Ngươi đã tiêu diệt cả gia tộc người khác, làm sao còn có thể khiến chuyện lớn
hóa nhỏ?
Chúc Thanh Liên đã không còn sức bốc phốt.
Hiện tại nàng đã chuyển sang tâm lý muốn từ bỏ việc trị liệu lần trước.
Bỏ đi, dù sao thì lần này là số mệnh của chính mình, lại một lần nằm ngoài tầm
kiểm soát của bản thân.
Sau đó, Lý Tuấn Lãng và ba vị sư đệ còn có lòng tốt chôn cất cho các xác chết
của Tây Lăng gia.
Thành ca ở một bên nhìn, cũng không ngăn cản.
Chờ bọn hắn làm xong, lúc này mới trả lại gốc tiên dược kia cho Lý Tuấn Lãng.
Sau đó còn thưởng cho mỗi người một kiện tiên giáp thất giai.
“Thứ này các ngươi mặc đi.”
Dù sao đều lấy ra từ mấy tên trưởng lão vừa rồi của Tây Lăng gia, thứ này hiện
tại Thành ca cũng không để ý lắm.
“Hả?”
“Đây, đây là tặng cho bọn ta?”
Lý Tuấn Lãng và mấy tên đệ tử kia vui mừng đến mức choáng váng đầu óc, nói
chuyện lắp bắp, có chút không dám tin đây là sự thật.
“Bọn ta nào dám nhận lấy thứ này?”
Đây chính là tiên giáp thất giai.
Tứ Hải tông bọn hắn, trước mắt cũng chỉ có chưởng môn Trường Hải Tiên
Vương mới có một kiện.
“Cầm đi, ra khỏi môn, có cái tiên giáp phòng thân thì cũng thêm một chút cảm
giác an toàn.”
“Cám ơn tiền bối!”
“Cảm tạ tiền bối rất nhiều…”
Mấy người vừa lo lắng Vô Tưởng kiếm phái đã sắp đến, vừa vui vẻ như điên mà
thay tiên giáp mới.
Hiện tại ba tên sư đệ kia đã hoàn toàn tin tưởng việc Lý Tuấn Lãng và Chúc
Thanh Liên từng được dẫn dắt.
Vị Khương tiền bối này vừa hào phóng vừa có lòng tốt, đặt ở Tiên giới nơi thực
tế như thế này quả là hiếm thấy.
Có thể gọi là ngoại tộc của Tiên giới.
Một lát sau, người của Vô Tưởng kiếm phái rốt cuộc cũng tới.
Đứng mũi chịu sào chính là vị lão tổ Tiên Vương cửu phẩm kia của Tây Lăng
gia, còn ở phía sau hắn, Vô Tưởng kiếm phái đã điều ra bốn tên Chuẩn Đế.
Ngoại trừ hai gã Thái Thượng trưởng lão đang bế quan, có thể nói là đã xuất ra
hết các cao thủ.
Thật ra gần đây tông môn bọn họ đã nhận được chỉ thị của phía trên, cố gắng
hết mức đóng cửa sơn môn không cần hỏi đến thế sự.
Nhưng Tây Lăng thế gia là một quân cờ quan trọng do Vô Tưởng kiếm phái xếp
vào ở Trường Hà Phủ, đột nhiên bị người khác phá hủy đến không còn một
mảnh, trên dưới tông môn vô cùng phẫn nộ.
Bọn họ căn bản không thể ngồi yên!
“Ma đầu đang ở đâu?”
“Ra đây chịu chết!”
Vừa đến nơi, lão tổ của Tây Lăng gia đã đằng đằng sát khí gào thét thê lương.
Làm chấn động phạm vi vạn dặm đều là tiếng ong ong, vô số tiên nhân nhao
nhao hướng mắt về hướng bên này.
“Ca ở đây nè.”
Khương Thành thong thả bay đến giữa không trung.
Nhìn thấy lão tổ của Tây Lăng gia ở phía đối diện vẫn đang dùng thần thức cảm
nhận xung quanh, hắn cười tít mắt vẫy vẫy tay.
“Được rồi được rồi, không cần tìm nữa, ta làm việc thì ngươi cứ yên tâm, tuyệt
đối sẽ không lưu lại tai họa về sau.”
“Ngươi…”
Vị lão tổ của Tây Lăng gia suýt nữa đã bị hắn chọc tức đến mức hộc máu.
Còn bốn vị Chuẩn Đế ở phía đối diện kia thì đang nổi giận đùng đùng đánh giá
Thành ca.
“Ma đầu! Ngươi là người nào, lại dám phạm vào tội nghiệt tày trời như thế!”
“Lời cũng không thể nói như vậy.”
Khương chưởng môn dang hai tay: “Ta bán một gốc tiên dược cho bọn họ, bọn
họ chẳng những không trả tiền, còn muốn lừa gạt tham ô…”
“Vô Tưởng kiếm phái các ngươi nhất định là đến để chủ trì công đạo nhỉ?”
“Ta thay các ngươi loại bỏ con sâu làm rầu nồi, các ngươi nên tuyên dương ta
mới đúng!”
Lý Tuấn Lãng ở phía dưới vừa nghe thấy, gật đầu liên tục.
Xem ra Khương tiền bối quả nhiên là một người rất nói lý lẽ, không phải vừa
gặp mặt đã đòi đánh đòi giết, thật sự có dự tính chuyện lớn hóa chuyện nhỏ.
Nhưng Chúc Thanh Liên lại là vẻ mặt bất đắc dĩ.
Chuyện này làm sao có thể nói thông?
Còn chủ trì công đạo?
Đối diện rõ ràng chính là chỗ dựa vững chắc sau lưng của Tây Lăng thế gia,
nhất định sẽ đứng ở bên kia.
“Đây đều là lời nói một phía của ngươi!”
Quả nhiên, sắc mặt của tên Chuẩn Đế cầm đầu ở phía đối diện trầm xuống:
“Hiện giờ mọi người đều đã bị ngươi giết, nói miệng không có bằng chứng,
ngươi đã sát hại nhiều tộc nhân vô tội như vậy chứng cứ phạm tội vô cùng xác
thực…”
“Ta có nhân chứng!”
Có nhân chứng?
Mấy tên Chuẩn Đế ở phía đối diện suýt nữa đã cạn lời.
Bọn ta là đến để trả thù, bất luận ngươi có nhân chứng hay không, cũng sẽ
không bỏ qua cho ngươi được chứ?
Thực sự coi bọn ta tới để chủ trì công đạo sao?
Tên Chuẩn Đế cầm đầu kia nhìn xuống đám người Lý Tuấn Lãng, Chúc Thanh
Liên ở phía dưới, không kiên nhẫn nói: “Người ngươi nói sẽ không phải là mấy
con kiến kia đi chứ, bọn hắn cũng xứng à…”
“Không phải còn có người của Tây Lăng thế gia các ngươi sao?”
“Sao?”
Lão tổ của Tây Lăng gia sửng sốt, có người còn sống?
Mấy tên Chuẩn Đế kia cũng có chút bất ngờ.
“Đi theo ta.”
Thành ca lắc mình một cái, đưa mấy người đến một con đường núi hoang vu
phía sau Tây Lăng gia.
“Người đang ở đâu?”
“Ở ngay dưới đất, các ngươi đi xuống đối chất với bọn họ không phải sẽ biết
sao?”
Mấy người dùng thần niệm thăm dò, nhất thời tức sùi bọt mép.
Ở dưới đất chính là đám người Tây Lăng gia vừa mới bị giết.
Sau khi Thành ca thu thập xong các chiến lợi phẩm, đám người Lý Tuấn Lãng
vẫn còn đang chôn cất một cách khá cẩn thận.
Muốn bọn họ đi xuống đất đối chất?
“Ngươi đang trêu đùa bọn ta?”
Mấy người lập tức lấy ra tiên khí tiên bảo, tiên quốc và lạc ấn của quy tắc của
bốn vị Chuẩn Đế cũng là thứ khuấy động, mang theo khí thế có thể hủy diệt tất
cả mọi thứ.
“Đúng vậy, ta đang trêu đùa các ngươi đó.”
Đột nhiên Thành ca thu lại dáng vẻ tươi cười, bốn mươi chín đạo lạc ấn của quy
tắc đột nhiên ầm một tiếng giết ra!
Giống như những cơn sóng dữ ập vào bờ, toàn bộ bầu trời đột nhiên được chiếu
rọi thành đủ mọi màu sắc.
Lão tổ của Tây lăng gia chỉ mới là Tiên Vương cửu phẩm, hơn nữa còn đứng
mũi chịu sào, hô cũng chưa kịp hô một tiếng đã bị giết thành những mảnh vụn.
Sau đó lạc ấn của quy tắc của bốn vị Chuẩn Đế bị sụp đổ.
Thành ca còn đặc biệt tế ra tiên hồn, dập tắt tia hy vọng chạy trốn cuối cùng của
bọn họ.
Vẻn vẹn chỉ trong một cái chớp mắt, bốn vị Chuẩn Đế đã chết sạch.
Trên thực tế cho dù là đổi thành Tiên Đế đến giao đấu với Chuẩn Đế, cũng
không thể dễ như trở bàn tay như vậy.
Chỉ có thể nói, Khương Thành đã hoàn toàn trở thành quái thai vào giai đoạn
Chuẩn Đế này.
Quy tắc hóa thân và quy tắc không gian mà Tiên Đế có thể làm được, hắn làm
không được.
Nhưng sự áp chế tuyệt đối hiện tại hắn có thể làm được, Tiên Đế cũng làm
không được.
Xử lý năm người này, lại thu được mấy món tiên khí bát giai và tiên bảo, lúc
này Thành ca mới trở lại phía trước.
“Tiền bối…”
Đám người Lý Tuấn Lãng vội vàng đi lên nghênh đón.
“Bọn họ đâu?”
“Có phải vừa rồi đã xảy ra đánh nhau hay không?”
Mấy người vẫn khá lo lắng.
“Sẽ không có chuyện lớn gì nhỉ?”
Chúc Thanh Liên ở phía sau cũng không hỏi bất kì chuyện gì, nàng là người
duy nhất hiểu rõ phong cách của Thành ca.
Không cần đoán cũng biết, bốn tên Chuẩn Đế kia sẽ không bao giờ xuất hiện
nữa.
Kể từ khi Khương tiền bối nhúng tay vào chuyện này, thì đã sớm mất đi sự
khống chế.
Thành ca lắc đầu cười nói: “Đương nhiên sẽ không có chuyện gì, ta vừa mới nói
lý lẽ rõ ràng với bọn họ, bọn họ bị ta làm cảm động.”
“Còn mời chúng ta đến Vô Tưởng kiếm phái làm khách, để cảm tạ sự nghĩa cử
của chúng ta.”
Còn có cả chuyện này?
Ngay cả Lý Tuấn Lãng cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
“Còn bọn họ?”
Thành ca bay đến giữa không trung, vẫy vẫy tay: “Bọn họ đã về trước, chúng ta
đi đến Vô Tưởng kiếm phái thôi!”
Hắn cũng không còn cách nào khác, bản thân mình vỗ mông là có thể đi, cũng
không sợ bị trả thù.
Nhưng Tứ Hải tông là người bản địa, chuyện này phải giải quyết để không còn
lưu lại hậu hoạ, bên phía Vô Tưởng kiếm phái nhất định phải đi một chuyến.
Lý Tuấn Lãng không nghe ra ý phía sau, trái lại có chút mất bình tĩnh.
“Chuyện này… Vô Tưởng kiếm phái, mấy người chúng ta e là không có tư cách
đi vào!”
“Người ta tình cảm nồng nàn, chúng ta không đi, là không nể mặt bọn họ biết
bao nhiêu? Không phải ngươi ra ngoài rèn luyện sao, coi như là được thêm kiến
thức thêm chút kinh nghiệm thôi!”