Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 629




“Đừng nói linh tinh nữa!”

Đại điện chủ nhíu mày, trầm giọng nói: “Ngươi còn trẻ, không hiểu được sự

đáng sợ của tà ma dị giới.”

“Ta hiểu mà…”

Những Tiên Đế Ma Đế mà ta từng tiếp xúc, có thể xếp thành một đại đội vững

mạnh.

Hơn nữa, cái tên tà ma dị giới mà bây giờ các ngươi lo lắng kia chính là ta.

Trên đời này có thể có ai biết rõ bản thân ta hơn ta chứ?

“Không, ngươi không hiểu!”

Đại điện chủ xem hắn như tên gà mờ, giọng điệu còn nhấn mạnh thêm một chút.

“Tà mà dị giới là thiên sinh tử địch của chúng ta, bọn họ hùng mạnh mà hung

tàn, nhìn thấy người của Huyền tộc chúng ta, không chết hơn nửa thì không

thôi, rất ít khi được bình yên vô sự.”

Thành ca cười nói: “Rất ít, vậy nghĩa là luôn luôn có ngoại lệ!”

“Có ngoại lệ, quả thật có một phần nhỏ tà ma dị giới khổ tâm tu luyện, bế quan

không ra, không có hứng thú với việc chinh phục Huyền tộc.”

Đại điện chủ chậm rãi nói: “Nhưng đó chỉ là rất ít, hơn nữa… Lần này xuất hiện

tà ma dị giới, hiển nhiên nằm ngoài dự đoán!”

Còn không đợi Khương Thành phản bác, nàng tiếp tục nói: “Thực lực của kẻ

này vượt xa bất kỳ vị tà ma dị giới nào trước đây.”

“Mà hắn tiêu diệt thần điện Hắc Huyền, thủ đoạn tàn bạo giết chết vô số phân

điện, quá là ác độc.”

“Mức độ nguy hiểm của hắn, thậm chí còn cao hơn với tất cả tà ma dị giới trong

lịch sử cộng lại, có thể nói là cấp diệt thế!”

Thành ca nghe đến khóe miệng giật giật, ngươi phỉ báng ngay trước mặt đương

sự như vậy, hay ghê ta?

“Đại tỷ, chẳng lẽ Hắc Huyền tộc không phải là kẻ địch của Bạch Huyền tộc sao,

chúng ta phải cảm tạ hắn vì đã hỗ trợ diệt địch chứ!”

Nhìn thấy hắn còn nói đỡ cho tà ma dị giới, đại điện chủ suýt chút nữa tức giận

điên lên nhưng cố nở nụ cười.

“Ngươi đúng là ngây thơ thật đấy!”

“Hắc Huyền tộc bị tiêu diệt là chuyện tốt, nhưng tà ma dị giới giết bọn họ, cũng

không phải vì giúp Bạch Huyền tộc chúng ta!”

Nàng xoa xoa đầu Thành ca, tựa như mẫu thân dạy con trai ruột triết lý nhân

sinh.

“Trên thế gian này có một loại người, chuyên lấy giết chóc làm thú vui, tâm tính

của chúng đã vặn vẹo từ sớm.”

“Hẳn là kẻ này loại tà ma đó, hắn rất có thể căn bản không coi Huyền tộc chúng

ta là người.”

“Lần này hắn có thể tiêu diệt Hắc Huyền tộc, lần sau thanh đao đó có thể sẽ

vung lên người Bạch Huyền tộc chúng ta.”

Cuối cùng, nàng nói một lời cảnh báo dài: “Tiểu Thành, ngươi phải nhớ rằng,

không thể tin tưởng tà ma dị giới được. Hơn nữa tên này, hắn có thể là đại địch

cả đời của ngươi!”

Ta làm sao có thể là kẻ thù suốt đời của mình cơ chứ?

Thành ca chỉ cảm thấy dở khóc dở cười.

Hắn nhịn không được thở dài: “Vậy làm sao bây giờ, sau này nhìn thấy hắn, ta

nhất định rút kiếm giết hắn?”

“Tiểu tử ngươi, lại còn nói vớ vẩn!”

Đại điện chủ tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái: “Ngươi bây giờ đâu phải là

đối thủ của hắn, chờ ngươi lên đến thượng tầng, tương lai trở thành Đế Huyền

cảnh, có lẽ lúc đó mới có lực đánh một trận với hắn.”

“Nhưng mà cho dù có lúc đó, ngươi đụng phải tên này cũng đừng chọc giận

hắn, có thể tránh thì tránh!”

“Tên này quá mức nguy hiểm, có thể sống sót trước mặt hắn, cũng coi như là

vạn hạnh.”

“Có khoa trương như vậy hay không, ta cảm thấy đại tỷ ngươi thật sự đang lo

lắng quá nhiều rồi đó.”

Thành ca thầm nghĩ, tương lai còn phải vạch trần thân phận, đến lúc đó các

ngươi đừng trực tiếp trở mặt thành thù với ta là được, tốt nhất vẫn nên có chuẩn

bị trước.”

“Ta cảm thấy lần này tà ma dị giới không hề có ác ý gì với Bạch Huyền tộc.”

“Lần trước hai nhóm trưởng hộ vệ tộc ta đụng phải hắn, không phải cũng chưa

chết sao, hắn ta cũng rất khoan dung nhân từ, chúng ta hoàn toàn có thể bằng

hữu với hắn.”

“Còn làm bằng hữu…”

Đại điện chủ lắc đầu bật cười, chỉ cho rằng đây là lời ngây thơ của tiểu tử.

Nhưng ngay sau đó, nàng lại ngạc nhiên.

“Làm sao ngươi biết tà ma dị giới lần này, cùng với tên lần trước tộc ta đụng

phải là cùng một người?”

Haizzz, không cẩn thận để lộ sơ hở rồi.

Không có cách nào, Thành ca chỉ có thể đâm lao đành theo lao vậy, tự biên tự

diễn.

“Cái này ấy mà, là do chính hắn nói.”

Đại điện chủ lắc đầu bật cười: “Đứa nhỏ này, sao ngươi có thể nghe thấy hắn

nói chuyện?”

Thành ca cười tủm tỉm nói: “Ta nói chuyện với hắn đó.”

“Cái gì cơ?”

Đại điện chủ đang ngồi khoanh chân không thèm để tâm bỗng nhiên nhảy dựng

cả lên.

“Ngươi còn tiếp xúc với hắn, sao có thể được?”

“Vậy thì sao? Tổng bộ thần điện Hắc Huyền bị tiêu diệt, chỉ có mình ta sống

sót, cái này còn chưa đủ chứng minh sao?”

“Cái này…”

Đại điện chủ kinh hãi.

Trên thực tế cũng là Lê Hàn Ngọc quên nói cho nàng biết chi tiết này, khiến

nàng không nghĩ tới chỗ dị thường này.

“Đúng vậy, vì sao hắn lại buông tha cho một mình ngươi, rốt cuộc các ngươi nói

cái gì?”

Ngay cả trong mắt Lê Hàn Ngọc cũng hiện lên một tia tò mò.

Trên thực tế, căn bản lúc trước nàng cũng không tin Thành ca cái gì mà vẻ đẹp

trai đã bảo vệ được hắn.

“Cái này, kỳ thật cũng chẳng có gì.”

Thành ca đắc ý vỗ ngực: “Hắn vừa nhìn thấy ta thì kinh ngạc.”

“Kinh ngạc?”

“Đúng vậy, hắn đã ngưỡng mộ đại danh của ta từ lâu, khi gặp mặt còn nói sớm

đã nghe nói thiên phú của ta, tri âm tri kỷ.”

Vừa nói, hắn còn đóng vai chính, bắt chước điệu bộ ấn tượng của những tiền

bối đại lão kia.

Hắn chắp tay với không khí rồi nói: “Khương tiểu hữu, ngưỡng mộ từ lâu,

không thể tưởng tượng được ngươi không chỉ thiên phú tuyệt luân, dáng vẻ còn

tuấn tú như vậy, thật sự làm cho người ta khắc cốt ghi tâm!”

Đại điện chủ không phải kẻ ngu, nàng lập tức cảm thấy rất hoang đường.

Đó chính là một kẻ siêu cường vượt ra khỏi giới hạn của thế giới này, ngươi chỉ

là một Cực Huyền cảnh bé nhỏ mà thôi.

Người ta ngưỡng mộ ngươi đã lâu?

Còn là tri âm tri kỷ?

“Không phải ngươi đang nói dối đấy chứ?”

“Lời nói của ta là thật mà, tương lai có cơ hội các ngươi sẽ hiểu.” Thành ca sắc

mặt không thay đổi vỗ ngực bảo đảm.

Dù sao tà ma dị giới kia chính là mình, ta nói ngưỡng mộ bản thân mình đã lâu,

có vấn đề gì sao?

“Sau đó thì sao?” Đại điện chủ kỳ thật vẫn không tin tưởng lắm.

Nhưng là nhân chứng duy nhất còn sống sót, lời nói của Khương Thành cũng có

giá trị tham khảo.

“Sau đó ta còn nói, ngươi là một tà ma dị giới làm sao có thể ngưỡng mộ ta lâu,

chẳng phải là lừa gạt ta sao?”

Lời này nói khiến đại điện chủ không khỏi gật đầu, nhưng ngay sau đó lại sửa

lời hắn.

“Lúc ấy ngươi không nên hỏi trực tiếp như vậy, hơn nữa còn trực tiếp xưng hô

hắn là tà ma dị giới, dễ chọc tức bọn họ, lần sau đụng phải cần cẩn thận uyển

chuyển một chút.”

Thành ca thầm nghĩ, sao ta lại chọc tức chính mình được chứ?

Nhưng vẫn gật đầu ghi nhận: “May mắn thay, hắn đã không tức giận.”

“Vậy hắn ta nói gì?”

“Hắn nói, đó đều là người đời hiểu lầm ta, kỳ thật ta có thiện chí giúp đỡ mọi

người, không thích giết chóc.”

“Hả?”

Đại điện chủ suýt chút nữa phun ra một ngụm nước.

“Hắn còn thiện chí giúp đỡ mọi người, không thích giết chóc?”

Xin người, Động Huyền cảnh trở lên của Hắc Huyền tộc đều chết dưới tay kẻ

này đó.

Không có ma quỷ tàn bạo hơn thế này được đâu?

“Ừm.”

Thành ca gật đầu: “Lúc ấy ta cũng thấy lạ, liền nói, ngươi giết nhiều người như

vậy, còn không thích giết chóc sao?”

“Hắn nói, đó là bởi vì Hắc Huyền tộc chủ động chọc tức hắn, có thù sâu oán

nặng với hắn, tự tìm đường chết.”

“Hắc Huyền tộc chọc tức hắn, chọc tức như nào?” Đại điện chủ nhạy bén tìm

được trọng điểm.

“Hắn không nói tới.”

Thành ca tiếp tục nói: “Ta bèn hỏi hắn, vậy ngươi có thù hận với Bạch Huyền

tộc của bọn ta không?”

Đại điện chủ run rẩy hỏi: “Hắn…nói như thế nào?”

Đối với vấn đề này, nàng và Lê Hàn Ngọc đều vô cùng quan tâm, hai người

cùng dỏng tai lên nghe.

Hành động đó, tựa như đang chờ kết quả tuyên án của vận mệnh toàn tộc.