Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 537




Trong lòng Ly Quang Ma Đế tràn ngập vẻ không thể tin nổi.

Vậy mà người này thật sự có thể tạo thành uy hiếp đối với Tiên Đế.

Quả thật không thể tưởng tượng nổi!

Cũng khó trách, rõ ràng chỉ có hai Chuẩn Đế mà có thể vào đến tận đây, bản

thân nên đoán được hắn không đơn giản từ lâu rồi mới phải!

Mặc dù Thành ca lại coi hắn là cháu trai thúi mà mắng, nhưng hắn đã không kịp

tức giận nữa rồi.

Người này đã thành công ngăn cản Trường Hận Ma Đế, thậm chí còn có thể tạo

thành tổn thương cho hắn.

Đây là cục diện mà mình hy vọng, nhất định phải nắm lấy.

Lúc hắn điên cuồng tấn công về phía Thiên âm Tiên Đế, đáy lòng tất cả mọi

người ở đây, đã giống như bị vô số con ngựa chà đạp qua, trở thành vũng bùn

hỗn loạn mà hoang đường.

Rốt cuộc vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy?

Một tên Chuẩn Đế trung kỳ mở miệng giáo huấn một kẻ đường đường Ma Đế

như cháu trai ư.

Vậy mà Ma Đế này còn thật sự làm theo những gì mà hắn nói.

Chuyện này quả thật còn khó tin hơn cả việc một Chuẩn Đế đánh bại Ma Đế.

Ngay cả những Chuẩn Đế của ba phe phái kia cũng tỏ vẻ khâm phục hắn.

Lão huynh, ngươi mới là Chuẩn Đế mà đã đạt tới trình độ này, xem ra đời này

sống không uổng rồi!

Ngay lập tức, Thành ca – kẻ đang tham chiến, vậy mà còn hốt được lượng lớn

giá trị kinh sợ.

Mà sau khi tiên hồn của hắn xuất hiện, nơi đây lại càng xôn xao hơn.

Nhưng ai nấy đều chỉ thấy được tiên hồn của hắn đánh về phía tiên hồn vững

như bàn thạch của Trường Hận Ma Đế, hai tiên hồn đang giao chiến quyết liệt.

Ngay sau đó, một cuồng phong thổi qua, vậy mà tiên hồn của Trường Hận Ma

Đế lại lung lay một chập, trở nên không còn ổn định.

“Không thể nào!”

Trường Hận Ma Đế tỏ vẻ kinh hãi.

Những Chuẩn Đế, Tiên Vương, Ma Vương khác trong bốn hình chiếu quy tắc

đều ngạc nhiên thốt lên

“Đó là cái gì vậy chứ?”

“Sao có thể như vậy được?”

“Chẳng lẽ cấp độ tiên hồn của hắn còn cao hơn cả Trường Hận Ma Đế ư?”

“Cho dù tiên hồn của hắn đã vượt qua cấp bậc Vạn Cổ thì hắn cũng mới chỉ là

Chuẩn Đế mà thôi, cảnh giới tiên hồn vẫn rành rành ngay trước mắt…”

“Trừ khi hắn đang che giấu việc bản thân là một Ma Đế!”

“Cho dù là Ma Đế thì cũng không thể nào có chuyện đánh tan tiên hồn của một

Ma Đế khác dễ dàng như vậy được!”

Không ai có thể hiểu nổi cảnh tượng này.

Ngay cả Thương Linh cũng không biết Thành ca làm kiểu gì.

Mà Trường Hận Ma Đế đối diện, đương nhiên cũng không thể nào hiểu được.

Thực ra hắn còn có thể tiếp tục chiến đấu.

Cũng giống như Thuần Hoa Tiên Đế lần trước, lấy pháp cảnh của bản thân ra,

vậy thì quả thật Thành ca khó mà thắng nổi hắn.

Ở trong không gian pháp tắc, hắn hoàn toàn có thể cấm dùng sức mạnh tiên hồn.

Chỉ tiếc, Trường Hận Ma Đế đã bị đánh đến mức không còn chút chiến ý nào.

Thứ nhất không nắm rõ lai lịch của Thành ca, cũng hoài nghi hắn là Ma Đế

ngụy trang.

Thứ hai hắn đã bị thương.

Tiên hồn đã phải chịu tổn thương nặng nề.

Cho dù đánh bại Khương Thành, phía sau đối mặt Ly Quang Ma Đế, chắc chắn

hắn cũng không phải là đối thủ.

Cũng chẳng phải thù sâu oán nặng, tiếp tục đánh cũng không có ý nghĩa gì cả.

Thế là hắn trực tiếp lắc người một cái, bay khỏi phạm vi hình chiếu.

Vậy mà lại dứt khoát từ bỏ, chủ động nhận thua.

Cảnh tượng này lại khiến tất cả những người ở đây đều không ngừng kinh ngạc

mà thốt lên.

“Trời ơi, thế mà một tên Ma Đế bị Chuẩn Đế đánh cho chạy mất ư?”

“Ta đang nằm mơ giữa ban ngày sao?”

Những tiên nhân của quy tắc hận phía đối diện giống như đang khóc tang, khổ

sở giống như cha chết vậy.

Vốn là ngay từ đầu có Ma Đế dẫn đội, bọn họ vẫn cho rằng có, bản thân thể đi

đến cuối cùng.

Quả thật cả chuyến hành trình này, gặp phải mấy hình chiếu khác cũng rất thoải

mái và nhẹ nhàng.

Tất cả đều là không chiến mà thắng.

Nào biết được cuối cùng không thua ở trên tay Tiên Đế, trái lại bị một tên

Chuẩn Đế lật đổ.

Trường Hận Ma Đế vừa đi, bọn họ cũng không còn bất cứ hy vọng nào.

Chỉ có thể cũng nhận thua rời khỏi theo.

Đám người quy tắc tốc độ bên này cũng mắt to trừng mắt nhỏ.

“Đậu má, không phải chứ?”

“Khương tiền bối lợi hại như vậy ư?”

“Ngay cả Ma Đế cũng không đỡ nổi tiên hồn của hắn sao?”

“Không thể tưởng tượng nổi!”

“Cái đùi này lớn quá đi…”

Mà ở một bên khác, Thiên âm Tiên Đế cũng rơi xuống thế hạ phong.

Vừa thấy Trường Hận Tiên Đế bị Thành ca loại bỏ, lão già này cũng biết bản

thân hết đất để diễn rồi.

Thế là cũng hắn dứt khoát lắc người một cái, rời khỏi hình chiếu.

Hắn vừa lui, những tiên nhân quy tắc âm phía sau cũng chỉ có thể lui theo.

Hai hình chiếu cũng theo đó mà dần dần biến mất, cuối cùng nơi này chỉ còn lại

hai hình chiếu là quy tắc phân liệt và quy tắc tốc độ.

Lúc đối mặt với Thành ca một lần nữa, tâm trạng Ly Quang Ma Đế đã xảy ra

biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Ngay từ đầu hắn xem Thành ca như tân binh, căn bản không hề coi trọng hắn.

Sau khi hai Đế cảnh kia tới, hắn cho rằng trận tranh đấu này cuối cùng sẽ là một

trận giữa bản thân hắn và hai người kia.

Hắn nằm mơ cũng không ngờ được rằng, hai Đế cảnh kia chỉ đánh chơi chơi có

một lúc.

Sau cùng, đại địch cuối cùng đứng ở trước mặt mình, vậy mà lại là Chuẩn Đế

trung kỳ cỏn con này.

Những Ma Vương Ma Tôn phía sau hắn, hiện tại tất cả cũng đều ngậm miệng,

không còn hú hét muốn quy tắc tốc độ bên này nhận thua nữa.

“À…”

Rốt cuộc Ly Quang Ma Đế cũng tháo bỏ bớt cái vẻ mặt cao cao tại thượng của

một Ma Đế xuống, vẻ mặt cũng dịu đi không ít.

“Sự giúp đỡ của ngươi ta sẽ ghi nhớ, bây giờ ngươi có thể nhận thua…”

Hắn còn chưa dứt lời, thì bị Thành ca cắt ngang.

“Lão huynh, ngươi có phải chưa tỉnh ngủ không hả?”

Vẻ mặt hắn không thể tin nổi mà nói: “Vậy mà ngươi lại cho rằng ta là đang

giúp ngươi ư? Nghĩ đẹp ghê nhỉ?”

Hắn cũng bị chọc cười.

Ồ, ta giúp ngươi đánh đuổi Trường Hận Ma Đế.

Sau đó ta lại nhận thua, rồi ngươi đến làm vua quy tắc chắc?

Suy nghĩ kiểu gì thế hả, vậy mà còn có thể nói ra với đương nhiên như vậy nữa

ư?

Sắc mặt Ly Quang Ma Đế trầm xuống, không vui nói: “Chẳng lẽ ngươi còn

muốn tranh vị trí đó với ta?”

“Không thì sao? Vua quy tắc có thể có hai người sao?”

Nét mặt của Ly Quang Ma Đế lạnh xuống: “Ngươi không biết tự lượng sức

mình rồi, chỉ là một Chuẩn Đế mà cũng dám ngông cuồng muốn đoạt lấy vị trí

vua quy tắc ư?”

“Ngươi cho rằng thủ đoạn dọa lui Trường Hận, thì cũng có thể đánh bại ta?”

Hắn khinh thường nói.

Thành ca quơ quơ kiếm trong tay, cười ha ha: “Đúng vậy, ta cảm thấy như vậy

đấy, ta cũng phải cảm ơn ngươi vì đã giúp ta đuổi Thiên âm Tiên Đế đó.”

Ly Quang giận dữ, hắn cảm thấy uy nghiêm Ma Đế của bản thân chịu sỉ nhục

rất lớn.

Sức ép của Đế cảnh bao phủ xuống: “Chấp mê bất ngộ, vậy ta sẽ kết liễu ngươi

ngay tại đây!”

Khương Thành chưa kịp lấy tiên hồn đáng sợ kia ra, tiên bảo hình đao kia đột

nhiên bay lên không trung phía trên đỉnh đầu hắn.

Vô số ánh đao bổ xuống, giăng khắp nơi, không rõ số lượng là bao nhiêu.

Khương Thành vung kiếm cản lại, nhưng cũng không cản được cái gì.

Dường như một đao kia không hề có bất kỳ lực sát thương nào cả.

Ngay sau đó, hắn cảm thấy bản thân giống như cắt đứt với ngoại giới vậy.

Rõ ràng còn có thể nhìn thấy Thương Tật và tiên nhân khác, nhưng giống như

đã không ở cùng một vị diện.

Tâm trạng của Ly Quang Ma Đế phía đối diện phấn chấn hẳn lên, không ngừng

cười lạnh: “Sai lầm lớn nhất của ngươi, chính là lúc nãy đã lật mất con bài tẩy

của mình.”

“Ta biết tiên hồn của ngươi mạnh mẽ khác thường, ngay cả Trường Hận cũng

rơi vào tròng.”

“Nhưng ở trong pháp cảnh này của ta chỉ có thể so đấu quy tắc phân liệt, thuật

chém giết nhau bằng tiên hồn đều vô hiệu.”

Nếu như không phải tận mắt thấy trận chiến vừa rồi, hắn tuyệt đối sẽ không tin

rằng có chuyện này.

Pháp tắc không gian tổn hao rất nhiều đối với Ma Đế, cần thiêu đốt đạo hạnh

của bọn họ mới có thể luôn duy trì được.

Nếu như không phải đối mặt kẻ địch có sức mạnh ngang nhau, nhóm Tiên Đế

Ma Đế tuyệt đối sẽ không làm như vậy.

“Suy cho cùng thì ngươi cũng chỉ là một Chuẩn Đế mà thôi.”

“Mạnh hơn Chuẩn Đế, cũng không thể nào làm lung lay Ma Đế được.”

Hắn đã nắm chắc thắng lợi trong tay, ánh mắt lại khôi phục vẻ như sâu kiến

nhìn từ trên cao xuống.