ngươi cơ chứ?”
Trường Hận Ma Đế lạnh lùng nói: “Để quy tắc hận của ta trở thành vua quy tắc,
chẳng phải cũng có lợi cho ma giới hay sao?”
“Thực lực của ta cao hơn người, nên người rút lui phải là ngươi đó!”
Lúc Ly Quang Ma Đế nói câu này, Trường Hận Ma Đế cười chế nhạo: “Nếu đã
như vậy thì ngươi cần gì phải lấy thế cục của hai giới Tiên Ma để dọa ta chứ,
đều chẳng phải chỉ vì mỗi bản thân hay sao?”
“Ngươi…”
Ly Quang Ma Đế suýt chút nữa thì bị hắn làm cho không nói lên lời.
Thiên âm Tiên Đế vỗ tay cười to: “Hay lắm hay lắm, đều vì bản thân cả mà thôi,
cần gì phải giả mù sa mưa làm gì?”
Trong trận chiến quy tắc này, Tiên Tôn và Ma Vương có thể kề vai sát cảnh
xưng huynh gọi đệ, không có khái niệm phân chia Tiên, Ma, Linh, Yêu gì cả.
Có chăng cũng chỉ là phân chia giữa các phe phái quy tắc mà thôi.
Cùng một quy tắc thì là người một nhà, không cùng một quy tắc thì là kẻ định.
Chẳng có gì để nói hết,
“Trường Hận Ma Đế, thực lực của Ly Quang cao hơn ngươi, chi bằng chúng ta
hợp lực đá hắn ra ngoài đi!”
Thiên âm Tiên Đế cũng đưa ra phương án của mình: “Đợi sau khi đá hắn xong
thì chúng ta đấu một trận công bằng, thế nào?”
Đề nghị của hắn khiến Trường Hận Ma Đế hơi rung động.
Ly Quang Ma Đế ở bên cạnh lo lắng muốn chết: “Trường Hận, ngươi điên rồi
sao? Cho dù ta rời khỏi đây thì liệu ngươi có nắm chắc việc sẽ đánh bại được
tên Thiên âm này không?”
Trường Hận Ma Đế lắc đầu.
Sau đó nói với vẻ mặt không biểu cảm: “Nhưng ít nhất thì hắn dễ đối phó hơn
ngươi nhiều.”
“Ngươi…”
Ly Quang Ma Đế nghiến răng nghiến lợi, căm thù nói: “Nếu đã như vậy thì ta sẽ
giải quyết hắn trước, ngươi đảm bảo mình không xen vào là được!”
Vị trí vua quy tắc chỉ có một, không hề tồn tại vị trí thứ hai.
Mà hai người này lại cực kỳ dè chừng hắn, coi hắn là mục tiêu đầu tiêu phải diệt
trừ.
Chắc chắn không thể liên thủ với hắn được.
Cho nên đây cũng là sự lựa chọn tốt nhất của hắn, giải quyết từng người một,
không để cho bọn họ liên thủ với nhau.
Chẳng qua đề nghị của hắn lại không lay động được Trường Hận Ma Đế.
“So với hắn, ta còn dè chừng ngươi hơn nhiều.”
Thành ca cũng có chút không thể nhìn nổi nữa rồi.
Ba người các ngươi đang chơi trò “thế ba chân vạc” như thời Tam Quốc đấy à?
Thảo luận lâu như vậy rồi mà vẫn chưa có kết quả gì à?
Liệu có phải các ngươi quên mất một phe rồi không?
Chúng ta có thể chơi trò “tứ quốc quân kỳ” mà!
Chơi vui như thế, lý nào lại không cho ta chơi với hả?
“Khụ! Khụ!”
Hắn cố ý hắng giọng hai tiếng để lấy lại sự tồn tại của mình với ba người kia.
Thương Tật và đám tiên nhân phía sau đều lấy tay che mặt, tỏ vẻ cạn lời.
Lão huynh, khó khăn lắm ba Đế cảnh mới chịu phớt lờ chúng ta.
Cứ để bọn họ đấu với nhau trước, chúng ta yêu tâm ngồi im nhìn trước chẳng
phải tốt hơn sao?
Có khi bọn họ lại đánh đến mức ba bên đều thương vong nặng nề, cuối cùng
món hời lại về tay chúng ta ấy chứ.
Thế mà ngươi lại cố ý lên tiếng nhắc nhở họ nữa?
Thành ca khụ một tiếng, ba vị Đế cảnh đều không hẹn mà cùng nhìn qua bên
đó.
Nói thật thì, không phải họ không nhìn thấy Thành ca, mà là họ không coi
Thành ca ra gì mà thôi,
“Chà, suýt thì quên mất, ở đây còn có hai tên Chuẩn Đế nữa.”
Thiên âm Tiên Đế cười ha ha nói: “Hay là, chúng ta giải quyết bọn chúng trước
đã?”
Trường Hận Ma Đế gật đầu: “Được.”
Ly Quang Ma Đế trừng mắt nhìn Thành ca một cái: “Vậy mà ngươi còn không
chịu nhận thua, xem ra ngươi thật sự muốn chết rồi đấy…”
Thành ca tức giận bật lại: “Ta thấy ngươi bị đần thì có.”
“Ngươi nói cái gì cơ?” Ly Quang Ma Đế sa sầm mặt mày, sát tâm nổi lên.
“Haizzz!”
Thành ca nhìn hắn như nhìn một kẻ ngốc mà thở dài một hơi: “Có sẵn đồng
minh mà ngươi không cần, cứ khăng khăng chơi trò lấy một địch hai.”
Ly Quang Ma Đế động lòng, nhưng cũng không quên tức giận nói: “Ngươi có ý
gì?”
Thành ca lạnh lùng nói: “Ta có thể giúp ngươi giải quyết một tên, còn ngươi
giải quyết tên còn lại, như vậy chẳng phải rất tốt hay sao?”
Như thế thì đương nhiên rất tốt.
Đó cũng là kết quá mà Ly Quang Ma Đế hy vọng nhất.
Nhưng vấn đề là, ngươi có làm được không vậy.
“Ha ha ha…”
Thiên âm Tiên Đế đứng bên cạnh cười ra tiếng: “Ly Quang, ngươi sẽ không
trông cậy vào hắn thật đấy chứ?”
“Hắn chỉ là một Chuẩn Đế trung kỳ nho nhỏ mà thôi, muốn xử lý một trong hai
bọn ta ư?”
“Đúng là nằm mơ giữa ban ngày!”
Nói thật thì, đến cả Thương Linh cũng không thể hiểu nổi quyết định của Thành
ca.
“Rốt cuộc ngươi định làm gì vậy hả, rõ ràng như thế không có lợi cho ngươi.”
Thành ca nhíu mày nói: “Ba người đó cứ kiêng dè lẫn nhau, vừa là đồng minh
mà cũng vừa là kẻ thù, ai mà biết được bọn chúng tính định kéo dài đến bao giờ
nữa? Ta không đợi nổi đâu, kết thúc chuyện này nhanh nhanh chẳng phải tốt
hơn biết bao sao?”
Sau khi hình chiếu quy tắc va chạm rồi dừng lại, thì sẽ không còn hiệu quả tu
luyện nữa.
Cứ kéo dài như vậy thì cũng chẳng có ích lợi gì.
“Nhưng thế này thì chẳng phải ngươi đang giúp Ly Quang Ma Đế sao?”
“Nếu như đến cuối ta có thể giải quyết luôn hắn thì sao?”
Ly Quang Ma Đế không hề nghe được cuộc đối thoại bằng truyền âm giữa
Thành ca và Thương Long Nữ Đế.
Cho nên hắn không hề tin tưởng vào Thành ca.
“Dựa vào ngươi thì có thể xử lý được ai cơ chứ…”
“Ngươi cmn lằng nhà lằng nhằng thật đấy, cứ như trẻ con!”
Thành không thể kiên nhẫn nổi nữa mà rút tiên kiếm ra, dùng 49 quy tắc chủ tấn
công về phía Trường Hận Ma Đế.
Ly Quang Ma Đế cực kỳ tức giận.
Thành ca cứ năm lần bảy lượt mắng hắn như cháu vậy, hoàn toàn quên mất rằng
hắn là Ma Đế.
Thật sự không thể nhịn nổi nữa rồi.
Nhưng mà ngay sau đó, hắn trợn trừng mắt lên nhìn.
Thì thấy một trận chiến phong ba bão táp trên hình chiếu giữa 49 lạc ấn quy tắc
chủ và lạc ấn của quy tắc hận ở phía đối diện.
Trường Hận Ma Đế chưa hề chuẩn bị gì, bất ngờ không đề phòng, còn chưa kịp
thúc giục hóa thân quy tắc để hộ thể, vậy nên bị hất ra khỏi mặt đất!
Sau đó bay ngược về phía sau.
Ngay đòn đầu tiên mà đã bị thương nặng.
Mà lúc hắn đang điều động hóa thân của quy tắc hận để ngăn cản 49 lạc ấn quy
tắc kia ở bên ngoài thì Thành ca cũng không hề do dự lấy tiên hồn của mình ra.
Con ngươi của Ly Quang Ma Đế như sắp rớt ra ngoài, sao tên này lại có thực
lực mạnh mẽ đến như vậy?
“Cái tên đần kia, còn không mau nắm lấy cơ hội!” Thành ca không quên gào
một tiếng về phía hắn.
“Ờ ờ…”
Lúc này Ly Quang Ma Đế mới phản ứng lại.
Hắn rất ngoan ngoãn thôi thúc hóa thân quy tắc, nhân cơ hội mà tấn công về
phía Thiên âm Tiên Đế.