Sau khi tu luyện một thời gian dài, Lê Hàn Ngọc và bảy nữ đệ tử rời khỏi Hiền
Giả cung, quay trở về chủ điện.
Các điện chủ đã chờ đến mức ngứa ngáy cả tâm can, không thể không đứng ra
chào đón.
Trong quá trình truyền thụ ở trong Hiền Giả cung, bọn họ không được phép
đứng ngoài quan sát.
“Sao rồi?”
“Đợi lâu đến nỗi tóc lão phu cũng trắng thêm vài sợi rồi đây này.”
“Khương Hiền giả đã dạy các ngươi chưa?”
“Đúng rồi, không phải huyền thuật kia của hắn là hệ băng sao, bọn ta cũng học
được ư?”
Nhìn thấy vẻ mặt của mấy người Trác Ngạo Tâm không hề vui chút nào, trong
lòng Chiến Linh điện chủ và mấy người khác đều thấy không ổn.
Tám người nhanh chóng bị điện chủ của mình dẫn sang một bên truy hỏi.
“Khương Hiền giả dạy chúng ta rồi.”
“Có huyền thuật của hệ chúng ta, là cấp chí tôn.”
Hai câu này, trong nháy mắt khiến các vị điện chủ như được uống thuốc an thần.
“Ha ha ha, tốt tốt tốt!”
“Những gì hắn dạy đều ở trong này rồi.”
Trác Ngạo Tâm lấy huyền khí lưu ảnh ra, giao cho cha mình Chiến Linh điện
chủ.
“Ngươi tự mình xem đi.”
Chiến Linh điện chủ sửng sốt, nhấn mở quan sát “video giảng giải”.
Sau một lát hắn tỏ vẻ vô cùng khiếp sợ.
“Vậy mà thế gian còn có huyền thuật mạnh mẽ tới như vậy ư?”
Hắn là Thiên Huyền Cảnh ngũ trọng, cảnh giới và cảm ngộ đều hiển hiện ngay
trước mắt, nếu so sánh với bên tiên giới thì cũng tương đương với cường giả
cấp Tiên Vương.
Bởi vậy nên hắn có thể nhìn ra rất nhiều thứ trong hình ảnh của huyền khí này
hơn Trác Ngạo Tâm nhiều.
“Tuyệt diệu!”
“Tuyệt diệu quá!”
“Hóa ra là như vậy!”
Nhìn thấy hình ảnh huyền khí kia, nghe âm thanh Khương hiền giả giảng giải,
hắn nhanh chóng khoa chân múa tay, không kìm được lòng mà bắt đầu luyện
tập.
Không chỉ riêng hắn, tất cả các vị điện chủ khác cũng đều đắm chìm vào trong
đó.
Ở nơi này chỉ có riêng đại điện chủ, Quang Minh điện chủ, Băng Linh điện chủ
không nhận được “video giảng giải” này.
Ba người không khỏi hơi mất mát.
“Vì sao các ngươi không nhận được vậy?”
Quang Minh điện chủ nhíu mày: “Chẳng lẽ ngươi đắc tội Khương hiền giả rồi?”
Chung Ly Xảo cười ngọt ngào: “Điện chủ, ngươi trách ta oan uổng quá,
Khương hiền giả chỉ dạy ta còn tỉ mỉ hơn cả các nàng cơ.”
Một mình nàng chiếm hẳn ba canh giờ, năm người còn lại kia gộp lại cũng chỉ
mới nửa giờ, sao mà sánh được cơ chứ?
“Vậy ngươi…”
“Ta đây sẽ giải thích và biểu diễn lại thức kia cho điện chủ nhé!”
Nói xong, Chung Ly Xảo vừa thong thả vung kiếm, vừa thuật lại từng câu theo
như lời của Thành ca trước đó.
Là tu sĩ Minh Huyền cảnh, chút trí nhớ đấy là cơ bản nhất.
Ban đầu Quang Minh điện chủ còn có chút không vừa lòng lắm, thầm nói ngươi
biểu diễn lại thì làm sao chuẩn xác bằng xem hình ảnh của chính Khương hiền
giả?
Nhưng càng nhìn, càng nghe, dần dần bỗng tỏ vẻ không thể tin nổi.
Giải thích tỉ mỉ kỹ càng quá rồi đó?
Đây đâu còn là chỉ dạy nữa, mà gần như là nắm tay chỉ từng đường đi nước
bước ấy chứ!
Có vài chỗ Quang Minh điện chủ không cần chỉ dạy hay gợi ý, nhưng Chung Ly
Xảo vẫn nói lại một lượt rành mạch bí quyết mà Thành ca đã truyền thụ.
Vì thế Quang Minh điện chủ lập tức lại lĩnh ngộ thêm được một phần mới.
Điều này khiến hắn mừng như điên.
Nếu như hắn cũng xem video vài phút hệt như đám người Chiến Linh điện chủ
kia, chỉ sợ phải cả nửa ngày trời mới có thể nắm vững cơ bản thức nhập môn
thứ nhất, mà e là luyện đến Tiểu Thành sợ cũng cần cả tháng trời.
Nhưng bây giờ tình huống khác rồi.
Thành ca chỉ dạy cẩn thận đến như thế, là đệ tử Động Huyền cảnh, Chung Ly
Xảo cũng có thể học được cực kỳ chuẩn xác.
Có loại gợi ý như dẫn đường cho lính mới này, hắn cảm giác sau khi bản thân
vừa nghe xong, luyện mấy lần thôi mà đã có thể tu đến cảnh giới Tiểu Thành
ngay tại chỗ.
Đại điện chủ và Băng Linh điện chủ cũng có cảm giác tương tự.
Dạy cực kỳ cụ thể luôn.
Về phần bên Chiến Linh điện chủ kia, sau khi xem xong, trong đầu dần dần
hiện lên vài nghi vấn.
“Ôi, vẫn có vài chỗ không hiểu lắm!”
Hỏa Linh điện chủ một bên cười nói: “Tự biết thỏa mãn đi, này đã là cụ thể lắm
rồi!”
Lôi Linh điện chủ cũng vừa lòng thỏa dạ: “Đúng vậy, quay về nghiên cứu nhiều
vào, hẳn là có thể giải quyết dễ dàng thôi.”
“Đúng vậy, hình ảnh chỉ dạy này của Khương hiền giả đã tỉ mỉ kỹ càng hơn
trong tưởng tượng của ta nhiều rồi.”
“Thần kỳ ghê, hắn mới Cực Huyền cảnh mà thôi, làm sao mà có được truyền
thừa như thế, vả lại còn liên quan đến huyền văn khác nữa.”
“Người phi phàm là kẻ cả ngươi lẫn ta đều không thể suy đoán được đâu, ha ha
ha!”
Mấy điện chủ xem xong “video giảng giải” ha ha cười to, nhưng rất nhanh
không thể cười nổi nữa.
Bởi vì bọn họ phát hiện đại điện chủ, Băng Linh điện chủ, Quang Minh điện
chủ bên kia vẫn đang học.
Hơn nữa còn học được cụ thể vô cùng, tỉ mỉ kỹ càng hơn bọn họ gấp chục lần.
Thậm chí ba vị kia còn không cần đặt câu hỏi, ba đệ tử kia cứ như là đầu bếp
đang róc thịt trâu, chia nhỏ từng phần các chiêu thức rồi giảng giải đến mức độ
sâu hơn.
“Hả…”
Năm vị điện chủ đưa mắt nhìn nhau, còn có cả như thế nữa?
Như này thì căn bản đều không cần tự mình trở về tìm hiểu nữa luôn ấy, cái gì
cũng đều giải thích rõ ràng hết rồi.
Vốn dĩ bọn họ đã thỏa mãn đến mức vui mừng khôn xiết với giảng giải trên lưu
ảnh này rồi.
Nhưng bây giờ bỗng nhiên lại cảm thấy huyền khí lưu ảnh trong tay không còn
hời như thế nữa.
Hết cách, chuyện gì cũng phải so sánh ấy mà.
Chiến Linh điện chủ vội vàng vẫy vẫy tay với con gái của mình: “Hóa ra
Khương hiền giả truyền thụ nhiều vậy, vậy ngươi cũng giảng thức thứ nhất cho
ta một chút đi…”
Trác Ngạo Tâm gục mặt xuống, bất đắc dĩ lắc lắc đầu.
“Hắn không dạy ta những cái này.”
“Gì cơ?”
Chiến Linh điện chủ không thể hiểu nổi: “Nếu hắn đã dạy cho Nguyễn Lăng
Diêu và Chung Ly Xảo, vì sao không dạy cho ngươi?”
“Bởi vì ta không hôn hắn.”
Đối thoại tương tự cũng xảy ra ở bên đám người Hỏa Linh điện chủ, Lôi Linh
điện chủ.
Một lát sau, mấy vị điện chủ hiểu rõ được quá trình, ai nấy đều tỏ vẻ không thể
hiểu nổi.
Thế mà chỉ vì một nguyên nhân đơn giản không đầu không đuôi như thế này ư?
Chiến Linh điện chủ tức giận mà răn dạy Trác Ngạo Tâm: “Ngươi nói xem, việc
gì ngươi phải tỏ ra thận trọng đến mức vậy hả, chẳng lẽ đại hiền giả làm ngươi
bẽ mặt sao? Chỉ là hôn một cái khiến hắn vui vẻ một chút, đâu cần phải ngươi
hiến thân đâu.”
Trác Ngạo Tâm rất ấm ức, căm giận phản bác nói: “Hôn môi có ý nghĩa quan
trọng, có thể tùy tiện hôn bừa được sao?”
“Huống chi hắn chỉ là một tên Cực Huyền cảnh, hắn coi bọn ta là gì chứ, nữ tử
bán tiếng cười à, dựa vào cái gì chứ, hắn quá đáng lắm rồi đấy!”
“Điều đó đồng nghĩa với việc hắn đang sỉ nhục ta, ta không bao giờ khom lưng
uốn gối bởi vì thế đâu!”
Chiến Linh điện chủ suýt chút nữa thì bị nàng làm cho tức cười.
“Hình như ngươi còn chưa hiểu rõ ý nghĩa của huyền thuật cấp chí tôn thì
phải!”
“Ngươi có biết một huyền thuật như thế đặt ở những nơi khác… Không, đặt ở
mấy tầng phía trên sẽ như thế nào không?”
“Hôn một cái có thể được nhận, trên đời này làm gì có chuyện nào tốt hơn thế
nữa?”
Hắn chỉ chỉ phía trên đỉnh đầu, trầm giọng nói: “Vì huyền thuật cấp chí tôn,
chắc chắn những đại năng Đế Huyền cảnh sẵn lòng trả giá bằng bất cứ đại giới
nào, cho dù là gọi Khương hiền giả là gia gia, cho dù là phải dâng tặng cả đạo
lữ của bọn họ!”
Tuy rằng lời của hắn có chút hoang đường cực đoan, nhưng các điện chủ khác
thật sự không bác bỏ.
Những huyền thuật mà Đế Huyền cảnh có thể nắm bắt được, cao nhất cũng mới
chỉ là đế giai.
Một khi nắm chắc huyền thuật cấp độ càng cao, vậy có nghĩa là lực chiến đấu
có khả năng vượt lên trên những Đế Huyền cảnh khác, trở thành kẻ mạnh nhất
trong những người kia.
Ý nghĩa này thực sự quá lớn, đủ để thay đổi vận mệnh thế lực của mấy tầng trên
huyền giới.
“Hắn hào phóng vô tư đưa ra bảo vật có giá trị cao nhất huyền giới, ngươi trả
giá được cái gì rồi?”
“Còn có mặt mũi đi nói hắn quá trớn, hắn thiếu nợ ngươi sao?”
Mãi cho đến tận lúc này, Trác Ngạo Tâm cuối cùng mới biết được bản thân đã
bỏ lỡ mất cái gì.
Rất lâu sau, nàng mới thấp giọng nói: “Nhưng… đã muộn rồi.”
Nàng nhớ rất rõ ràng, Khương hiền giả đã nói qua hắn đã không cần nữa rồi, bởi
vì hắn rất bận