Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 538




Mặc dù ngăn cách bằng pháp tắc không gian, nhưng âm thanh ở bên trong, bên

ngoài vẫn có thể nghe được.

Trong lúc nhất thời, Thương Tật và rất nhiều tiên nhân phía sau lo sợ không

thôi.

Mà đám tiếng hoan hô của ma tu quy tắc phân liệt ở phía đối diện bên kia như

sấm động, cứ như đã chiến thắng từ lâu rồi.

“Vậy ngươi làm nhanh lên đi!”

Thật ra Khương chưởng môn tự hiểu mình, thực lực của bản thân hắn bây giờ

vẫn không thể giết được Ma Đế.

Chênh lệch cấp bậc không thể bị đánh vỡ một cách dễ dàng như vậy được.

Cho nên tranh thủ thời gian, mở hệ thống hack sớm chút là được.

Nhìn hắn bình tĩnh như vậy, Ly Quang Ma Đế cũng nghiêm túc hơn, chẳng lẽ

người này còn có át chủ bài gì đó?

Hắn nhanh chóng phát hiện ra, lo lắng của bản thân hoàn toàn là dư thừa.

Phía trên pháp cảnh, tiên bảo hình đao kia lóe sáng lên một cái.

Sức mạnh quy tắc phân liệt vô hình lúc ẩn lúc hiện đánh tới.

Bây giờ Thành ca không dùng được tiên hồn hay tiên pháp gì hết, nhưng mà

cũng không thể không cản.

Ở trong này, thứ duy nhất mà hắn có thể sử dụng cũng chỉ có quy tắc phân liệt.

Thế là hắn cũng thúc giục quy tắc phân liệt nghênh đón.

Chỉ thấy bên trong pháp tắc không gian, từng luồng ánh sáng bỗng dưng nổ

tung.

Ly Quang Ma Đế đối diện sững sờ: “Thật không ngờ, bên trong quy tắc chủ của

ngươi thật sự có quy tắc phân liệt.”

“Nhưng mà thật đáng tiếc, cảnh giới quá thấp!”

Hắn ngưng tụ sức mạnh thúc giục tiên bảo, tiên bảo hình đao kia lại tiếp tục bổ

ra ba lưỡi đao.

Lần này, Thành ca không ngăn được.

Hết cách rồi, quy tắc phân liệt hắn chỉ tăng lên tới đại viên mãn.

Cũng không nằm trong số 49 lạc ấn.

Mà hóa thân của đối phương không chỉ có quy tắc này, đồng thời còn có tiên

bảo phụ trợ quy tắc phân liệt.

Ngay từ đầu đã không thể nào đánh lại.

Trừ khi hắn cũng tới cấp bậc Tiên Đế, lấy pháp tắc của bản thân phá vỡ không

gian này.

Lưỡi đao kia lao tới tới, hắn không hề hồi hộp chút nào khi bản thân bị bổ đôi.

Nhưng lại không chết.

Mà là chia làm một Khương Thành và một quả cầu ánh sáng màu trắng.

Quy tắc phân liệt không phải cắt, cũng không phải xé mở, mà là tách ra.

Lúc bị phân liệt, hắn cảm thấy cảnh giới tiên của bản thân bỗng dưng bị yếu đi

một nửa.

Mà một nửa khác hắn có thể cảm ứng được, đang ở trong quang cầu không nhúc

nhích lơ lửng giữa trời kia.

Thật ra cũng không phải là tổn hao một nửa tiên lực của hắn, mà là cảnh giới tu

vi bị chia ra làm hai, chém đứt một nửa.

Hắn lúc này, đã từ Chuẩn Đế trung kỳ ngã về Chuẩn Đế sơ kỳ.

Nếu như đang chiến đấu, trăm phần trăm là sẽ ngỏm luôn.

“Ha ha ha, còn tưởng rằng ngươi mạnh tới mức nào!”

“Giờ chết của ngươi tới rồi!”

Ly Quang Ma Đế đối diện cười to.

Sau khi thành công phân liệt một lần cảnh giới của Khương Thành, cuối cùng

trong lòng của hắn cũng đã nắm chắc.

Chuôi tiên bảo hình đao kia lại sáng, sau đó Thành ca bị phân liệt lần nữa.

Lần này hắn bị suy yếu một nửa thêm lần nữa.

Mà cảnh giới của hắn cũng lại giảm, cũng đã xuống tới điểm giới hạn của

Chuẩn Đế.

Tiên bảo lại đánh xuống lần nữa, Thành ca lại bị suy yếu thêm.

Lần này, rốt cuộc cũng rớt xuống tới Tiên Vương cửu phẩm.

Mà căn bản Ly Quang Ma Đế cũng không có ý định dừng lại.

Hết lần này tới lần khác, Thành ca nhanh chóng bị suy yếu vài chục lần.

Đến bước này, cảnh giới mỗi một phân thân của hắn đều rơi xuống cấp độ Tiên

Tôn.

Hô hấp của Ly Quang Ma Đế dần dần trở nên ồ ồ.

Nhìn từ bên ngoài, dáng vẻ hắn nhìn như không hao tổn gì.

Nhưng trên thực tế, quá trình này không hề đơn giản như vậy.

Bỗng dưng tách cảnh giới của một Chuẩn Đế trung kỳ ra, ngay từ đầu đã cần

điều động sức mạnh quy tắc cực kỳ nhiều.

Mà sau khi phân liệt, hắn còn phải dùng quy tắc ngăn cách nhiều ‘phân thân

cảnh giới’ như vậy.

Trên bản chất mà nói, thật ra hắn không có cách nào thật sự bỗng dưng đánh rớt

cảnh giới của Khương Thành được hết.

Chỉ là khiến cảnh giới của hắn tạm thời chia ra thành nhiều phần mà thôi.

Những “phân thân cảnh giới” này được tách ra từ trên người Khương Thành,

chúng vốn thuộc về hắn.

Nếu như không ngăn cách, bọn chúng lập tức sẽ quay lại trên người Khương

Thành, vậy chẳng khác nào hắn đang lãng phí thời gian.

Với Ly Quang Ma Đế mà nói, đây là một công việc khó khăn.

Chịu thôi, nơi này chỉ có thể dùng quy tắc phân liệt.

Bây giờ hắn cũng không thể chém ra một lưỡi đao hay kiếm khí gì đó để trực

tiếp giết chết Thành ca “phiên bản Tiên Tôn” suy yếu được.

Trong mắt Thương Tật ở phía sau lộ ra vẻ cực kỳ lo lắng.

Hắn biết rõ nguy hiểm trong đó.

Bề ngoài thì thấy cứ tiếp tục phân liệt kiểu này, Khương Thành cũng chẳng tổn

thương chút nào.

Chỉ là cảnh giới tạm thời bị suy yếu mà thôi, cũng không nguy hiểm đến tính

mạng.

Một khi không gian pháp tắc biến mất, cảnh giới của hắn cũng sẽ khôi phục như

lúc ban đầu.

Nhưng trên thực tế, bên trong vô cùng nguy hiểm.

Cảnh giới bị mài dũa quá thấp, thì sẽ chết người…

Nhất là Khương Thành là một Chuẩn Đế có tiên hồn quá mạnh mẽ.

Nếu như dùng một con rồng lớn để miêu tả Tiên Hồn, vậy cảnh giới tiên lực

chính là một vùng biển.

Con rồng lớn có thể khuấy động, điều khiển vùng biển cả này, không có rồng,

vậy thì vùng biển này chỉ là một bãi nước đọng.

Đây cũng chính nguyên nhân vì sao lúc đột phá cảnh giới cần phải đột phá cả

tiên hồn và tiên lực cùng một lúc.

Nếu tiên hồn quá yếu, căn bản tiên nhân không thể khống chế được lượng tiên

lực nhiều như vậy, cực kỳ dễ dàng xuất hiện cái gọi là tẩu hỏa nhập ma.

Vậy thì khỏi cần đề cập tới chiến đấu.

Vậy nếu như tiên hồn quá mạnh?

Suy nghĩ một chút, biển cả phải chứa đựng cả một con rồng lớn, nhưng giờ đột

nhiên biến thành một ao nước nhỏ thì sẽ như thế nào?

Đến lúc đó, thân thể sẽ trực tiếp bị nổ tung vì tiên hồn quá mạnh mẽ.

Lúc trước tàn hồn Mạc Trần trốn ở bên trong Hóa Huyết Nhận, lưu lạc hạ giới,

bị Đoan Mộc thế gia nhặt được trong lúc vô tình.

Nhiều năm như vậy, thế mà hắn chưa từng định đoạt xá ai.

Nguyên nhân là vì cảnh giới những tu sĩ xung quanh kia quá thấp, cao nhất cũng

chỉ là Linh Đài cảnh, Thiên Mệnh cảnh mà thôi.

Cảnh giới nhỏ bé như này, căn bản không gánh chịu được tàn hồn của hắn.

Cho dù đó chỉ là một tia tàn hồn của Ma Tôn mà thôi…

Cuối cùng đoạt xá Thánh Giai là Cửu Thải Lộc, cuối cùng tia tàn hồn của hắn

mới có thân thể.

Bây giờ Ly Quang Ma Đế làm suy yếu cảnh giới tiên lực của Khương Thành,

nhưng không làm suy yếu tiên hồn hắn, cũng chính là xuất phát từ mục đích xấu

xa này.

Tất cả mọi người có mặt ở đây đều biết, tiên hồn của Khương Thành mạnh mẽ

biết bao nhiêu.

Thậm chí ngay cả Trường Hận Ma Đế cũng không thể ngăn cản!

Ở trong mắt của Ly Quang Ma Đế, việc một Chuẩn Đế trung kỳ có thể gánh

chịu được tiên hồn ở cấp bậc này, là một kỳ tích.

Chỉ cần rớt thêm hai ba tiểu cảnh giới nữa thôi, chắc chắn hắn sẽ chết mà không

còn nghi ngờ gì nữa!

Nhưng mà, điều làm hắn vô cùng ngạc nhiên là, đã tách đến cấp độ Tiên Tôn rồi

mà hình như Khương Thành vẫn không có dị thường gì.

“Ngươi đang ráng chống đỡ hả?”

“Đáng lẽ ngươi phải chết rồi chứ!”

Hắn cắn răng, tiếp tục phân liệt cảnh giới Khương Thành!

Kiến thức võ đạo của Thành ca phía đối diện cực kỳ phong phú, cho nên hắn

cũng biết vì sao phải làm như vậy

Thế là hắn rất phối hợp lộ ra dáng vẻ thống khổ.

“A…”

“Phải chống đỡ phải chống đỡ!”

“Ta khó chịu đến mức sắp nổ tung!”

Những người khác bên ngoài tỏ vẻ câm nín.

Ngươi diễn kịch cũng giả quá rồi đấy?

Tiếng kêu không nhỏ, nhưng căn bản trên mặt không thấy biểu cảm đau khổ gì

hết.

Lại là sau khi phân liệt vài chục lần, hắn đã rớt xuống cảnh giới Huyền Tiên.

Nhưng mà, hắn vẫn không có dấu hiệu nổ tung.

Chỉ ở đó kêu to.

“Ờm, ta thật sự sắp không ổn rồi…”

“Ngươi thật sự là một tiểu thiên tài, thế mà lại có thể nghĩ ra phương pháp giết

người kiểu này, bội phục bội phục!”

“À đúng rồi, tiên hồn của ta thật sự sắp nổ tung…”

Trên trán Ly Quang Ma Đế phía đối diện cũng lấm tấm mồ hôi.

Liên tiếp phân liệt mấy chục lần, mức độ hao tổn của hắn càng lúc càng lớn.

Đúng là gặp quỷ rồi.

Tiên hồn mạnh như vậy, sao một Huyền Tiên cỏn con mà có thể gánh chịu được

chứ?

“Ta không tin, đánh rớt ngươi tới Thánh Giai, để xem thân thể của ngươi còn có

thể gánh chịu tiên hồn được nữa không?”

Sau đó, hắn thúc giục quy tắc phân biệt làm liều lần nữa.

Dưới sự cố gắng không ngừng nghỉ của hắn, rốt cuộc cảnh giới Thành ca cũng

rớt xuống Thánh Giai.

Đáng tiếc là, hắn vẫn sống rất ổn hệt như cũ