Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 645




“Mau dừng tay lại!”

Chiến Linh điện chủ suýt chút thì phát điên.

Thế này là muốn làm gì?

Vừa rồi hắn bị hai tộc nhân kia sỉ nhục đến nỗi tức giận thành ra như thế, vậy

mà vẫn giữ được bình tĩnh, ngay cả ra tay giáo huấn cũng không làm.

Là vì cái gì chứ?

Chính là vì muốn tránh trở mặt với hai tộc Kim Ngân.

Đặc biệt bây giờ lại là khoảng thời gian quan trọng trong việc kết đồng minh,

không được để xảy ra bất cứ sự cố nào.

Nhưng giờ thì hay rồi.

Đây nào có đơn giản chỉ là giáo huấn bình thường, thế này là trực tiếp tàn sát

đồi phương rồi còn gì?

Trở mặt ư?

Hắn biết chắc rằng, lần này hai tộc Kim Huyền và Ngân Huyền muốn khai

chiến với Bạch Huyền Tộc.

Việc này vốn đã không còn cách cứu vãn.

Để tránh khiến chuyện này thêm ầm ĩ, cuối cùng hắn cũng đã ra tay, hắn muốn

ngăn cản Lê Hàn Ngọc.

Nhưng mà chỉ một khắc sau, Lê Hàn Ngọc lại trực tiếp cho một kiếm về phía

sau.

Trong nháy mắt, một bức tường băng dày đến không tưởng bỗng dưng chắn ở

phía trước Chiến Linh điện chủ.

Bỗng chốc đã ngăn chặn được lực lượng mạnh mẽ của cao thủ Thiên Huyền

Cảnh.

Mọi người nhất thời đều kinh hãi!

Đợi tới khi Chiến Linh điện chủ phá vỡ bức tường băng kia, bày ra trước mắt đã

là cảnh vị thiên tài hộ pháp của Ngân Huyền Tộc ngã xuống.

Trên đất là la liệt những thi thể không dính một vệt máu, mức độ khốc liệt đủ để

khiến những người ở đây kinh sợ không nên lời.

Tất cả đã muộn.

Hết thảy hộ vệ chấp sự hộ pháp của Bạch Huyền Tộc có mặt đều bị dọa đến

ngây ngốc.

Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?

Ngay cả mấy người Trác Ngạo Tâm, Nguyễn Lăng Diêu cũng phải sững sờ.

Có nằm mơ cũng không ngờ rằng nữ nhân gần đây hay gần gũi này lại có thể

điên cuồng tới mức như vậy.

“Ngươi đã làm gì!”

Chiến Linh điện chủ cuối cùng không nhịn được nữa, chỉ thằng vào nữ nhân

đang đứng ngây ở đó ấy mà gào lên.

“Ngươi xem ngươi đã làm cái gì?”

“Ta nói ngươi dừng tay lại, ngươi không nghe thấy sao?”

Lê Hàn Ngọc nhìn hắn một cách xa xăm, mặt không cảm xúc nói: “Đại hiền giả

trên cả ngươi, mệnh lệnh của hắn so với ngươi phải được ưu tiên.”

“Ngươi!”

Chiến Linh điện chủ thực sự cũng không có cách nào phản bác.

Theo giao ước ban đầu, Đại hiền giả so với Đại điện chủ, quả thực là cấp bậc

cao hơn hắn.

Huống hồ hiện giờ bọn họ còn yêu cầu Thành Ca truyền thụ huyền thuật cấp

Chí Tôn, nói hắn trên cả mình cũng không hề sai.

Hắc thực sự không dám nói rằng mệnh lệnh cửa Khương Thành là không đúng.

Thấy hắn không có gì để nói, Lê Hàn Ngọc lập tức bay về Hiền Giả cung.

Cam kết với Khương Thành thực ra nàng vẫn nhớ, giải quyết hết những người

kia, hắn sẽ truyền cho mình một lúc mười chiêu thức.

Bây giờ nàng phải đi lĩnh phần thưởng rồi.

Về phần chuyện này về sau sẽ có ảnh hưởng lớn thế nào, nàng căn bản không

cần để ý.

Nàng vừa rời khỏi, Chiến Linh điện chủ lập tức phong tỏa hiện trường.

Còn những người có mặt ở đó cuối cùng cũng tỉnh táo lại.

“Trời ơi!”

“Tuyết La Sát này, nàng ta lại có thể làm ra chuyện như vậy?”

“Chắc ta cũng điên mất, nữ nhân này còn nguy hiểm hơn trong lời đồn vô số

lần”

“Thực lực thực sự của nàng ta còn mạnh hơn tưởng tượng của ta nữa.”

“Lần này không xong rồi…”

Rất nhiều người đều lo lắng, bọn họ có thể đoán được phản ứng của Kim Ngân

hai Huyền Tộc kia.

Nhưng cũng không ít người không nghĩ như vậy.

“Theo ta thấy, giết rất hay!”

“Đúng vậy, đám người Kim Ngân hai Huyền tộc đó đúng là muốn ăn đòn, dám

chế giễu Bạch Huyền Tộc trước mặt chúng ra, đáng đời!”

“Bọn họ muốn tới đây hạ thấp chúng ta, tiếc là tìm nhầm người rồi.”

“Suỵt, ngươi nói nhỏ tiếng một chút, nhỡ may Kim Ngân hai tộc đó nghe thấy

thì…”

“Sao phải nhỏ tiếng, dù sao cũng khai chiến rồi, chúng ta còn sợ phải liều mạng

hay sao!”

“Nói xem Lê Hàn Ngọc sao lại mạnh như vậy được, phẩy tay một cái đã thắng

một cách sảng khoái như thế?”

“Đúng vây, không phải là nàng ta đã vào Thiên Huyền Cảnh rồi đó chứ?”

Trong lúc chúng đệ từ phía dưới tranh nhau bàn luận, hội nghị phía chủ điện

cuối cùng cũng bị gián đoạn.

Bạch La Chân vốn đã sắp muốn kết đồng minh.

Đột nhiên hai người Kim Địa Thì và Ngân Dịch phía đối diện đứng bật dậy.

Sau đó, sắc mặt hai người này đột nhiên biến đổi.

“Cái gì?”

“Đều chết cả rồi?”

Hai người nhanh chóng bay về phía hiện trường khảo hạch, còn Bạch La Chân

cũng đã nhận được lênh của Chiến Linh điện chủ triệu tới, tất cả đều hết sức

kinh ngạc.

Nàng rõ ràng đã… mất kiểm soát rồi!

Tất cả đều đã mất kiểm soát rồi!

Khi các vị điện chủ dốc sức chạy đến hiện trường, sau đó nhìn thấy cảnh thi thể

la liệt trên mặt đất, hai mắt ai nấy cũng tối sầm lại như sắp muốn ngất đi.

Tình hình này là sao?

Một cuộc khảo hạch, sao lại thành ra như vậy”

Người của hai tộc Kim Huyền và Ngân Huyền không phải đang trong thần điện

tham quan sao?

Cứ cho là có đôi chút lời qua tiếng lại với Bạch Huyền Tộc, cũng không đến nỗi

phát triển đến mức này chứ!

Huống hồ Chiến Linh điện chủ cũng có mặt ở đây…

“Là ai làm!”

Kim Huyền Đại điện chủ nhìn muốn rách cả mắt, một thân huyền lực Thiên

Huyền bát trọng phóng thích ra ngoài không hề che giấu.

Trong nháy mắt, mặt đất rạn nứt, lực Kim tản ra tứ phía mặc sức tàn phá.

Không khí xung quanh bị nó khuấy đảo cho hỗn loạn.

Bạch La Chân và Quang Minh điện chủ vội vàng xuất thủ ngăn cách các đệ tử

ra một chỗ, tuy nhiên cũng không dám động thủ với hắn.

“Bạch La Chân!”

Ngân Huyền Đại điện chủ không nén được giận dữ rút ra Huyền Khí.

Chỉ tay về đám ngươi Bạch Huyền Tộc đứng xa xa phía đối diện, tức giận gầm

lên: “Ngươi thật độc ác, nếu chuyện này ngươi không đưa ra được lời giải thích

thỏa đáng, vậy thì cứ việc khai chiến đi!”

Lúc này trong lòng Bạch La Chân cũng không khỏi rối loạn, nhưng trước hết

vẫn phải làm bọn họ nguôi giận.

“Hai vị điện chủ đừng quá nóng giận, xin hãy bình tĩnh, chờ ta hỏi rõ tình hình,

điều tra chân tướng…”

“Đừng quá nóng giận?”

“Ha ha ha, ngươi mà khiến cho chúng ta nguôi giận được sao?”

Hai điện chủ còn lại của hai tộc Kim Ngân đều đã bay vọt lên giữa không trung,

chuẩn bị sẵn sàng cho trận chiến.

“Còn có thể là chân tướng nào khác, người của các ngươi giết người của bọn ta,

ngươi còn muốn tìm chân tướng nào nữa?”

“Chỉ một câu thôi, giết người đền mạng!”

“Không, đền mạng thôi vẫn chưa đủ, nhất định phải bồi thường đủ cho ta!”

Bạch Lạc Chân cau mày.

Nàng nhìn về phía chiến Linh điện chủ với ánh mắt thăm dò: “Rốt cuộc đã xảy

ra chuyện gì?”

Nhìn lớp băng sương còn lưu lại trên mặt đất, Băng Linh điện chủ không khỏi

chấn động toàn thân, rốt cuộc cũng hiểu ra chuyện là do ai làm.

Nhìn xung quanh lại không thấy bóng dáng Lê Hàn Ngọc đâu, lại càng thêm

kinh hoàng.

Chiến Linh cũng đã xác nhận lại phán đoán của nàng.

“Là Lê Hàn Ngọc làm.”

Đại điện chủ kinh ngạc: “Là nàng ta? Một mình nàng ta sao?”

Nàng cực kỳ coi trọng Lê Hàn Ngọc.

Mặc dù cô gái này khá không hiểu chuyện, nhưng thiên phú cực kỳ hơn người,

hơn nữa trước nay vẫn luôn chấp hành tốt mệnh lệnh của thần điện.

Trong lòng Đại điện chủ, nàng ta có thể coi như tâm phúc, ái tướng.

Huống hồ lần trước cứu mạng Khương hiền giả, biểu hiện của nàng vô cùng

xuất sắc lại lập được công lớn.

“Tại sao ngươi không ngăn nàng lại?”

Chiến Linh điện chủ nghĩ thầm, ta đương nhiên muốn, chỉ là không được ấy

thôi.

“Việc xảy ra quá bất ngờ, ta không ngăn cản nổi.”

“Hả!”

“Ha ha ha ha…”

Kim Huyền Đại điện chủ ngửa mặt cười lớn, trong tiếng cười ẩn chứa hận ý

cùng trào phúng sâu đậm: “Ngươi đường đường là Thiên Huyền ngũ trọng, lại

không cản nổi một con nhóc Địa Huyền cửu trọng?”

“Ngươi lừa ai thế?

“Chỉ dựa vào mỗi một mình Lê Hàn Ngọc mà làm ra được chuyện này sao?”

“Việc này, ta thấy cũng có sự giúp đỡ của ngươi!”

Bạch La Chân không muốn tranh luận với bọn họ, nàng chỉ muốn biết rốt cuộc

đã xảy ra chuyện gì.”

Thủy Linh điện chủ không nhịn được truy hỏi: “Vì sao Hàn Ngọc lại muốn giết

những người này?”

Theo hiểu biết của nàng về Lê Hàn Ngọc, mặc dù nàng ta ra tay hơi mạnh,

nhưng suy cho cùng cũng không phải dạng người điên cuồng thích giết chóc.

Với tính cách lạnh lùng của nàng ta, những chuyện bình thường căn bản không

thể khiến nàng ta kích động như vậy.

Không có lý do, nàng sẽ không động thủ.

Đã đến nước này, Chiến Linh điện chủ hiểu rằng nếu không nói rõ ràng thì

không được.

Đành phải thật thà nói: “Là Khương hiền giả hạ lệnh, Lê Hàn Ngọc chỉ là ngoan

ngoãn chấp hành mệnh lệnh của hắn.”

“Cái gì?”